Quá Khứ - Chương 7
14-2-2008
S à, tối nay rảnh không, tụi mình đi chơi nhé…
Tôi nở 1 nụ cười thật tươi, khi nhận đc tin nhắn từ em, từ em Hot Girl, không ngờ em lại chủ động mời tôi đi chơi, lần này phải làm 1 cái gì đó thật ý nghĩa, để em mãi là của tôi mới đc, tôi nghĩ vây…
Ừ tất nhiên rồi, S đến đón H nhé….
ừ
Tôi không phải là 1 người lãng mạng, có lẽ vây, tôi không quá cầu kì trong ngày valentin , không dải những cánh hoa hồng ra ven hồ, không xếp hình trái tim trong đó có em và tôi, tôi hiên đại có lẽ vậy , tôi đơn giản như những ng bây giờ, gấu và hoa , hay bất cứ cái gì đó, áo và quần chẳng hạn, tôi thấy nó ý nghĩa hơn, trong việc tặng quà…Nhưng lần này , tôi lại làm khác, vì tôi muốn em gục ngã trước tôi, trước khi đi đến đỉnh cao của tình yêu…
Alô, cô ạ , hôm nay khoảng 10h, 999 bông hoa chuyển đến địa điểm N, và kèm theo 1 ít pháo hoa luôn cô nhé…
Oki nhưng phí hơi đắt đó nhé cưng 🙂
Ok .
8h-14-2-2008
H à, cậu ra ngoài đi ,mình đợi ở cổng nè.
Em nó mặc 1 chiếc váy, 1 chiếc váy màu trắng, nhìn trông như thiên thần vào ban đêm ấy- Hot mà …
Tụi mình đi đâu đây ?
Ơ thế H rủ S mà …Hehe
ừ vậy tụi mình ra chỗ Hồ văn quán ngồi uống nước nhé..
Ừ cũng đc, mà quà cho H nè, vừa nói tôi đưa cho em nó 1 con gấu to cỡ bằng em nó, em nó mỉm cười :
Cảm ơn nhé..đợi H vào cất luôn chứ cầm đi ngại lắm…mới cả to thế này cầm đi khó lắm.
Ngồi trong quán, nói chuyện với em nó, tôi không hiểu tại sao đôi mắt em nó cứ thoáng buồn, một nỗi buồn man mác, một nỗi buồn làm tôi có thể cảm nhận 1 điều gì đó sắp đến, sắp đến rồi…
9h30-14-2-2008
Đi theo S nhé.
Tôi và em nó ra điểm N, cũng gần hồ văn quán thôi, ở nơi đó vẫn chưa có gì, mọi khi ở đó cũng khá đông người, nhưng hôm nay tôi đành nhờ mấy đứa bạn tôi giải quyết giúp, nên giờ chỉ còn tôi và em ở nơi đó , thật yên ắng, và màn đêm khiến tôi mạnh dạn hơn, tiến gần lại em, đặt lên em 1 nụ hôn và không hiểu sao, lần này em hôn mãnh liệt hơn những lần khác, những lần chúng tôi đã từng hôn nhau, nụ hôn của em dài hơn, thật dài….
999 bông hoa đc chuyển đến , pháo hoa cũng đc chuyển đến, tất cả sẽ thật hòan hảo nếu như không có nc mắt của em trong khi nhận món quà đó…
Em khóc trong sự hạnh phúc của tình yêu, hay em khóc vì 1 lí do nào đó, và thật đắng cay, em khóc vì 1 lí do , 1 lí do mà lúc đó tôi không biết, tôi biết tôi yêu em, và tôi biết em yêu tôi, pháo hoa đc đốt lên, mọi người cũng bắt đầu chú ý đến nhưng không ai đến gần vì có lẽ mấy thằng bạn tôi vẫn làm trọn nhiệm vụ, dưới anh sáng của trăng, của pháo hoa, có lẽ họ cũng nhìn thấy trong đó là đôi tình nhân đang say đắm hôn nhau mà thôi….nhưng họ đâu biết rằng giữa đôi tình nhân đó, nc mắt của em rơi khi hôn tôi- nc mắt của hạnh phúc, của sự đau khổ mà tôi không thể xác nhận đc, tôi cũng không hỏi vì tôi biết có hỏi em cũng không nói….
11h20
Muộn rồi, mình về thôi.
Ừ.
Cảm ơn S về ngày hôm nay, đây là ngày valentin đẹp nhất trong cuộc đời mình từ truớc đến nay và có lẽ cả về sau cũng vậy .
Hôm nay H khác lắm, có chuyện gì giấu S phải không ?
không, nhưng sao nc mắt em nó lại rơi khi nói câu không ….
S vào nhà đi, hôm nay nhà chỉ có mình H ở nhà thôi, vào nhà đi.
Em đi trước tôi, cặp mông dưới lớp váy làm tôi trở lên tầm thường mất, lắc đầu mạnh một cái rồi tự nghĩ, kiềm chế mày ơi….
E nó lại chủ động hôn tôi, nụ hôn làm tôi thiếu kiềm chế, khiến tôi trở về là chính tôi, 1 kẻ tầm thường, đôi bàn tay nó lại trở về với nhiệm vụ của nó , khám phá.
Và chỉ sau 5 phút, em và tôi, 2 người đã ở phòng em, không mảnh vãi trên người, nhưng đôi mắt của em nó, vẫn mác mác buồn, dù đôi mắt đó cũng ham muốn dục vọng , nhưng nỗi buồn vẫn nhiều hơn, thật nhiều..
Nhưng lúc này, tôi làm sao có thể dừng lại đc nữa, mà em nó cũng không cho phép tôi dừng lại nữa rồi, khi chính em nó, cúi xuống , ngậm lấy con cặc của tôi, em nó thật vụng về, thật sự là vụng về vì đây là lần đâu em nó ngậm cặc, nhưng tại sao em nó lại chủ đông đến thế , mặc dù đầu tôi cứ hỏi vậy, nhưng vẫn không có câu trả lời.
Em đẹp đến kì diêu, cặp vú không tì vết, tròn và căng cứng , đầu vú hông và cương cứng lên 1 cách hãnh diên, phần dưới em thì không phải nói, mu *** em vuơn lên cao ngút, và nó hồng hào, không thâm 1 tí nào, thật sự em thật đep…
Mọi giai đoạn diễn ra thật dễ dang, nhưng em bỗng khựng lại khi phát hiện ra em nó còn trinh…nhưng anh mắt của em nó, thôi thúc em, nỗi buồn đó cũng thôi thúc em, những tiếng kếu đau , những tiếng rên, khiến cho tất cả thành 1 cuộc tình, phải 1 cuộc tình kết thúc bằng nc mắt của em, nụ cười của em, và kết thúc bằng câu nói của em :
1h sáng 15-2-2008:
S về đi…Cảm ơn S vì tất cả…H yêu S nhiều lắm, hãy nhớ điều đó nhé….
Tôi ôm em thật chăt, tôi không biết tại sao em lại đuổi tôi về cho dù tôi có thể ngủ lại đây, tôi không biết tại sao em lại khóc nhiều vậy , không biết tại sao …
Điều gì đang diễn ra hả H, nói cho S nghe đc không? Nói đi , đừng làm trái tim S cảm thấy sợ…
H yêu S, đừng làm H phải khóc thêm nữa, S về đi…rồi S sẽ biết mà…
Ngủ ngon nhé tình yêu của tôi…..