Quả Báo - Chương 25
PHẦN 25 :
Cuộc sống của tôi những ngày sau vẫn bình thường, Mai thì vẫn vậy thôi, cái tính con người thì rất khó có thể
thay đổi. Vẫn đoảng, vẫn lười làm, mà làm việc cứ như thể là làm cho tôi chứ chẳng thấy tự nguyện hay có tí
trách nhiệm gì trong công việc cả. Tôi chán lắm, nói nhiều đâm ra thành khó tính, cáu gắt. Một hai tuần đầu
thì thấy Mai đúng là giữ lời hứa ko chát chít nữa, nhưng sau đó thì mọi việc lại đâu về đấy, ko chát trước mặt
tôi như trước thì chát chít dấu diếm. Tôi biết và đã nói nhiều lần nhưng Mai gân cổ lên cãi, tôi chán chẳng thèm nói nữa, mặc kệ cô ấy thích làm gì thì làm.
Vào một hôm mẹ gọi điện buôn dê lưa với tôi, nghe giọng bà có vẻ buồn lắm do tôi đoán thế, tôi hỏi có chuyện gì không nhưng mẹ nói ko có chuyện gì cả. Mẹ chỉ bảo là bác Khánh mấy hôm vừa rồi mệt đi viện khám thì phát hiện ra đã bị bệnh tiểu đường, gan lại yếu nên bây giờ bác toàn ăn kiêng, ít ăn những đồ chất béo. Mẹ cũng nói bác bây giờ tinh thần xuống lắm, ko vui vẻ như trước, lúc nào cũng cái kiểu như xắp chết đến nơi rồi. Rồi mẹ cũng nói qua là anh Nam mới chia tay với em Ngọc do phát hiện ra em này đang ngoại tình với 1 ông trên 40 tuổi. Chuyện của anh Nam thì tôi cũng chẳng ngạc nhiên với điều đó, và chuyện anh chia tay với cái Ngọc cũng chẳng có gì là quan trọng với mẹ con tôi cả, nhưng trong giọng nói của mẹ có điều gì đó khác khác mà tôi đã không thể nhận ra là điều gì. Kết thúc câu chuyện mẹ hỏi qua về vợ tôi, nhưng câu hỏi cuối của mẹ làm tôi phải nói dối:
-Mẹ: Mà các con xem đẻ đái thế nào đi, mẹ muốn có cháu bế rồi đấy.
-Tôi: Mẹ vẫn đàng còn trẻ và hót như thế thì lên chức bà sớm làm gì.
-Mẹ: Trẻ gì nữa, mấy năm nữa thôi là 50 rồi đấy. Mà đẻ bây giờ mẹ còn sức mà trông giúp cho, chứ lúc yếu thì chẳng giúp gì đâu.
-Tôi: Con biết rồi. Bọn con đang có kế hoạch, với lại đẻ bây giờ con một mình lại vất vả. Vợ chồng con tính
sang năm sẽ sinh em bé mẹ ạ.
-Mẹ: Đẻ thì đẻ luôn đi, sang năm cái gì nữa. Thuê thêm 1 bà tây giúp lo gì.
-Tôi: Vâng, con biết rồi. Thôi con tắt máy đây.
Khi tôi tắt điện thoại xong thì cũng trầm tư suy nghĩ. Hơn sáu tháng từ ngày vợ sang, vợ chồng quan hệ tình dục thường xuyên, thậm chí là nhiều hơn cho phép, và lần nào anh cũng bắn ầm ầm vào trong âm đạo, ko dùng thuốc tránh thai nhưng tại sao vẫn ko có tin vui nhỉ?
Tôi còn trẻ cũng không hiểu nhiều về vấn đề này lắm, nhưng sau hôm nói chuyện với mẹ thì tôi cũng âm thầm nghiên cứu trên mạng xem làm như nào để dễ thụ thai nhất. Ngoài những chuyện các bài báo nói nên ăn thức ăn gì để tẩm bổ cho chất lượng tinh trùng hay nên quan hệ vào buổi nào thì dễ có thai thì tôi hiểu được, nhưng còn về vấn đề của chị em phụ nữ như chu kì hay ngày nào trứng rụng thì tôi đọc mấy bài liền sau đó chẳng hiểu gì cả. Chẳng quen biết ai để hỏi nhờ tư vấn giúp nên tôi đành gọi cho mẹ để nhờ mẹ tư vấn giúp cho.
Khi thấy tôi nói điều đó ra thì mẹ mắng tôi là có chuyện đó mà cũng dấu bà, rồi từ hôm đó ngày nào mẹ cũng gọi điện hôm cho tôi, hôm cho Mai để nói chuyện về cái vấn đề làm thế nào để có thai. Tôi tuân thủ các chế độ do mẹ hướng dẫn thì một hôm bà lại gọi bảo là ngày kia sẽ về VN gấp để lo tổ chức cưới cho con em gái tôi, tôi hơi bất ngờ vì ngày nào cũng chát với nó mà nó lại ko nói cho tôi biết gì cả. Tôi hỏi mẹ sao phải cưới gấp thế thì mẹ bảo ” bác sĩ bắt phải cưới “. Cũng may con em gái tôi mới ra trường, đang mới đi làm, công việc chưa ổn định, chúng nó định một hai năm nữa mới làm đám cưới thì bây giờ lại phải cưới ngay do cái tai nạn không đáng có. Tôi thì đang muốn vợ dính bầu mà chẳng đươc, còn nó không hề muốn chút nào thì lại dính. Đúng là ông trời cứ hay đùa!
Con em gái tôi đã lấy chồng, tôi cũng thương nó sau mẹ thôi. Nó cô đơn ngay từ lúc bé, sống thiếu tình cảm của mẹ và anh trai nên nó hay buồn ít nói. Cũng may nó ko sa đà vào ăn chơi như nhiều đứa, lại tập chung vào việc học nhiều hơn. Chồng nó cùng tuổi và cùng lớp đại học, nhà ở quê lại nghèo, cũng mới ra trường như con em gái tôi nên bây giờ hai đứa đang là tay trắng, bây giờ có đứa bé thì con em tôi ko đi làm, chồng nó phải lo tất cả mà lương chắc cao được 4 đến 5 triệu là cùng. Thôi thì thương con em gái của mình, và nhĩ thằng chồng cũng vất vả nên tôi định bụng tháng nào cũng sẽ găm một ít để tài trợ cho chúng nó khoảng 100 euro 1 tháng.
Trong thời gian mẹ về làm đám cưới cho con Phương thì có lần mẹ đi cùng bà bạn đi đền hay chùa gì đó để khấn cầu may cho vợ chồng chúng tôi sang năm có em bé và vợ chồng đứa em gái được hạnh phúc. Ở đó mẹ gặp một ông thầy bói và mẹ tò mò nhờ ông ấy xem cho vận của gia đình.
Chẳng hiểu ông thầy bói bắt quẻ như nào nhưng khi sang thấy mẹ buồn và đăm chiêu lắm. Tự dưng thấy mẹ cũng ngừng ăn thịt, đòi ăn chay, đặc biệt là khi tôi lén lút sợ mông hay sờ ngực thì mẹ đẩy ra, mà còn mắng tôi từ sau ko được làm như thế nữa. Tôi không hiểu sao mẹ lại thay đổi nhanh như vậy? Mẹ còn bảo từ nay hai mẹ con sẽ không có chuyện quan hệ tình dục nữa, chấm dứt ngay, bà bảo là thấy hối hận và tội lỗi với tổ tiên ông cha. Tất nhiên tôi không hiểu sao mẹ lại có suy nghĩ thay đổi nhanh như vậy nên tôi cố hỏi bà nguyên nhân thì mẹ đã tâm sự với tôi về ông thầy bói bắt quẻ cho mẹ. Ông thầy bói nói là : ” Do mẹ tôi đã từng làm 1 chuyện có lỗi với tổ tiên họ hàng nên xắp tới mẹ và gia đình hay người thân sẽ gặp hạn lớn. Giải được hạn này rất khó, chỉ có thể giảm chứ không tránh được. ” Mẹ nghe xong thấy ù hết tai, chóng mặt và nghĩ ngay đến chuyện hai mẹ con, bà thấy sợ ko thể đứng lên được và phải nhờ bà bạn dìu ko thì ngã. Ông thấy bói chỉ bảo mẹ là muốn hạn đến gia đình giảm thì thỉnh thoảng ăn chay niệm phật cho tâm nó tịnh, nên làm việc thiện nhiều hơn để xửa chữa nỗi lầm. Mẹ nói là khi ông thầy bói nói câu nào là mẹ có cảm tưởng như ông ấy nhìn thấy hết được sự việc bên trong rồi. Mẹ đã rất sợ cái hạn sẽ xảy ra với gia đình, bây giờ đúng là mẹ đang ăn chay thật, ngày nào cũng thắp hương cầu khấn.
Khi nghe mẹ kể xong tôi cũng bắt đầu thấy sợ, tôi ko tin vào bói toán, hay những trò mê tín dị đoan, nhưng lần này tôi có cảm giác cái hạn xắp đến với tôi thật rồi.