RỪNG CAO SU - Chương 3
Tiếp nhé mọi người, chap này đọc lấy hứng chút
Chương 03. Bén lửa
Chuyện tình “thầm lặng” của Mai với bác Tám rồi cũng đi đến một kết quả nhất định. Cái thời điểm phát sinh bắt đầu từ năm cô bé được 16 tuổi, tức là 2 năm sau, mối quan hệ giữa bé Mai và bác Tám ngày càng thắm thiết. Vợ bác thì thường bảo bà thích cô bé, mong muốn cô bé làm con dâu của bà. Nhưng cái trớ trêu là cô bé không muốn làm con dâu của bà mà là muốn làm vợ của chồng bà mà thôi, cái tâm lý muốn giành giật một điều không phải của mình (hoặc chưa phải là của mình >_<) thôi thúc cô bé tìm cách thực hiện cho bằng được.
Còn thái độ của bác Tám có phần mật thiết với cô bé hơn trước nhiều. Bác bắt đầu thể hiện sự quan tâm dành cho cô bé rõ ràng hơn, bác thường mang những đoản cây cao su về lắp ráp cho cô bé những đồ vật dụng trong nhà như cái tủ, cái ghế và tỉ mỉ hơn là chiếc bàn trang điểm xinh xắn và căn nhà tranh nho nhỏ, để cất những lá cây ngộ nghĩnh sưu tầm được hay những hòn sỏi đủ màu cô bé nhặt trên rừng. Cô bé đón nhận sự quan tâm của bác Tám một cách hồ hởi và hạnh phúc, cảm giác được một người đàn ông chăm sóc tỉ mỉ làm cô bé cảm thấy mình thật đặc biệt, cô bé tự an ủi mình rằng là bác nhớ đứa con trai nên giành hết tình thương cho mình, hay vì một lý do nào đó, cô bé thấy bác một ngày một thân thiết hơn.
Tuổi dậy thì, cái thời điểm mà cơ thể cô bé phát triển vượt bậc, cái tuổi mà những thiết kế của tạo hóa dành cho người phụ nữ chuyển sang giai đoạn phát triển hoàn mỹ nhất. Đôi khi trần truồng đứng ngắm trước gương, cô bé thấy mình cao hơn chút, nước da ngày càng trắng hồng, nõn nà, mềm mại như da em bé, bầu vú lại khá to so với cơ thể, nó căng tràn ra hai bên vểnh lên với cái đầu ti nhỏ xíu màu hồng thắm nổi bậc giữa bộ ngực trắng ngần làm cho nó càng thêm bí ẩn, khêu gợi trí tò mò, nó như viên kẹo ngọt mời gọi người đàn ông đến ngấu nghiến nó, bên dưới nữa là cái bụng thon gọn và cái rốn sâu khiêu gợi và cuối cùng là nơi mà bất kỳ thằng đàn ông nào cũng thèm khát là cái bờ mu cong vòng, điểm trên nó là đám lông đen tuyền mới nhú mọc gọn gàng trông thật bắt mắt, bên dưới là cái hạt le nho nhỏ ẩn hiện giữa hai cái môi nhỏ. Mỗi khi tắm, cô bé chăm sóc vùng kín của mình rất kỹ lưỡng, mà mỗi lần chạm vào cái hột nhỏ ở giữa hai môi làm cô bé rùng mình sung sướng bởi cái cảm giác tê tái khi có cọ sát, cô bé càng chà mạnh hơn, nó lại sướng hơn rồi cô bé miết sâu hơn thì thấy đau, nhớ lại lời mẹ dặn là cần phải giữ gìn để sau này còn lấy chồng, nghĩ đến vậy cô bé lại thôi mà chỉ xoa bên ngoài nhưng cũng đủ để làm cô bé sướng rần người dù chưa biết quan hệ tình dục là gì (sau này khi đã biết mùi rồi thì tự thân cô bé cũng tìm ra cách để phát huy hết những tinh hoa của bản thân mình, nhưng đó là chuyện sau này!…), nhưng trong tiềm thức cô bé biết bản thân có cái mà đàn ông không thể từ chối được, mà bác Tám đang sống với bác gái già nua, bệnh tật thì bác gái không thể cho bác trai cái điều mà đàn bà nên làm với đàn ông thì thử hỏi làm sao mà bác trai có thể không động lòng với mình được chứ.
Cũng như bao cô gái khác, cô bé ý thức được mình rất đẹp, mà đã đẹp thì lại thường muốn khoe, mà khoe thì phải chọn người mình thích để khoe. Nên dù đã ở cái lứa tuổi dậy thì, cô bé vẫn tiếp tục cái công việc tắm truồng ngoài mương, cô bé khoe ra từng cái đường nét xuân thì, những đường cong lồi lõm thanh xuân của mình để bác Tám chiêm ngưỡng, bác vẫn ngồi đó cùng bác gái nhìn trời, hưởng gió và thỉnh thoáng ngó … ngắm bé Mai tắm. Trong thâm tâm cô bé cũng cảm thấy mắc cỡ ghê gớm lắm, cô bé cũng có cái e thẹn như bao cô gái khác nếu có ai lỡ nhìn thấy, nhưng không hiểu sao, nếu người ngắm là bác Tám thì cô bé lại cảm thấy yên tâm và thật tự nhiên! Chắc có lẽ do thời gian quen biết bác trai khá dài như vậy, đã khá đủ cho cô bé trở nên quá tự nhiên như thế.
Mẹ cô bé thỉnh thoảng cũng nhắc “con gái lớn rồi, phải giữ gìn chứ con”, cô bé chỉ khẻ “Dạ” cho bà yên tâm, nhưng rồi, đâu vẫn vào đấy. Ngày qua ngày vẫn tắm “công khai” đều đặn, có thể nói là tắm cho bác trai coi càng đúng hơn, nhắc riết cũng chán nên mẹ cô bé cũng thôi không nhắc nữa, có lẽ vì bà yên tâm là người đàn ông gần đây nhất là một người đứng đắn không có ý đồ bất chính với con gái mình, với lại cũng có tuổi nên có thể vụ kia cũng không làm ăn được gì! Quả là một cái suy nghĩ quá chủ quan của bà, bà quên một điều là bác Tám là đàn ông, trừ phi bị bất lực chứ không thì dù tuổi đã cao nhưng dư sức vẫn đụ gái như thường, có thể không sung sức như trai trẻ nhưng có kinh nghiệm bù lại cũng không đến nỗi quá kém! Mà bác đã lâu rồi đã không vận dụng được kinh nghiệm giường chiếu vì bác gái không thể đảm đương được, thì có lý gì mà trước một cô gái xinh đẹp, mơn mởn ngày nào cũng trần truồng khiêu khích như con gái bà mà lại không động lòng ham muốn được chứ!
Năm 16 tuổi, cô bé cảm giác bác trai thường hay nhìn một cách chăm chú và lâu hơn. Cụ thể là thời gian trước, bác ít khi nhìn về hướng cô bé tắm, mặt khác, không biết từ lúc nào bác Tám đã sắm được cặp kiếng lão mà từ lâu nay bác hay than phiền là không nhìn được xa, mà lạ ở chỗ, tầm tuổi như bác trai cần gì phải nhìn xa, vả lại ra sân ngồi ngắm cảnh, không phải lần nào cũng cần mang theo kính đâu. Tổng hợp các yếu tố đó, cô bé khẳng định chắc chắn rằng bác trai muốn ngắm nhìn cô bé tắm được rõ ràng hơn thôi!
Lúc đó, đối với cô bé, khi bắt gặp ánh mắt bác dán chặt vào thân thể mình, cô bé vẫn cứ tự nhiên kỳ cọ, tự nhiên như một nàng tiên tắm mương cố phô bày cái nét đẹp cho anh chàng trần thế nào đó thưởng thức. Vì vậy, cô bé tự nhủ là bác trai ngắm mình phải là một điều thú vị, đáng hãnh diện lắm chứ vì chung quanh đây chả có mống con trai hay đàn ông nào khác để tán thưởng vẻ đẹp của mình cả! Thế là từ dạo đó, cô bé cố tình tắm sớm hơn, mỗi lần tắm, cô bé kỳ cọ từ từ, xoay đủ mọi tư thế như để khoe khoang cái cơ thể nõn nà trẻ trung để bác trai được ngắm trọn vẹn và rõ ràng hơn.
Dạo đó, cô bé chủ động sang nhà bác trai nhiều hơn, cô bé để ý thấy bác trai ăn mặc gọn gàng, đầu tóc gọn gẽ và nói năng hoạt bát, khác hẳn so với cách đây vài năm. Điều đặc biệt là bác hay nhìn cô bé bằng ánh mắt “chết đứng”, cái ánh mắt của kẻ si tình, của kẻ ham muốn những điều rất tầm thường. Cô bé không hiểu rõ lắm bác đang nghĩ gì, cái ánh mắt đó cứ dán vào những chỗ nhạy cảm làm cô bé cảm thấy rạo rực, dạo đó cô bé còn ăn mặc áo mỏng hơn tí cho bác có thể chiêm ngưỡng rõ ràng hơn.
Thời gian như là một dòng sông không ngừng nghĩ, nó bào mòi mọi thứ theo cách của nó. Nó thay đổi suy nghĩ của cô bé về bác Tám, cô bé dần không muồn nhận cái vai vế “bác cháu” giữa bác tám và mình. Cô bé thấy gọi “bác” nghe nó gượng gạo thế nào ấy. Có mặt mọi người thì miễn cưỡng gọi là bác cháu như thế, chứ thực tình, tâm tình đã thay đổi vị trí của bác Tám từ một người bác lớn tuổi sang một người chú. Đôi lúc vì quá tự nhiên, cô bé hay châm chọc bác, gọi bác là “chú cao su” với cái thân hình ốm tong của phu cạo mủ cao su lành nghề, suốt ngày quần quật với từng nhát cạo. Bác cũng chẳng vừa, chọc cô bé là “con Mai mập”, bác hay khen rằng cô bé mập sẽ đẹp hơn vì con gái tròn trịa trông giống … con gái hơn nhiều. Những lúc riêng tư như thế làm cô bé thấy mình gần gũi với bác hơn hết vì bác đã mang đến cho cô né cảm giác bác là một người đàn ông trong gia đình, cô bé đã lớn và có những nhận thức về cuộc sống, cô bé biết mình cần một người đàn ông trong đời mình, một người đàn ông có thể chia sẻ được buồn vui và mọi thứ khác.
Và không biết từ khi nào, cứ hễ khi vắng mặt bác gái, cô bé thường hay gọi đùa bác trai là “anh”, bác trai cũng đáp lại lời xưng hô với cô bé như gọi là “em”. Một tiếng gọi “em” nghe nó ngọt ngào làm sao, nó như đun sôi lòng xuân của cô bé thêm mãnh liệt và cũng gợi lên cái xuân sắc tưởng chừng đã chết già trong tâm trí bác, trong lòng cả hai đều rộn lên phơi phới, bướm bay trong bụng. Để rồi, những câu xưng hô tưởng chừng như đùa lại đưa mối quan hệ của cả hai đến một khái niệm khác, nó dần dần đưa cả hai vượt qua cái rào về đạo lý, tuổi tác và nhiều thứ không tên khác một cách nhẹ nhàng để mối quan hệ của hai người dần đúng với danh từ xưng hô “anh, em” của nó, rồi nó dẫn cả hai đến những khám phá đam mê bất tận, đến nỗi sau này cô bé hồi tưởng lại còn phải ngạc nhiên là ngày trước “gần như không ngày nào là không có”.
Rào cản lớn nhất với bác Tám có lẽ là bác gái, điều này làm cho cả hai không thể công khai mối quan hệ được, thật sự bác Tám đã động lòng với cô bé và cô bé cũng không từ chối những cử chỉ va chạm lén lút mà bác Tám dành cho mình. Ví như có lần cô bé sang chơi, đang ở bếp nấu nước, bác Tám từ sau ôm nhẹ ngang eo cô bé, hôn lên hai má bầu bĩnh, rồi hôn lên cái cổ trắng ngần rồi vội bước ra ngoài; cũng có lần khi đi đào củ trên rừng, cả hai cùng lau mồ hôi cho nhau sau một ngày lao động mệt mỏi; hay có những buổi tối, cô bé ngồi trong lòng nghe bác kể chuyện, trời về khuya trong rừng trở lạnh, cô bé rùng mình vì lạnh thì chợt cảm thấy sự ấm áp đến từ vòng tay của bác, rồi không biết từ khi nào, hàng nút áo trước ngực đã bung ra, bàn tay của bác nhẹ nhàng xoa bóp lên hai bầu vú căng tròn của cô bé, cô bé thở hổn hển rồi ngã hẳn vào người bác, cô bé để cho bàn tay bác trai thoải mái vuốt ve ngực mình, cảm giác được đàn ông bóp vú nó khác xa việc tự mình làm, nó sướng tê tái khi ngón tay bác xe xe đầu vú rồi đánh qua đánh lại như gảy đàn làm cô bé sướng ngất ngây, cảm giác đau đau khi bác bóp vú nhưng cái đau đó thật đê mê kỳ diệu làm sao… chính những đụng chạm xác thịt hàng ngày đó đã hun đúc, tạo thành động lực để cả hai đủ dũng khí vượt rào. Và khi đã bén mùi, cả hai đều nhận ra là mình rất đồng điệu về tình dục, cô bé là một nhân tình trẻ nóng bỏng luôn luôn sẵn sàng đáp ứng bác, còn bác là một đàn ông sung mãn dù đã luống tuổi luôn có một người đàn bà trẻ trung sẵn sàng đáp ứng một cách nhiệt tình nhất. Bác đem tất những kinh nghiệm, sức lức vùi dập lên cơ thể non trẻ của cô bé, hì hà hì hục miệt mài rồi cả hai bùng bổ trong cảm xúc thăng hoa vô cùng mà đến tận bây giờ chồng cô bé chẳng thể làm được.
———– Còn tiếp ———–