Quá Khứ - Chương 16
_Sân bay Nội bài__
_Ê bọn mày, thằng S về rồi kìa , ôi nhìn nó cầm vali to chưa kìa , thế này thiếu gì quà hahah
_Đâu nó đâu ?
_Dm kia kìa !
_Ê S , bọn tao này .
Bọn bạn tôi , những thằng bạn chí cốt đã có mặt ở đây rồi , và cũng có mấy đứa trong nhóm ở lớp tôi ra đón tôi, và tất nhiên có nhỏ L rồi, những người bạn này , họ mong tôi ra đi, tìm đc 1 sự bình yên trong tâm hồn, tìm đc hạnh phúc, và hơn hết tìm lại đc em, tìm lại đc con người của mình…Nhưng các bạn ạ, cho thằng S này xl nhé, mình thua rồi…Thua thật rồi…nhưng tôi vẫn cười vì tôi là vậy, nụ cười gắn liền với cuộc sống của tôi..
_Ừ tao nè, bọn mày ra đón tao hay ra nhận quà thế _ tôi cười hehe
_Mày cứ nói thừa , tất nhiên là bọn tao ra…nhận quà rồi heheh
_thôi tất cả bọn mình đi nhà hàng nhé, hôm nay, bọn mày đãi =)) tôi nói
_haha đi nào thằng bạn.
_Nè còn quà cho tôi đâu, đừng nói ông quên nhé – giọng nhỏ L cắt ngang lời tôi và hội bạn .
Tôi nháy mắt với hội bạn, và tất nhiên bọn bạn tôi hiểu ý, đi trước , tạo ra 1 khoảng cách để tôi và L có thể thoải mái nói chuyện , và tôi có rất nhiều chuyện hỏi L , vì tôi biết rõ L biết lý do tại sao em như vậy..
_Hehe có quà cho bà đấy, nè cầm lấy .
_ôi đẹp quá, mà sao ông biết tôi thích ánh trăng .
_à để soi sáng những phần đen trong tôi =))
_xí ghét, nhỏ H lại nói linh tinh rồi – L vừa nói, mặt vừa ửng đỏ , thật dễ thương – tôi nghĩ
_à mà trả lại bà 2 sợi dây này, xl bà nhé, số tôi ko được hạnh phúc ..
_thôi ông giữ lấy, đã tặng cho ông rồi , tôi lại lấy lại chắc.. hì hì
_sao bà ko hỏi tại sao tôi vẫn giữ lại 2 chiếc vòng ?
_ơ….
_sao biết trước lại giấu tôi ?
….
_Sao lại để trái tim tôi đau như vậy , bà ko sợ tôi gục ngã hay sao ?
….
_Bà nói đi, đừng im lặng thế ?
_S , người mong S hạnh phúc , ko phải chỉ có mình nhỏ H , S hiều ko , S hiểu ko ? Tôi ko nói vì tôi muốn S đi tìm lấy tình yêu của mình, S có dám bảo S đã ko từng hạnh phúc trong 9 ngày qua ko ?
_Nhưng nó thật ngắn và nỗi đau còn nhiều hơn nhưng hạnh phúc….
_Tại sao cái gì cũng bắt , cũng lôi L ra than trách , S ích kỉ lắm… huhu
Tôi phải làm gì đây, đm sao thằng như tôi mà suốt ngày làm con gái phải khóc vì mình thế này , ôm lấy L tôi nói .
_Cho S xin lỗi, nhưng thật sự trái tim này , đau lắm biết ko ?
_Nỗi đau của S chưa chắc đã bằng nỗi đau của nhỏ H đâu…
_bà nói gì cơ ?
_Thôi hôm nay ông mới về , đi thôi, kẻo hội bạn ông đợi , tôi sẽ nói cho ông sau , mà đã hứa với người ta lúc về sẽ cười mà , giờ mặt lại cứ như này là sao >:p
_hì hì , ừ cảm ơn bà nhé .
_Xí , ai bảo tôi ngu nên mới thế 🙂
Lời nói của L càng khiến trái tim tôi thêm lạnh, H chưa bao giờ yêu S, và nỗi đau của nhỏ H, tất cả làm đầu và trái tim tôi như muốn vỡ tung lên…..
Bảo 1 chàng trai 20 tuổi, là 1 sinh viên đang học đại học bên Sing , bảo ko phải là 1 sinh viên du học, Bảo sống bên này từ bé với bố mẹ, bố mẹ bảo có thể gọi là 1 đại gia người Việt ở cái bên đất nc mà con người có thu nhập cao nhất Đông Nam Á này, với nhiều cửa hàng , thu nhập của gia đình Bảo lên đến con số hàng chục nghìn đô / 1 tháng. Nhưng ko vì thế Bảo mang tính cách của 1 thằng con nhà giàu, hòa đồng , vui tính , luôn giúp đỡ những người việt hay những học sinh việt qua du học, và đặc biết Bảo cũng đẹp zai với nụ cười luôn nở trên môi…
Vân, mẹ của H , sống gần ngôi biệt thự của nhà Bảo , hay nói thẳng họ là hàng xóm , có quen biết, dù đã làm ăn trên cái đất này 10 năm , nhưng nhà Vân vẫn không khá khẩm cho lắm, chỉ đủ ăn và số tiền dư ra mỗi tháng chỉ tính bằng chục đô, nhưng cô Vân vẫn mong 1 ngày nào đó , cuộc sống sẽ đổi thay, vì dù sao sống trên cái đất này, cũng dễ kiếm tiền hơn cái mảnh đất hình chứ S …
H người con giá chân ướt chân ráo theo mẹ qua cái đất Sing này học hành, bỡ ngỡ đó là tất cả cảm nhận ban đầu của H, và khó khăn để hòa nhập với cuộc sống mới, đó là điều hiển nhiên với bất cứ sinh viên nào…
4 ngày kể từ lúc H sang qua đất Sing, Bảo qua nhà H chơi, vì như đã nói Bảo là 1 con người luôn nhiệt tình giúp đỡ những sinh viên mới qua, và cũng hiển nhiên thôi khi nhà Bảo và nhà H gần nhau và cũng có quen biết…
1 cô bé nhí nhảnh, hồn nhiên ,và đặc biết xinh 1 cách cực kì trong sáng, đã hút hồn anh chàng sinh viên Bảo ngay trong lần gặp đầu tiên. Với sự vui tính của mình và sự quan tâm trên mức bình thường đối với 1 cô bé bắt đầu cuộc sống mới, Bảo sớm chiếm đc tình cảm của cô nhóc 17 tuổi, nhưng dù Bảo có tài giỏi, có đep trai, có vui tính đến đâu thì cũng ko dễ dàng hay có thể nói là quá khó để xóa bỏ hình ảnh S, người con trai trong trái tim H…Nhưng chỉ sau 4 tháng, 1 sự kiện diễn ra, nó làm thay đổi cả cuộc đời của H, của Bảo và của S- tôi.