Quá Khứ - Chương 18
_Thôi đc rồi, bà không phải kể nữa , tôi hiểu hết rồi – Ngồi nghe nhỏ L kể chuyện mà tôi muốn khóc quá, tại sao 9 ngày tôi bên em, em ko cho tôi biết , mà có lẽ biết thì làm đc gì, biết thì có lẽ sẽ ko có 9 ngày hạnh phúc bên nhau đó, nhưng nỗi đau , tại sao em lại phải chịu 1 mình, giờ đây tôi biết phải làm gì đây, mà làm gì đc cơ chứ, câu nói tại sao yêu nhau ko đến đc với nhau , giờ sao đúng quá.
_Này khóc à, tôi biết ông buồn lắm, nhưng ông phải đứng vững nhé, ko đc gục ngã đâu, biết chưa ?
_Cảm ơn bà, giờ về ko, tôi đưa về ?
_Thôi , tôi tự về đc, ông về luôn nhà đi nhé.
_Chị ơi , tính tiền .
Em ơi, em có biết vì sao con lật đật khi vấp ngã nó luôn đứng dậy đc ko ? vì đơn giản nó đc cấu tạo như thế, và hơn hết nó là 1 thứ vô tri vô giác , nó ko có trái tim, còn anh, anh có trái tim, anh biết nỗi đau này, ko phải riêng mình anh giữ lấy, anh biết ở nơi phương trời xa kia, nỗi đau cũng đến với em, nhưng anh cũng như em, anh phải làm gì bây giờ, cầu nguyện cho em hạnh phúc bên người con trai đó à, liệu với 1 thằng ích kỉ như anh, anh có làm đc ko ? Chẳng lẽ anh phải buông tay em sao ??
Những ngày tháng sau đó…
_Ê em , ngồi xuống uống với anh 1 ly nào ? Vừa nói tôi vừa sờ vào mông nhỏ
_Bỏ tay ra, làm gi kỳ quá vây.
Bỏ tay ra và ngước mặt lên nhìn cô bé, tôi nói :
_Ngồi xuống uống với anh 1 ly đc ko ?
Có lẽ gương mặt tôi, cũng làm cô bé biết giữ ý hơn, cô bé nhẹ nhàng nói :
_Dạ đc, nhưng 1 ly thôi anh nhé , mà nhìn anh độ 18 tuổi , sao vào những nơi như này , mà đã đủ tuổi uống rượu đâu .
_hehe ừ thì xã hội giờ nó thế mà, em ko cần quan tâm nhiều vậy đâu .
_Cạn…
Chưa kịp nói hết câu, thì mặt tôi đã lĩnh 1 cú đấm, với tiếng nói :
_Đm mày, mày làm gì người yêu tao thế hả con chó ?
_Ơ anh làm gì thế ?
_Im đi, đm cứ thấy thằng nào đẹp zai là sán vào , đm.
Ngước mắt lên nhìn thằng vừa đánh mình, xung quanh nó cũng có 3 , 4 thằng, còn tôi , tôi chỉ đi 1 mình, bởi đã lâu tôi ko muốn những thằng bạn nhìn thấy tôi yếu đuối như này,nhưng tôi cũng ko quan tâm lắm, tôi ghét nhất bị đánh vào mặt, nhưng tôi cũng chả phản ứng hay chơi lại bọn nó , tôi nói :
_Ngồi uống rượu luôn cùng ko mấy ông anh ?
_Cái đm mày còn định nói nữa sao ?
Định giơ nắm đấm lên thì có tiếng ngăn lại của nhưng gã bảo kê dành cho những thằng kia :
_Mấy thằng chúng mày làm cái *** gì thế, đm ko nhảy hay uống thì cút .
Mấy thằng chúng nó đành câm lặng , bước đi, và cô bé kia cũng bước đi theo chúng nó, trước khi đi cô bé quay lai với anh mắt như 1 lời xin lỗi, như muốn tôi thông cảm cho hội bạn cô bé.
_Chú lại làm gì à ? Để cho bọn anh còn kiếm ăn chứ – Tiếng của chủ quán bar
_Ừ em xin lỗi, hay anh uống với em đi .
_Thôi , để khi khác .
_Để tôi uống với ông .
1 giọng nói quá đỗi quen thuộc , ko ai khác, chính là nhỏ L .
_Bà làm cái gì ở đây, về nhà đi.
_Thế ông thì làm cái gì ở đây, uống đi, tôi sẽ uống với ông- vừa nói , nhỏ vừa cầm ly rượu lên uống…
_Đc, nhưng bà uống nc hoa quả , đồng ý thì ngồi đây cùng tôi, ko thì …? thế nào ?
_Cũng đc.
Ngồi uống cùng nhau, mà cả tôi và nhỏ đều im lặng , nhỏ im lặng, vì nhỏ biết tại sao tôi như vậy, tôi im lặng vì tôi ko muốn nói nhiều, tôi biết mình giờ thật tệ, tôi cũng ko biết tại sao, nhỏ L luôn có mặt bên tôi những lúc tôi cảm thấy buồn nhất, những lúc tôi cần 1 ai đó để chia sẻ ngoài những thằng bạn tôi, chén qua chén lại , tôi say khi uống đến ly thứ 6, như nhận thấy điều đó, nhỏ L bảo :
_Thôi về đi, ông say rồi, liệu cơn say có làm nỗi buồn của ông vơi xuống hay ko ?
_Nhưng tôi cảm thấy thoải mái khi say, nó làm tôi quên hết đi, uống nữa nhé ?
_Ko, về đi, nếu quí L, thì nghe lời L , bọn mình đi về.
_Chủ quán , tính tiền em – tôi nói.
Chiếc taxi dừng lại trược cửa nhà tôi, dìu tôi vào nhà, thấy nhà ko có điện thắp nhỏ hỏi :
_Nhà ông ko có ai ở nhà à ?
_Ừ.
Lấy khăn rửa mặt cho tôi, rồi dìu tôi lên giường nhỏ nói :
_Thôi , tôi về đây, ông ngủ đi.
Ko hiểu sao , do cơn say, hay do những ham muốn tầm thường, tôi lại kéo tay nhỏ lại, đặt lên nhỏ 1 nụ hôn, 1 nụ hôn khiến nhỏ bất ngờ, cố gắng đẩy tôi ra, nhưng nhỏ ko thể khỏe bằng tôi đc, và rồi nhỏ cũng đáp trả, nụ hôn nồng nhiệt, nó ko phải 1 nụ hôn bị kích thích bởi nhục dục , đó là nụ hôn thể hiên 1 tình yêu nhỏ dành cho tôi. Chỉ sau nụ hôn đó, là những cái gì cần phải diễn ra , trong cơn say, trong những cú nhấp, hình ảnh của nhỏ hòa cùng hình ảnh của em, những tiếng kêu đau , nhưng tiếng rên nhỏ, và những dòng nước mắt lăn trên má nhỏ tất cả cũng hòa cùng hình ảnh em, ko biết có phải do say tôi làm vậy ko, hay là do tôi là 1 thằng tồi, có lẽ vế thứ 2 đúng hơn, và tôi ko biết tại sao nhỏ chấp nhận cho tôi làm vây, tôi ko biết tai sao nhỏ luôn bên tôi, im lặng và chấp nhận, phải chẳng đó là tình yêu …?
Nằm xuống bên nhỏ, vẫn thấy 2 dòng nước mắt nhỏ chảy dài trên mà, 1 lời xin lỗi tôi cùng ko nói đc, chỉ biết ôm nhỏ vào lòng, nhỏ cũng ko nói gì, lặng lẽ ôm lấy tôi, dù nước mắt vẫn chảy, có lẽ do cơn say, tôi thiếp đi lúc nào ko hay, sáng dạy, đầu tôi đau, quay cuồng do những cơn say đem lại , và bên cạnh tôi ko còn nhỏ nữa, có lẽ nhỏ đã về từ lúc nào, ngồi dậy , đi vào nhà tắm rửa mặt tỉnh táo lại, nhớ lại những gì ngày hôm qua, tuy ko nhớ rõ đc hết, nhưng tôi biết mình đã làm sai, và tôi còn chết lặng đi, khi tôi dọn dẹp chiếc giường, nhìn tấm ga trải giường, ở đó có 1 màu đỏ, chẳng lẽ…tôi qua, do cơn say, tôi ko biết là nhỏ vẫn còn, tôi còn nhớ cái lần đánh bài, chỉ vài ván bài tôi đã có thể lột sạch quần áo nhỏ, cứ nghĩ nhỏ dễ dãi , cứ nghĩ nhỏ đã mất, nên tối qua tôi ko để ý lắm, và giờ trước mặt tôi là chiếc ga trải giường với 1 vệt màu đỏ….