Phong lưu dâm lộ - Chương 98
Chương 96 : Phong: Tới đớn Linh đi học
– Alo, Sao anh lại tự dưng khách sáo vậy nhỉ, anh muốn đứng ngoài chờ em ăn xong hả. Cửa không có khóa đâu
– À, ừ… – Phong đẩy cửa bước vào, tim hơi đập, chân run run, “không biết trong nhà có khói lửa gì không?”.
Phong rón rén đi vào vô cùng cẩn thận quan sát kĩ tình huống. Linh đang ăn sáng, thấy Phong như vậy thì bật cười
– Lại đây ăn với em
– Phong đó hả, ăn chưa, lại ăn cùng Linh đi rồi đi học – Tiếng Thùy vang lên trong phòng bếp
– Không cần đầu cô, cháu ăn rồi, đợi Linh chút rồi đi học thôi
Linh ăn xong rồi nhanh chóng chạy lên phong thay đồ, chuẩn bị đi. Phong ngắm Thùy đang như thoi đưa trong bếp, không biết còn bận rộn gì, hay là ngượng ngùng không dám nhìn Phong cứ tạo cho mình một cớ bận rộn gì đó. Bộ pijama nhẹ nhàng che hết thân thể cô nhưng những đường cong phong tình không dấu được. Cô thật đẹp, đôi mông lắc lư sau lớp vải làm Phong ngứa ngáy. Phong dậy đi lại phía cô. Có vẻ như biết Phong đi tới cô cứ thấp thỏm không yên, làm gì cũng rơi rớt trong thật mắc cười. Chợt một vòng tay nhanh như cắt ôm chầm lấy cô làm cô nhảy cẫng lên
– Á… cháu…ừ… cháu…
– Có cháu nào ở đây à? – Phong cười hì hì. Trông điệu bộ lúng túng cô thật đáng yêu
Phong xoay người cô lại, cô bình tĩnh lại khẽ choàng tay ôm lấy Phong. Mới mềm mật ngọt, cả hai cùng hòa chung nỗi nhớ qua vòng tay ấm áp, bờ môi ngọt ngào, quên mất tiêu là cô bé Linh đang đứng ngắm. Cô dí dởm nở nụ cười, bắt trước cảnh bắt gian hôm trươc:
– Khụ, hai người…
– Á… – Thùy như con mèo bị dẫm phải đuôi, nhảy cẫng lên, bối rối, rồi như nhớ ra gì đó – À, quên mất, mẹ có chuyện – Rồi nhanh như con gió chạy nhanh lên phòng, để lại nụ cười thiếu nữ giòn tay sau lưng. Trong cô lúc này cứ như đứa trẻ vậy. Đúng là tình yêu làm người trẻ ra mà
– Hì hì, mình đi học thôi em
– Anh đó… Làm gì mẹ em vậy?
– Đâu làm gì đâu, mẹ em sợ chuột nên anh an ủi chút thôi.
– Vậy anh an ủi kiểu gì mà lại dính môi vào môi mẹ em vậy?
– Sợ mẹ thét lên anh bịt miệng ý mà
– Mẹ em chứ mẹ anh à… này làm gì, làm gì… ư…
Cứ cho hòa cho đỡ tị nạnh. Đã xé da mặt rồi, không phải ngại ngùng gì nữa, cứ bịt tai chộm chuông mãi làm gì…
Hai người lặng lẽ đạp xe tới trường, nhẹ nhàng, êm đềm. Thi thoảng Phong lại nhìn khuôn mặt xinh xắn của thiếu nữ, Linh như phát sáng vậy, lung linh trong nắng sớm. Một bên mặt Linh nóng ran, không biết vì nắng chiếu vào hay vì ánh mắt của Phong.
– Đừng nhìn em nữa… – Linh không được tư nhiên, gắt lên, che dấu xấu hổ của bản thân
– Sao được, hì hì
Đôi tim trẻ đang ngập tràn trong tình yêu nhưng Linh vẫn không quên nói về học hành với Phong. Mấy hôm nay phong lưu mãi, Phong suýt quên mất. Cũng may nó học hành cực nhanh, tập trung chút là không vấn đề gì. Lúc ở trường, thấy cô đi từ xa Phong cố tình chặn lại như vô tình gặp mặt vậy
– À, em chào cô
– Ừ, mấy hôm nay có học hành gì không đấy?
– Dạ cô cứ chờ kết quả kì thi tới đi ạ, em bảo đảm với cô
– Không phải học cho cô đâu, là cho em đó. Tháng này quyết định lắm đó, thi cử không ra hồn không biết mẹ em sẽ buồn thế nào đâu. Rồi thì tuyển đầu vào nữa chứ. Những lời động viên cô không nói nữa, cố lên em. Về lớp đi
– Vâng! Mà cô, cô còn nợ em…
– Trưa mai đi…
Nói xong cô bước qua nhanh qua, để lại một làn gió thơm làm Phong ngây ngất. Hít một hơi, mũi Phong còn cố với theo “cô thật đẹp”. Dáng người phong tình thành thục, đôi mông vểnh cao lắc lư làm trọng tâm Phong chao đảo, có cảm giác như mặt đất hơi nghiêng.
Linh vừa cất xe đi tới. Hai người nhanh chóng vào lớp cứ như hai người dưng. Chỉ có cặp mắt của Phong cứ dán vào mông cô như so sánh. “bé ơi, lớn nhanh chút nữa em nhé”.
Trưa, hai người chia tay ở trước khu nhà Linh.
– Vào nhà ăn cơm với em, em ăn có một mình buồn chết.
– Dì anh gọi tới ăn trưa rồi, lâu rồi anh chưa qua, lần này không tới chắc bị mắng chết, chắc chiều anh không tới được đâu. Thôi, tối chuẩn bị cơm anh nhé.
– Vâng! – Mặt Linh buồn buồn, không nỡ. Trái tim nhỏ bé mới biết yêu lưu luyến vô cùng.
Chương 97 : Điệp: Nói chuyện với Phong
Lúc sáng gọi điện cho dì Điệp, định an ủi thì dì nói không có ai ở nhà thì trưa qua ăn cơm. Hôm nay dì ở nhà, cái My cũng được nghỉ ở nhà với dì.
– Chào dì, cháu mới tới
– Anh, nhanh vào ăn cơm, em đói chết rồi
– Vào ăn đi cháu
– Vâng!
Phong lén quan sát dì, thấy gì vẫn như thường, chỉ là có hơi lúng túng, không nhìn Phong. Mọi lần tới, không xoa đầu thì đòi thơm làm Phong cứ phải lau nước miếng dì mãi. Trong bữa cơm, thay vì dì cứ phát thanh, rồi gắp đồ ăn cho nó thì giờ lại chuyển sáng cái My. Tuổi mới lớn, đã có cảm giác thích thích với người khác phái, My hỏi han Phong đủ đường về bạn gái Phong. Đụng cái này Phong cứ chối bằng sạch, nói mình vẫn thuần khiết như trang giấy trắng. Nó không tin, dì Điệp đang cắm đầu ăn cũng liếc mắt tới với vẻ không tin.
“có quỷ mới tin nó”. “có quỷ mới tin anh” là hai ý kiến của hai người, có điều một người nói ra, một người giữ trong đầu. Mặt Điệp không khỏi nóng lên khi nghĩ tới Phong. “thật khó tin khi nói nó mới 17, thân hình cường tráng quá, lại nói tới cái kia, từ hôm đó mình phải nghỉ ở nhà dưỡng thương. To quá, như quái vật ý. Cả đêm đau rát không ngủ được. Nhịn ăn mãi rồi tự dưng ăn miếng to, tưởng đã thèm, ai ngờ bội thực…”. Mặt cô đang ăn mà tự dưng đỏ lựng lên. Cô vội đứng lên lấy đồ ăn khỏi bị bọn nhỏ phát hiện.
Ăn xong một lát, Phong ôm sách vở lên phòng cái My cùng học. Phải củng cố lại chữ nghĩ, mấy ngày trước nó bỏ bê rồi. My cũng thức, không ngủ trưa nữa học bài cùng anh.
Đang suy nghĩ, chợt một làn hương lọt vào mũi Phong. Hơi gái mới lớn mà, là cái My ngồi bên. Phong lén quan sát nó. Đã có mô hình thiếu nữ nhất định rồi, vẫn mặc áo yếm nhưng đôi thở của nó đã có chút hình dáng, khuôn mặt trái xoan, môi đỏ, my cong… đã có chút hình thái của dì rồi. Cả nhà Phong toàn mỹ nhân mà. Đối với mấy loly Phong không có cảm hứng. Tiếng cửa mở đánh thức Phong:
– Hai đứa ăn trái cây nè
– Mẹ làm con quên mất tiêu rồi, thật là. Đã nói kệ con rồi mà, mất công tính lại rồi – My phụng phịu, dì khẽ cười xoa đầu nó làm nó cứ càu nhàu rối tóc
– Cảm ơn dì, dì đi nghỉ đi
Một lúc sau, My đứng dậy vào toalet. Phong tỉnh lại từ các con số, chống cằm nghĩ về dì, qua chuyện kia mà dì bình tĩnh quá, ngược lại từ lúc vào nhà tới giờ Phong chột dạ cứ thi thoảng liếc nhìn di, muốn tìm ra chút manh mối nhưng vô dụng. Đợi My trở lại, tiếp tục say sưa thì Phong vươn vai đi ra ngoài. Phong dạo một vòng xem có thể bắt gặp dì ở đâu, không thấy mới quay lại phòng của dì. Phong hít sâu rồi gõ cửa, một lát mới mở cửa bước vào, không đợi tiếng đồng ý. Cánh cửa sau lưng đóng lại cùng với tiếng khóa.
Dì đang nằm đọc sách, nghe tiếng gõ cửa là gì biết chắc chắn Phong sẽ bước vào. Tiếng khóa cửa vang lên, dì buông sách ra nhìn Phong. Cái này gọi là dũng cảm đối mặt. Phong ngồi xuống nắm lấy tay dì, di nhổm lên tựa lên đầu giường. Hai người như chuẩn bị đánh trận vậy
– Xin lỗi dì, hôm đó…
Cô im lặng như để tìm một đường đột phá cho tình cảnh khó xử này. Từ sáng nó gọi cô đã chuẩn bị tâm lý rồi.
– Lúc đó cháu mê muội, có lẽ tại tâm lý tuổi mới lớn sinh tò mò.
– Lúc đó cô cũng uống hơi nhiều, dì say quá… – Cô mở miệng chủ động giải thích. Lực chú ý của Phong lập tức bị thu hút “dì say đển nỗi không nhận ra cháu mình, mà thật sự không nhận ra đi nữa thì cũng không đến nỗi nhảy bổ vào điên cuồng với người lạ chứ?”.
Như để giải thích cho suy nghĩ của Phong cô nói tiếp:
– Cô ta có thai rồi! – câu nói không đầu không đuôi của dì đủ để giải thích mọi chuyện.
– Đơn ly dị đã kí rồi, dì cũng muốn giải thoát cho ông ta, dì mệt mỏi rồi.
– My sẽ ra sao? Dì sẽ tìm một người bố mới cho nó chứ?
Điệp lắc đầu không nói. Bao năm nay gia đình cô cứ mãi hợp tan, ly hôn là quyết định mà chính My nói ra. Nó cũng là cú đẩy cuối cùng cho quyết tâm của cô. Cô mệt mỏi rồi. Số phận chị em cô thật bất hạnh, chị thì sắp chết chồng, em thì ly hôn… Khi kí vào đơn ly hôn cô thấy lòng mình nhẹ nhàng hơn nhiều. Hôm đó có lẽ là lần cuối anh ta tới nhà ông bà Dương Lệ. Phong ngẫm nghĩ mọi chuyện, Điệp thì chìm vào suy tư.
– Cháu sẽ thường xuyên tói nhà dì cùng học với My.
– ừ…
Đang miên man chợt Phong lại thấy có hương hoocmon luộn qua cánh mũi, thằng em lập tức ngỏng lên nghe ngóng. Phong nhìn qua dì. Đôi bầu vú cách hai lớp vải vẫn tỏ ra mình thật to, thật tròn, cách cái hông lớn là vòng eo thon nhỏ, yểu điệu hết biết và… “giống quá, mình yêu nó quá, cả ba người giống nhau…”. Qua lớp vải bộ pijama, cái mu to tròn đội cao trông thật nhức mắt, lớp vải mềm co dãn làm nổi hẳn cái khe chạy tụt xuống. Phong có ưu thích đặc biệt với bộ phận này. “không uống nước, không biết nước mặn”. Ai chưa xài qua cái mu nào như vậy không thể biết được cái hay cái tốt, cái phê của nó. Một đâm xuống mà có thêm cái mu êm ái đệm lại thì còn gì sướng hơn. Chưa kể đến cảm giác tay sẽ rất tuyệt diệu.
– Nhìn gì thế? – Điệp nhìn theo, chắc chắn đến chín phần là biết mục tiêu của cái mắt Phong nhưng cô không che đậy gì. Phong thấy khó hiểu, cũng có thể là tại còn lớp vải nữa nên dì không lo
– Dạ không… – Phong lúng túng không biết nói sao, các ngón tay cứ siết lấy nhau, mắt cúi nhìn quanh như tìm kiến vậy
Cô nhẹ bật cười nhưng mắt không có sự thay đổi cảm xúc. Cô làm một động tác làm Phong xịt máu mũi. Cô đưa tay úp hờ lên cái mu, bóp nhẹ lấy, vuốt ve nhẹ nhàng như một tay massage chuyên nghiệp. Cái mu nó như phần ba trái bóng bay nhỏ, rất đàn hồi, nó biến dạng theo từng nhịp vui đùa các ngón tay cô.
– Nó cao thật, giống mẹ cháu quá… – Phong bột miệng nói
– Giống à? – Cô ngạc nhiên không phải vì Phong biết nó giống với chị gái cô mà ngạc nhiên vì Phong chú ý tới cả mẹ của mình, và chú ý đến cái này chắc chắn sẽ gắn với ý nghĩ nhục dục
– Cháu thấy sao? – Một ý nghĩ nào đó khiến cô bột mồm hỏi
– Mềm mại lắm, không có lông, phía dưới luôn ướt, trơn lắm…
Điệp như đã sáng tỏ một chút suy đoán của mình, cô muốn Phong hé mở nhiều hơn. Người cô bắt đầu nóng lên, bộ ngực lớn theo hô hấp nặng mà lên xuống khêu gợi vô cùng, như đang mời gọi một bàn tay úp xuống
– Bên trong thế nào?
– Chặt khit? – Phong như bị thôi miên nói rõ ràng và nó cũng như lời khẳng định gì đó.
Dì buông tay khỏi cái mu của mình nhìn Phong với đôi mắt mở to
– Cháu đã…
– Vâng! – Đã chót, Phong cũng chét luôn, đằng nào mình cũng đã làm dì rồi
– Cháu có biết như vậy là tôi lỗi lắm không? – Giọng cô nghiêm túc hẳn lên. Phong cau mày, mắt đảo quanh suy nghĩ một chút rồi đáp:
– Cái này… cô không biết đâu…
– Gì?
– Chuyện của bố cháu…
– Hử? Bố cháu sắp… phải không? Dì nghe mẹ cháu nói rồi, cháu cố gắng đừng thương tâm, giữ tinh thần còn khuyên nhủ mẹ nữa
– Vâng!… mẹ cháu tuyệt sẽ không đi bước nữa, Bố cháu lo không có ai chăm sóc mẹ sau này, nên…
Điệp mở to mắt nhìn Phong chằm chằm, chờ nói hết. Phong cúi đầu không dám nhìn vào mắt dì:
– Là bố cháu đề nghị như vậy
Trong lòng Điệp sóng to gió lớn không ngừng, không bình tĩnh như bên ngoài thể hiện. Điệp nhìn xuống mu mình, hai đầu gối miết lại với nhau, không che dấu hành động thể hiện sự ngứa ngáy của mình. Cô nói một câu làm Phong mở to mắt:
– Sướng không? – Giọng cô nhỏ xíu, dường như chỉ có tiếng gió
Dì thẳng thừng quá, Phong cũng có phần khó thích ứng, cứ lúng túng mãi, không há mồm ra được. Không biết trong lòng Điệp hiện đang nghĩ gì, cũng không biết cảm xúc của cô ra sao. Nhưng có thể biết được cô rất khao khát và cô không ngại tỏ thái độ
– Lâu quá rồi dì chưa thân mật với ai… Từ khi biết chú và người kia, cô đã không cho chú chạm vào người mình. Hôm đó có lẽ thêm phần men say dì không tự chủ được mình. Dì có phải dâm đãng quá không?
– Không đâu, dì là phụ nữ, dì cần được yêu thương, ai cũng vậy thôi, nếu trách thì toàn bộ phụ nữ trên thế gian này đều đáng trách, như vậy có được không?
Phong chuyển hướng câu chuyện. Dịch mông ngồi sát với cô, ghé tai cô nói nhỏ xíu:
– Dì còn đau không?
– Gì mà đau chứ? – Dì giả lơ. Phong bắt sóng cực nhanh, mấy cô gái nhỏ thì nó chịu, chứ mấy oán phụ thì… Phong mỉm cười cực bí hiểm, nói một câu thăm dò, nếu được nó sẽ đẩy dì chìm ngỉm trong dục vọng, nếu dì phản kháng thì nó sẽ cười xòa:
– Cái lỗ… – Phong miệng tới tai cô, phun ra một hơi nóng, tiếng Phong toàn hơn gió, nhỏ như tiếng chuồn đập cánh làm tai Điệp ngứa ran, tê dại của nửa đầu
– Đau như xé ý, xót lắm, vẫn chưa khỏi này. Chắc cả tuần mới… – Điệp ỉ ôi nũng nụi như cô gái nhỏ
– Cái lỗ của cô tuyệt lắm, bé xíu, sướng lắm, sướng như mẹ cháu ý
Bài cũ soạn lại, Phong muốn cô chàn ngập trong lửa dâm
– Mẹ cháu cũng bị đau cả tuần mới cho cháu làm lại – “dì cũng như mẹ, mẹ được thì dì cũng được…” ý nghĩ dâm cuồng của Phong đang dìm chính nó, nó muốn dìm dì chìm chung.
– Sướng không?
Có vẻ như hai người đều đã sai lầm. Người câu dẫn là cô, Phong là nạn ngân mới đúng, tình thế có vẻ đảo ngược. Điệp mới là người có ý nghĩ điên cuồng, vượt xa sự phát triển của giống loài, cô có ý nghĩ, có ham muốn với Phong, cô đã vượt qua được cái luân lý. Cô điên cuồng trong tội lỗi loạn luân, cô muốn chiếm hữu Phong. Và chuyện Phong với mẹ làm củng cố rắn chắc ham muốn của cô
– Sướng…
– Dạo này cô hay đau mỏi lắm, tuần sau sang nhà giúp cô đấm lưng chút nhé?
Tín hiệu đã được đưa ra. Phong đã hưởng ứng, phía dưới cô đã nhớp nháp, nhưng cũng không làm ăn được gì cả, cô còn đau rát, hoạt động hàng ngày còn thấy nhói, mỗi khi vệ sinh hoặc tắm rửa vẫn rát lắm. Đành hẹn Phong tuần sau. Phong mỉm cười đồng ý:
– Cháu sẽ giúp dì, sẽ thường xuyên đến nói chuyện với dì cho dì vui vẻ nhưng cháu muốn cô đáp ứng cháu, không được cho ai đám lưng cho cô, chỉ cháu thôi
– Ừ, về học đi
Phong cũng khó nhịn. ở với dì làm thằng nhỏ căng quá, nhốt trong lồng nhức quá. Nó vui không gì sánh được, một người nữa đã tới tay. Nó không ngờ dì lại chủ động như vậy, có lẽ thời gian vừa qua dì nghẹ chết rồi.
Cánh cửa đóng lại, người Điệp như quả bóng xì hơi. Chị gái cô đã chia sẻ tin tức trên cho cô rồi, nhưng cô cũng không nhịn được mở to mắt khi Phong nói đến. Chị gái cô kể cho cô có vẻ như tìm một người thổ lộ cái lòng của mình, tìm một đồng minh giúp cô san sẻ chút cảm giác tội lỗi. Và cô được như nguyện, sau khi nghẹn một cục cô cũng mở lời an ủi cho Lan yên tâm tận hưởng cuộc sống, nó như tiếp thêm dâm lực cho chị gái cô. Và từ đó, trong những đêm lạnh, ý nghĩ hoang đường dần nảy sinh trong cô. Dần già thành những ham muốn cấm kị. Có có suy nghĩ sẽ ở vậy không đi bước nữa, và tìm cách sở hữu Phong, cho nó tới an ủi cái tấm thân lạnh giá này. Hôm gặp ở nhà mẹ, sự cố đó như được tính toán trước vậy, hoặc cũng có khả năng là do hơi rượu đẩy cái dũng khí của cô lên, hiện thực hóa cái tư tưởng hằng đêm ấp ủ kia. Lúc nãy hai đứa học trong phòng, suy nghĩ với Phong đẩy sự tò mò của cô lên, cô muốn biết “tình nhân trong mộng kia” ra sao?
Phong về phòng My học mà bao suy nghĩ nổi lên làm nó không tập trung được
vì sao? Lý do gì giúp dì chủ động như vậy. Tuy nhiên vượt trên tất cả là cảm giác sung sướng khi sắp có được dì, được cơ thể sẽ mang tới cho nó sung sướng tột bậc kia. Trong đầu nó giờ là hình ảnh của dì còn đọng lại trong kí ức, hình ảnh có đến tám phần giống mẹ, đẹp như mẹ. Khuôn mặt xinh đẹp, cặp vú to lớn luôn vươn cao, eo nhỏ làm trụ cho cặp mông cứ đưa qua lại theo từng kiều bước, rồi cặp đùi thon tròn tách ở giữ ra. Có lẽ là do có bộ phận to lớn nào đó chiếm giữ, cái mu nổi thật cao, vô cùng dâm dục….
– Học mà cũng chảy nước miếng kìa a
– À, tại anh đang nghĩ…
– Nghĩ về bạn gái à ? – My lập tức nổi hứng thú. Gái mới lớn có khác, đụng cái vấn đề này là mắt sáng lên
– Nghĩ em lớn lên chắc sẽ đẹp như dì – Phong trêu, tưởng nó sẽ mất hứng, ai dè
My ngượng ngùng nhìn một lượt mình, nhấc cổ áo dòm vào trong làm Phong tí té xỉu. Nó còn định cầm cạp quần nhấc lên nhìn vào thì Phong nhịn không nổi nữa
– Con gái gì mà không biết xấu hổ, anh còn ở đây mà định cởi đồ, tính cho anh rửa mắt hả ?
Nó không bốp lại Phong như mọi lần mà cúi đầu xấu hổ làm Phong nghi hoặc…
Buổi tự học kết thúc, Phong sáng phòng chào dì. Dì vẫn nằm trên giường, có lẹ dì bị thằng nhỏ trích bị thương hơi nặng. Tới cầm lấy tay dì, dì không nói gì, cứ bình tĩnh theo dõi Phong từ lúc vào phòng :
– Cháu đồng cảm với dì, nhưng thật sự cháu cũng có ham muốn với dì. Dì rất đẹp, cháu sẽ không để gì phải cô đơn. Đây coi như là bí mật trong nhà ta, lúc nào dì cô đơn, hãy điện cho cháu, cháu sẽ tới an ủi dì… như mẹ cháu.
Dì mỉm cười gật đầu, không nói thêm, hoàn cảnh không thích hợp. Lúc nào đó gặp riêng hai dì cháu sẽ tâm sự cụ thể sau, giờ chỉ chút xíu đó thôi, hiểu ý nhau là được. Phong ngắm nhìn chằm chằm khuôn mặt để mộc mà vẫn trông như vẽ này làm Điệp xấu hổ trốn tránh, tim cô đập loạn như cô gái mới lớn lần đầu được người yêu nắm tay vậy, lòng cô loạn như hươu, sự bình tĩnh vốn cô đi đâu mất rồi. Có lẽ trong lòng cô đã bắt đầu có cảm giác với chàng thanh niên gọi là cháu này :
– Dì biết không ? Dì thật đẹp !
Chợt Phong bất ngờ đè cô xuống áp môi tới :
– Cháu..ư….
Người cô cứng ngắc, hai tay giữ trước ngực, tim đập loạn xì ngầu, môi mím chặt hơi thở đứt quãng. Phong còn định thăm dò cơ thể nhỏ nhắm mềm nhũn kia thì có tiếng My bên ngoài. Điệp giật tưng người đẩy mạnh Phong ra, vù một cái kéo chăn che kín từ đầu đến chân.
Biểu hiện của cô làm Phong không khỏi bật cười. Đúng là dính vào chữ tình làm con người ta trẻ lại. Cô cứ như cô gái nhỏ tỏ ra lo lắng, rụt rè, sợ hãi trước nguy cơ bị phụ mẫu phát hiện vậy. Thấy có nửa bàn chân của Điệp thò còn thò ra bên ngoài chăn Phong nổi lên ý trêu chọc cô. Đưa tay chộp lấy làm cô giật bắn mình suýt thét lên…
– Đi.. ra…
Đạp xe ra về nghĩ đến tràng cảnh vừa nãy Phong bật cười ha ha. « dì như cô nhóc vậy ». Một cơn gió mát thổi qua làm Phong tỉnh lại, xoay lòng nghĩ đến Linh và cô Thùy làm lực chân không khỏi mạnh lên mấy phần, tinh thần phấn chấn vô cùng
…
Chương 98 : Thùy – Linh: Trao nhẫn cho cả hai
Linh ra đón Phong, khuôn mặt thiếu nữ còn vương nét đỏ của khói bếp, nụ cười trong như ngọc lộ xinh đẹp vô cùng:
– Anh tới sớm thế, em còn chưa nấu ăn xong
– Anh đến sớm chút đến xem tình yêu nhỏ bé của anh trổ tài bếp núc
– Ai là… – Linh chu cái mỏ lên cúi đầu xuống, mắt liếc nhanh nhìn Phong rồi chạy nhanh vào bếp
– Anh vào đi
Phong ngồi ngắm hai cánh bướm bay lượn trong nhà bếp, như đôi tiên nữ cùng bay múa vậy. Hai mẹ con mặc đồng phuc luôn, bộ pijama nhẹ nhàng kín đáo giống hệt nhau, trông như hai chị em vậy. Đôi cặp mông vễnh cao cứ lắc lưu qua lại làm thằng nhỏ Phong cứ đẩy nan lồng đòi ra khiến Phong thấy đau đau. Ba người ăn cơm như một gia đình, không khí hết sức ấm áp, những câu chuyện trên trời dưới biến nhẹ nhàng làm cả ba vui vẻ. Ăn xong cả ba vào phòng sinh hoạt xem ti vi, anh sáng nhẹ nhàng từ ti vi chiếu tới làm không khí hết sức ấm áp. Phong đi ra ngoài chuẩn bị rồi bước vào với không khí rất nghiêm trang, đứng trước Linh Phong quỳ xuống :
– Linh ! Lấy anh nhé – chiếc nhận được đưa ra
Linh chậm đứng lên, miệng nhẹ treo lên nụ cười đưa tay tới. Phong lấy tay tiếp lấn bàn tay nhỏ bé kia. Đang giữa chừng thì Linh tắt nụ cười đưa tay lại :
– Em hạnh phúc lắm. Em yêu anh. Tuy có hơi sớm, nhưng em muốn làm vợ anh, cùng anh hạnh phúc những ngày tháng sau này. Nhưng… em còn có mẹ. Mẹ em cũng chỉ có em. Em không muốn mình hạnh phúc để mẹ ngậm ngùi chúc phúc. Anh ! Em muốn anh sẽ đem hạnh phúc đến cho em… và đồng thời cả mẹ nữa
– Con… nói gì vậy – Thùy đứng dậy ấp úng. Linh cầm lấy tay mẹ
– Mẹ, vòng tay anh Phong đủ rộng, vai anh đủ lớn, sẽ đem hạnh phúc đến cho cả mẹ nữa. Đồng ý với con đi, cùng đi với con, cùng chắm sóc anh Phong
– Con… mẹ… chuyện này… – Mặc dù đã bán công khai hóa nhưng nếu nói uỵch toẹt ra miệng lại là chuyện khác. Dù gì cô cũng là mẹ Linh, nói sao được…
Phong nhanh như cắt móc ra một chiếc nhẫn nữa, cha này hôm nay có chuẩn bị mà đến.
– Linh ! làm vợ anh nhé ! … Thùy ! … theo anh nhé !
Linh không đưa tay, cứ liếc nhìn mẹ, định nếu mẹ không đồng ý thì mình cũng thôi, tiến lùi cùng mẹ. Thùy cứ như đứng trên bàn chông, tay chân không yên. Tình cảnh giằng co mãi, Phong đứng dậy kéo lấy bàn tay nhỏ bé của Thùy ướm vào chiếc nhẫn, cô không chối ngắm nghía chiếc nhẫn mỉm cười, đồng dạng Linh cũng vậy. Phong dang hai tay ôm lấy họ vào lòng. Linh như thuận ôm lấy anh, Thùy thì cứng ngắc ngả vào lòng Phong. Trái ôm phải ấp, tuyệt diệu nhường nào ? Phong tự vào ghế cười mãn nguyện vô cùng, hai người con gái tựa vào hai vai anh. Thi thoảng cánh tay Phong siết lại, cảm nhận sự mềm mại của vòng eo khiến hai cô uốn éo, dụi dụi đầu vào vai anh tìm điểm hạnh phúc. Khác với Linh, Thùy rất vui cõi lòng lạnh lẽo của cô đã được sưởi ấm, không phải là một danh phận sau này như Linh. Nó là điểm bấu víu trong cuộc sống của cô.
Hết phim, không còn không khí trái phải như trước nữa, hai người con gái ngồi thẳng dậy. Cả ba không biết phải làm gì tiếp theo :
– Bố mẹ anh đi, anh không muốn về căn nhà lạnh lẽo, cô đơn hết tối ấy.
– Ở lại đây – Linh cầm tay nói với Phong
Thùy cũng nhìn Phong với ánh mắt chờ mong. Phong mỉm cười gật đầu. Nhưng lập tức không khí trở lên gượng gạo. Nhà chỉ có hai phòng ngủ, hơi khó giải quyết. Đó là suy nghĩ dối trá, thực ra cả ba đều muốn ngủ chung với đối phương, không muốn tìm đến sáng kiến vẹn toàn là hai mẹ con ngủ chung, Phong ngủ phòng Linh. Phong nhìn cả hai hít sâu :
– Hai người tắm rửa rồi lên ngủ trước đi. – Câu nói tràn ngập ám muội
– Vâng – Linh đỏ mặt không nhìn nổi nữa bước đi trước.
Không đợi Thùy chạy đi, Phong nhanh tay ôm lấy :
– Này… này… Làm gì ? – Khuôn mặt xinh đẹp tỏ ra nghiêm nghị nhưng lại đỏ hồng lên trông thật đáng yêu. Thùy giãy vài cái cho lấy lệ rồi thôi. Phong hôn nhẹ vào tai cô :
– Nhớ anh không ?
– Không nhớ, nãy giờ gặp rồi, nhớ gì ? – Thùy đỏng đảnh như cô gái nhỏ
– Làm anh buồn quá, anh nhớ em lắm, em có nhớ nó không ? – Phong nắm tay cô đưa vào trong quần, cô cũng không cự tuyệt nắm lấy thằng nhỏ vuốt ve
Phong ôm lấy vòng eo của cô, luồn tay vào trong quần nhẹ nhàng vuốt ve cặp mông mềm mại, mịn mát kia.
– Thân thể em, từng tấc anh đều nhớ… Cởi quần áo ra đi
– Thôi, Linh đang ở trên, nó thấy xấu hổ lắm
– Lồn em ướt hết rồi này, nhanh đi, nó nhớ anh lắm đó – Phong luồn tay ra trước miết xuống cái khe làm cô thở dốc không thôi
– Thôi mà… em xin đó… – Thùy cũng nóng người lắm rồi nhưng cứ sợ Linh đột kích, xấu hổ chết
– Hì hì. Lồn em ướt nhoét, cái
địt vào sướng phải biết – Phong bắt đầu khẩu dâm, gơi thêm chút hứng cho Thùy
– Tiếc quá, em không giữ được thân, cái lỗ rộng quá, không chiều anh được
– Lại nữa rồi, em đừng nhắc lại mà. Anh hài lòng lắm, có chê gì đâu. Em lại phong tình như vậy, chiều anh hết các lỗ, anh sung sướng lắm
– Vâng ! Anh thích lỗ nào nhất – Giọng Thùy thật ngọt, vô cùng gợi dục, Phong đến đứt vì nứng mất thôi
Phong nhẹ để cô ngồi xuống ghế, cúi xuống tụt quần cô ra, Thùy cũng nứng lắm rồi, thuận theo Phong, dạng to háng ra. Con bướm xinh ướt át vô cùng, hai mép xòe nhẹ sang hên bên như đôi bàn tay dang rộng chờ đợi, cái lỗ hé mở chút bóng tối thầm kín. Phong cởi nhanh quần mình, thằng nhỏ bật ra khoe những đường cơ gân guốc. Thùy với tay ôm lấy anh :
– Lồn em hơi rộng, nhưng địt vào sướng lắm, em sẽ chiều chuộng anh, sẽ làm cho buồi anh sướng. Tới, địt mẹ vợ anh đi – Khẩu dâm của Thùy là nhất lưu, Phong nứng quá rồi
Phong vạch ra lấy lối, gài đúng vào, đẩy mạnh, thằng nhỏ xuyên tút vào trong
– Mẹ vợ ơi, xem buồi con đây
– Á….a…ôi… sướng lồn em…
Sau cú thăm dò, Phong nhanh tay cởi áo mình cho đỡ vưỡng
– Đó em xem, lồn em vẫn chặt khít đây này
Thùy dang thật to háng ra, tạo điều kiện cho Phong:
– Nó đói buồi lắm đó, địt nó đi…- Thùy nỉ non khiêu khích vô cùng. Phong nhịn không nổi, gái thành thục có cái tuyệt diệu là thế
– Á…..ui…. sướng quá… địt nhanh đi anh….á…..ôi…sướng…
Phong cứ bình tĩnh từng cú đâm mạnh mẽ, thằng nhỏ được tra dầu nhớn, như mũi tên xuyên tút vào trong, đội cổ tử cung lên. Cái thành âm đạo mềm mại ướt át theo từng cú đâm mạnh mẽ tuốt thằng nhỏ sướng xịt khói. Từng tiếng va chạm mạnh mẽ vang khắp phòng “bốp.bốp.bốp…”
– Lồn em sâu thế này, địt không cần kiêng cứ gì, anh thích lắm
– á…ứ…sướng quá, địt mạnh …anh…địt manh lên, em muốn có chút đau đớn…á…á…..á..
Chiều lòng người tình, Phong đâm từng cứ sâu thốn, cái lồn bị đâm đã nhão nhoét, be bét
– Á…á…á. Buồi anh to….á….á. địt em sướng quá….á….á…lồn em sướng quá…á.. mạnh nữa anh….á..
Tài khẩu dâm của Thùy không phải bàn, cộng thêm cô bé ướt át vô đối, Phong có chút không nhịn được nữa. Chống hai ta lên hai đầu gối Thùy cho háng cô banh ra hết cỡ, các cơ bắp của Phong bung ra luồng năng lượng mạnh mẽ đâm xuống từng cú tràn dầy lực lượng. Thằng nhỏ vừa to vừa dài đâm vào cổ tử cung cô khiến cơn sướng của cô được cộng hưởng cùng với cái đau thốn
– Hừ.hừ..hừ…anh sắp xuất rồi… lồn em địt sướng quá…hừ.hừ.
– Nhanh..á.á.á.em cũng tới.a.á.á.thụ tinh cho em đi á.á.a.sướng.sướng.sướng…ư…..
Thùy cứng người ôm chặt Phong, âm đạo co bóp làm Phong không nhịn được nữa đâm mạnh cú cuối rồi phun ngập tràn “á”. Tiếng thét cuối cùng của Thùy kết thúc cuộc giao hoan. Phong vuốt ve khuôn mặt xinh đẹp hôn nhẹ lên bờ môi kia.
– Còn nói lồn rộng, địt sướng vậy mà. Hìhì
– Em tê hết bẹn rồi, buông em, cho em đi tăm đi