Sắc màu cuộc sống - Chương 4
Học tín thỉ nên tôi đăng ký lịch học dồn vào hai ngày đầu tuần và ngày thứ 5 với mỗi buổi hai tiết mà thôi. Không lên trường là lại chạy xuống giới này xem tổ kỹ sư thiết kế các loại bản vẽ từ nhà cửa đến đồ dùng…. Tóm lại là bạn xây nhà thì đến đây các bạn sẽ có đủ từ A – Z theo nhu cầu túi tiền chứ không phải đi đâu nữa. Tôi chú ý rằng những người càng có tiền lại càng khó tính và vô cùng kỹ lượng trong việc lựa chọn sản phẩm cho căn nhà của mình. Tôi chỉ ngồi xem mấy cô bán hàng bên công ty gửi xuống hộ trỡ ba tháng đầu cho cơ sở mới khi nhân viên chưa quen mà thôi…. Ngồi xem, ngồi nghe và lâu lâu tôi lại viết vào quyển sổ tay những dòng ngắn gọn. Em hôm nay đi thăm đứa bạn bị tau nạn giao thông nên tôi ở lại ăn cơm luôn với O Hiền và anh chị…. Buổi cơm diễn ra vui vẻ hài hước khi các chàng trai ra sức dụ dỗ mấy chị em. Ăn xong đang định ghé qua quán nét cùng đám bạn làm trận Lol thì O Hiền biểu vào có chuyện hỏi.
– Cháu mai không học thì hai O cháu tranh thủ xuống vị khách quan trọng này tí….
– Cháu biết gì đâu mà đi ạ….
– Cháu hợp tuổi với vị khách khó tính này….
– Còn có chuyện này nữa hả O…..
– Nhớ đó….
– Dạ…..
Tôi chào O rồi nhanh chóng ra quán nét vid lũ bạn gọi dục nãy giờ rồi. Thế là mấy đứa rủ nhau vào đánh hạng như ai ơi khi thằng Danh cho tôi một nick của nó… Thế là nó bắt chọn tôi đi top với con vừa giống rùa lại giống nhím…
– Mày ngon vào đây….
– Óc ơi ôm trụ đi mày… đợi tí tau lên gank. Mà nhớ là lên max W nha…
– Đéo… bố lên max q chạy cho nhanh….
Thế là mấy trận Lol liền tôi cầm ramus trâu bò bật q chạy lòng vòng cùng bản đồ. Con này tù tù dễ chơi chứ không đòi hỏi kỹ năng lắm nên cũng được gọi là xanh. Bật Q lên chạy là tôi cứ èn èn như đang chạy xe máy rồi nhè tướng địch đâm cái rầm… bố bật ngay cái R… W …. E…..
– Óc chó nay hổ báo ghê bay……
– Danh ơi ai lại phế như mày chứ… ad không có não……
– Rừng nó cam thôi đồ ngu à…..
– Nó ngu thật mà… sp cho nó hại não vãi. Thằng Mạnh ngồi bên cạnh châm vào…
Ngồi nét một mấy trận tôi chào mấy đứa rồi ra về sau khi để lại 50k tiền máy nước cho thằng Mạnh.
Tối đến cơm xong là tôi lại tạt xuống quán cafe làm ly đen lắc quen thuộc. Từ cái hôm giao kèo ấy thì tôi sáng xuống làm ly, tối làm ly. Nhâm nhy ly cafe ngắm gái xinh cùng không khí mát lành làm đầu óc con người ta thư giãn rất nhiều… Dù đã là khách quen mặt nhưng sau cái lần nói chuyện ấy với chị Nguyệt thì tôi chưa khi nào chủ động bắt chuyện với chị cả. Chỉ ngồi từ xa nhìn chị và lâu lâu lại tại nguyễn với nụ cười thánh thiện ấy của chị. Mà chị cũng không hay có mặt tại quán lắm vì tất cả đã có nhân viên làm rồi nên thi thoảng chị mới đảo qua một vòng. Quán của chị khách cũng khá đông đúc và nhìn từ ngoài vào thì bình thường như bao quán khác mà thôi. Được cái nhân viên quán chị vui vẻ hoà nhã tươi cười với khách suốt ngày, có đôi anh phục vụ nói chuyện phím với khách làm mấy cô, mấy chị cười tít cả mắt. Bán hàng cũng là cái duyên cái số nữa chứ không phải ai cũng đông khách như quán chị tại khu này…
– Người yêu đâu mà toàn ngồi mình vậy em…. Đang ngồi nhìn ra đường suy nghĩ thì chị tiến đến hỏi.
– Cô ấy bận không đi được chị ạ….
– Chị là chủ quán này, tên Nguyệt… chị ngồi xuống ghế đối diễn bắt chuyện.
– Dượng Hưng đã kể cho cháu nghe qua….,
– Lại nói xấu chị chứ gì…..
– Dạ…….
– Hihi……
Hai chị em nói chuyện phím một lúc thì chị mắc việc nên phải đi. Cuộc nói chuyện cũng không có gì ngoài chuyện em thấy quán chị thế nào, nhân viên phục vụ tốt chứ… có bạn thì giới thiệu ủng hộ chị này nọ… Tôi ngồi một lúc nữa thì đứng dậy thanh toán ra về nhưng cô nhân viên bảo chị chủ đại anh hôm nay. Thế là lại vivu con xe trong cái không khí xe xe lạnh đến em… tôi mua cho em mấy quả táo ven đường rồi nói chuyện em cùng Linh một lúc thì lại về. Từ sau cái buổi trưa hôm ấy thì chúng tôi lại lao vào nhau mỗi khi em ở phòng một mình hay thi thoảng đổi gió trong nhà nghỉ một cách cuồng nhiệt… Em giờ không còn ngãi ngùng nữa mà cuồng nhiệt hưởng ứng ba cái trò bú liếm, vuốt ve hay lâu lâu lại thực hiện một kiểu làm tình mới học trên phim sex.
Vừa mở máy tính ra thì chiếc điện thoại 1280 đổ chuông. Là một số lạ với đuôi 6789 để biết người gọi đến là ai… Tôi do dự một lúc rồi cũng cầm lấy máy trả lời.
– Em nghe chị Hoa ơi……
– Bảo đến chị chơi mà không thấy nhỉ…..
– Đợt này em bận tí việc chị ạ…..
– Chiều mai đến chị hỏi cái này cái nha…..
– Dạ……
Tôi thực sự rất ngại gặp chị Hoa vợ lão Hùng này. Tôi có gặp chị một vài lần khi sắp xếp cho lão Hùng với chị gặp riêng trong phòng. Người nhà đến thăm thì nếu vợ hay người tình có nhu cầu gặp riêng chút xíu thì cũng được nhưng cũng chỉ giới hạn trong vòng một tiếng tại vòng do cán bộ bố trí. Nhưng lão này lão gặp là phải gần buổi trời mới ưng cơ… Tôi cũng nghe mấy anh quản giáo cùng anh Phi kể qua về tay anh chị Hùng dao găm này rồi. Tôi biết được lão là một tay giang hồ đàn anh chính nghĩa nhưng tất cả chúng tôi không tài nào hiểu được vì sao lão phải ngồi trong này tận năm năm vì cái tội chém đâm con người ta mấy phát. Nếu người bị đâm là con cha cháu ông thì cũng có thể hiểu được nhưng người bị hại đây cũng là một tay giang hồ nơi bến xe. Quan hệ lão bên ngoài rộng hay không thì không ai rõ nhưng chỉ biết khi lão nhập trãi thì lãnh đạo tổ chức ngay buổi họp để quán triệt vấn đề riêng lão… cứ tưởng lão vào đây sẽ gây ra phong ba bão táp chứ nhưng lão lại ngoan ngoãn như con cún. Không hạch sách chi ai mà còn chấp hành tốt nội quy cũng như luật ngầm trong trãi… Tôi cũng khó hiểu vì sao những chuyện đó lão lại nhờ tôi trong khi chỉ cần mở miệng một câu thì sẽ chắc chắn được đáp ứng… sau cái lần tôi nhờ ông Phi sắp xếp cho lão với chị Hoa thì tôi mới biết sơ qua về lão Hùng nên hơi ke. Tôi không có gì để một lão đại xa giang hồ lợi dụng cả nhưng cũng thấy có cái gì đó lạ lạ nên cố gắng hạn chế giao tiếp với người bên ngoài của lão.
Mở bài nhạc chế trong tù nghe trong khi lướt face thì thấy con Hạnh nhắn tin cho tôi. Nó nhờ tôi làm người yêu nó một bữa để đi sinh nhật bạn…
– Không…. Tôi trả lời nhắn ngắn gọn.
– Em nhờ thật đó…..
– Người yêu em đâu…..
– Đá rồi….
Tôi cũng bắt đầu hiểu nôm na ý đồ con Hạnh rồi. Nó nhờ tôi đưa đi là để trêu tức thằng người yêu của nó…
– Nó đập anh chết à… xíu dại.
– Thách nó cũng không dám đâu…. Quyết định vậy nhé…..
– Không…..
Không thấy nó trả lời thì tưởng yên ổn với cái đứa lạnh như băng này nhưng ai ngờ được một sau nó sang kêu cửa ngay.
– Sao nữa tiểu thư…. Tôi mở cửa ngó đầu ra nói.
– Có đưa em đi không hả…. Hạnh đẩy cửa đi vào trong phòng.
– Thiếu gì đứa lại nhờ anh… người yêu anh ghen chết. Tôi gãi đầu kiểu khó xử….
– Anh hắn không biết? Đi đi mà… con này nhìn vậy mà làm nụng ra dáng phết.
Cuối cùng thì tôi cũng bắt được cô nàng khai ra sự thật trong cái vụ bốc mùi này. Đúng là như tôi nghĩ khi cô em định dùng ông anh làm bia tập bắn đáp trả thằng người yêu nó….
– Khi nào đi…….
– Tối thứ 6…. Hai hôm nữa….. Nó bật dậy cười cười vui vẻ hẳn khi đạt được mục đích.
– Chỉ cần đưa em đến đó là được chi……
– Đã bảo phải đóng giả người yêu em rồi còn gì?
– Anh chưa khi nào đóng giả làm người yêu ai nên không biết làm sao cả?
– Anh giả nai hay hay nai thật vậy? Thì anh đối với người yêu anh sao thì đối với em vậy….. có từng đó thôi cũng hỏi.
Con này nhờ vả người ta mà như ra lệnh cho họ vậy nhưng dù sao thì đang còn ăn nhờ ở đậu tại nhà nó nên cũng gật gù ra kiểu đã hiểu.
– Anh thì anh quan tâm người yêu lắm đó nha…..
– Kệ anh muốn làm gì thì làm nhưng em muốn hắn phải hối hận khi dám đối xử với em như vậy?
Vừa nói cái tay em vừa nắm gừng khi mắt trợn lên đáng sợ vô cùng. Đang định trêu Hạnh một lúc nữa nhưng nhìn thấy vậy tôi quay lại nhìn vào máy tính cho yên bình….
– Vậy nhé….. nói xong đá mông ngoảnh đít bước đi.
Tôi nhắn tin cho em báo cái vụ giả làm người yêu cho em thì cô nàng lại bày cho cách cho nữa mới đau khổ. Em còn bảo khi phi vụ thành công phải cấp tốc báo cáo nữa mới oái ăm.
Tắt máy ngã lưng tôi nghĩ về cái kèo khắm ấy của dượng. Cái tính háo thắng tôi vẫn chưa thể nào khống chế nổi khi bản thân đang trên đà vui vẻ đã làm tôi khốn khổ bao lần rồi nhưng vẫn chưa tài nào khắc phục được. Đã hơn một tuần từ cái ngày ấy nhưng chẳng có tiến triển gì cả. Chỉ Nguyệt thành đạt và cuốn hút như vậy thì nếu có cần giải toả nhu cầu sinh lý thì cũng thiếu gì người mà phải là tôi. Chị xem tôi như một người em, một khách quen mà thôi. Tôi thở dài chuẩn bị đáp ứng yêu cầu của dượng…..
Hôm sau tôi gọi cho chị rồi tranh thủ tạt qua nhà chị luôn. Thì ra nhà chị nằm trên con đường tôi vẫn hay đi đến trường….. Tôi dừng xe trước cửa thì đã thấy chị đứng đó mở cửa cổng chờ sẵn….
Ngôi nhà hai tầng nhìn bên ngoài khá giản dị nhưng khi bước vào phòng khách thì choáng ngợp với khung cảnh phía trong. Nhà chị nghèo nên chỉ toàn dùng đồ gỗ thôi. Tôi ngồi đối diễn chị trên bộ bàn ghế đắt tiền chạm trỗ tinh xảo khi chị đang mỉm cười rót nước mời khách….
– Nhà đẹp thật đó chị….. Tôi một lần nữa đảo mắt xung quanh căn nhà rồi nói.
– Cũng bình thường mà em….. mà em ngồi đây đợi chị chút nha….
– Dạ……
Theo như lão già dịch Hùng kể thì chị Nguyệt làm nhân viên ngân hàng và anh chị đã có một cô con gái nay sáu tuổi rồi. Chị Nguyệt một hai đòi đi làm chứ không chịu ở nhà làm lão nhiều lúc ức chế lắm.. Ra ngoài nói một câu không đứa nào trong đám em út dám thái độ ấy vậy mà về nhà toàn phải chiều ý vợ. Chị bảo là đi làm cho khuây khoả chứ ru rú ở nhà chị không thích nên sau mấy lần đề xuất không được lão cũng nản chí luôn.
– Anh Hùng bảo chị đưa cho em hai thứ này…. Chị nói nhưng hơi ngượng ngùng khi để cái túi bóng màu lên lên bàn.
– Em cảm ơn anh chị nhưng không lấy đâu…. Tôi làm ngụm nước nói.
– Em không cầm tháng sau đi gặp anh, anh lại mắng chị chết….
– Em tưởng anh Hùng sợ chị chứ….
– Hihi…. Làm gì có. Em nhận đi cho chị còn ăn nói với anh….
Tôi cũng không nợ từ chối nữa mà với tay cầm lấy cái túi màu đen mở ra xem. Tôi sợ trong này là tiền hay một cái gì đó thì tuyệt đối tôi sẽ không dám nhận nhưng khi mở ra là một lọ thuốc bắc dạng viên cùng một quyển sách mới phô tô. Tôi lật lật mấy trang đầu thì toàn chữ trung chữ tàu với mấy hình vẽ cơ thể người làm tôi nhìn chị ngạc nhiên.
– Lọ thuốc thì em uống nửa viên tầm 15 – 20p trước khi làm chuyện ấy. Còn quyển sách thì khúc sau đã dịch ra tiếng việt…. chị nói mà mặt mày đỏ tía tai ngượng ngùng.
– Tại sao anh Hùng lại đưa em mấy thứ này…. Tôi cũng ngãi ngùng khi nói nghe chị nói đến chuyện tế nhỉ này.
– Em hỏi anh em ý.. chị chỉ biết là đưa cho em thôi…. Chị làm ngụm nước nhìn sang phía khác nói…
– Dạ…. tôi cũng tu hơi hết cốc nước rồi nhìn ra phía cổng.
Có hai chị em trong nhà mà lại nói đến chuyện sinh hoạt nam nữ làm cả hai bối rối. Tôi càng khó xử hơn khi chị lại mặc bộ đồ thun bó sát thân thể như vậy. Tôi thích nhất là con gái mặc đồ thun bó sát thân thể như vậy vì nó khoe hết đường cong cơ thể người con gái. Đúng là gái một con trông mòn con mắt, chị đẹp, hấp dẫn cái kiểu ma mỹ của người phụ nữ từng trải và thành đạt trong cuộc sống.
– Vậy để cuối tuần này em về rồi vào thăm anh luôn….. tôi cố gắng tỏ ra tự nhiên nhất có thể.
– Um ….. chị vẫn không dám quay lại nhìn tôi.
Không khí ngượng ngùng này làm tôi bối rối khó xử nên chào chị để về. Khi đó chị mới quay lại cười cười nói rảnh thì qua nhà chơi.
Tôi không biết chị có để ý cái u đang độn lên một cục phía giới hay không nhưng tôi thì bị sợi lông dính vào nên ngỏng lên đi đau vãi ( đồng dâm nào từng bị sẽ hiểu ).
Tôi lại lên xe vi vu đến phòng trọ em ăn chực. Nhưng hôm nay tôi có tạt vào chợ mua mấy món ăn sẵn em thích rồi cầm lủng lẳng ấy đi lên phòng em mà không thèm gọi điện trước như mấy hôm.
– Lại ăn đến ăn chực hả…
Linh mở cửa thấy tôi là đã trêu rồi. Tôi cũng đã quen đi chỉ cười đi vào. Em đang bộ phim gì đó mà tập trung ghê gớm không thèm để ý đến tôi. Rồi ba đứa lại ăn cơm nhưng em vừa ăn vừa dán mắt lên bộ phim trên màn hình. Con Linh dọn dẹp đống bát đũa khi tôi đến bên em nhìn vào màn hình xem tựa đề phim “ vườn sao băng “. Ở lại chém gió với Linh một lúc thì tôi về quán để chuẩn bị đi với O đến gặp ông khách.
Trong showroom chỉ có chị Liên là ngồi trực nên cũng chào hỏi vài câu thì tôi đi lên tầng hai. Tầng hai có một phòng để trống nên tôi đang định ngã lưng một lúc để chiều đi co tỉnh táo nhưng khi đi qua phòng O thì tôi vô tình nhìn thấy qua khe hở cánh cửa một cảnh động lòng người. O Hiền đang dang rộng chân khi tay cầm cái gương nhỏ để phía trước ngắm ngía lồn mình rồi tay kia cầm cái kéo cắt tỉa lông lồn. Thì ra là con gái cắt tỉa lông lồn là như vậy sao… tôi đứng đó nhìn một hồi lâu một cách say xưa và một lúc hơi thở một nặng nề vì kích thích thì O Hiền hướng ánh mắt về hướng của. Tôi nhìn O…. O nhìn tôi…. Tay tôi đang thò vào quần vân vê con cặc căng cứng thì sau mấy giây định hình lại vỗi vàng chạy như bay về phòng ben cạnh. Tim tôi đập thình thịch vì sợ. Tôi nằm đó không biết O sẽ nghĩ gì về mình và hồi nữa đây sẽ đối diễn với O thế nào khi hai người đi chung một buổi chiều. Tôi lo lắng đến nội mồ hôi lấm thấm trên trán từ lúc nào. Suy nghĩ lung tung một hồi thì tôi dật mình khi tiếng O vọng tới kêu tôi xuống để đi cho kịp giờ.
O chạy xe con xe của O Hà chở tôi đi nhưng cả hai từ khi lên xe đến nay không ai nói ai câu gì. O thì tập trung lái… tôi nhìn sang bên đường…. Trong xe chỉ có tiếng nhạc là vang võng lên một cách vô ích vì chẳng có ai còn tâm trí mà thưởng thức.
– Ông khách này vô cùng khó tính nên nếu có thất bãi cháu cũng đừng quá buồn…..
O vừa lái xe nhưng chủ động giảm nhỏ tiếng nhạc lên tiếng khi đi được một đoạn khá xa. Tôi không dám quay sang nhìn O mà chỉ um lên một tiếng cho có lễ. Tim tôi đập nhanh như chưa bao giờ được đập…
– Người yêu cháu dễ thương và xinh đẹp thật đó…..
O lại chủ động lên tiếng để cố gắng xua tan đi không khí ngột ngạt này lần nữa. Nhưng tôi thì vẫn cố chấp nhìn ra cửa xe mà im lặng. Tôi khẽ chúi về trước khi O hạm tốc một cách đột ngột…
– O đang nói chuyện với cháu đó nha…..
– Cháu xin lỗi…….
Tôi chỉ biết thốt lên câu đó khi chiếc xe bắt đầu lăn bánh đều đều lại. Tôi vẫn vậy khi không dám nhìn sang bên lái mà chỉ giả vờ nhìn ra cửa kính xe khi đầu óc cứ nghĩ đi đâu đâu.
– Xin lỗi vì chuyện gì…….
O hỏi câu làm tôi hơi choáng váng nhưng tôi có gắng hít thở sâu để bình tĩnh trở lại. Tôi mạnh dãn nhìn sang O rồi nở nụ cười miễn cưỡng….
– Lúc nãy cháu chỉ vô tình đi qua thôi…..
Dứt câu nói thì tôi thấy O giật mình và mặt bắt đầu ửng đỏ. Chân ga O dậm không đều nên xe cứ lúc nhanh lúc chậm…
– Nhìn người yêu chưa đã hay sao con nhìn trộm O hả….
Sau chốc lát O lên tiếng khi hay tay nắm chặt vô lăng khi tôi dám nói lên trước cái vấn đề lúc trưa làm O bối rối.
– Cháu chỉ vô tình đi qua thì thấy thôi. Cháu cũng đàn ông con trai mà….
– ờ…. Nay anh lớn rồi… người lớn rồi nên cứ đè con người ta ra làm bậy đi rồi bắt bọn tui bồng cháu sớm….
– Người yêu cháu học Y mà……
– Ờ nhỉ…..
Hai O cháu bắt đầu lấy lại cái không khí bình thường chứ không ngại ngùng như lúc đầu khi cả hai bắt đầu cởi mở hơn với nhau. Câu chuyện dần dần được O lái sang chuyện khác một cách khéo léo và tôi cũng là tay diễn xuất giỏi khi phụ hoạ cho O rất tốt.
Cuối cùng thì xe cũng dừng tại một căn biệt thự mới xây xong phần thô. Tôi theo O bước vào trong thì gặp một cô gái chạc tuổi O đang đứng gần một ông bác ăn mặc lịch sử đang nói chuyện với một người nữa. Tôi và O vào chào hỏi thì cô gái niềm nở chào lại nhưng ông bắc mặt lạnh như tiền không thèm để ý.
– Anh xem mà sửa lại đoạn đó cho tôi….
Ông bác nạt nói với người thanh niên trung tuổi mặt mày đang tái xanh không cắt ra giọt máu. Anh ta mừng quýnh chào vỗi chào vàng rồi ba chân bốn cẳng chạy mất hút khi ông bác bảo tôi còn tí việc.
– Ra ngoài này nói chuyện đi Hiền…
Ông bác kêu thẳng tên O rồi hậm hực đi ra không thèm để ý đến tôi. Tôi không đi ra mà lại đảo quanh căn nhà một vòng từ giới lên trên và từ ngóc ngách này qua ngóc ngách khác. Tầm 15 phút sau thì tôi cũng đi ra quán nước gần đó nơi ba người đang ngồi. Tôi đi từ xa thì O đã nháy mắt ra hiệu báo điềm chẳng lành…
– Cậu làm gì trong đó….
– Cháu đi xem căn nhà một vòng……
– Để làm gì………
– Để cháu có thể thiết kế cho bác một căn nhà như ý….
– Cậu có thể sao….
– Cháu chẳng biết chút gì về thiết kế cả nhưng người của cháu thì rất giỏi….
Thế là tôi và ông bác đi thẳng vào vấn đề chính của buổi gặp một cách không bình thường tí nào. Tôi trả lời thẳng thắn từng câu hỏi của bác một cách nhanh gọn chứ không hề vòng vo. O bác hỏi vậy nhưng cũng không hề có thái độ hay biểu hiện gì quá gắt.
– Thế cháu thử nói thế nào là căn nhà bác ưng ý xem….
– Phòng khách sang trọng, phòng bếp tiễn nghi, phòng ngủ ấm cúng…..
– Đúng là tuổi trẻ có khác…..
Ông bác vừa nói vừa cười cười nhìn sang O tỏ ý không hài lòng một chút nào về thái độ cùng câu trả lời của tôi. O thì cứ cố gắng ra hiệu cho tôi nhưng tôi giả vờ không biết trong khi cô bên cạnh tay bịt miệng cười cười…
– Có gì anh sẽ trực tiếp gọi điện cho Hưng mong nó thông cảm…..
Nghe xong câu nói ấy mà O tôi thở dài một vì thất bãi thảm hại khi ông bác đứng lên.
– Sao bác không thử cho bọn cháu một cơ hội…..
– Cơ hội gì…..
– Bác cho bọn cháu ba ngày, đúng ba ngày sau cháu sẽ trình bác bản thiết kế 3D từng căn phòng một trong nhà bác. Nếu bác không hài lòng thì khi đó từ chối bọn cháu cũng chưa muộn ạ….
Tôi cũng nhanh chóng đứng lên nói trước khi bác xoay người bước đi. Ông bác đứng đó nghe xong câu nói thì lại ngồi xuống làm ngụm nước chè.
– Tại sao bác lại phải cho cháu cơ hội…..
– Bác sẽ xây được một căn nhà đúng ý mình….
– Được.. để xem cháu có thể làm gì hay chỉ ba hoa mà thôi.
Hai o cháu ở lại để xin thêm môt ít thông tin rồi lệ phép chào ra về. Trên đường về O mới nói cho tôi biết người con gái đi bên lúc nãy là vợ của ông bác tên Khiêm ấy. Cô vợ hơn O ba tuổi tên Lệ. O còn nói tôi ba ngày sao có đủ thời gian để thiết kế cụ thể chi tiết từng căn phòng như cháu đã nói với khách chứ nhưng đã lỡ hứa rồi thì dốc sức mà làm đi. Bác Khiêm là phó phòng quy hoạch tỉnh nên không thể để dương Hưng mất mặt được đâu. Nghe đến đó mà người tôi khẽ rùng mình…
Về đến showroom là ngay lập tức tôi chạy vào phòng thiết kế nói lên ý tưởng của mình trong khi O Hiền chuẩn bị bản vẽ chi tiết xin được từ kỹ sư thiết kế căn biệt thự ấy.
Ba ông anh nghe tôi nói mà há hốc mồm không thể tin được vào tai mình. Nhưng đến khi tôi nói đến việc lương thưởng thì ai nấy cũng phấn khởi lắm và quyết chí cày ngày cày đêm để xong đúng hạn.
– Được không Hải…..
O thấy tôi đang loay hoay tìm kiếm thông tin trên google thì tiến tới hỏi.
– Cháu có lòng tin với dự án này…..
– Bớt ba hoa đi ông tướng……
– Cháu làm được thì sao….
– Cháu thích gì O đây chiều…..
– Chuyện gì cũng được…..
– O đã nói là làm… bất kể chuyện gì…..
– Tất cả mõi chuyện….
– Đã nói là làm….
Hai O cháu đóng dấu tay để ký kết giao kèo. Lại thêm một kèo khoai trong cơn hưng phấn tôi ký kết trong thời gian ngắn. O thì cười cười đắc ý trong khi tôi đang nghĩ đến chuyện sẽ bắt O thực hiện….