Rình Chị Hàng Xóm Tắm - Phần 3
Mấy ngày sau đó nó ít gặp chị hơn… có lẽ chị phải chăm anh Chiến trên viện.
Sao buồn thế này… nhớ chị quá… phù…
Thời gian trôi qua thật nhanh… giờ đã là tháng 10. Trời đã lạnh hơn nhiều. Nằm trong chăn mà người nó vẫn run bần bật… ước gì có chị nằm bên cạnh.
“Ầm ầm… xoảng.”
Giật hết cả mình. Nó ngó qua cửa sổ… lại cãi nhau nữa rồi.
Từ ngày anh Chiến bị tai nạn cuộc sống gia đình chị đã không còn như trước… mọi công việc trong gia đình đều đổ lên vai chị… anh Chiến chưa tháo bột nên không thể cáng đáng được những mối nhập hàng ở xa. Việc buôn bán đều dựa vào chị… vừa bán hàng vừa lo cho chồng con, quá nhiều áp lực đè lên chị, có lẽ vậy mà anh Chiến và chị thường xuyên to tiếng với nhau.
Trời mùa đông đã lạnh… mới 6h mà trời đã đen như mực… hôm nay chị tắm sớm quá.
Vẫn như mọi khi… ánh điện nhà tắm bật lên.
Vẫn con người ấy, khuôn mặt ấy. Dáng ấy… hôm nay chị diện trong chiếc áo nhung đen và chiếc quần jean đen trông thật quyến rũ.
Cánh cửa phòng tắm khép lại… chị ngồi xuống cạnh vòi nước. Khuôn mặt hiện rõ vẻ mệt mỏi… chị tiều tụy đi nhiều quá… tiếng nước chảy ào ào xen lẫn tiếng khóc.
Chị đang khóc ư… sao thế?
Hay vì chuyện gia đình, tình cảm vợ chồng không được suôn sẻ… nhìn chị khóc đứng ngoài nó cũng thấy buồn theo chị nó thương chị quá nhưng nó không dám nói.
Tiếng nước ngừng chảy… nhẹ nhàng chị cởi bỏ bộ quần áo vướng víu, chiếc quần lót trắng kéo xuống 2 gối để lộ con bướm đen mũm mĩm… nó thấy 1 màu đỏ tươi ở đáy quần lót… chắc hôm nay chị đến tháng rồi. Chiếc quần lót tuột ra khỏi chân, chị ngồi xuống cạnh vòi nước.
Từng vạt nước té vào lồn… bàn tay chị đang xoa lên cái lồn mà nó ao ước… hơi nóng từ cơ thể chị cộng với mùi xà bông tỏa ra khiến nó nứng quá… kéo chiếc quần lót hồng trên mắc áo xuống… chị lấy trong túi nilon đen ra 1 miếng băng vệ sinh dính vào đáy quần rồi kéo lên thật nhanh… trời lạnh… chắc hôm nay chị chỉ tắm qua.
Từ cái lần nó thấy chị khóc trong phòng tắm trở đi… những lần sang nhà chị mua hàng nó ít khi thấy chị cười hoặc có chăng cũng chỉ là những nụ cười gượng… chị có thể lừa được người khác chứ sao lừa được nó… ẩn sau nụ cười kia là 1 nỗi buồn sâu thẳm mà ít ai biết…
Cách ăn mặc của chị cũng có nhiều thay đổi… nó không còn được thấy những chiếc quần đùi ngắn cũn cỡn để lộ cặp đùi trắng lõn và những chiếc áo phông bó sát vào người chị nữa… những hình ảnh nóng bỏng 1 thời khiến nó say đắm chị giờ đây đã bị ẩn sau chiếc quần jean và chiếc áo khoác nhung đen kia. 1 phần vì thời tiết đã lạnh. Phần vì có lẽ do phải gánh vác mọi việc trong gia đình nên chị ít có thời gian chăm sóc cho bản thân hơn.
Chị buồn khiến nó cũng cảm thấy buồn… làm cách nào để nụ cười rạng ngời kia xuất hiện trên môi chị… làm gì để nó có được chị… làm gì để giải cứu tâm hồn người phụ nữ nó thầm yêu trộm nhớ kia đang dần khô héo vì buồn… trong đầu nó đặt ra biết bao câu hỏi…
Làn khói thuốc trắng bốc lên trong buổi chiều đông lạnh lẽo… khó quá… nó hoàn toàn bế tắc trong việc tiếp cận với chị… phù phù…
“Bong, bong…” tiếng chuông đồng hồ điểm 18h… hôm nay nó quyết định không nhìn trộm chị nữa… nó muốn có nhiều thời gian hơn để suy nghĩ về chị… trong đầu nó bắt đầu toan tính cái gì đó.
Muốn được ở gần chị. Muốn thổ lộ có lẽ chỉ có cách chờ đợi.
Chờ khi chỉ có mình chị ở nhà thì ý định của nó mới có cơ hội thành hiện thực… mà muốn chị ở nhà 1 mình thì trừ khi anh Chiến và thằng Thanh không có nhà.
Thằng Thanh phải đi học thì ít có mặt ở nhà… cái này thì dễ rồi… nhưng còn anh Chiến… anh Chiến chỉ vắng nhà khi anh đi nhập hàng… còn lại anh ở nhà phụ chị bán hàng. Mà với cái chân mới gãy chưa được bao lâu kia thì biết đến khi nào anh Chiến mới vắng nhà… suy nghĩ của nó cứ rối tung như mớ bòng bong… phù… khó quá.
… ngoài cách đó ra trong đầu nó không nghĩ ra cách nào khả thi hơn.
Chậc… đành chờ cơ hội chứ biết sao bây giờ.
Nhìn lên đồng hồ thoáng cái cũng đã hơn 8h… trời mùa đông nhanh tối thật…
Nó vùng chăn nhảy xuống giường đi giải quyết nỗi buồn… vừa giải quyết vừa run run vì lạnh.
Nó đưa mắt nhìn qua nhà chị… ánh điện trong nhà tắm hắt ra.
Trời mùa đông lạnh… sao hôm nay chị tắm muộn thế nhỉ… nghĩ là làm… nó kéo vội khóa quần nên rồi nhẹ nhàng rón rén luồn ra phía sau nhà tắm nheo mắt nhìn vào phía trong.
Ặc… cứ tưởng chị tắm… ai ngờ chị đang giặt quần áo. Hôm nay chị mặc bộ đồ ngủ màu hồng, mái tóc buộc cao nhìn chị đẹp quá… nó ngắm chị 1 lúc rồi định quay về đi ngủ… nhưng không thể… chị đang giặt chiếc quần lót ren màu đen bé xíu mà chị vẫn mặc… trông kích thích quá… Con cu nó lại giật lên từng cơn… đôi mắt vẫn nhìn không chớp vào chiếc quần lót của chị.
… Bạn đang đọc truyện Chị Liên hàng xóm tại nguồn: http://truyencogiaothao.info/chi-lien-hang-xom/
Tháng 10 rồi tháng 11 thời gian cứ dần qua 1 mới lại sắp đến.
Cũng đã gần nửa năm nó được ngắm nhìn thân hình của chị… nhưng nó vẫn chưa có được chị… Và cũng đã gần 4 tháng kể từ khi anh Chiến bị tai nạn. Haiz.
Tháng 12… cái tháng mà mọi người đều tất bật chuẩn bị cho tết nguyên đán. Mới đầu tháng 12 mà cửa hàng nhà chị đã đông hơn… lượng hàng bán ra cũng nhiều hơn.
Dù chân vẫn chưa thể đi lại bình thường nhưng anh Chiến vẫn quyết định đi lấy hàng giúp chị… phần vì muốn đỡ đần chị phần vì lượng khách mua hàng dịp cuối năm tăng cao nên anh đành cố chịu đi lấy hàng… mà chắc chắn phải đến chiều mai anh Chiến mới về đến nhà và đây sẽ là cơ hội tốt nhất để nó có được chị.
Sáng sớm hôm sau nó chờ cho đến khi anh Chiến đi lấy hàng và thằng Thanh đi học… lấy cớ mua bao thuốc nó chạy qua nhà chị thăm dò động tĩnh.
– Lấy em bao thuốc chị Liên ơi… – vừa gọi nó vừa liếc nhìn xung quanh.
– Vẫn loại cũ hả em…
– Vầng…
– Em tự lấy hộ chị đi… anh Chiến để trên giá cao quá chị không với tới.
– Em có biết ở chỗ nào đâu mà lấy… thôi chị lấy cho em đi… – nó cười lém lỉnh…
– … uh… vậy đợi chị tí để chị lấy ghế đã.
– Vầng.
Chị mang chiếc ghế nhựa cũ lại gần giá hàng.
Vừa nhìn thấy nó đã lắc đầu.
Nó nghĩ bụng… nhà có điều kiện mà lại dùng cái ghế nhựa nát thế kia… nếu là nó đứng lên chắc gãy ngay lập tức.
Y như nó nghĩ… chị vừa đứng lên chưa kịp lấy bao thuốc thì.
“Tạch…”
1 tiếng gãy lớn vang lên từ chân sau của chiếc ghế… mất thăng bằng chị ngã ngửa về phía sau. Hoảng hốt nó chạy lại đỡ chị.
– Có sao không chị…
Nét mặt tỏ rõ sự đau đớn nhưng chị vẫn nói:
– Không sao… chỉ bị xây xát ở tay thôi…
Không hiểu ma xui hay quỷ khiến hay sao mà nó nắm lấy tay chị 1 cách hồn nhiên.
– Tay chị chảy máu rồi kìa.
Chị co tay lại thật nhanh… bấy giờ nó mới nhận ra nó đang cầm tay chị… mặt nó đỏ lên bừng lên.
– Em xin lỗi… – nó lý nhỉ nói với chị.
Nét mặt chị ngượng ngùng…
– Thôi bỏ đi… – chị đáp.
Thấy chị không nổi nóng nó đánh liều nắm lấy bàn tay chị… nhưng lần này nó không cho chị buông tay ra nữa…
– Em làm gì thế… buông tay chị ra… ban ngày người ta nhìn thấy thì chết đấy… – nét mặt chị tỏ ra nghiêm túc giận giữ.
Nó đành buông tay chị ra rồi ngậm ngùi về nhà.
Trưa hôm đó nó không ăn uống gì mà chỉ nằm suy nghĩ về chuyện nó cầm tay chị lúc sáng… cầm con đt cùi nó mở xem lại video nó quay lén lúc chị tắm, nó lại nhớ đến câu nói “Em làm gì thế… buông tay chị ra… ban ngày người ta nhìn thấy thì chết đấy”.
Có vẻ như chị ít nghiêm khắc với nó hơn thì phải… bởi nếu muốn thì lúc sáng nay chị đã hô toáng lên rồi… hay là chị cũng không muốn bị người ngoài phát hiện nên không hô hoán… chẹp thôi kệ… cứ như thế nó lại càng có cơ hội… càng làm cho quyết tâm có được chị của nó tăng cao.
Tối hôm đó nó chuẩn bị mọi thứ từ rất sớm… vẫn như mọi khi… 6. 30 pm trời đã tối như mực… nó đánh lừa bố mẹ nó để tìm cách luồn ra phía sau nhà tắm và có nhiều thời gian vắng nhà hơn… rút sạc con N72 tàu ra nó đút vào túi quần. Vừa đi vừa nói với bố mẹ nó.
– Tối nay nhà thằng duy kẹt làm cơm. Nó rủ mấy thằng đến tụ tập cho vui… con đi 1 lát rồi về.
– Mày đi đâu thì đi. Liệu mà về sớm… về muộn tao đóng cửa thì đừng có kêu.
– Vầng…
Khoác cái áo rét vào nó chạy vù thật nhanh ra khỏi cổng… ngó nghiêng xem có ai không… nó lại vù thật nhanh về phía sau nhà nó. Nơi có cái lỗ khêu gợi thông sang phòng tắm nhà chị. Vẫn chưa có động tĩnh gì… nó chạy lại gần cửa sau nhà chị.
Chị vẫn đang bán hàng. Còn thằng Thanh thì đang lúi húi trong bếp. Chắc là đang làm bữa tối… hôm nay nhà chị có vẻ khá đông khách…
Chậc… thôi kệ. Nó lại chạy về vị trí quen thuộc… rút con N72 trong túi quần ra… 6.50pm nó chuyển máy về chế độ im lặng… nhẹ nhàng luồn con máy cùi vào khe cửa nhỏ rồi ngụy trang cho thật kỹ. Hôm nay chị làm việc muộn quá… giờ này còn trưa ăn cơm. Chắc phải 7.20pm hơn chị mới tắm. Nó lại chạy về gần cửa sau nhà chị… thằng Thanh đã dọn xong mâm cơm. Đang ngồi vểnh mặt lên xem tivi chờ chị vào ăn cùng.
– Thanh… cắm cho mẹ ấm nước nóng.
Giờ này còn cắm nước nóng thì chỉ có thể là nước tắm. Nó vẫn tiếp tục theo dõi chị… chờ cho chị ngồi vào mâm cơm nó mới quay lại chỗ cũ.
Giờ mới ăn cơm… có ăn nhanh cũng phải chờ ấm nước sôi. Mà nhanh nhất cũng phải 15p mới xong. Thời gian đó cũng đủ cho nó thực hiện kế hoạch 2.
Nó nhảy vọt qua cái tường rào rón rén chạy thật nhanh về phía khu vườn hôm trước nó hái rau ngải nhà chị. Tìm một chỗ kín đáo chuẩn bị cho giai đoạn sau rồi nhanh chóng trở về vị trí cũ (vừa tìm chỗ vừa sợ rắn… bước mạnh thì sợ tiếng động. Sợ dẫm phải mảnh vỡ… phù)…
7. 10 pm.
– Tắt tivi đi ra khóa cửa quán lại rồi lên giường học bài đi Thanh…
Vừa bê mâm bát xuống bếp chị vừa dặn thằng Thanh, tiếng nước chảy công với tiếng bát đĩa va vào nhau vang lên… chắc chị đang rửa bát. Vậy thì chị cũng sắp tắm rồi…
Nó thò tay thật nhanh vào con N72 chuyển máy về chế độ quay video rồi ngồi chờ…
Hồi hộp như bao lần khác. Nghĩ đến cảnh chị trần truồng không mảnh vải che thân người nó lại nóng bừng lên… đang nghĩ đến chị thì tiếng nước trong phòng tắm xối xả vang lên… nó đứng bật dậy tay ấn phím ok để quay videos… nhưng không thấy chị đâu… lạ nhỉ.
Đây rồi… cuối cùng thì nữ chính đã xuất hiện. Thì ra chị sang bếp lấy ấm nước… he he.
Hôm nay chị mặc chiếc quần jean đen với cái áo len xanh trông thật mặn mà.
Cánh cửa nhà tắm khép lại. Chị cởi phăng chiếc áo len xanh lá bó sát ra khỏi cơ thể để lộ chiếc áo áo lót màu trắng sữa đập thằng nào mắt nó.
… Bạn đang đọc truyện Chị Liên hàng xóm tại nguồn: http://truyencogiaothao.info/chi-lien-hang-xom/
Đổ ấm nước nóng vào chậu… hơi nước bay lên nghi ngút mờ mờ ảo ảo… phía sau làn khói đó là 1 mỹ nhân nóng bỏng đang trần truồng hướng về nó. Con cu nó lại bật nên… miệng nó thầm gọi ( chị đẹp quá Liên ơi.
Chiếc quần lót vào áo ngực cởi ra… bộ ngực khiêu khích căng tràn và con bướm đen huyền bí của chị kia rồi… đẹp… đẹp…
… Bạn đang đọc truyện Chị Liên hàng xóm tại nguồn: http://truyencogiaothao.info/chi-lien-hang-xom/
Rình trộm chị tắm đã lâu nhưng chưa bao giờ nó bắt gặp khung cảnh nào đẹp đến thế… có hơi nước mờ mờ. Ẩn hiện phía sau làn khói trắng là 1 thân hình nóng bỏng đầy khiêu khích… 1 cảnh tượng ngỡ như chốn bồng lai tiên cảnh… chị đẹp như 1 nàng tiên vậy…
Giây phút trôi qua thật nhanh, nàn hơi nước tan dần chị ngồi xuống cạnh chậu nước và bắt đầu chăm sóc cho cô bé của chị.
Bên ngoài nó có thể nhìn rỡ hơn thân hình chị bên trong… cặp vú gợi cảm căng tròn phía trên ngực chị hiện rõ mười mươi… đầu vú hơi thâm lại có lẽ vì trời lạnh… từng gáo nước dội lên người. Nét mặt chị lúc này hiện rõ cảm giác khoan khoái… đứng ngoài người nó như muốn rít lên từng đợt khi dòng nước chảy xuống phía mu lồn chị… khiến cho đám lông đen nhánh kia bết lại với nhau… nứng quá…
Bàn tay chị bắt đầu xoa khắp cơ thể như muốn mời gọi nó… 1 cảm giác vô cùng kích thích (ai đã từng nhìn trộm người khác tắm thì mới hiểu được cảm giác lúc đó)
Nó đang chìm trong cơn khoái lạc sung sướng chợt quên mất là nó đang rình trộm chị tắm.
Tiếng nước chảy dừng lại… chị đang lấy khăn tắm lau người… nhanh chóng chiếc quần lót màu cam bé xíu đã đã ôm chọn con bướm đen của chị.
Chờ chị mặc quần áo xong ra khỏi phòng tắm.
Stop. Nhẹ nhàng thò tay lấy con n72 ra lưu lại đoạn video.
… Bạn đang đọc truyện Chị Liên hàng xóm tại nguồn: http://truyencogiaothao.info/chi-lien-hang-xom/
Ngó đồng hồ trên con mp4 cũng đã 7 giờ 30p. Nó nhanh chân luồn về vị trí ngoài khu vườn núp dưới bụi cây… tiếng người thì thào vọng từ trong nhà chị… thằng Thanh đóng cửa quán rồi thì làm gì có ai nói chuyện trong nhà chị… chắc chị đang xem phim.
Nghĩ là làm nó bỏ đôi dép lại vườn rồi lẻn vào nhà tắm tìm bộ đồ lót chị vừa thay ra. Mở khóa màn hình con N72 lấy tí ánh sáng. Nó đảo trong chậu quần áo của chị tìm bộ đồ lót… vừa tìm mà tim nó đập… chân nó run bởi vô tình chị ra cửa sau nhà thì coi như mọi chuyện chấm hết với nó.
Đây rồi… cái áo ngực và chiếc quần lót trắng đây rồi… nó nắm lấy rồi chạy nhanh ra phía bụi cây… đã an toàn nhưng tim nó như muốn nhảy ra khỏi nồng ngực. Ngồi chấn tĩnh lại vài phút… màn hình con N72 sáng lên mờ mờ nó lấy bộ đồ lót của chị ra… đưa chiếc áo ngực dụi vào mặt hít 1 hơi thật dài… mùi thơm của nước xả vải khiến nó ngất ngây trong giây lát… soi gần lại sát chiếc quần lót. Nó thấy dưới đũng quần lót của chị có 1 vết ố hàng… nó đưa tay sờ thử thì thấy hơi nhầy nhầy… còn chưa biết cái chất nhầy kia ra sao thì 1 tiếng động phát ra phía sau lưng nó…
Giật bắn mình nó nhét vội bộ đồ lót và con N72 vào túi… ngồi im bất động.
Đừng nói là lại gặp rắn nữa…
Tiếng động vẫn phát ra và hình như đang tiến lại gần phía nó.
Nó nép người sau cánh cửa lo sợ… tim như muốn bắn ra ngoài. Vẫn chỉ 1 từ im lặng trong phòng tắm… bên trong phòng tắm tối quá… chỉ có ánh điện hắt ra từ phía cửa sau nhà chị.
Được thêm 1 phen hú vía. Chưa kịp hoàn hồn thì không gian im ắng trong phòng tắm bị phá vỡ bởi 1 giọng hát nữ cất lên kèm theo giọng nói nghe quen quá vọng xuống…
– Cho nhỏ tivi xuống.
– Không học nữa thì bỏ màn đi ngủ đi thanh. – Giọng nói chị vang lên.
Nó giật bắn mình… chết cha bài hát kia là bài hát kết thúc tập phim… nó nhanh luống cuống ngó nên cửa sau nhà chỉ định chạy ra vườn nhưng mọi chuyện đã quá muộn.
Tiếng dép loẹt quẹt từ trên nhà vọng xuống phía sau ngày càng tiến lại gần nó.
Thôi… xong… xong thật rồi.
Bước chân dừng lại ngay giáp lá cà nó.
Tạch… tiếng công tắc điện kêu lên. Bên trong phòng tắm rực sáng.
Tiếng nước xồ xồ chảy ra chậu… tiếng vò quần áo sột soạt vang lên.
Người nó như chết lặng đi. Cảm giác như có cái gì đó đang nút lấy cổ họng nó… nó đứng im núp sau cánh cửa đứng bất động. Tim đập thình thịch… cảm giác sợ bị chị phát hiện ra còn sợ hơn cả gặp ma.
Tiếng vò quần áo vẫn phát ra đều đều… nó nheo mắt nhìn qua khe cửa…
Chị đang giặt chiếc quần jean ngồi quay lưng về phía nó. Chiếc áo khoác bị kéo lên để lộ ra cạp quần lót màu đen hằn trên làn da trắng mịn phía dưới mông chị. Mùi xà phòng tỏa ra từ bộ quần áo chị thoang thoảng mùi thơm khiến con cu nó bắt đầu cương cứng… ước gì nó có được chị cho thỏa niềm ao ước.
Đang dán mắt vào khoảng da thịt phía dưới mông chị thì chợt nó thấy bàn chân nó ngứa quá… đứng trong góc cửa ẩm ướt nhiều muỗi không tưởng nổi… ngứa mà không dám kêu… nó dùng ngón chân còn lại dụi vào chân kia cho đỡ ngứa. Nhưng nó đâu ngờ chính cái nó lại làm khổ nó.
Trong lúc gãi ngứa đầu gối nó vô tình đụng vào cánh cửa đánh cái cục 1 tiếng.
Xong rồi… tiếng vò quần áo dừng lại…
– Ai đấy… – tiếng bước chân tiến sát lại chỗ nó đứng…