Quá khứ ơi xin ngủ yên! - Chương 5.3
Chap 5 continue
Sau 2 tiếng ở phòng trọ nhà bác Lâm cả đám ngủ say như chết duy nhất chỉ có nó là không ngủ được. Ngủ sao được cơ chứ khi nó tận mắt thấy chị cố gượng cười mang lại niềm vui cho mọi người xung quanh để rồi sau vài li rượu bao nhiêu hờn tủi chất chứa trong lòng cứ thế bộc phát ra. Chị thật ngốc sao cứ cố gượng ép bản thân làm gì, buồn thì khóc vui thì cười như vậy có phải đơn giản hơn không. Còn cả cái lão giáo sư kia nữa cứ dăm ba hôm lại làm chị nó khổ, lão có chị rồi sao không chịu yêu thương chân trọng chị cứ làm chị đau khổ hờn dỗi làm gì cơ chứ. Nó trách chị nó trách lão giáo sư nó trách luôn bản thân nó sao qua vô dụng chẳng biết an ủi làm chị nó vui. Mọi câu hỏi xoay quanh chị cứ nhảy múa trong đầu nó, cứ cào cấu tâm can nó khiến nó dù hơi say say cũng không tài nào nhắm mắt được. Nó ra sân đi quyền để giải tỏa những ý nghĩ nhỏ nhen trong đầu nó nào ngờ bị những ý nghĩ ấy xâm chiếm ngược lại. Đường quyền đã không còn uyển chuyển nhẹ nhàng nữa thay vào đó là những quyền cước nhanh mạnh hiểm, lực ra quyền rất mạnh tạo ra những tiếng gió rít sau mỗi lần phát quyền. Nó bị những suy nghĩ nhỏ nhen làm mờ mắt, trước mắt nó hiện lên 1 ảo ảnh đáng ghét vô cùng, hình ảnh lão giáo sư nhìn nó bằng ánh mắt coi thường và đáp cái nụ cười khinh khỉnh của lão vào mặt nó. Cơn điên loạn làm chủ cơ thể nó, quyền cước bạo phát mạnh mẽ đập tan cái ảo ảnh trước mắt. Nó càng hăng tiết thì cái hình ảnh ngạo nghễ của lão càng ngày càng rõ nét hơn, bao nhiêu sức lực trong người nó dồn hết vào từng cú đấm cú đá. Bốp 1 cái, cái tát của ai đó đập thẳng vào mặt nó, nó chạng vạng lùi lại mấy bước cảm thấy sao trời sao ở gần nó thế. Cú tát khá mạnh đủ làm thức tỉnh con người nó, và cái đau từ cú tát kéo nó về thực tại. Nó vẫn chưa kịp nhận diện được người tát nó thì người đó lên tiếng :
_ Minh có chuyện gì làm con nổi điên vậy.
Tiếng nói quen thuộc của bác Lâm đây mà, nó cười trừ :
_ Dạ không có gì đâu bác.
Bác Lâm :
_ Có gì con cứ nói, ta coi con như con cái trong nhà không việc gì phải ngại.
Nó ấp úng :
_ Dạ con….
Bác Lâm :
_ Thôi được rồi, nếu cần cứ tìm bác đừng ngại con nhé.
Nó :
_ Dạ con hiểu bác ạ.
Bác Lâm tiến dần ra ngoài cửa đi tập thể dục, nó vẫn đứng yên đó nhìn bác mà lòng hổ thẹn. Nó sao có thể nói với bác là nó ghen ăn tức ở người ta mới dẫn đến cái giây phút điên cuồng này cơ chứ. Bác đi rồi nó ngồi đó thất thần, tâm trạng bối rối kiểu này chắc không thể ngồi thiền được nữa rồi. Lặng lẽ lê từng bước nhỏ vào trong phòng trọ, bên trong chị và cặp đôi ngổ ngáo vẫn say giấc nồng. Nó mệt mỏi kiếm cho mình 1 góc cố gọi cơn buồn ngủ tìm về.
Giữa trưa thằng Kha đầu đất đáp đít kéo tai nó liên hồi mồm la inh ỏi
_ Thằng đầu bếp dậy ngay tao đói.
Nó cố mở mắt ra mà hai mi thì khép chăt miệng lẩm bẩm :
_ Mày đói thì ăn đi gọi tao làm gì.
Kha đầu đất không buông tha nó :
_ Mày không nấu làm sao tao ăn….dậy….dậy đi mày.
Nó cáu gắt :
_ Dậy thì dậy thằng đỉa đói.
Cố mở mắt ra gặp ngay 6 con mắt đang chằm chằm nhìn nó. Nó sượng sùng quay mặt ra chỗ khác nói :
_ Hứ mấy người dám nhìn trộm tôi hả, to gan lớn mật ghê.
Chị nhéo vào eo nó :
_ Này ai là mấy người, đập chết bây giờ.
Nó giả bộ kêu đau :
_ Ui da trừ chị ra mà.
Công chúa tuyết nói như ra lệnh :
_ Không lèo nhèo đi nấu ăn đi anh Minh.
Nó trợn mắt lên nhìn công chúa tuyết ;
_ Này anh là đầu bếp riêng của em với thằng Kha đấy hả.
Công chúa tuyết mặt tỉnh bơ :
_ Vâng ngày nào chẳng thế, nhanh mấy hôm nay chưa được ăn cơm anh nấu rồi.
Nó bó tay luôn trước thái độ thản nhiên của cô nàng. Lóc cóc đi vào nhà vệ sinh làm sạch thân thể chuẩn bị tinh thần làm đầu bếp bất đắc dĩ. Đệch mẹ 2 đứa kia mua lắm thứ thế xào nấu mỏi cả tay nhà có khách khổ thế đấy. Haiz cuối cùng cũng xong, mâm bát đã được công chúa tuyết sắp xếp đâu vào đấy, bữa cơm 4 người diễn ra vui vẻ như 1 gia đình nhỏ. Cảm giác ấm cúng hạnh phúc hiện rõ mồn một trên mặt mỗi người.
Xong bữa cơm cả nhóm ngồi bàn tính kế hoạch đi đâu đó chơi, kết quả cuối cùng là Ba Vì thẳng tiến. Chị gọi điện về báo lại bới bố mẹ, nó điện cho bác Mai xin phép nghỉ làm tối nay, còn cặp đôi ngổ ngáo kia thì ngồi chơi xơi nước chả phải làm gì. Nhìn cặp đôi ngổ ngáo hạnh phúc bên nhau 1 cảm giác chạnh lòng chạy sượt qua mặt nó, không biết bao giờ nó và chị được như thế nhỉ ?
Nên Ba Vì cũng gần cuối giờ chiều, phong cảnh nơi đây khá đẹp nếu bạn là người yêu thiên nhiên không thích chốn phồn hoa đô thị, nó và chị đều là tuýp người yêu thiên nhiên không giống cặp đôi ngổ ngáo mặt mũi méo xệch miệng không ngừng cà dàn trách móc hai chị em nó hâm bao chỗ vui chơi không chọn lại chọn cái chỗ quê mùa lạc hậu này. Nó và chị chỉ biết cười trừ, đúng là mỗi người 1 suy nghĩ chả ai giống ai. Trọn 1 nhà nghỉ trong khu suối khoáng làm điểm dừng chân, nó và Kha đầu đất vươn vai ưỡn mình cho đỡ mỏi người sau 1 chặng đường tương đối dài. Chủ nhà nghỉ là 1 chị gái khá xinh đẹp và mau miệng. Chị ta luyến thắng giới thiệu dịch vụ tắm khoáng khỏe người giành cho các cặp đôi. Chị chủ nhà nghỉ nhiệt tình quá khiến 4 đứa nó khó có thể từ chối, với lại ai cũng mệt mỏi khắp người sau 1 đêm ngủ muộn, 1 quãng đường dài từ thủ đo lên Ba Vì. Đúng là phải tắm thôi, thay đồ xong xuôi nó được chị chủ dẫn vào khu tắm khoáng nằm ngay sau khu nhà nghỉ của chị. Đường đi khá ngoằn ngoèo lại thiếu ánh sáng, nó có cảm giác như đang bị dẫn độ vào khu nào đó rất nguy hiểm. Nó bật cảnh giác lên mức cao nhất đề phòng bị ai đó chơi xấu. Nhưng đúng là nó lo bò trắng răng chả có ma nào ngoài 5 người tụi nó, đến 1 dãy phòng dài chị chủ nhà nghỉ chỉ 2 phòng gần nhau cho tụi nó song là biến đi luôn vào bóng tối chả cần biết là tụi nó có ý kiến gì không. Thôi xong rồi, công chúa tuyết nhìn Kha đầu đất như có điều muốn nói, chị của nó thì vô tư hơn chui luôn vô 1 phòng ngắm nghía. Nó và thằng đầu đất nhún vai đi vào 1 phòng mặc kệ cô nàng công chúa tuyết đứng tẽn tò có điều muốn nói. Vào trong phòng ngắm nghía 1 lúc mà chán nản, đệch mẹ thằng nào mà ghẻ nó nây cho cả đám. Hệ thống bể nước tắm khoáng nằm trong cùng của 1 phòng tầm 16m2 các bể thông với nhau bằng 1 đường máng nằm dưới cùng của bể, nước nóng bốc cả hơi cho du khách chót vào tha hồ mà ngâm mình. Phòng được thắp sáng bằng 1 cái bóng đèn tròn màu vàng vàng mờ mờ ảo ảo trong màu khói khoáng. Thằng đầu đất nhìn nó lắc đầu chán nản, nó cười trừ động viên vé vớt :
_ Thôi chot vào rồi thử xem sao.
Hai thằng nhảy luôn vào bể tắm khoáng, nước nóng âm ngâm mình quả dễ chịu còn có khoáng hay không thì chịu chỉ biết người nổi hơn tắm bồn tắm ở nhà. Cơ thể mọi nhừ được ngâm trong nước nóng quả là chóng phục hồi, thằng đầu đất chắc cũng thấy khoan khoái trong người lên không còn cái bộ mặt nhăn nhó như lúc đầu nữa. Đang mơ màng thư giãn cảm nhận từng thớ thịt căng cứng mêm dần trong nàn nước ấm thì trước mắt nó 1 màu tối đen kịt. Tiếng công chúa tuyết thét gào ầm ĩ, tiếng chị la bải hoải hai thằng nó chẳng kịp suy nghĩ phi thẳng sang phòng bên. Bên trong tối như mực, hai chị em họ cứ gào cứ thét như bị ai đó tấn công. Nó quát ầm ĩ để chấn tĩnh hai người họ xem có chuyện gì đang sảy ra :
_ Em đây có chuyện gì.
Chị giọng run run :
_ Mất điện rồi chị sợ….sợ….ma.
Công cbúa tuyết :
_ Em sợ….sợ lắm anh Minh anh Kha ơi….
Vãi chị con nhà lành sợ bóng tối này lọ thì đã đành đằng này cả cô nàng ăn sương ăn gió như công chúa tuyết mà lại sợ bóng đêm thì thật là lạ. Kha đầu đất quát ầm ĩ :
_ Hường em đâu rồi đừng sợ có anh đây.
Thằng đầu đất vừa quát xong thì bóng đèn vàng treo trên trần nhà vụt sáng. Hai thân hình vệ nữ chỉ còn duy nhất đồ lót trên người đập vào mắt nó. Nó trợn hết cả mắt mũi lên nhưng cũng kịp vội vàng quay mặt đi, thằng em bên dưới biểu tình thấy rõ nó vội vàng đi ra ngoài che đậy cái cục nợ mẫn cảm đáng xấu hổ của mình. Kha đầu đất đơ hình lâu hơn hắn bị công chúa tuyết và chị đáp gáo tía lia vào người kem theo tiếng quát của công chúa tuyết :
_ Đồ dê xồm ra ngay…hứ còn trố mắt ra mà nhìn à.
May mà nó ra ngoài kịp không lại phải mang tiếng không đâu. Phụ nữ đúng là lạ sợ chết khiếp kêu gào tía lia gọi 2 thằng nó sang, song chuyện lại hất hủi tủi nó như là bọn nó cố ý rình trộm không bằng. Kha đầu đất hậm hực xoa đầu :
_ Nhớ đấy tí đừng có mà gọi.
Nó vỗ vai an ủi thằng bạn :
_ Thôi rút kinh nghiệm lần sau.
Lại được ngâm mình trong làn nước nóng, cảm giác bao mệt mỏi trong nó tan biến, cái hình ảnh ngọt ngào khiêu gợi vừa rồi lại hiện lên trong mắt nó. Mặt nó đỏ gay vì lần đầu được thấy chị và công chúa tuyết ăn mặc kiểu đó. Nó sợ thằng đầu đất phát hiện nó đang có tà ý nấy hơi nặn xuống mặt nước để xua đi tà tâm trong mắt nó.
Tắm song khỏe khoắn cả người tản bộ ra ngoài ăn tối, nghe chị chủ giới thiệu giữa xóm có nhà hàng chim trời cá bể đặc sản tứ phương ngon nhất vùng. Đến nơi quả như chị chủ nói đủ các món chim trời cá biển tươi sống thích ăn gì thì ăn. Nó thì chịu chả biết chọn gì đẻ cho 2 chị em bên đằng gái thích ăn gì thì chọn, Kha đầu đất chọn 1 phòng đơn trong nhà ngồi ăn cho thoải mái tránh lúc rượu vào lại choảng nhau như tối hôm qua thì mệt. Ăn nhậu lo say vừa đủ bốn người bọn nó dạo lòng vòng trong xóm nước khoáng, nhà cửa nơi đây vẫn còn tuềnh toàng lắm, chủ yếu là nhà cấp 4 lụp xụp như xóm liều nó vậy, mặc dù.là điểm du lịch nhưng quán xá cũng không nhiều lắm, lác đác vài 3 quán cafe vắng vẻ. Cả nhóm chọn bừa 1 quán làm chỗ nghỉ chân ngồi chém gió. Quán cafe chả nổi 1 bốn khách, chủ quán vào tít nhà trong ngồi ăn cơm chả buồn trông quán. Khách vào gọi í ới lúc sau mới chịu mò ra. 4 li cafe cho song chuyện, vì list đồ uống rõ là đẹp vậy mà hỏi gì cũng hết chưa nấy về chán gọi luôn cafe cho nó lành. 4 li cafe nóng được chủ quán bê ra tỏa hương ngào ngạt, nó bưng 1 tách đưa lên mũi hit 1 hơi mạnh hương cafe xộc thẳng vào mũi tạo cảm giác khoan khoái dễ chịu nhấp 1 ngụm nhỏ ngậm trong miệng sau đó từ từ nuốt từng giọt cafe vào trong họng. Vị đắng béo ngậy của cafe của bơ pháp cứ nhảy múa phía trên đầu lưỡi khoan khoái không nguôi. Không ngờ ở cái vùng hẻo lánh như thế này lại được thưởng thức tách cafe tuyệt cú mèo đến vậy. Nó mải mê thưởng thức cafe đâu biết rằng đang bị 3 người còn lại đang nhìn chằm chằm nó nãy giờ. Nó:
_ Nhìn gì mà nhìn…hơi ngượng 1 chút nhưng vẫn cố tỏ ra nguy hiểm…. để che ngượng ngùng của mình.
Kha đầu đất :
_ Bố anh uống cafe như dân sành sỏi lắm không bằng.
Công chúa tuyết lè lưỡi nhăn mặt :
_ Đắng không anh, cafe có sữa mà.
Chị cười thích thú trêu chọc nó :
_ Quê chưa kìa cafe có sữa mà chưa ngoáy đã uống rồi.
Nó chơi cứng luôn :
_ Em biết thừa chẳng qua thấy thơm quá lên muốn thử không sữa xem thế nào….
Công chúa tuyết cắt ngang lời nó :
_ Ngụy biện sao không gọi cafe đen.
Nó cứng họng miệng cười trừ cho qua chuyện hơi đâu mà cãi tay bo với cô nàng. Mà có hơi thì cũng không đủ trình để cãi lại vì cô nàng giỏi nhất khoản này mà.
Quán vắng nhưng được cái cafe ngon,4 đứa nó chém gió thoải mái chả bị ai làm phiền. Đưa mắt đảo quanh ngắm nghía quán xá thấy cũng bình thường như những quán cafe vỉa hè dưới Hà Nội không có gì đặc sắc. Được cái cũng gọn gàng sạch sẽ, mắt nó lướt tiếp vài ba chỗ nữa trong quán và phát hiện ra cuối góc quầy ba có cây đàn guitar. Vậy là đỡ buồn rồi, nó kịch sự ra mượn chủ quán cafe cây đàn. Chị chủ quán cũng khá thoải mái :
_ Uh em nấy đi nhưng chị không chắc là còn dùng đượcvì lâu rồi có ai sờ đến nó đâu.
Nó :
_ Dạ để em xem nó thế nào.
Nó đi ra nấy cây đàn về chỗ nó ngồi. Vừa đi vừa ngắm nghía, quả là cây đàn này bị bỏ rơi lâu rồi, bụi bặm bám dầy cộp, dây đàn còn nguyên nhưng bị bụi bặm tóc tai lông lá bám chặt vào. Phải mất 15 phút vệ sinh tinh chỉnh lại dây, nó đánh dạo kiểm tra âm thanh cây đàn. Tiếng ra vẫn chuẩn lắm chỉ cần chỉnh thêm chút nữa là không kém cây đàn ở quán bác Mai.
1 khúc thụy du nhẹ nhàng êm ái hương cafe ngào ngạt ngát hương 1 giọng hát chị trong trẻo ngọt ngào 1 cặp đôi ôm nhau hạnh phúc tạo nên 1 bức tranh an bình sống động ngay tại 1 quán cafe nhỏ trong lòng xóm khoáng. Tiếng nhạc tiếng hát tạo thành 1 hấp lực lớn dẫn dụ đám thanh niên trong xóm hiếu kì đến xem. Tay đàn và cô ca sĩ cứ mải mê theo từng theo nhịp điệu ca từ của bài hát có biết đâu khán giả đã quây kín vòng trong vòng ngoài. Kết thúc bài hát tràng vỗ tay ầm ĩ của dân trong xóm khiến nó và chị ngỡ ngàng. Cả đám âm ĩ hô to :
_ Hát nữa đi, hát nữa đi…
Quán bất ngờ đông khách, chị chủ quán vui ra mặt pha đồ uống không kịp trở tay. Nó và chị chiều lòng dân trong xóm chơi thêm vài bản tình ca nữa. Âm nhạc quả là tuyệt vời biến 4 vị khách xa lạ trở thành bạn thân với dân trong xóm lúc nào không hay. Đêm muộn 4 đứa nó chia tay mọi người về nhà nghỉ nghỉ ngơi nấy sức, đám thanh niên trong xóm nghe chừng vẫn còn quyến luyến chưa muốn chia tay. Chỉ đơn giản vậy thôi mà mấy đứa nó ra về lòng hân hoan hạnh phúc đến lạ.
Về đến phòng nhà nghỉ, 4 đứa nó 2 giường chia đều nam ra nam nữ ra nữ. Ai nấy đều mệt mỏi lên giường ngủ sớm. Trong lúc ngủ nó mơ 1 giấc mơ nó và chị đang ở trong 1 căn nhà nhỏ trên thảo nguyên xanh, 1 người đánh đàn 1 người ca hát cả 2 đều đang rất hạnh phúc. Nụ cười trên môi nó rạng rỡ như ánh bình minh, còn chị đẹp dịu dàng trong tà áo dài trắng khuôn mặt đậm màu hạnh phúc nhìn nó âu yếm. 1 cuộc sống êm đềm mà nó hàng đêm mơ thấy nhưng hôm nay có thêm nhân vật thứ 3 xuất hiện là lão giáo sư đáng ghét. Lão đứng rình mò ngoài cửa rồi lao vào bế chị đi trong sự cố gắng bất lực của nó. Nó giật mình tỉnh ngủ, mồ hôi hột chảy ra như tắm ướt đẫm cái áo ba lỗ nó đang mặc. Nó cố gắng nấy lại nhịp thở cho đều mắt nhìn lên trần đầy ưu tư, sao vậy nhỉ nó sao vậy nhỉ sao nó lại bị ám ảnh về vị giáo sư kia nhiều đến thế nhỉ. Vì lão suýt chút nữa nó đánh mất mình khi luyện võ nếu không có cái tát của bác Lâm có lẽ nó mãi chìm sâu trong mộng ảo đó rồi, giờ cả trong giấc mơ nó cũng bị lão ám nữa. Nó bực tức chửi thề trong bụng " đệch mẹ lão ". Đang nằm thao thức nó cảm thấy đệm trên giường rung chuyển, nó vội nhắm mắt chả vờ ngủ say, giọng công chúa tuyết thì thào :
_ Anh Kha không ôm anh em không ngủ được.
Kha đầu đất :
_ Giờ làm sao hay để anh nấy thêm phòng nữa nhé.
Không thấy công chúa tuyết nói gì chỉ thấy Kha đầu đất rón rén dậy. Sau đó 2 đứa đó nhẹ nhàng bước chân mèo đi ra ngoài để lại mình nó và chị ở trong phòng. Mặc dù cả 2 giường ai người đó nằm, mặc dù chị đang ngủ chỉ mình nó thức sao tâm trạng nó bối rối thể nhỉ. Nó nhìn sang bên chị, chị đang quay mặt vào tường không động đậy, nó lắc đầu cười khẩy nó đúng là trẻ con suy nghĩ vớ vẩn. Nghĩ là vậy nhưng nó cũng không tài nào ngủ được mắt cứ mở trừng trừng lên nhìn trần phòng. Nằm nghĩ mông lung đủ thứ chuyện, hình ảnh chị và công chúa tuyết trong bể tắm khoáng lại hiện về, làm thằng em phía dưới nó bật dậy biểu tình mãng liệt. Nó đang mơ màng trong ý nghĩ đen tối của riêng mình thì tiếng thút thít của 1 người con gái đang khóc vang lên. Nó lạnh cả người không biết là người khóc hay là ma khóc nữa, trong phòng chủ có chị và nó mà mới đây nó ngó qua chị thấy chị ngủ ngon lành rồi làm sao mà khóc được nữa. Nó cố trấn tĩnh tinh thần ngó nghiêng xem tiếng khóc đó phát ra từ đâu. Ngó sang chị thấy chị vẫn nằm quay vào tường nhưng vai đang rung rung theo từng nhịp lấc, tiếng khóc của chị đang cố kìm nén vào bên trong nhưng có lẽ cơ thể chị đã không còn đủ khả năng kiểm soát được nữa rồi. Nhìn điệu bộ khổ sở kìm nén tiếng khóc sao cho nhỏ nhất của chị khiến tim nó thắt lại, lòng nó tê dại đi hai mắt nó không sao rời khỏi đôi vai đang rúng động của chị. Nó cắn răng bặm chặt môi lại kìm nén không cho tiếng nói trong nó phát ra nhưng nó đã không thể kìm nén được lâu nữa vì bên kia chị đang ngục mặt vào gối khóc thổn thức thành tiếng. Nó nghe tiếng khóc của chin mà mụ cả đầu, lí trí trong con người nó biến mất hoàn toàn, nó để mặc bản năng trong nó hành động. Đôi chân nó nhẹ nhàng nhẹ nhàng tiến từng bước nhỏ lại gần giường của chị, tay trái nó đưa lên rồi hạ xuống nửa muốn vỗ về lên vai chị nửa muốn không, đôi mắt nó đau đáu thương cảm cho chị. Và rồi bản năng đàn ông trong nó mạnh mẽ hơn tất cả, tay nó ôm chặt nấy vai chị miệng nó thì thầm :
_ Có chuyện gì kể cho em nghe đi, chị cứ như vậy em không chịu được đâu.
Chị bất ngờ bị nó ôm hất tay theo phản xạ tự nhiên nhưng không thể thắng được sức tay trai mơi lớn là nó. Chị vùng vẫy :
_ Mặc kệ chị…..
Nó :
_ Không em không bỏ mặc chị được, có gì thì cứ nói ra giữ trong lòng mãi chỉ mãi đau khổ mà thôi.
Chị :
_ Chị…chị không nói, mặc kệ chị đi mà…hu..hu..hu.
Nó :
_ Chị…chị có nói không….nếu chị không nói em sẽ đi tìm giáo sư ngay trong đêm nay để hỏi cho ra nhẽ.
Chị hét lên :
_ En im đi.. chuyện này chẳng liên quan đến anh ấy….cũng chẳng liên quan đến em…..em ra đi chỉ muốn được 1 mình.
Nó không chịu ôm chặt chị hơn :
_ Được rồi chin không nói cũng được nhưng em muốn chị dựa vào vai em mà khóc, khóc cho thỏa lòng đi, khóc cho hết buồn đau đi mai về Hà Nội hãy là chính chị.
Chị quay lại ôm chặt nấy nó, gục đầu vào trong ngực nó mà khóc. Chị khóc như 1 đứa trẻ mới lớn đang hờn dỗi đòi hỏi mà không được bố mẹ đồng ý. Nó cảm nhận được từng cơn đau đớn buồn tủi của chị qua từng nhịp lấc nghẹn, chị vẫn khóc hai tay đấm bùm bụp vào ngực nó. Môi chị mấp máy nói không thành tiếng :
_Đ…ồ…..đ..ộc…ác….đồ….v…..ô….t…â…m….
Nó cắn răng chịu đựng những cơn đau thắt lòng thắt ruột trong lòng nó. Nhìn chị như vậy nó càng căm ghét vị giáo sư kia. Trong đầu nó hiện lên những hình phạt đau đớn nhất dành riêng cho ngã. Không biết bao nhiêu lâu chị lịm dần đi thay vào đó là những tiếng oán trách rõ nét hơn :
_ Anh là đồ độc ác, là đồ vô lương tâm anh hẹn tôi anh làm cho tôi hạnh phúc để rồi anh không thèm đến anh làm tôi như con điên đứng chờ anh đến tận sáng vậy mà không hề có 1 cuộc điện thoại giải thích, không 1 tin nhắn an ủi. Anh độc ác nó vừa thôi. Tôi hận anh……
Nó im lặng nghe chị ấm ức chửi rủa lão giáo sư vô lương tâm kia, lão thật đáng chết sao lão lại nỡ lòng nào để chị khổ đến vậy. Bao cơn hờn tức cứ thế bốc lên đầu nó ngùn ngụt, may mà lão không ở đây nếu không lão sẽ chết với nó. Nộ hỏa trong người nó càng ngày càng bốc lên cao, nó nghiến răng kèn kẹt bất chợt môi chị gắn chặt vào môi nó, nước mắt chị nóng rán chảy sang mặt nó mũi nó và nụ hôn của chị giành chí nó cũng thấm đầy nước mắt. Vị ngọt trên đôi môi chín mọng của chị hòa với vị mằn mặn của nước mắt khiến đầu óc nó trống rỗng nhất thời không biết làm gì may sao bản năng đàn ông trong nó lại giúp nó. Cả hai hôn nhau ngấu nghiến, nó và chin quấn chặt nấy nhau lưỡi chị tham lam mò mẫm tìm lưỡi nó. Ôi cái lưỡi mới mêm mại làm sao, mới tuyệt diệu làm sao cái lưỡi đó làm nó mê mẩn mãi không thôi. Chị chủ động trong nụ hôn lẫn hành động đôi tay chị vuốt ve đầu tóc nó, lúc nhẹ nhàng mềm mại lúc mạnh bạo miết chặt đầu tóc nó. Cảm giác ham muốn trong nó chỗi dậy, hai tay nó cũng điên cuồng vuốt ve gáy và vai chị. Tiếng rên khe khe phát ra từ cổ họng chị như cổ vũ cho hành động thèm khát của nó. Nó mạnh bạo đưa tay vào trong áo chin, vuốt ve phần sau lưng mêm mại mát lạnh. Chin cũng không kém điên cuồng hôn lên khắp vùng cổ rồi lên mặt lên mũi lên tai nó. Cả 2 đang say sưa mụ mị trong sự đòi hỏi thèm khát của cơ thể. Chị ngồi hẳn lên người nó, mắt nhìn nó đờ đẫn lột chiếc áo phông trắng ra khỏi đầu, nhẹ nhàng cho tay ra sau cửi khuy áo lót, bộ ngực săn chắc căng đầy ngạo nghễ hieenjra trước mắt nó. Vất chiếc áo lót sang 1 bên chị cầm tay trái nó ấn vào ngực phải chị, hai tay chin kéo mạnh phần thân trên nó lên, môi chị lại tiếp tục tấn công môi nó, lưỡi chị tìm kiếm lưỡi nó. Hành động hoang dại của chị được nó hưởng ứng nhiệt tình, hai tay nó đưa nên vuốt ve cặp tuyết lê trắng ngần của chị. Vú chin đã săn chắc nay càng săn chắc hơn qua những lần vuốt ve của nó. Thằng em bên dưới cưỡng cứng hết mức có thể, ngão nghễ vườn đầu ra ngoài quần ship. Chin cảm nhận được phần giống đực trong nó đang cựa mình, mông đít chị hơi nhỏm lên đặt nguyên phần giống cái của chị lên phần giống đực của nó. Hai bàn tay chị túm chặt phần tóc hai bên tai nó, chị ghì chặt để để nó và chị hôn xoắn lưỡi vào nhau, bên dưới phần giống cái của chị trượt dọc lên xuống theo chiều dài của thân phần giống đực của nó. Cảm giám đê me khó tả, cảm giác ham muốn dâng lên đến tận não, nó đè chị xuốn đệm, môi nó vẫn gắn chặt vào môi chị, hai tay nó mò xuống phần cạp quần ngủ của chị toan kéo xuống thì khựng lại. Giọt nước mắt ở hai bên khéo mắt chị tuôn trào làm nó khựng hẳn lại không giám tiến xa hơn nữa. Nó nằm năn sang 1 bên thở hổn hển mắt đăm chiêu nhìn lên trần nhà miệng lắp bắp :
_ Em xin lỗi tại em không tốt.
Chị nó thổn thức :
_ Không em không có lỗi, tất cả là tại chị….chị là con đàn bà đốn mạt lắm phải không em.
Nó :
_ không……chị không có lỗi…….tất cả chuyện này là tại em….chị mệt rồi đi ngủ đi.
Chị quay sang ôm nấy nó :
_ Tất cả là tại chị cho chị xin lỗi.
Nó nằm yên đó :
_ Không tất cả là do em chị không có lỗi gì tất. Thôi không nói nữa, chị ngủ đi em qua tìm thằng Kha.
Nó ra đến cửa bất ngờ chị đuổi theo ôm chặt nấy nó :
_ Em đừng đi, đừng để chị ở lại 1 mình trong căn phòng này….chị sợ chị không chịu được đâu…..
Nó đứng đó hit 1 hơi dài vỗ tay nhè nhẹ lên tay chị :
_ Được rồi…..được rồi….em sẽ không đi đâu hết chị mặc lại áo vào đi.
Chị giật mình bỏ hai tay ra theo bản năng của người phụ nữ đưa 2 tay lên che ngực,lùi lại dần nấy áo mặc vào miệng không ngừng nói :
_ Cấm quay lại đấy nhé.
Nó :
_ Được rồi em hứa chị mặc nhanh vào đi……..
Máy hết pin để tối về viết tiếp anh em thông cảm nhé…
Sau 2 tiếng ở phòng trọ nhà bác Lâm cả đám ngủ say như chết duy nhất chỉ có nó là không ngủ được. Ngủ sao được cơ chứ khi nó tận mắt thấy chị cố gượng cười mang lại niềm vui cho mọi người xung quanh để rồi sau vài li rượu bao nhiêu hờn tủi chất chứa trong lòng cứ thế bộc phát ra. Chị thật ngốc sao cứ cố gượng ép bản thân làm gì, buồn thì khóc vui thì cười như vậy có phải đơn giản hơn không. Còn cả cái lão giáo sư kia nữa cứ dăm ba hôm lại làm chị nó khổ, lão có chị rồi sao không chịu yêu thương chân trọng chị cứ làm chị đau khổ hờn dỗi làm gì cơ chứ. Nó trách chị nó trách lão giáo sư nó trách luôn bản thân nó sao qua vô dụng chẳng biết an ủi làm chị nó vui. Mọi câu hỏi xoay quanh chị cứ nhảy múa trong đầu nó, cứ cào cấu tâm can nó khiến nó dù hơi say say cũng không tài nào nhắm mắt được. Nó ra sân đi quyền để giải tỏa những ý nghĩ nhỏ nhen trong đầu nó nào ngờ bị những ý nghĩ ấy xâm chiếm ngược lại. Đường quyền đã không còn uyển chuyển nhẹ nhàng nữa thay vào đó là những quyền cước nhanh mạnh hiểm, lực ra quyền rất mạnh tạo ra những tiếng gió rít sau mỗi lần phát quyền. Nó bị những suy nghĩ nhỏ nhen làm mờ mắt, trước mắt nó hiện lên 1 ảo ảnh đáng ghét vô cùng, hình ảnh lão giáo sư nhìn nó bằng ánh mắt coi thường và đáp cái nụ cười khinh khỉnh của lão vào mặt nó. Cơn điên loạn làm chủ cơ thể nó, quyền cước bạo phát mạnh mẽ đập tan cái ảo ảnh trước mắt. Nó càng hăng tiết thì cái hình ảnh ngạo nghễ của lão càng ngày càng rõ nét hơn, bao nhiêu sức lực trong người nó dồn hết vào từng cú đấm cú đá. Bốp 1 cái, cái tát của ai đó đập thẳng vào mặt nó, nó chạng vạng lùi lại mấy bước cảm thấy sao trời sao ở gần nó thế. Cú tát khá mạnh đủ làm thức tỉnh con người nó, và cái đau từ cú tát kéo nó về thực tại. Nó vẫn chưa kịp nhận diện được người tát nó thì người đó lên tiếng :
_ Minh có chuyện gì làm con nổi điên vậy.
Tiếng nói quen thuộc của bác Lâm đây mà, nó cười trừ :
_ Dạ không có gì đâu bác.
Bác Lâm :
_ Có gì con cứ nói, ta coi con như con cái trong nhà không việc gì phải ngại.
Nó ấp úng :
_ Dạ con….
Bác Lâm :
_ Thôi được rồi, nếu cần cứ tìm bác đừng ngại con nhé.
Nó :
_ Dạ con hiểu bác ạ.
Bác Lâm tiến dần ra ngoài cửa đi tập thể dục, nó vẫn đứng yên đó nhìn bác mà lòng hổ thẹn. Nó sao có thể nói với bác là nó ghen ăn tức ở người ta mới dẫn đến cái giây phút điên cuồng này cơ chứ. Bác đi rồi nó ngồi đó thất thần, tâm trạng bối rối kiểu này chắc không thể ngồi thiền được nữa rồi. Lặng lẽ lê từng bước nhỏ vào trong phòng trọ, bên trong chị và cặp đôi ngổ ngáo vẫn say giấc nồng. Nó mệt mỏi kiếm cho mình 1 góc cố gọi cơn buồn ngủ tìm về.
Giữa trưa thằng Kha đầu đất đáp đít kéo tai nó liên hồi mồm la inh ỏi
_ Thằng đầu bếp dậy ngay tao đói.
Nó cố mở mắt ra mà hai mi thì khép chăt miệng lẩm bẩm :
_ Mày đói thì ăn đi gọi tao làm gì.
Kha đầu đất không buông tha nó :
_ Mày không nấu làm sao tao ăn….dậy….dậy đi mày.
Nó cáu gắt :
_ Dậy thì dậy thằng đỉa đói.
Cố mở mắt ra gặp ngay 6 con mắt đang chằm chằm nhìn nó. Nó sượng sùng quay mặt ra chỗ khác nói :
_ Hứ mấy người dám nhìn trộm tôi hả, to gan lớn mật ghê.
Chị nhéo vào eo nó :
_ Này ai là mấy người, đập chết bây giờ.
Nó giả bộ kêu đau :
_ Ui da trừ chị ra mà.
Công chúa tuyết nói như ra lệnh :
_ Không lèo nhèo đi nấu ăn đi anh Minh.
Nó trợn mắt lên nhìn công chúa tuyết ;
_ Này anh là đầu bếp riêng của em với thằng Kha đấy hả.
Công chúa tuyết mặt tỉnh bơ :
_ Vâng ngày nào chẳng thế, nhanh mấy hôm nay chưa được ăn cơm anh nấu rồi.
Nó bó tay luôn trước thái độ thản nhiên của cô nàng. Lóc cóc đi vào nhà vệ sinh làm sạch thân thể chuẩn bị tinh thần làm đầu bếp bất đắc dĩ. Đệch mẹ 2 đứa kia mua lắm thứ thế xào nấu mỏi cả tay nhà có khách khổ thế đấy. Haiz cuối cùng cũng xong, mâm bát đã được công chúa tuyết sắp xếp đâu vào đấy, bữa cơm 4 người diễn ra vui vẻ như 1 gia đình nhỏ. Cảm giác ấm cúng hạnh phúc hiện rõ mồn một trên mặt mỗi người.
Xong bữa cơm cả nhóm ngồi bàn tính kế hoạch đi đâu đó chơi, kết quả cuối cùng là Ba Vì thẳng tiến. Chị gọi điện về báo lại bới bố mẹ, nó điện cho bác Mai xin phép nghỉ làm tối nay, còn cặp đôi ngổ ngáo kia thì ngồi chơi xơi nước chả phải làm gì. Nhìn cặp đôi ngổ ngáo hạnh phúc bên nhau 1 cảm giác chạnh lòng chạy sượt qua mặt nó, không biết bao giờ nó và chị được như thế nhỉ ?
Nên Ba Vì cũng gần cuối giờ chiều, phong cảnh nơi đây khá đẹp nếu bạn là người yêu thiên nhiên không thích chốn phồn hoa đô thị, nó và chị đều là tuýp người yêu thiên nhiên không giống cặp đôi ngổ ngáo mặt mũi méo xệch miệng không ngừng cà dàn trách móc hai chị em nó hâm bao chỗ vui chơi không chọn lại chọn cái chỗ quê mùa lạc hậu này. Nó và chị chỉ biết cười trừ, đúng là mỗi người 1 suy nghĩ chả ai giống ai. Trọn 1 nhà nghỉ trong khu suối khoáng làm điểm dừng chân, nó và Kha đầu đất vươn vai ưỡn mình cho đỡ mỏi người sau 1 chặng đường tương đối dài. Chủ nhà nghỉ là 1 chị gái khá xinh đẹp và mau miệng. Chị ta luyến thắng giới thiệu dịch vụ tắm khoáng khỏe người giành cho các cặp đôi. Chị chủ nhà nghỉ nhiệt tình quá khiến 4 đứa nó khó có thể từ chối, với lại ai cũng mệt mỏi khắp người sau 1 đêm ngủ muộn, 1 quãng đường dài từ thủ đo lên Ba Vì. Đúng là phải tắm thôi, thay đồ xong xuôi nó được chị chủ dẫn vào khu tắm khoáng nằm ngay sau khu nhà nghỉ của chị. Đường đi khá ngoằn ngoèo lại thiếu ánh sáng, nó có cảm giác như đang bị dẫn độ vào khu nào đó rất nguy hiểm. Nó bật cảnh giác lên mức cao nhất đề phòng bị ai đó chơi xấu. Nhưng đúng là nó lo bò trắng răng chả có ma nào ngoài 5 người tụi nó, đến 1 dãy phòng dài chị chủ nhà nghỉ chỉ 2 phòng gần nhau cho tụi nó song là biến đi luôn vào bóng tối chả cần biết là tụi nó có ý kiến gì không. Thôi xong rồi, công chúa tuyết nhìn Kha đầu đất như có điều muốn nói, chị của nó thì vô tư hơn chui luôn vô 1 phòng ngắm nghía. Nó và thằng đầu đất nhún vai đi vào 1 phòng mặc kệ cô nàng công chúa tuyết đứng tẽn tò có điều muốn nói. Vào trong phòng ngắm nghía 1 lúc mà chán nản, đệch mẹ thằng nào mà ghẻ nó nây cho cả đám. Hệ thống bể nước tắm khoáng nằm trong cùng của 1 phòng tầm 16m2 các bể thông với nhau bằng 1 đường máng nằm dưới cùng của bể, nước nóng bốc cả hơi cho du khách chót vào tha hồ mà ngâm mình. Phòng được thắp sáng bằng 1 cái bóng đèn tròn màu vàng vàng mờ mờ ảo ảo trong màu khói khoáng. Thằng đầu đất nhìn nó lắc đầu chán nản, nó cười trừ động viên vé vớt :
_ Thôi chot vào rồi thử xem sao.
Hai thằng nhảy luôn vào bể tắm khoáng, nước nóng âm ngâm mình quả dễ chịu còn có khoáng hay không thì chịu chỉ biết người nổi hơn tắm bồn tắm ở nhà. Cơ thể mọi nhừ được ngâm trong nước nóng quả là chóng phục hồi, thằng đầu đất chắc cũng thấy khoan khoái trong người lên không còn cái bộ mặt nhăn nhó như lúc đầu nữa. Đang mơ màng thư giãn cảm nhận từng thớ thịt căng cứng mêm dần trong nàn nước ấm thì trước mắt nó 1 màu tối đen kịt. Tiếng công chúa tuyết thét gào ầm ĩ, tiếng chị la bải hoải hai thằng nó chẳng kịp suy nghĩ phi thẳng sang phòng bên. Bên trong tối như mực, hai chị em họ cứ gào cứ thét như bị ai đó tấn công. Nó quát ầm ĩ để chấn tĩnh hai người họ xem có chuyện gì đang sảy ra :
_ Em đây có chuyện gì.
Chị giọng run run :
_ Mất điện rồi chị sợ….sợ….ma.
Công cbúa tuyết :
_ Em sợ….sợ lắm anh Minh anh Kha ơi….
Vãi chị con nhà lành sợ bóng tối này lọ thì đã đành đằng này cả cô nàng ăn sương ăn gió như công chúa tuyết mà lại sợ bóng đêm thì thật là lạ. Kha đầu đất quát ầm ĩ :
_ Hường em đâu rồi đừng sợ có anh đây.
Thằng đầu đất vừa quát xong thì bóng đèn vàng treo trên trần nhà vụt sáng. Hai thân hình vệ nữ chỉ còn duy nhất đồ lót trên người đập vào mắt nó. Nó trợn hết cả mắt mũi lên nhưng cũng kịp vội vàng quay mặt đi, thằng em bên dưới biểu tình thấy rõ nó vội vàng đi ra ngoài che đậy cái cục nợ mẫn cảm đáng xấu hổ của mình. Kha đầu đất đơ hình lâu hơn hắn bị công chúa tuyết và chị đáp gáo tía lia vào người kem theo tiếng quát của công chúa tuyết :
_ Đồ dê xồm ra ngay…hứ còn trố mắt ra mà nhìn à.
May mà nó ra ngoài kịp không lại phải mang tiếng không đâu. Phụ nữ đúng là lạ sợ chết khiếp kêu gào tía lia gọi 2 thằng nó sang, song chuyện lại hất hủi tủi nó như là bọn nó cố ý rình trộm không bằng. Kha đầu đất hậm hực xoa đầu :
_ Nhớ đấy tí đừng có mà gọi.
Nó vỗ vai an ủi thằng bạn :
_ Thôi rút kinh nghiệm lần sau.
Lại được ngâm mình trong làn nước nóng, cảm giác bao mệt mỏi trong nó tan biến, cái hình ảnh ngọt ngào khiêu gợi vừa rồi lại hiện lên trong mắt nó. Mặt nó đỏ gay vì lần đầu được thấy chị và công chúa tuyết ăn mặc kiểu đó. Nó sợ thằng đầu đất phát hiện nó đang có tà ý nấy hơi nặn xuống mặt nước để xua đi tà tâm trong mắt nó.
Tắm song khỏe khoắn cả người tản bộ ra ngoài ăn tối, nghe chị chủ giới thiệu giữa xóm có nhà hàng chim trời cá bể đặc sản tứ phương ngon nhất vùng. Đến nơi quả như chị chủ nói đủ các món chim trời cá biển tươi sống thích ăn gì thì ăn. Nó thì chịu chả biết chọn gì đẻ cho 2 chị em bên đằng gái thích ăn gì thì chọn, Kha đầu đất chọn 1 phòng đơn trong nhà ngồi ăn cho thoải mái tránh lúc rượu vào lại choảng nhau như tối hôm qua thì mệt. Ăn nhậu lo say vừa đủ bốn người bọn nó dạo lòng vòng trong xóm nước khoáng, nhà cửa nơi đây vẫn còn tuềnh toàng lắm, chủ yếu là nhà cấp 4 lụp xụp như xóm liều nó vậy, mặc dù.là điểm du lịch nhưng quán xá cũng không nhiều lắm, lác đác vài 3 quán cafe vắng vẻ. Cả nhóm chọn bừa 1 quán làm chỗ nghỉ chân ngồi chém gió. Quán cafe chả nổi 1 bốn khách, chủ quán vào tít nhà trong ngồi ăn cơm chả buồn trông quán. Khách vào gọi í ới lúc sau mới chịu mò ra. 4 li cafe cho song chuyện, vì list đồ uống rõ là đẹp vậy mà hỏi gì cũng hết chưa nấy về chán gọi luôn cafe cho nó lành. 4 li cafe nóng được chủ quán bê ra tỏa hương ngào ngạt, nó bưng 1 tách đưa lên mũi hit 1 hơi mạnh hương cafe xộc thẳng vào mũi tạo cảm giác khoan khoái dễ chịu nhấp 1 ngụm nhỏ ngậm trong miệng sau đó từ từ nuốt từng giọt cafe vào trong họng. Vị đắng béo ngậy của cafe của bơ pháp cứ nhảy múa phía trên đầu lưỡi khoan khoái không nguôi. Không ngờ ở cái vùng hẻo lánh như thế này lại được thưởng thức tách cafe tuyệt cú mèo đến vậy. Nó mải mê thưởng thức cafe đâu biết rằng đang bị 3 người còn lại đang nhìn chằm chằm nó nãy giờ. Nó:
_ Nhìn gì mà nhìn…hơi ngượng 1 chút nhưng vẫn cố tỏ ra nguy hiểm…. để che ngượng ngùng của mình.
Kha đầu đất :
_ Bố anh uống cafe như dân sành sỏi lắm không bằng.
Công chúa tuyết lè lưỡi nhăn mặt :
_ Đắng không anh, cafe có sữa mà.
Chị cười thích thú trêu chọc nó :
_ Quê chưa kìa cafe có sữa mà chưa ngoáy đã uống rồi.
Nó chơi cứng luôn :
_ Em biết thừa chẳng qua thấy thơm quá lên muốn thử không sữa xem thế nào….
Công chúa tuyết cắt ngang lời nó :
_ Ngụy biện sao không gọi cafe đen.
Nó cứng họng miệng cười trừ cho qua chuyện hơi đâu mà cãi tay bo với cô nàng. Mà có hơi thì cũng không đủ trình để cãi lại vì cô nàng giỏi nhất khoản này mà.
Quán vắng nhưng được cái cafe ngon,4 đứa nó chém gió thoải mái chả bị ai làm phiền. Đưa mắt đảo quanh ngắm nghía quán xá thấy cũng bình thường như những quán cafe vỉa hè dưới Hà Nội không có gì đặc sắc. Được cái cũng gọn gàng sạch sẽ, mắt nó lướt tiếp vài ba chỗ nữa trong quán và phát hiện ra cuối góc quầy ba có cây đàn guitar. Vậy là đỡ buồn rồi, nó kịch sự ra mượn chủ quán cafe cây đàn. Chị chủ quán cũng khá thoải mái :
_ Uh em nấy đi nhưng chị không chắc là còn dùng đượcvì lâu rồi có ai sờ đến nó đâu.
Nó :
_ Dạ để em xem nó thế nào.
Nó đi ra nấy cây đàn về chỗ nó ngồi. Vừa đi vừa ngắm nghía, quả là cây đàn này bị bỏ rơi lâu rồi, bụi bặm bám dầy cộp, dây đàn còn nguyên nhưng bị bụi bặm tóc tai lông lá bám chặt vào. Phải mất 15 phút vệ sinh tinh chỉnh lại dây, nó đánh dạo kiểm tra âm thanh cây đàn. Tiếng ra vẫn chuẩn lắm chỉ cần chỉnh thêm chút nữa là không kém cây đàn ở quán bác Mai.
1 khúc thụy du nhẹ nhàng êm ái hương cafe ngào ngạt ngát hương 1 giọng hát chị trong trẻo ngọt ngào 1 cặp đôi ôm nhau hạnh phúc tạo nên 1 bức tranh an bình sống động ngay tại 1 quán cafe nhỏ trong lòng xóm khoáng. Tiếng nhạc tiếng hát tạo thành 1 hấp lực lớn dẫn dụ đám thanh niên trong xóm hiếu kì đến xem. Tay đàn và cô ca sĩ cứ mải mê theo từng theo nhịp điệu ca từ của bài hát có biết đâu khán giả đã quây kín vòng trong vòng ngoài. Kết thúc bài hát tràng vỗ tay ầm ĩ của dân trong xóm khiến nó và chị ngỡ ngàng. Cả đám âm ĩ hô to :
_ Hát nữa đi, hát nữa đi…
Quán bất ngờ đông khách, chị chủ quán vui ra mặt pha đồ uống không kịp trở tay. Nó và chị chiều lòng dân trong xóm chơi thêm vài bản tình ca nữa. Âm nhạc quả là tuyệt vời biến 4 vị khách xa lạ trở thành bạn thân với dân trong xóm lúc nào không hay. Đêm muộn 4 đứa nó chia tay mọi người về nhà nghỉ nghỉ ngơi nấy sức, đám thanh niên trong xóm nghe chừng vẫn còn quyến luyến chưa muốn chia tay. Chỉ đơn giản vậy thôi mà mấy đứa nó ra về lòng hân hoan hạnh phúc đến lạ.
Về đến phòng nhà nghỉ, 4 đứa nó 2 giường chia đều nam ra nam nữ ra nữ. Ai nấy đều mệt mỏi lên giường ngủ sớm. Trong lúc ngủ nó mơ 1 giấc mơ nó và chị đang ở trong 1 căn nhà nhỏ trên thảo nguyên xanh, 1 người đánh đàn 1 người ca hát cả 2 đều đang rất hạnh phúc. Nụ cười trên môi nó rạng rỡ như ánh bình minh, còn chị đẹp dịu dàng trong tà áo dài trắng khuôn mặt đậm màu hạnh phúc nhìn nó âu yếm. 1 cuộc sống êm đềm mà nó hàng đêm mơ thấy nhưng hôm nay có thêm nhân vật thứ 3 xuất hiện là lão giáo sư đáng ghét. Lão đứng rình mò ngoài cửa rồi lao vào bế chị đi trong sự cố gắng bất lực của nó. Nó giật mình tỉnh ngủ, mồ hôi hột chảy ra như tắm ướt đẫm cái áo ba lỗ nó đang mặc. Nó cố gắng nấy lại nhịp thở cho đều mắt nhìn lên trần đầy ưu tư, sao vậy nhỉ nó sao vậy nhỉ sao nó lại bị ám ảnh về vị giáo sư kia nhiều đến thế nhỉ. Vì lão suýt chút nữa nó đánh mất mình khi luyện võ nếu không có cái tát của bác Lâm có lẽ nó mãi chìm sâu trong mộng ảo đó rồi, giờ cả trong giấc mơ nó cũng bị lão ám nữa. Nó bực tức chửi thề trong bụng " đệch mẹ lão ". Đang nằm thao thức nó cảm thấy đệm trên giường rung chuyển, nó vội nhắm mắt chả vờ ngủ say, giọng công chúa tuyết thì thào :
_ Anh Kha không ôm anh em không ngủ được.
Kha đầu đất :
_ Giờ làm sao hay để anh nấy thêm phòng nữa nhé.
Không thấy công chúa tuyết nói gì chỉ thấy Kha đầu đất rón rén dậy. Sau đó 2 đứa đó nhẹ nhàng bước chân mèo đi ra ngoài để lại mình nó và chị ở trong phòng. Mặc dù cả 2 giường ai người đó nằm, mặc dù chị đang ngủ chỉ mình nó thức sao tâm trạng nó bối rối thể nhỉ. Nó nhìn sang bên chị, chị đang quay mặt vào tường không động đậy, nó lắc đầu cười khẩy nó đúng là trẻ con suy nghĩ vớ vẩn. Nghĩ là vậy nhưng nó cũng không tài nào ngủ được mắt cứ mở trừng trừng lên nhìn trần phòng. Nằm nghĩ mông lung đủ thứ chuyện, hình ảnh chị và công chúa tuyết trong bể tắm khoáng lại hiện về, làm thằng em phía dưới nó bật dậy biểu tình mãng liệt. Nó đang mơ màng trong ý nghĩ đen tối của riêng mình thì tiếng thút thít của 1 người con gái đang khóc vang lên. Nó lạnh cả người không biết là người khóc hay là ma khóc nữa, trong phòng chủ có chị và nó mà mới đây nó ngó qua chị thấy chị ngủ ngon lành rồi làm sao mà khóc được nữa. Nó cố trấn tĩnh tinh thần ngó nghiêng xem tiếng khóc đó phát ra từ đâu. Ngó sang chị thấy chị vẫn nằm quay vào tường nhưng vai đang rung rung theo từng nhịp lấc, tiếng khóc của chị đang cố kìm nén vào bên trong nhưng có lẽ cơ thể chị đã không còn đủ khả năng kiểm soát được nữa rồi. Nhìn điệu bộ khổ sở kìm nén tiếng khóc sao cho nhỏ nhất của chị khiến tim nó thắt lại, lòng nó tê dại đi hai mắt nó không sao rời khỏi đôi vai đang rúng động của chị. Nó cắn răng bặm chặt môi lại kìm nén không cho tiếng nói trong nó phát ra nhưng nó đã không thể kìm nén được lâu nữa vì bên kia chị đang ngục mặt vào gối khóc thổn thức thành tiếng. Nó nghe tiếng khóc của chin mà mụ cả đầu, lí trí trong con người nó biến mất hoàn toàn, nó để mặc bản năng trong nó hành động. Đôi chân nó nhẹ nhàng nhẹ nhàng tiến từng bước nhỏ lại gần giường của chị, tay trái nó đưa lên rồi hạ xuống nửa muốn vỗ về lên vai chị nửa muốn không, đôi mắt nó đau đáu thương cảm cho chị. Và rồi bản năng đàn ông trong nó mạnh mẽ hơn tất cả, tay nó ôm chặt nấy vai chị miệng nó thì thầm :
_ Có chuyện gì kể cho em nghe đi, chị cứ như vậy em không chịu được đâu.
Chị bất ngờ bị nó ôm hất tay theo phản xạ tự nhiên nhưng không thể thắng được sức tay trai mơi lớn là nó. Chị vùng vẫy :
_ Mặc kệ chị…..
Nó :
_ Không em không bỏ mặc chị được, có gì thì cứ nói ra giữ trong lòng mãi chỉ mãi đau khổ mà thôi.
Chị :
_ Chị…chị không nói, mặc kệ chị đi mà…hu..hu..hu.
Nó :
_ Chị…chị có nói không….nếu chị không nói em sẽ đi tìm giáo sư ngay trong đêm nay để hỏi cho ra nhẽ.
Chị hét lên :
_ En im đi.. chuyện này chẳng liên quan đến anh ấy….cũng chẳng liên quan đến em…..em ra đi chỉ muốn được 1 mình.
Nó không chịu ôm chặt chị hơn :
_ Được rồi chin không nói cũng được nhưng em muốn chị dựa vào vai em mà khóc, khóc cho thỏa lòng đi, khóc cho hết buồn đau đi mai về Hà Nội hãy là chính chị.
Chị quay lại ôm chặt nấy nó, gục đầu vào trong ngực nó mà khóc. Chị khóc như 1 đứa trẻ mới lớn đang hờn dỗi đòi hỏi mà không được bố mẹ đồng ý. Nó cảm nhận được từng cơn đau đớn buồn tủi của chị qua từng nhịp lấc nghẹn, chị vẫn khóc hai tay đấm bùm bụp vào ngực nó. Môi chị mấp máy nói không thành tiếng :
_Đ…ồ…..đ..ộc…ác….đồ….v…..ô….t…â…m….
Nó cắn răng chịu đựng những cơn đau thắt lòng thắt ruột trong lòng nó. Nhìn chị như vậy nó càng căm ghét vị giáo sư kia. Trong đầu nó hiện lên những hình phạt đau đớn nhất dành riêng cho ngã. Không biết bao nhiêu lâu chị lịm dần đi thay vào đó là những tiếng oán trách rõ nét hơn :
_ Anh là đồ độc ác, là đồ vô lương tâm anh hẹn tôi anh làm cho tôi hạnh phúc để rồi anh không thèm đến anh làm tôi như con điên đứng chờ anh đến tận sáng vậy mà không hề có 1 cuộc điện thoại giải thích, không 1 tin nhắn an ủi. Anh độc ác nó vừa thôi. Tôi hận anh……
Nó im lặng nghe chị ấm ức chửi rủa lão giáo sư vô lương tâm kia, lão thật đáng chết sao lão lại nỡ lòng nào để chị khổ đến vậy. Bao cơn hờn tức cứ thế bốc lên đầu nó ngùn ngụt, may mà lão không ở đây nếu không lão sẽ chết với nó. Nộ hỏa trong người nó càng ngày càng bốc lên cao, nó nghiến răng kèn kẹt bất chợt môi chị gắn chặt vào môi nó, nước mắt chị nóng rán chảy sang mặt nó mũi nó và nụ hôn của chị giành chí nó cũng thấm đầy nước mắt. Vị ngọt trên đôi môi chín mọng của chị hòa với vị mằn mặn của nước mắt khiến đầu óc nó trống rỗng nhất thời không biết làm gì may sao bản năng đàn ông trong nó lại giúp nó. Cả hai hôn nhau ngấu nghiến, nó và chin quấn chặt nấy nhau lưỡi chị tham lam mò mẫm tìm lưỡi nó. Ôi cái lưỡi mới mêm mại làm sao, mới tuyệt diệu làm sao cái lưỡi đó làm nó mê mẩn mãi không thôi. Chị chủ động trong nụ hôn lẫn hành động đôi tay chị vuốt ve đầu tóc nó, lúc nhẹ nhàng mềm mại lúc mạnh bạo miết chặt đầu tóc nó. Cảm giác ham muốn trong nó chỗi dậy, hai tay nó cũng điên cuồng vuốt ve gáy và vai chị. Tiếng rên khe khe phát ra từ cổ họng chị như cổ vũ cho hành động thèm khát của nó. Nó mạnh bạo đưa tay vào trong áo chin, vuốt ve phần sau lưng mêm mại mát lạnh. Chin cũng không kém điên cuồng hôn lên khắp vùng cổ rồi lên mặt lên mũi lên tai nó. Cả 2 đang say sưa mụ mị trong sự đòi hỏi thèm khát của cơ thể. Chị ngồi hẳn lên người nó, mắt nhìn nó đờ đẫn lột chiếc áo phông trắng ra khỏi đầu, nhẹ nhàng cho tay ra sau cửi khuy áo lót, bộ ngực săn chắc căng đầy ngạo nghễ hieenjra trước mắt nó. Vất chiếc áo lót sang 1 bên chị cầm tay trái nó ấn vào ngực phải chị, hai tay chin kéo mạnh phần thân trên nó lên, môi chị lại tiếp tục tấn công môi nó, lưỡi chị tìm kiếm lưỡi nó. Hành động hoang dại của chị được nó hưởng ứng nhiệt tình, hai tay nó đưa nên vuốt ve cặp tuyết lê trắng ngần của chị. Vú chin đã săn chắc nay càng săn chắc hơn qua những lần vuốt ve của nó. Thằng em bên dưới cưỡng cứng hết mức có thể, ngão nghễ vườn đầu ra ngoài quần ship. Chin cảm nhận được phần giống đực trong nó đang cựa mình, mông đít chị hơi nhỏm lên đặt nguyên phần giống cái của chị lên phần giống đực của nó. Hai bàn tay chị túm chặt phần tóc hai bên tai nó, chị ghì chặt để để nó và chị hôn xoắn lưỡi vào nhau, bên dưới phần giống cái của chị trượt dọc lên xuống theo chiều dài của thân phần giống đực của nó. Cảm giám đê me khó tả, cảm giác ham muốn dâng lên đến tận não, nó đè chị xuốn đệm, môi nó vẫn gắn chặt vào môi chị, hai tay nó mò xuống phần cạp quần ngủ của chị toan kéo xuống thì khựng lại. Giọt nước mắt ở hai bên khéo mắt chị tuôn trào làm nó khựng hẳn lại không giám tiến xa hơn nữa. Nó nằm năn sang 1 bên thở hổn hển mắt đăm chiêu nhìn lên trần nhà miệng lắp bắp :
_ Em xin lỗi tại em không tốt.
Chị nó thổn thức :
_ Không em không có lỗi, tất cả là tại chị….chị là con đàn bà đốn mạt lắm phải không em.
Nó :
_ không……chị không có lỗi…….tất cả chuyện này là tại em….chị mệt rồi đi ngủ đi.
Chị quay sang ôm nấy nó :
_ Tất cả là tại chị cho chị xin lỗi.
Nó nằm yên đó :
_ Không tất cả là do em chị không có lỗi gì tất. Thôi không nói nữa, chị ngủ đi em qua tìm thằng Kha.
Nó ra đến cửa bất ngờ chị đuổi theo ôm chặt nấy nó :
_ Em đừng đi, đừng để chị ở lại 1 mình trong căn phòng này….chị sợ chị không chịu được đâu…..
Nó đứng đó hit 1 hơi dài vỗ tay nhè nhẹ lên tay chị :
_ Được rồi…..được rồi….em sẽ không đi đâu hết chị mặc lại áo vào đi.
Chị giật mình bỏ hai tay ra theo bản năng của người phụ nữ đưa 2 tay lên che ngực,lùi lại dần nấy áo mặc vào miệng không ngừng nói :
_ Cấm quay lại đấy nhé.
Nó :
_ Được rồi em hứa chị mặc nhanh vào đi……..
Máy hết pin để tối về viết tiếp anh em thông cảm nhé…
Comments for chapter "Chương 5.3"
Theo dõi
Đăng nhập
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất
Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận