PHƯỢT LOLI - Chương 11.8
CHƯƠNG #11 (~8)
Sáng hôm sau…
Ui trời. Lạnh quááá…
Grừừừ… Lạnh hơn Đà Lạt nữa.
Haha… Tối qua ngủ ngon không mấy đứa?
Như chết luôn anh. Mà công nhận chạy xe đường dài mệt ghê á.
Mệt hơn chạy xe đạp lúc đi tour lên nhà anh Đen luôn.
Uh. Cự ly thì same same, nhưng đường ở đây đèo dốc toàn tập, chạy mệt hơn dưới đồng bằng nhiều.
Yeah. Đúng đó. Em chỉ thấy duy nhất một đoạn đường thẳng chỗ trước nhà “Chuyện của Pao” hà.
Ừ. Anh cũng ngạc nhiên. Dưới Sài Gòn đường thẳng là bình thường, trên này mà thấy đường thẳng thì như của hiếm.
Đang nói đề tài đường sá, sánh mắt của đám con trai không hẹn mà bỗng tập trung vào “công chúa ngủ trong rừng” đang nằm cạnh anh Nhàn. Nhìn cái mền bị kéo cao lên tới cằm, chỉ ló ra khuôn mặt V-line non nớt với hai gò má ửng hồng, con ku đứa nào cũng căng đến “đau nhức” khi kết hợp với màn “chào cờ” buổi sáng.
Thằng Bi chợt nói
Cũng may tối qua mình từ chối, chứ cho chị kia xoa dầu bóp chân nó thì lộ tẩy hết.
Ờ. Chân nó mà đau gì. Chỉ “mất cảm giác” thôi. Haha…
Ờ. Con ku em giờ cũng “mất cảm giác” rồi. Cương đau luôn. Hihi…
Vừa nói thằng Bi vừa cuốn mền rồi nhào qua giường anh Nhàn và con Loan, bỏ lại thằng Bo trần truồng trên giường khiến thằng ku kêu lên oai oái
Trời ơi! Lạnh quá! Thằng khốn kia! Chơi tao ha! Grừừrừ…
Thằng Bo rùng mình, co rụt vai, ép hai tay vào ngực, rồi nó lật đật ngồi dậy nhào qua giường bên kia, vén mền của con Loan chui vô trong.
Con nhỏ đang ngủ thì bị giật mình, mở đôi mắt còn ngái ngủ ra kêu lên
Ui cha. Lạnh quá! Anh nào mà người lạnh ngắt hà. Hic hic…
Anh Bi nè. Sorry em nha!
Anh Bi kỳ quá hà. Người anh lạnh cóng luôn, grừừừ…
Ê cái thằng Bo ném đá giấu tay kia! Dám mạo danh tao hả?
Hahaha…
Ủa?!!!
Vừa nói con nhỏ vừa dụi mắt quay sang nhìn thằng Bi “thứ thiệt” một cái, rồi quay lại nhìn thằng anh trần truồng đang chui vào bên trong mền, áp sát vào người mình rồi kêu lên
Anh Bo! Vậy mà làm em tưởng là anh Bi! Buông em ra. Người anh lạnh ngắt hà!
Còn lâu mới buông! Cho anh ôm chút đi. Thằng kia nó giành cái mền của anh rồi.
Thì anh giành lại của ảnh. Em đâu phải cái mền, hihi.
Em là cái mền 37 độ mà. Ấm hơn cái đồ dỏm kia nhiều, hè hè…
Miệng nói mà hai tay thằng ku không ngừng ôm, sờ, vuốt lung tung trên thân thể em gái, khiến con nhỏ liên tục rùng mình vì lạnh, nhưng cũng vì làn da buổi sáng bị hai bàn tay “hư hỏng” của anh trai kích thích.
Thằng Bi thấy vậy cũng vén góc mền bên kia chui vô nằm chung, cũng áp thân thể trần truồng của nó vào em gái.
Sau đó trên giường liền diễn ra cuộc thi “bàn tay vàng” giữa hai anh em sinh đôi. Tay tụi nó sờ vuốt khắp thân thể mượt mà của con em, khiến cho con nhỏ mới đầu còn kêu la oai oái, co rụt người lại, nhưng rất nhanh sau đó nó lại ưỡn người lên, dạng chân ra khi những bàn tay của hai anh luồn vào dưới váy, mỗi tay vuốt ve một bên đùi của nó rồi dọc lên trên, và gặp nhau ở tam giác bí mật trụi lũi của con nhỏ.
Anh Nhàn nằm bên cạnh mới đầu còn cười ha há trước màn nhoi của 3 đứa nhóc, sau thấy 3 anh em vuốt ve nhau khí thế, anh liền đứng dậy đi ngay đến cái ba lô đựng máy chụp hình, mở khóa kéo lấy máy ra, gắn ống kính, rồi cứ thế anh tìm góc máy thuận lợi để chụp.
Dưới ánh đèn ngủ vàng ươm, khí trời lạnh cóng buổi sáng, cơ thể trần truồng của con Loan liên tục lộ ra dưới mền. Những khoảnh khắc đó chỉ là chớp nhoáng, nhưng da thịt trắng nõn của con nhỏ vẫn khiến anh Nhàn rùng mình kích thích.
Ngay sau đó, áo thun và váy đầm của con nhỏ bị hai thằng Bi-Bo lột ra trong vòng một nốt nhạc, lôi ra khỏi mền và quăng xuống đất. Lúc này cả 3 anh em đêu trần truồng như ngày tụi nó mới sinh ra đời.
Tay, chân, cơ thể tụi nó quấn chặt lấy nhau tìm hơi ấm, tìm kích thích trong buổi sáng sớm. Làn da của đứa nào cũng co lại, khiến cho cơ thể săn chắc, thể thao của 3 đứa như nổi bật hẳn lên dưới ánh đèn ngủ ấm áp, nửa che kín bên dưới cái mền dầy, thỉnh thoảng lộ ra một cái mông tròn mềm mại, một cái đùi cơ bắp cuồn cuộn, một cái vú vừa mới nhú như trái chanh…, tất cả khiến cho anh Nhàn vừa quay phim vừa trầm trồ liên tục.
Nhiệt độ trên giường lúc này đã tăng vọt không thể kìm hãm được nữa. Cả ba anh em không cần đến cái nền để giữ ấm nữa, trong người như có lửa cháy bừng bừng lên rồi, nên thằng Bo nắm lấy cái mền rồi vung tay quăng sang giường bên cạnh cho trống chỗ, sau đó bàn tay nó vuốt ve cái mu đang ưỡn lên của em gái, nơi chỉ cách mặt thằng Bi vài centimet, vì thằng Bi đang chôn mặt mũi và miệng mình giữa hai chân con nhỏ và bú ngon lành. Thằng Bo liền vuốt ve cái bụng hơi nhô lên của con em, rồi lần lên khuôn ngực đang nhô lên hụp xuống của con Loan vì thở gấp, để đáp ứng cái miệng đầy tham lam của thằng Bi đang “ăn sáng” với món “hải sản” giữa hai chân nó.
Bàn tay thằng Bo lượn qua vú bên trái, cảm giác đầu vú căng cứng của em gái cạ lên mép ngoài bàn tay mình, rồi lên mu bàn tay khi thằng ku xoay lật bàn tay mình bên trên cái vú đó. Nó thậm chí cho đầu vú cứng ngắc của em gái chui lần lượt vào 4 kẽ ngón tay, trong khi các ngón thỉnh thoảng kẹp kẹp lại như cái kéo “nhắp nhắp” lấy đỉnh của bầu vú trái chanh đó. Kích thích một lúc, thằng nhóc lật úp bàn tay lại bóp trọn cả cái vú con em thật mạnh mới thấy đã. Ngực con nhỏ đang phát triển nên phần “trái chàm” cưng cứng bên dưới đỉnh vú vẫn tồn tại, đang tiếp tục nở ra khi vú con nhỏ lớn dần lên theo độ tuổi, nên mỗi lần sờ vào chỗ này của con em thì thằng anh sống chung nhà, ngủ chung giường với con nhỏ vẫn không thể nào kìm chế nổi, thiếu điều muốn xịt “sữa” hết ra ngoài mới thôi.
Thằng học sinh cấp 3 cố gắng kìm nén cơn ham muốn xuất tinh đang dồn lên căng cứng trong đầu ku, tay nó buông cái vú bên kia của con em ra, dịch sang cái vú còn lại bên này mà sờ bóp cho đủ cặp. Vì nãy giờ chưa được sờ đủ nên vú bên này vẫn còn lành lạnh, đầu vú căng cứng khi chui vô kẽ ngón tay lại kích thích thằng nhóc mạnh mẽ.
Con Loan như lên đồng. Cả người nó hết cong ưỡn lên rồi hạ lưng xuống giường. Hai chân nó hết khép chặt, để rồi lại bị hai cánh tay mạnh mẽ của thằng Bi đẩy dang rộng ra. Cả người nó ưỡn lên cong xuống không khác gì một con giun đang quằn quại. Khuôn ngực nó nhô lên hụp xuống, khoe ra những dẻ xương sườn mảnh khảnh của nó mỗi khi hít vào. Miệng của nó cũng chỉ rên rỉ được mấy tiếng thì đã bị cái miệng nóng hổi của thằng Bo áo chặt vào. Môi, lưỡi hai anh em xoắn chặt lại với nhau, như hai môi ngoài âm hộ bên dưới của nó cũng đang “xoắn” lấy miệng và cái lưỡi nóng hổi của thằng Bi.
Ở bên trên, nếu như thằng Bo liên tục đổi vú, bóp liên tục hết bên này lại chuyển sang bên kia, thì dưới háng con Loan thằng Bi đã liếm không chừa chỗ nào. Từ cái bướm với hai múi căng mọng lên của con em, đến cái lỗ hậu môn “hàng xóm” cũng đều được thằng anh chiếu cố tận tình, rồi thỉnh thoảng môi, miệng và lưỡi thằng Bi lại rà sang hai bên háng con nhỏ, liếm lên làn da non ngay bên cạnh hai môi ngoài âm hộ, sang cả mặt trong đùi, rồi quay lại lên cái mu nhô cao vút của con em mà “nhấm nháp” vài sợi lông măng vừa mới nhú lún phún. Đầu lưỡi nó trân trọng vét nhẹ, như nâng từng sợi lông mu ngăn ngắn, mỏng manh như sợi tơ của em gái lên, liếm qua một cái, rồi rà xuống tới tận chân lông trong sự khoan khoái hưởng thụ của cả thằng anh lẫn con em. Trong lúc bú liếm khắp hạ thể em gái, ngón tay cái của hai bàn tay nó vẫn liên tục thay phiên nhau day day trên cái hột le đỏ rựng, khiến con nhỏ không ngừng ưỡn mu lên, hiến dâng cái “nút bấm hạt nhân” đó của mình vào tay anh trai.
Tất cả những chuyển động, những cái vuốt ve, sự động tình mãnh liệt của ba anh em đều được anh Nhàn thu hết vào những thước phim quý giá, ở độ phân giải cao nhất có thể.
Và rồi màn dạo đầu kết thúc khi thằng Bi ngồi dậy, quỳ gối trên giường, banh hai đùi em gái ra rồi ưỡn mu đưa con ku bự đã cứng ngắc từ rất lâu của mình vào giữa đường chẻ ướt mem của em gái.
Thậm chí thằng ku còn không cần phải cầm con ku mình, cái quy đầu cũng chỉ mới vừa “gá” lên hai môi ngoài, con em đã hối hả thò tay xuống háng túm lấy dầu ku, di chuyển một chút rồi nhét vào cái lỗ đang nở rộng ra đón chào bộ phận sinh dục của anh nó.
Thằng Bi cũng không phụ lòng mong chờ của con em, nó háo hức đẩy con ku bự của mình tới trước, khiến cho quy đầu căng bóng của nó tách hai mép bướm phồng múp ra hai bên, rồi trượt ngon lành vào trong cái lỗ thịt mà cho dù có được chơi cả ngày nó vẫn không thấy chán.
Con ku đang ở bên ngoài môi trường lạnh run của buổi sáng, đột nhiên chui vào trong cơ thể con em, thằng Bi lập tức cảm nhận ngay sự khác biệt.
Mỗi centimet thân ku chìm dần vào trong lỗ bướm con nhỏ đều khiến thằng nhóc cảm giác như từng đoạn thịt của mình đang được ngâm vào trong nước nóng, rất nóng, và không thoát đi đâu được, cái nóng kích thích đến tột độ.
Thằng nhóc chẳng muốn phí thêm một giây nào, liền dập mạnh một cái, đưa cái mu lông lá của mình áp sát vào hai môi âm hộ vẫn còn trụi lũi và trắng bóc của con em, trong chuyển động khiến cây thịt to dài của nó chui tọt hoàn toàn vào trong cơ thể nóng rực của em gái.
Thằng Bi bắt đầu những cú dập như điên ngay khi làn da ku còn đang “choáng váng” với khác biệt nhiệt độ giữa bên ngoài với cái nóng rực bên trong cơ thể con em. Nó muốn sướng ngay, sướng luôn mà không cần màu mè, không cần “ngâm ku” vài phút cho quen với môi trường bên trong cơ thể như đúng theo “sách vở”. Ở đây có tới 3 thằng con trai, nên không cần dùng chiêu tăng thời gian gì cả. Chỉ cần chơi một mạch tới khi nào ra thì thôi, như vậy mới sướng, cực kỳ sung sướng. Chưa kể không khí nhảy đực bầy đàn nóng hầm hập này càng kích thích nó cong đít dập như điên.
Phía trên, con nhỏ chẳng có cơ hội há miệng kêu lên thành tiếng, vì miệng nó từ nãy tới giờ vẫn đang gắn chặt với miệng thằng Bo, trong nụ hôn nóng bỏng và dài như vô tận. Con nhỏ chỉ có thể biểu hiện sự sướng khoái của mình bằng những tiếng “ươm ươm” trong khi hôn thằng Bo, và dạng rộng hai chân ra đón nhận khúc thịt nóng rực và cứng ngắc của anh Bi đang dập mạnh vào lỗ bướm nó. Cả người nó tràn trề trong khoái lạc của trò chơi người lớn, điều mà hầu như những đứa con gái cùng tuổi đều chỉ lờ mờ biết qua internet, hay cùng lắm là chỉ mới bắt đầu mơ mộng rồi len lén thủ dâm sau lưng ba mẹ. So với những đứa bạn “gà mờ” và vẫn còn zin kia, thì trình độ của con Loan có thể gọi là “chuyên gia” luôn rồi.
Thằng Bi bám chặt lấy hông em gái nắc ku liên tục. Những tiếng “bạch bạch” hòa cùng những tiếng “hừ hự” của thằng nhóc, và hơi thở nặng nhọc của con em vang lên trong phòng. Thân hình to cao đầy cơ bắp của nó hùng hục như một con thú trên mình con em.
Chưa được hai phút sau, thằng nhóc đột ngột chồm lên người con nhỏ.
Nó không cần nói gì thì thằng Bo đã tránh ra một bên, kết thúc cái hôn gần như nóng bỏng nhất của anh em tụi nó từ trước tới giờ, nhường chỗ cho thằng Bi “chiếm hữu” lấy toàn bộ con em gái.
Thằng Bi vừa nắc mông lia lịa, vừa luồn tay xuống dưới nách con em, rồi móc ngược bàn tay lên trên hai vai con bé như hai cái neo, giữ chặt lấy thân hình con nhỏ mà nắc như điên.
Vài giây sau, thằng ku bỗng rùng mình liên tục mấy cái, rồi bắt đầu xuất tinh ồ ạt vào cơ thể con em. Lượng tinh dịch dồi dào vào sáng sớm khiến cho cơn cực khoái của thằng ku như kéo dài bất tận. Tinh dịch phóng ra rần rần trong niệu đạo mạnh và nhiều đến nỗi thằng ku có thể cảm nhận ku mình phập phồng lên xuống bên trong âm đạo con nhỏ mãnh liệt như thế nào.
Con ku 9 inch của thằng Bi đẩy giãn âm đạo non nớt của con Loan ra mức tối đa khi cắm ngập bên trong, và ngược lại cũng khiến cho cơ chế phản xạ của con em khiến con nhỏ thắt bướm lại thật chặt quanh cái “vật thể lạ” vừa to vừa dài đang xâm nhập một cách đầy bạo lực vào trong cơ thể nó. Giờ đây áp lực bên trong âm đạo vốn đã căng giãn hết mức của con nhỏ càng tăng thêm một bậc, khi con ku thằng anh bắt đầu bơm vào ống sinh dục đã chật cứng của con nhỏ một cơ số chất dịch nóng sền sệt, trong giai đoạn cuối cùng của lần nhảy đực.
Cả cơ thể to bự và săn chắc của thằng con trai phủ chụp lên cơ thể mảnh khảnh của em gái, rùng mình liên tục. Từng cơ bắp thằng ku co giật mãnh liệt, và có thể nhìn thấy được từ phía sau, nhất là cơ mông săn chắc và cơ đùi to như hai tảng đùi ếch của thằng nhóc. Thậm khí khuôn ngực nở nang của thằng con trai 17 tuổi lúc này đang ép lên những dẻ xương sườn mảnh khảnh của con em nằm dưới, cũng truyền xuống cơ thể con nhỏ những rung giật mãnh liệt khi nó đang trong cơn cực khoái, khiến cho cả người con nhỏ cũng rung lên nhè nhẹ từ trong bướm cho tới trên mặt, trên cái cổ thon dài đang ngửa ra sau của nó.
Anh Nhàn như say với góc quay hot này luôn rồi. Tay anh cầm chặt máy quay mà hơi run nhẹ, may mà có gimbal chống run nên đã lấy hết cảnh hai anh em đang ôm siết nhau trong tận cùng khoái lạc mà không ảnh hưởng đến chất lượng hình ảnh.
Thân thể to lớn, cường tráng của thằng anh gần như “nuốt” hết thân thể thon thả và còn chưa phát triển của em gái nằm dưới. Và ngược lại, cái cửa mình chưa phát triển với hai mép căng múp của con em lại “nuốt” hết khúc thịt bự của thằng anh bên trong, lút tới tận cái mu lông lá của thằng nhóc, không để thừa một milimet nào bên ngoài. Hình ảnh hai anh em máu mủ ruột thịt đang “hòa thành một thể” chưa bao giờ rõ ràng như lúc này.
Anh Nhàn thậm chí xuất hiện ảo tưởng rằng nếu có một thiết bị có thể phát hiện ra những dòng năng lượng đang di chuyển bên trong hai cơ thể của cặp anh em này, thì ngay bây giờ có lẽ người ta sẽ thấy được năng lượng của hai đứa đã hòa nhập hoàn toàn vào nhau, tạo thành một vòng tuần hoàn khép kín kỳ lạ: sức nóng xuất phát từ cơ thể thằng anh trai bắn vào trong hạ thể đứa em gái, rồi năng lượng đó tuần hoàn trở về lại cơ thể đứa con trai dưới dạng nhiệt lượng nóng bỏng “thấm” vào đầu và thân ku, tạo thành một vòng tròn khép kín, đúng như người xưa từng nói “âm dương hòa hợp thì cả nam lẫn nữ đều đạt được lợi ích”.
Dẫu biết tình dục chỉ là bước đầu tiên của một chuỗi trong sự kiện sinh học tái tạo ra thế hệ tiếp theo, nhưng những cảm xúc mà một “bước nhỏ” này tạo ra cho hai cá nhân tham gia trực tiếp, và cả những cá nhân đứng cạnh bên quan sát thì không hề “nhỏ” chút nào.
Cho nên khi thằng Bi vừa thở ồ ồ, há miệng, chống tay nhấc người, nhổm mông rút ra khỏi em gái thì anh Nhàn ỷ “lớn”, liền đưa máy cho thằng Bo cầm quay tiếp, còn chính anh thì cởi hết quần áo ra rồi nhào lên mình con nhỏ…
… Tụi nó “mần” nhau cả tiếng đồng hồ, đến mức con Loan cũng không biết 3 anh đã thay phiên nhau leo lên người mình bao nhiêu lần. Nó chỉ biết sáng nay mấy anh như nổi điên hết rồi, liên tục đè lên người nó, thọc con ku cứng ngắc, nóng hổi vô dập, nắc như điên, cũng khiến nó sướng như điên không biết bao nhiêu lần. Đến nỗi cái cổ tử cung chịu trận “đấm bốc” suốt thời gian dài của nó đã tê rần hết cả, và tử cung bên trong bụng dưới của nó lại càng tê rần đến mất cảm giác, sau một cơ số lần co giật vì cực khoái, vì đã hút đến “no căng” một lượng tinh dịch khổng lồ từ những con ku nóng hổi và cứng ngắc của mấy anh.
Nằm dài trên giường, trần truồng, được anh Nhàn ôm chặt lấy, được anh áp cơ thể trần truồng và đầy cơ bắp vào da thịt để sưởi ấm, rúc sâu bên dưới cái mền dầy, con nhỏ cảm thấy hạnh phúc đến không thể hạnh phúc hơn. Hột le nó tê dại, cửa mình nó loe rộng và gần như mất luôn cảm giác, âm đạo nó tê rần, cổ tử cung tê buốt, và tử cung thì “no nốc” như cái bong bóng bị bơm căng nước. Cơ quan trong bụng dưới của nó đang “phê lòi” khi các enzym prostagladin trong tinh dịch của 3 anh bị hút vô trong đang bắt đầu “tấn công” niêm mạc nội tử cung của nó, mang đến cho con bé cơn “cực khoái hóa-sinh” âm ỉ, nhưng kéo dài gấp nhiều lần cực khoái vật lý trước đó. Cảm giác “no” này rõ rệt tới mức “trắng trợn” không thua gì cảm giác no sau một bữa ăn, nhất là dạo gần đây con nhỏ càng dễ cực khoái thì tử cung nó càng dễ hút tinh dịch vào đầy căng bên trong, thậm chí khiến bụng nó cứ nhô nhô ra dù chưa ăn gì.
Trước đây nhiều lần bị mấy anh trêu đùa rằng đã cho nó “ăn no” qua đường “miệng dưới”, con nhỏ đều hứ, nguýt lại, nhưng dạo gần đây cảm giác đó ngày càng rõ rệt, khiến bụng dưới nó “no nê” rõ ràng không thua gì no bụng trên sau khi ăn cơm,. Vì vậy nên con nhỏ không còn lườm mấy anh nữa.
Nó đã dần chấp nhận sự thật rằng cái “miệng dưới” của mình cũng biết “ăn”, và “tham ăn” không thua gì miệng trên cả…
Nằm dài ra trên giường, tận hưởng cảm giác ôm ấp vuốt ve của mấy anh con trai là điều con nhỏ thích nhất sau mỗi trận cuồng hoan.
Trong chuyến này anh Nhàn lại tỏ ra xuất sắc… “trong vai tì nữ”, luôn là người con trai ôm nó, hôn nó, vuốt ve trên mặt, trên cổ, trên cơ thể nó mỗi khi cả nhóm chơi xong. Điều này khiến con nhỏ có lúc thậm chí cảm thấy thích anh Nhàn còn hơn là hai anh ruột. Nếu muốn, anh Nhàn thậm chí có thể kêu nó vẫy đuôi, liếm chân anh thì nó cũng chẳng nề hà gì, miễn là nó… có đuôi, và anh thấy thích thì nó sẽ cảm thấy hạnh phúc mà làm ngay.
Con bé học sinh lớp 5 cũng đưa tay vuốt lên khuôn mặt góc cạnh của anh Nhàn, lên hai múi cơ ngực cuồn cuộn và cứng ngắc nhờ tập gym chăm chỉ của anh. Ngón tay nó vân vê, chạy dọc theo đường viền của bộ ngực rộng và vuông vắn rất đẹp của anh Nhàn, rồi thì thào
Ngực anh đẹp ghê đó. Anh tập tạ nhiều không?
Cũng ba bốn tiếng mỗi ngày thôi em.
Wow. Em với hai anh Bi-Bo chạy mỗi ngày có hơn một tiếng mà đã mệt rồi, anh tập đến bốn tiếng?!
Ờ. Bình thường đó. Khi nào sung lên thì thêm một buổi tập 2 tiếng nữa để siết cơ cho thật nét.
Chội ôi! Em nể anh quá đi. Hèn gì ngực anh đẹp ghê. Mà còn bự hơn ngực em nữa.
Haha… Ngực anh đương nhiên bự hơn ngực em rồi, gấp chắc năm sáu lần quá, khà khà… Nhưng là bây giờ thôi. Chứ mai mốt ngực em cũng bự lắm cho coi.
Thiệt hả anh? Hí hí…
Ừ. Anh dự đoán vậy á. Tướng em cao mà, tập thể dục đều đặn, ăn uống lành mạnh thì chắc ngực sẽ phát triển hà.
Dạ. Hí hí… Với lại… bị bóp nhiều nó cũng bự nhanh đúng không anh?
Haha… Hoàn toàn chính xác. Thưởng cho em nè.
Cười phá lên xong, anh Nhàn áp vào môi con nhỏ hôn chùn chụt, tay anh bóp nhẹ cặp vú non đã mềm xuống của con nhỏ, để khẳng định “lý thuyết” bựa mà cả đám đã nhồi nhét vào đầu đứa con gái non nớt này.
Hôn vài phút, anh nhấc đầu ra, nhìn vào mắt con nhỏ rồi thì thào
Còn một yếu tố giúp ngực em bự nữa đó, mà em bỏ sót rồi.
Ủa? Gì vậy anh?
Chỗ này nè. Hì hì…
Vừa nói anh vừa đưa tay xuống chạm vào cái âm hộ ướt mẹp của con nhỏ, rồi một ngón tay giữa của anh trượt theo đường chẻ từ trên xuống, chui tọt vào trong cái lỗ nóng rực và ướt át của con bé. Ngừng lại đó, anh nói
Con gái mà sinh dục mạnh, chơi nhiều vầy thì cũng kích thích ngực bự lên đó.
Hứ. Anh chọc em.
Thiệt mà, chọc đâu.
Ở dưới đó… liên quan gì đến ngực người ta trên này chứ, hihi…
Em để ý xem nha.
Nói rồi, trong đôi mắt tò mò của con nhỏ, ngón tay anh đang để bên trong cửa mình con nhỏ bỗng móc ngược lên thành trước âm đạo, rà rà ở cái chỗ mà anh biết chắc là điểm G của con nhỏ.
Và chỉ một chút sau, cái chỗ bằng phẳng đó bỗng phồng lên như một thể xốp, nổi bật hẳn lên so với thành âm đạo vẫn phẳng lì ở chung quanh. Ngón trỏ anh móc điểm G bên trong, đồng thời ngón cái anh co lại, day day hột le bên ngoài âm hộ con nhỏ.
Anh Nhàn không phải đợi lâu, khi anh rút tay ra khỏi bướm con nhỏ, đưa lên sờ một đầu vú của nó, thì chỗ đó đã cương cứng lên rồi. Có nước nhờn được những ngón tay anh Nhàn bôi vô, cái đầu vú đã cứng càng thêm cứng. Anh Nhàn se se cái mụn thịt cứng ngắc đó giữa hai ngón tay rồi cười đắc thắng nói
Giờ em thấy có liên quan chưa? Há há…
Hơ hơ… Có… có liên quan… Anh đừng dừng lại… đưa vô trong em đi anh… em lại muốn… Hơ hơ…
Anh Nhàn hơi ngẩn ra. Vốn chỉ tính trêu chọc con nhỏ thôi, ai dè nó “lên” thiệt. Nhưng được mời gọi “bữa sáng miễn phí” như vầy thì một thằng sung mãn như anh làm sao từ chối.
Thế là cái giường một lần nữa lại oằn mình kêu cót két, làm nhạc đệm cho những âm thanh “tạch tạch” đầy gợi dục trong phòng, kéo dài suốt gần năm phút sau đó…
Buổi “hòa nhạc” kết thúc bằng tiền thở ồ ồ, phù phù như trâu lội nước của anh Nhàn, xen lẫn tiếng thở “hờ hờ” nhỏ hơn, nhưng không kém phần nặng nề của đứa con gái tuổi nhi đồng.
Ngay sau đó hai thằng Bi-Bo cũng không chịu thua thiệt, tụi nó lần lượt thay thế anh Nhàn leo lên mình con nhỏ mà dập, nắc “tạch tạch”…
Hơn năm phút sau, cả đám khoan khoái chấm dứt màn “thể dục buổi sáng”, để con nhỏ trần truồng ôm chặt lấy anh Nhàn, nằm rúc mình bên dưới tấm mền dầy mà ngủ ngon lành như một con cún con mồ côi cần hơi ấm của người lớn.
Trên giường bên kia hai anh em thằng Bi-Bo cũng trùm mền kín mà ngủ.
Khi anh Nhàn thức dậy thì đã gần 11 giờ trưa.
Việc đầu tiên mà anh cảm nhận khi vươn vai đó là một cơ thể mềm mại, trần truồng đang rúc dưới nách mình. Cảm giác đó thật sảng khoái và hạnh phúc. Tuy nhiên cơn đói cồn cào mang cái lạnh thấm sâu vào da khiến cho anh uể oải ngáp dài, vươn vai thêm cái nữa, rồi bắt đầu gọi đám nhóc thức dậy. Anh không ngờ chỉ một việc cỏn con đó lại tốn không biết bao nhiêu năng lượng và thời gian của mình.
Dậy đi Loan. Dậy đi cưng! Trưa rồi. Đi ăn đi.
Ươm ươm…
Dậy đi anh thương nè. Hì hì…
Vừa nói anh vừa luồn tay vuốt từ ức con nhỏ, ngang qua hai vú săn cứng của nó, chạy theo cái bụng săn chắc một múi của nó xuống tới rốn, xuống cái bụng dưới hơi lùm lùm vì còn chưa đi vệ sinh của nó, chạm lên cái mu nhô cao của con bé trong cái vươn vai đầy khoan khoái của con nhỏ. Cả người con nhỏ nóng hổi, mượt mà, mềm mại như nhung áp sát vào bàn tay, và cả cánh tay của anh Nhàn khiến anh thấy tê rần, và con ku không kiểm soát được lại cương cứng.
Rồi con nhỏ cũng chịu mở mắt ra nhìn anh. Cặp mắt to, tròn và long lanh như có nước của nó hạnh phúc nhìn anh rất dễ thương, ánh mắt như biết nói của nó lúc này “mềm mại” như chính thân thể của nó vậy. Rồi miệng nó hé ra một nụ cười, khoe hàm răng trắng tinh trước cặp mắt sững sờ của anh Nhàn.
Anh Nhàn trìu mến vuốt ngược lên trên, ngang qua cái mu nhô cao đầy khiêu khích, và chỉ dừng lại khi bàn tay và cẳng tay anh chạm ngực nó, cả hai bên, cùng một lúc. Sự mềm mại tuyệt vời của thân thể nó vẫn còn lưu luyến trên bàn tay và mặt trong cẳng tay anh, khiến anh cứ lâng lâng không thua gì cảm giác hai đầu vú mềm mềm của nó đang chạm vào tay anh lúc này.
Hít sâu một hơi để giữ bình tĩnh, rồi anh nói bằng giọng hơi khàn:
Khục khục… Hơ hơ… Dậy đi em. Tắm rửa rồi đi ăn trưa. Em đói chưa?
Em đói. Nhưng mà chỉ muốn ngủ nữa à, hihi…
Thôi dậy đi. Ngủ nữa mất sức lắm đó. Trời lạnh làm mình thấy muốn ngủ nướng thôi, chứ phải dậy ăn đi.
Dạ. Em dậy liền. Hai anh Bi-Bo dậy chưa?
Anh Nhàn nhìn qua hai thằng ku ở giường bên rồi nói
Chưa. Còn ngủ như chết kìa. Để anh kêu tụi nó, haha…
Thế là anh Ngàn gọi đủ kiểu, hai thằng cứ thay nhau hết thò đầu ra khỏi mền, lại thụt đầu vô lại, mắt thì từ đầu tới cuối đều nhắm tịt không chịu mở.
Đến nỗi anh Nhàn phải chui ra khỏi giường, nắm lấy góc mền rồi giật tung ra, để lộ hai cơ thể trần truồng, chắc nịch của hai thằng phơi ra trước không khí lạnh.
Hai đứa lúc này mới kêu oái oái, co rụt người lại, rồi không làm gì để giữ ấm được, lại … không dám trần truồng ôm nhau ngay trước bàn dân thiên hạ, tụi nó mới đành mở mắt ra, vừa run rẩy xoa xoa khắp người, vừa nhìn quanh tìm quần áo để mặc vào.
Con Loan nằm bên kia khoái chí nhìn vở hài kịch đó từ đầu tới cuối, rồi cười khúc khích khi thấy hai anh Bi-Bo đành chịu thua anh Nhàn. Xong nó cuộn mình trong tấm mền dầy, ló mặt ra nhìn hai anh Bi-Bo đang chật vật tìm quần áo.
Thằng Bo mặc được cái áo, còn chưa tìm được quần, con ku tồng ngồng và mông đít trắng hếu phơi ra trong không khí lạnh khiến nó kêu oai oái, và hắt xì liên tục.
Đang lính quýnh, bỗng nhìn lại anh Nhàn, nó la lên:
Ủa ủa? Anh còn chưa mặc đồ! Con Loan còn chưa ra khỏi mền! Bất công! Thiên vị! Đả đảo! Đả đảo!
Haha… Đả gì nổi! Còn có 2 centimet mà bày đặt hả ku?!
Thằng nhóc giật mình, nhìn xuống hạ thể, rồi thở phào ngước lên nhe răng ra cười với anh Nhàn và nói
Ít nhất nửa tấc chứ 2 centimet hồi nào? Anh chỉ nói quá lên. Hắt xì… Trời ơi! Cái quần của em đâu? Anh có cất giấu về nhà làm bộ sưu tập giống thằng Bi không đó?
Sặc! Mơ đi ku! Khẩu vị anh “thanh đạm” hơn nó nhiều nha. Haha. Mà nó tìm được quần rồi sao em chưa có?
Ai biết. Hic hic… Mắt mũi người ta đã kèm nhèm rồi mà anh còn hổng tìm phụ nữa.
Haha.. Để anh coi. Có vứt xuống gầm giường không đó?
Đâu?… Làm gì có. Dưới này bụi không à. Nhưng không có đồ gì… Loan, em coi thử dưới chỗ nằm của em có quần của anh không?
Để em coi, chắc không… Có rồi! Hí hí… Ở đây nãy giờ mà hổng lên tiếng gì hết. Nghỉ chơi bạn ra. Trả về nơi sản xuất nè.
Haha… Đưa quần cho nó lẹ đi em. Nó hắt xì mũi chảy ròng ròng rồi kìa.
Hắt xì… Hic hic… Mấy bạn chơi mình khộ ghê ah. Mình nghỉ chơi mấy bạn ra luôn. Mình giận. Mình buồn. Mình bỏ ăn. Mình ốm…
Hahaha… Đúng là em thằng Khanh rồi.
Haha… Tự nhiên em cũng nhớ tới ổng. Hổng biết lúc này ổng yên ổn chưa.
Ngon lành mà em. Qua đó thấy chạy Camry, chụp hình đường phố Mỹ, trường học Mỹ đã lắm.
Dạ. Sắp tới nghỉ noel với tết Tây hình như ảnh về Việt Nam đó.
Ảnh nói em hả Loan?
Dạ. Bữa đang chat facebook mà anh chạy đi vệ sinh á.
Ủa. Bữa đó tao đâu sao không nghe vụ đó vậy Bo?
Mày đi mua bò kho bánh mì, nhớ không? Tới phiên mày đi mua đồ ăn sáng Chủ Nhật đó.
Ờ ờ. Ảnh nói Noel về hả Loan? Có chắc không?
Em hổng biết, nghe ảnh nói mua vé máy bay rồi.
Vậy chắc rồi á. Bên đó nghỉ noel kéo dài qua tết Tây luôn, như bên Việt Nam nghỉ tết Ta vậy.
Oh. Thì ra… Mà giờ làm gì típ vậy anh Nhàn? Kêu tụi em dậy cho hắt xì rồi tự dưng bàn chuyện ở bên kia đại dương luôn hà.
Haha… Hai đứa cũng tham gia nhiệt tình nha. Đã tò mò rồi còn đổ thừa anh nữa.
Haha.. Giờ ăn sáng hả anh?
Giờ này mười một giờ trưa rồi, ăn trưa luôn chứ sáng gì?! Mà tắm rửa vệ sinh trước đi.
Hình như mình có bữa ăn sáng free ở đây thì phải.
Làm gì còn em. Coi như lỡ bữa đó luôn rồi. Người ta nấu chung, dọn chung cho mọi người, ai không ăn lỗ ráng chịu.
À à… Thôi kệ. Bỏ một bữa ăn sáng nhưng được “ăn” một bữa “đại tiệc” thì còn lời nữa. Há há…
Ờ. Lời to ha. Nhưng mà thôi, xuống đánh răng rửa mặt đi, rồi thay đồ chạy tour.
Ok anh. Mà check out luôn bây giờ hay sao anh?
Đâu có. Ở đây thêm một đêm, sáng mai mới check out.
Yes sir. Đi thôi! Loan có cần anh mặc đồ vô dùm không?
Hí hí… Em đợi anh nói câu đó nãy giờ nè.
Ờ. Cưng ghê chưa?! Mặc đồ cũng đợi anh mặc dùm nữa, hí hí…
Miệng thì ra vẻ càu nhàu, nhưng thằng Bi lại rất sẵn sàng “phục vụ” em gái. Nó cầm lấy cái váy đầm từ tay thằng Bo rồi leo lên giường tốc mền ra, mặc vào người cho em. Sau đó là tới cái áo, rồi nó tìm được cái thun buộc tóc lại cho con nhỏ. Dù vẫn lù xù chưa chải tóc, nhưng trông con nhỏ rất ngây ngô, khiến thằng ku không nhịn được hôn vô má em gái mấy cái cho đã ghiền, rồi mới để cho con em leo xuống giường.
Không rõ có phải nhờ một giấc ngủ sau khi gangbang mà con Loan hồi phục lại không, mà khi cả đám đi ra cửa thì con nhỏ cũng tập tễnh bước đi mà không cần ai cõng như hôm qua nữa.
Cả đám tay khăn mặt, tay bàn chải, kéo nhau đi dọc hành lang, xuống cầu thang gỗ, rồi đi về phía khu nhà vệ sinh chung.
Nửa tiếng sau..
Lần lượt từng đứa đi về phòng trên lầu, mặt mũi tỉnh táo, sạch sẽ như những thanh thiếu niên ngây thơ trong sáng, chẳng còn dấu hiệu gì đã “lăn lộn giường chiếu” với nhau cả buổi sáng nữa.
Anh Nhàn khi đi ngang bàn tiếp tân, thanh niên tên Hùng liền nói
Mấy bạn lỡ buổi ăn sáng rồi.
Vâng. Không sao đâu bạn. Bọn mình chạy xe đường đèo không quen, trời lạnh lạnh nữa nên ngủ quên mất luôn, haha…
Vâng ạ. Trên đây em thấy còn ngủ ngon hơn Đà Lạt nữa ấy.
Bạn đi Đà Lạt rồi á?
Vâng, rồi ạ. Trong ấy thời tiết đúng là ổn định hơn trên này, nhưng đêm thì trên này ngủ ngon hơn.
Đúng vậy thật. Haha… Thôi mình lên phòng đây.
Vâng.
Cuộc nói chuyện dù ngắn ngủi nhưng anh Nhàn cảm giác rất cần thiết, nhất là với tác dụng giải tỏa nghi ngờ cho chủ nhà, nếu có. Dù sao thì 3 thằng con trai cao to gần mét chín mà ngủ chung phòng, chung giường với một bé gái chớm dậy thì, dù là người có đầu óc “trong sạch” nhất cũng không tránh khỏi những suy nghĩ “không chính chắn”, nói gì là ở thời nhiễu nhương như bây giờ. Báo chí suốt ngày đăng tin bé gái này bị phát hiện đã quan hệ tình dục với anh bạn kia, bé gái kia bị bố dượng quan hệ tình dục từ khi mới lên 9 tuổi, blabla…, khiến cho dân tình hay có những ý nghĩ “kỳ lạ”, khác với thời trước. Trong trường hợp bốn đứa tụi nó ngủ chung như vầy mà bị “làm rõ ra”, thì gần như không trượt phát nào.
Sau khi lên phòng, thay đồ mới xong, cả đám kéo nhau xuống đất.
Thằng Bo nói
Giờ mình có ra phía sau chụp cảnh không anh?
Đói rã giò rồi em. Đi ăn rồi chạy tour luôn đi. Cảnh đó sáng mai mình chụp sau. Còn một đêm ở đây mà.
Dạ. Vậy cũng được.
Hai xe chở bốn đứa chạy vòng vèo trong ngõ hẻm ra đường lớn, rồi đi một đoạn thì anh Nhàn rẽ vào đường nhỏ, chạy thêm một chút thì tấp vô một quán ăn xập xệ.
Anh nói.
Bạn anh nó ăn ở đây rồi. Nói ngon lắm. Mình ăn thử đi.
Dạ.
Đứng nấu ở cái bếp phía trước là hai phụ nữ luống tuổi, một người băm xắt nguyên liệu trên thớt, người kia tay chảo tay vá, lắc chảo liên tục trên lửa đỏ.
Mùi thức ăn thơm phức bay vào mũi khiến cho bốn cái bao tử tụi nó thêm cồn cào.
Lúc bước vào quán, anh Nhàn dừng lại gọi món, rồi sau đó đi vào ngồi cùng với ba đứa còn lại.
Đồ ăn được dọn ra, đúng vị Bắc, có cơm rang dưa bò, canh riêu cá chép, thịt rang cháy cạnh, lòng luộc chấm mắm tôm, tất nhiên không thể thiếu cà pháo muối chua, và một dĩa dưa leo xắt khoanh, rắc đậu phộng giã nhỏ cùng hành lá xắt nhuyễn lên mặt, và vắt chanh vào.
Nhìn dĩa cơm chiên và tô canh bốc khói ngay trước mặt mà cả bốn đứa đều tươm nước miếng. Các món được nấu nướng đúng vị Bắc nhưng cả bốn đứa miền Nam đều ăn rất ngon. Cơm chiên rất đạt, rất ít dầu, hạt cơm khô rời, giòn tan, cắn vào hơi răng rắc giữa hai hàm răng, kết hợp cải chua và thịt bò xắt lát mỏng tạo ra hương vị rất lạ.
Món riêu cá chép càng ngon hơn. Cá được chặt miếng vừa ăn rồi nấu với rau thì là, hành lá xanh um, thơm phức.
Thịt rang cháy cạnh tụi nó đã ăn hôm qua rồi, bữa nay ăn vẫn ngon như vậy, hình như món này ăn hoài không chán hay sao đó.
Các món ăn kèm còn lại có cái thì quen vị, có cái rất lạ như dưa leo xắt khoanh mà lại rắc đậu phộng rang giã nhuyễn cùng hành lá, rồi vắt chanh vô. Mới nhìn thì tưởng là kết hợp không đâu vô đâu, nhưng khi ăn rồi mới thấy rất “refresh”, kích thích vị giác theo một cách hoàn toàn mới mà đám thanh thiếu niên này chưa từng được biết đến.
Khi tụi nó ăn tới món lòng luộc thì đứa nào cũng trầm trồ. Lòng được luộc trắng tinh, căng bóng, săn chắc, cắn vô miệng giòn sừng sực chứ không hề dai. Chấm chút mắm tôm thì món này cho tụi nó ăn mỗi ngày cũng không ngán.
Bữa cơm “đạm bạc” của tụi nó không hề rẻ, nhưng ăn xong đứa nào cũng khen ngon và kêu no, mà cả nhóm đã có 3 thằng có sức ăn như hạm rồi đó. Trong suốt bữa ăn, tụi nó trầm trồ khen miết, khiến cho hai cô đầu bếp khi rảnh tay nghe được cũng vui vẻ hẳn lên, khuyến mãi cho tụi nó thêm một dĩa dưa leo trộn kiểu Tây Bắc, vì đám thanh niên miền Nam này ăn rau dưa nhiều hơn hẳn người địa phương.
Ăn trưa xong, ngồi trên xe chạy tà tà, gió hiu hiu nhưng đứa nào cũng đầy thưởng thức, cảm thấy tỉnh rụi chứ không buồn ngủ tí nào.
Thằng Bo chạy xe lên song song với anh Nhàn và nói
Trưa rồi mà em tỉnh ghê đó anh Nhàn. Không có ngáp ngắn ngáp dài như mọi bữa gì hết.
Ngủ cỡ đó mà em còn ngáp thì đúng là hêu luôn.
Haha. Đúng là heo thiệt. Công nhận nếu em mà lên đây ở thì chắc một tháng đã mập như cái lu luôn. Ăn được ngủ được mà.
Haha… Con Loan thì may ra, chứ hai đứa em mà lên thì “thu” chỉ đủ bù “chi ra” à. Có khi còn âm nữa.
Con Loan ngồi sau, nghe vậy thắc mắc:
Sao vậy anh?
Thì ăn vô bao nhiêu tụi nó “bù” hết qua cho em rồi còn gì, lấy đâu ra mà mập lên nổi.
Hai thằng Bi-Bo nghe vậy thì cười ầm lên:
Hahaha… Anh Nhàn đi guốc trong bụng tụi em rồi.
Thôi khỏi! Hông thèm nha! Đi guốc trong đó nhiều “chướng ngại vật” lắm. Ớn! Hông ham!
Hahaha…
Cả đám chạy một lúc thì ra khỏi thị trấn Đồng Văn, đi thêm một lúc thì đến đoạn đường đèo một bên vách núi, một bên thung lũng, xa xa là hàng trăm ngọn núi như bát úp, cái thì thấp tròn, cái lại nhọn và cao, tạo thành một “mê trận” những ngọn núi lô nhô, xanh ngắt, tuyệt đẹp.
Thế là “chứng bệnh” hôm qua lại tái phát ở hai xe. Cứ chạy một chút là tụi nó lại dừng, tháo nón, tháo găng, áo khoác, khẩu trang ra để chụp hình. Chụp xong thì đội nón, đeo găng, mặc áo khoác, đeo kính và khẩu trang vô đi tiếp. Nhưng chỉ chạy vài trăm mét lại dừng xe, và quy trình lại diễn ra, lại tháo nón…
Đến mức sau lần dừng thứ 3, tụi nó chỉ đội nón vô chạy tiếp, không mặc áo khoác hay đeo mấy thứ phụ kiện còn lại vô nữa, vì thời gian cởi hoặc mặc lại còn lâu hơn thời gian chạy xe.
Cung đường này không dài, nhưng tụi nó mất gần một giờ mà mới chỉ chạy được có năm sáu cây số. Cảnh đẹp và đa dạng đến nỗi chỉ cần chuyển cảnh chút xíu là lại có view đẹp. Khỏi cần nhân vật đam mê chụp ảnh như anh Nhàn, mà ngay cả con Loan, và hai thằng Bi-Bo cũng thi nhau reo lên khi thấy cảnh đẹp mới. Cứ dừng xe lại là tụi nó giơ máy lên chụp hình, để cho anh Nhàn chụp hình, rồi chụp hình hoa cỏ đang nở rộ đầu mùa hè, rồi sau đó mới lên xe đi tiếp.
Thậm chí không biết ở lần thứ mấy, thằng Bo chợt kêu lên khoái chí
Anh Nhàn! Anh Nhàn!
Anh đang chụp. Gì vậy?
Lại đây coi cái này nè.
Ờ ờ. Đợi chút! Anh đang chụp.
Lại đây em cho cái này nè! Nhanh lên! Đã lắm!
Sặc. Anh hông phải con nít 3 tuổi nha. Đừng có dụ ta!
Haha… Thiệt mà. Anh hổng lại là tiếc lắm đó.
Để đó. Đợi chút đi. Bận rồi!
Gì vậy anh Bo?
Quả mâm xôi. Trời ơi! Tưởng chỉ có nước ngoài mới có.
Đâu? Đâu?
Nè.
Wow. Vàng ươm luôn.
Đâu Bo?
Kìa!
Ờ. Đúng rồi. Trời ơi đã thiệt. Ăn được không ta?
Không biết nữa. Anh cứ ăn đại đi, không bổ ngang thì cũng bổ ngửa thôi à.
Hahaha… Hình như ăn được đó. Anh đọc review thấy nói vậy.
Để em hái thử.
Cẩn thận, gai vãi đái.
Ờ. Ui da. Ah! Eo…
Haha… Được chưa?
Nè.
Eo. Tay anh chảy máu rồi kìa anh Bo!
Kệ đi. Nam nhi chi chí, đổ ruột còn không kêu la, xước da tí xíu ăn nhằm gì… Ui cha! Em đừng đụng vô đó chứ. Rát lắm.
Hahaha… Nam nhi chi chí mà kêu la gì mậy?
Xước da thì không kêu, nhưng mày thử cào vô chỗ xước da coi có đau không.
Ờ. Để ao thử.
Ê ê! Tao nói là cào chỗ xước của mày nha. Còn tao thì đau vãi đái ra đây.
Hahaha… Ăn thử coi có ngon không. Hai đứa cãi nhau tới chiều cũng không xong vụ “nam nhi chi chí” đó đâu.
Trời! Nó ăn lẹ ghê!
Hè hè. Măm măm. Phải lẹ chớ. Anh mày đổ máu mới hái được. Chậm phát mày giật mất thì sao… Măm măm… Chẹp chẹp… Thơm thơm nhẹ… Chua chua… Gần như rất ít ngọt…
Chà. Coi bộ được á mấy đứa. Để hái thử. Nhưng mà phải có mẹo. Để anh mặc áo khoác với đeo găng tay vô.
Trời ơi! Sao anh hông nói sớm! Làm em mất đi mấy giọt máu quý giá. Tinh thì không sợ phí cho bé Loan, chứ máu mà tốn cho bụi gai này thì quá phí … Há há…
Haha… Bé Loan sướng nha. Nó nói không sợ tốn cho em kìa. Tối nay về vắt khô nó cho anh!
Thôi anh! Tha cho ảnh đi, để ảnh còn chạy xe với có gì lâu lâu cõng em nữa. Gì chứ ba cái đó ở nhà em có nhiều lắm, hổng cần ham hố lúc đi tour này.
Wow!!!!!
Gần như đồng loạt 3 thằng con trai đồng loạt ồ lên, rồi trợn mắt ngạc nhiên nhìn con nhóc lớp 5 dưới một “ánh sáng” mới.
Anh Nhàn vê vê cằm rồi kêu lên
Chà chà. Tức cảnh sinh tình hay gì mà bé Loan phát biểu “so deep” ghê nha! Haha…
Ai biểu mấy anh chọc em hoài chi. Bình thường em hổng nói đâu có nghĩa là em hổng biết nói, hí hí…
Wow! Nghe chưa hai đứa?! Bi, Bo! Em nó đã lớn khôn rồi đó. Không còn là con nhóc tì hổng biết gì cho tụi em chọc ghẹo đâu à nha.
Trời ơi. Tự dưng nay em nói chuyện sâu sắc dễ sợ hà. Cưng ghê á. Cho anh hôn cái coi. Hí hí… Chụt chụt…
Tiếp! Làm tiếp nữa đi Bi. Góc chụp này đẹp lắm đó… Đúng rồi, hôn sâu vô… French kiss luôn như nãy á… Đúngggg rồi… Tuyệt vời! Xong!
Cho em coi lại với anh Nhàn! Hí hí…
Nè. Nhìn đi. Hai đứa tình không?
Chội ôi! Y chang hình các cặp tình nhân nước ngoài luôn. Há há… Hình tao đẹp không Bo?
Chà. Hậu cảnh đẹp ghê! Anh Nhàn chụp em với con Loan một tấm như tụi nó đi!
“Hậu cảnh đẹp ghê” nữa chớ. Hahaha… Hậu cảnh đẹp thì mày nói anh Nhàn chụp hậu cảnh thôi, bắt chước tụi tao làm cái giề?!
Mày hổng “xi nghĩ” so deep rồi, tao nói hậu cảnh đẹp ghê tức là phải có tiền cảnh thì cái đó mới gọi là hậu cảnh, mày hiểu hôn?! Hí hí…
Haha… Thôi, Bo với bé Loan đứng vô anh chụp luôn cho công bằng. Chứ mình mà thiếu tấm nào của nó chắc bị cằn nhằn suốt cả tour cho coi.
Haha… Anh Nhàn đi guố… À à… Anh Nhàn rất hiểu em út, haha…
Haha…
Thế là cả đám lại chụp hình hôn nhau ở trên con đèo này, thậm chí anh Nhàn cũng bon chen, kêu thằng Bi bấm máy với góc chụp anh canh sẵn, rồi cũng đi tới cúi xuống hôn con Loan thật sâu cho thằng Bi chụp.
Sau hơn mười phút chụp không biết bao nhiêu kiểu ảnh, cả đám mới nhớ tới bụi mâm xôi đầy gai ở mép đường. Thế là đứa nào cũng mặc áo khoác, đeo găng vô, rồi xúm lại vặt trái mâm xôi chín vàng ra ăn thử. Vị chua chua của loại trái dại vùng cao này khiến cho ấn tượng của mấy đứa đến từ dưới đồng bằng miền Nam càng thêm sâu sắc.
Ăn trái cây, chụp hình trái cây xong, anh Nhàn còn bẻ một đọt non mập cỡ ngón tay trỏ của cây đó, rồi tước vỏ như người ta lột vỏ đọt bí non, xong đưa lên miệng cắn, nhai thử, rồi kêu lên
Chà. Chua nhưng thơm lắm. Mấy đứa thử một cái đọt cây này cho biết.
Đâu anh? Cho em với!
Thế là cả 3 đứa nhóc đều bẻ đọt non ăn thử, đều nhăn mặt vì chua, nhưng đứa nào cũng phấn khích vì được thử những điều mới lạ, thú vị như vầy.
Xong xuôi tụi nó lại đi tiếp. Nhưng từ chỗ này cảnh vật đã bớt “cực đoan” hơn nhiều. Những ngọn núi đá trơ trụi đã được thay thế bằng những ngọn đồi có đất thịt phủ lên. Địa thế cho cảm giác đã “có da có thịt”, chứ không trơ đá xanh ra như khu gần Đồng Văn nữa. Nhưng cũng vì vậy mà không đứa nào còn hứng thú dừng lại chụp hình nữa.
Đã trải qua cảnh đẹp “hạng nhất” thì làm gì cảnh đẹp “hạng hai, hạng ba” có thể níu chân tụi nó lại.
Từ đó trở đi, hai xe cứ chạy bon bon suốt cả con đường mà không dừng lại lần nào nữa.
Cho đến khi cả đám thấy một tấm bảng rất to ghi chữ “cột cờ Lũng Cú”.
Thằng Bi kêu lên
Wow! Thì ra là chỗ này. Bạn em năm ngoái đi về đăng lên face khoe ghê lắm.
Ờ. Cái cột cờ này ai cũng lên được hết. Mình đi chỗ “độc, lạ” thôi. Giờ ghé vô đồn biên phòng thuê người dắt xuống check mốc 428 đi. Đó là mốc Cực Bắc của lãnh thổ trên đất liền Việt Nam đó.
Wow! Tuyệt vời!
Anh Nhàn số một.
Anh Nhàn number 1.
Anh Nhàn Tân Hiệp…
Thôi thôi!
Hahaha… Mốc cực Bắc thực sự đúng không anh?
Đúng rồi. Cột cờ là cái mốc tượng trưng, còn mốc thực sự phải nhờ biên phòng dắt đi mới được.
Yeah!
Anh Nhàn chạy xe đằng trước, vòng vèo trên con đường xi măng khá nhỏ, hai thằng Bi-Bo chung xe chạy sau. Được một lúc cả đám chạy đến trước cửa đồn biên phòng thì dừng xe lại, dựng chống, tháo nón, áo khoác, khẩu trang ra, rồi anh Nhàn đi đến nói gì đó với một anh quân đội đang gác cổng. Anh đó nghe xong thì chỉ vô trong. Anh Nhàn đi thẳng vô theo hướng anh bộ đội gác cổng đã chỉ.
Cả đám 3 đứa nhóc đứng ngoài đợi mà cảm giác hồi hộp, vì nãy anh Nhàn nói nơi cột mốc biên giới không phải lúc nào thường dân cũng được phép xuống. Bên biên phòng có toàn quyền quyết định có cho phép hay không, cũng như mọi mốc biên giới khác dọc đất nước.
Sau chừng mười phút chờ đợi, hồi hộp, tụi nó thấy anh Nhàn đi ra.
Chưa tới nơi con Loan đã kêu lên
Mấy chú bộ đội cho phép không anh?
Người ta cho mình đi không anh?
Anh Nhàn buồn hiu nói
Không được. Hôm nay có ngày gì đó bên quân đội, họ không cho du khách xuống mốc.
Trời!!!
Buồn năm phút!
Con tym em muốn vỡ tan dzồi…
Không dám nhìn vào đôi mắt ấy…
Trời ơi! Hai anh còn hát được nữa? Em buồn muốn chết nè.
Cứ hát đi! Hát đi, đừng ngại ngùng…
Vậy là đi lên cột cờ thôi hả anh? Hic hic…
Ờ. Lên cột cờ… sau khi đi check mốc 428.
Hả?! Anh nói sao?!
Hahaha… Người ta ok rồi. Dắt xe vô sân gửi đi rồi họ dắt mình đi.
Trời!!!!!!
Anh ít có ác lắm!!!
Anh không còn là Tân Hiệp Phát trong trym em nữa!
Ờ. Vậy ở đây đợi đi ha. Anh đi check mốc về cho coi hình sau.
Haha… Tự dưng em thấy anh Nhàn đập chai lồng lộn.
Ờ. Anh Nhàn number 1!
Anh Nhàn Tân…
Thôi thôi! Gởi xe nhanh lên, người ta không đợi mình đâu!
Yes sir! Há há…
Sắp được đi check mốc cực Bắc nên đứa nào cũng thiếu điều muốn nhảy tưng tưng lên hết trơn. Nếu đây không phải là doanh trại quân đội thì dám sẽ có màn … belly dance quằn quại của thằng Bi luôn quá.
Sau khi gởi xe và ba lô trong sân doanh trại, cả đám thấy một anh bộ đội trẻ măng, tóc hớt cao ráo, mặc quân phục xanh lá từ trong doanh trại đi ra. Nhìn cả đám đã “tươm tất nghiên chỉnh”, anh ngạc nhiên nói
Mấy bạn dựng xe đây làm gì? Chạy xe luôn chứ.
Ủa? Chỗ đó chạy xe xuống được hả anh?
Không. Phải đi bộ, mà theo cách nói dân phượt là trekking đó. Nhưng từ đây tới điểm bắt đầu đi bộ khá xa, phải chạy xe máy mới đến được.
À à. Trời ạ! Anh Nhàn nha! Làm tụi em tháo hết đồ ra rồi.
Hà hà… Thông cảm. Anh cứ đinh ninh mình đi trekking thôi, cho nên… hì hì…
Nói rồi cả đám lại đội nón vô, sau đó nhanh chóng dắt xe ra khỏi doanh trại.
Nhưng cả đám lại chưng hửng khi anh bộ đội nói
Mọi người đợi một chút nha, mình đang có nhiệm vụ không đi được, nhưng đã điện thoại cho thằng ku em rồi. Nó đang chạy tới đó.
À. Bạn đó có rành đường không?
Haha. Dân địa phương mà. Yên tâm, không lạc đường đâu mà lo.
Ok. Vậy cũng được bạn.
Cả đám không phải đợi lâu, chỉ vài phút sau có tiếng xe máy chạy từ ngoài vào, một thanh niên tầm 18-19 tuổi, mặc đồ rằn ri kiểu quân đội, chạy con xe “bóc trần” chỉ còn cái khung sắt, dàn nhựa ốp quanh xe đã bị tháo sạch, chẳng còn lại gì cả.
Thanh niên đó vừa tới nơi thì anh quân nhân kia đi ra nói gì đó, thanh niên kia gật đầu chào cả đám rồi nói
Mấy anh theo em. Đảm bảo không đậu phộng đường đâu mà lo. Haha…
Ủa ủa?! Đậu phộng đường kìa anh Nhàn! Haha… Xác định là đội của mình rồi! Khà khà…
Khà khà… Vậy thì yên tâm rồi. Đi chưa bạn?
Đi thôi mấy anh! Em không phải bộ đội nhưng dẫn đường thì có khi còn xịn sò hơn các anh í nữa đó.
Thế là cả đám rồ máy xe chạy theo anh bạn dẫn đường kia.