Quá khứ ơi xin ngủ yên! - Chương 13.6
……Trong bóng đêm cô quạnh, nó gục ngã trong cơn tuyệt vọng, nhắm mắt buông tay nó thả lỏng cơ thể chấp nhận buông xuôi tất cả. Màn đêm bất chợt trở thành bạn, cô đơn bỗng chốc hóa tri kỷ, vài giọt nước cứ thế tự nhiên rơi. Nó khóc, khóc thực sự nhưng không lấc thành tiếng, nước cứ thế hình thành phần cuối đuôi mắt rồi đọng lại thành giọt lăn dài trên má sau đó lã chã rơi xuống nền nhà dưới chân nó…..
Kết thúc…chuyện tình của nó và chị sẽ kết thúc từ đây, nó chẳng còn gì để tiếc nuối vì trước khi kết thúc nó vẫn được ôm chị trong vòng tay, vẫn được hưởng nụ hôn ngọt ngào và hương bưởi lúc sớm mai trên cơ thể chị, vẫn cảm nhận được tình yêu của chị dành cho nó. Với nó vậy là đủ, nó…. chúc chị mai này sẽ được hưởng hạnh phúc như bố mẹ chị mong ước. Còn nó giờ này chẳng biết sống hay chết, nó cắn răng nói thầm lời xin lỗi đến bố mẹ và người thân. Xin lỗi toàn dân xóm liều vì điều mọi người mong ước ở nó đã không thành hiện thực…..nó đang như đèn dầu trước gió, gió mạnh lúc nào thì lửa tắt đèn khô. Nó đã không còn cảm thấy mệt mỏi đau nhức hay lạnh cóng nữa ngược lại cảm thấy nhẹ nhõm, cảm thấy như được giải thoát khỏi mọi thứ và cứ thế nhẹ nhõm bước vào cõi vĩnh hằng. Điều nó muốn nhưng có người không muốn, thần chết đứng cận kề rí lưỡi hái tử thần kề cổ vậy mà vẫn có người can ngăn. Người đó ngăn nó không được chết vì :
_ Chết….vậy thì dễ với anh quá….anh yêu…
Trong lúc lơ mơ nó nghe thoang thoáng bên tai nó giọng nói vừa lạ vừa quen. Nó nhất thời chẳng thể phán đoán giọng nói đó là ai và cũng chẳng kịp phán đoán thì đã bị 1 vật sắc nhọn đâm vào da thịt, 1 chất lỏng huyền bí từ vết đâm xâm nhập vào cơ thể qua đường mạch máu. Chất lỏng đó làm nó buốt nơi đâm nhưng khi lan tỏa ra khắp cơ thể nó cảm nhận chất lỏng đó đang làm hồi sinh mọi tế bào trong cơ thể nó. Sức sống bỗng dưng tăng dần, nó và tử thần đành vẫy tay chào nhau trong tiếc nuối. Chẳng biết như vậy lên vui hay lên buồn, có lẽ là buồn vì sau mũi tiêm dung dịch là đó vào người nó liên tiếp ăn những cú tát như trời giáng vào mặt cho đến khi lịm đi không còn biết gì nữa…..
Ào….ào…..1 lượng nước lạnh lớn tương đương với 2 sô nước ập vào mặt noa khiến nó tỉnh lại. Người lạ lại thì thầm vào tai nó :
_ Yên tâm anh không dễ chết được như vậy đâu….
Cộp….cộp….cộp tiếng vật thể lạ rơi xuống nền rồi nảy lên nảy xuống, tiếng guốc nhọn lộp cộp vang lên, 1 chút ánh sáng lé loi làm nó chói mắt, 1 bóng người là lạ quen quen theo ánh sáng biến mất nơi xa xăm…..nó lại 1 mình nơi tối tăm cô quạnh….