Phong lưu dâm lộ - Chương 122.1
Sửa lại
Chương 122
Phong-Linh
Ngày hôm sau, Phong thấy Lan ở bếp. Phong tiến lại vòng tay ôm người Lan:
– Anh qua nhà Linh chơi đây.
Lan gật đầu:
– Anh đi đi. Mà anh nhớ về ăn cơm với em đó.
Phong cười:
– Anh sẽ về ăn cùng em mà.
Phong hôn môi Lan trước khi rời nhà để đến nhà Linh. Người mở cửa là Linh. Phong vào trong nhà. Phong hỏi Linh :
– Mẹ đâu rồi em ?
Linh :
– Mẹ đi làm rồi anh.
Phong với Linh lên trên phòng. Vừa vào đến phòng, Phong xoay người nắm lấy bàn tay nhỏ bé của Linh kéo cô vào lòng. Linh cảm thấy cơ thể của mình dần nóng lên, dựa vào lòng Phong mắt khẽ liếc nhanh lên. Mặt cười trên khuôn mặt của Phong trông rất dọa người khiến tâm hồn nhỏ bé của cô nhảy loạn như hươu. Phong cúi đầu xuống, ánh sáng đèn bên ngoài xuyên qua rèm cửa mỏng chiếu vào khuôn mặt đỏ hồng như say. Linh vô lưccj tựa cả người vvào trong lòng Phong, khuôn mặt đẹp kiều diễm như hỏa dẫn dụ Phong kéo cô vào trong cái ôm. Thân thể nóng như lửa khẽ nhúc nhích trong lòng Phong, tựa hồ muốn chống cự, lại như muốn dùng phương thức này để làm cho Phon cảm thụ được sự mềm mại của cơ thể thiếu nữ. Một ngọn lửa không thể nhịn bốc cháy lên trong cơ thể mạnh mẽ của Phong, anh tham lam chiếm lấy cặp môi ành đào của Linh, hút lấy hương vị ngọt ngào bên trong, hai tay liên tục thăm dò những đường cong trên cơ thể duyên dáng của cô, môi cô bị cả miệng anh chăm chú bao chặt lại, cái lưỡi thơm tho mềm mại dụt dè tiến nhập vào trong miệng Phong, linh hoạt như một con rắn nhẹ nhàng mút vào làm Phong cảm thấy tâm thần mình như muốn bay lên chìm đắm trong sự ôn nhu triền miên. Không biết bao lâu đôi môi hai người mới chịu tách biệt ra do phải thở dốc, Phong yêu thương nhìn Linh tràn đầy xuân ý, đôi mắt vốn dĩ trong suốt của cô lúc này ngập đầy nước, bên trong chứa nhu tình vô hạn. Bàn tay to lớn của Phong tiến vào trong lóp quần áo của cô bắt đầu lục lọi leo trèo trên làn da mịn màng của cô làm cô tê dại cả một vùng, sức nóng của nó khiến cô như bị bỏng làm cô run nhẹ. Cái móc sau lưng nhẹ nhàng bị bàn tay khác tháo mở, lớp che chắn cuối cùng bi lới lỏng, bàn tay đầy vết trai do nắm tại của Phong phủ lên trái tim cô làm cô run lên, ánh mắt mơ màng hướng lên, môi hé mở phun ra một hơi nóng rực kèm theo một tiếng nỉ non, hai tay ôm lấy tấm lưng hùm siết lại, hai gốc ép vào nhau cố ngăn sự ngứa ngáy bên dưới. Trong cơm mê tình một bàn tay nhỏ bé của cô như vô thức hướng tới phía dưới nhẹ nhàng ma sát vài cái làm cho bộ phận vốn đang bành trướng đến cực điểm làm căng tức khó chịu vô cùng. Không phải đợi lâu, chợt Phong thấy nhẹ bẫng. thằng nhỏ được một bàn tay ôn nhu chạm vào khiến Phong thoải mái đến độ thở dốc một hơi, bàn tay vốn dừng lại trên ngực thiếu nữ theo làn da mịn mát luồn ra sau lưng, hơi dùng sức, kéo thân thể mềm mại ấm áp của cô dính sát vào ngực mình, dùng cơ thể tráng kiện của mình tậm hưởng hết mọi ôn nhu. Hô hấp của Linh càng ngày càng gấp, bàn tay nhỏ khả ái nhưng không kém gì Phong, từng đợt cảm giác sung sướng cực kì mạnh mẽ treen từng động tác của cô từ dưới Phong lan đến khắp toàn thân khiến dục vọng của Phong dâng trào, dục hỏa bòng cháy một cách mãnh liệt, hôn nhẹ lên vành tai đã phủ đầy sắc đỏ:
– Anh không chịu nổi nữa rồi
Linh nhìn Phong một chút, cười kiều mị mà ngượng ngùng trong lúc tâm thần của Phong đang mê man đến cực độ thì Linh lại lại nhẹ nhàng trách ra khỏi lòng Phong khiến cho anh nhất thời có cảm giác mất mát trống rỗng đến cực độ. Phong nhìn Linh nghi hoặc:
– Tắm rửa trước được không?
Linh cúi đầu, miệng treo nụ cười ôn nhu khẽ liếc Phong. Phong căng quá, nhịn không nổi định tiến lên thì Linh như một cơn gió chạy vù ra ngoài:
– Anh đi tắm đi.
Phong cười khổ nhìn thằng nhỏ như cái chày đang hướng về trước lắc đầu đi vào nhà tắm. Nhanh chóng xả đều nước quanh người Phong lau khô rồi cứ thế đi ra, ngồi lên giường ôm cái gối chờ đợi. Lúc sau, cánh cửa Phòng nhẹ nhàng mở ra, Linh xõa tung mái tóc của mình, trên người còn quấn một chái khăn tắm màu trắng rụt rè đi vào, khẽ liếc thấy thân thể trần trụi của Phong trên mặt nhịn không được đỏ hồng lên vội vàng cúi đầu che dấu. Cánh cửa phía sau tự đóng lại vang lên một tiếng “cạch” khẽ làm Linh giật bắn mình bối rối.
– Lại đây với anh
Linh nhích chân bước từng bước nhỏ mà cảm thấy thân thể không vững vàng, hô hấp tăng dần tỉ lệ nghịch với khoảng cách hai người, những giọt nước ở đâu đó tràn xuống làm đùi cô ngứa ngáy, nhịn lắm cô mới không với tay xuống dưới. Ánh mắt Phong sáng rực như đèn pha, cái khăn tắm che không được thân thể mê người kia. Bờ vai nhỏ nhắn, xuôi xuống là hai cánh tay như ngó sen đang cẩn thận từng li từng tí một nắm lấy cái mép khăn. Khuôn ngực mịn màng mát lạnh cả mắt, hai gò nổi lên hở một phần ra ngoài ra thôi thúc sự tưởng tựng sự đầy đặn tròn chịa của nó. Thiếu nữ này thật đẹp. Mép khăn bên dưới không che hết được cặp đùi đầy nhựa sống, nó thon gọn mịn màng, trắng như được làm từ ngọc, nó mong manh như mọng nước. Như cảm giác được ánh mắt của Phong cô không khỏi lúng túng mà bước nhanh hơn. Linh định ngồi xuống thì Phong nắm lấy tay giữ lại, với lực đạo rất ôn nhu nhẹ kéo cô ngồi lên mình. Linh quay mặt tránh đi ánh mắt tham lam của Phong nhẹ nhàng ngồi xuông. Phong phản ứng nhanh như cắt kéo cái gối ra. Bờ mông no tròn đặt xuống đúng cái thứ kia làm Linh giật bắn mình thét lên nhổm dậy lùi lại làm Phong cười khổ.
– Là chồng em đây mà,… lại đây với anh
Phong dang hai tay, mở rộng vòng ngực ra, nụ cười yêu thương vô cùng ôn nhu. Linh liếc nhanh thằng nhỏ, đâu có thấy ôn nhu gì đâu, nó như quả mướp vậy, dữ tợn nhe răng trợn mắt nhìn cô chằm chằm làm cô đỏ lựng mặt, nhưng trong lòng chờ mong nhiều hơn là sợ hãi. Linh nhẹ nhàng lại ngồi lên, thằng nhỏ nóng rực chạm vào mông cô làm cô tê dại của một vùng da, sâu thẳm trong cô đang ứa ra một dòng cam lộ. Cô thở ra một hơi dài, mềm nhũn nằm yên trong vòng tay anh im lặng lắng nghe cảm xúc của thâm thể. Phong nghiêng người, áp tay xoay đầu cô lại, trước đôi mắt mê ly của Linh anh phủ lên đôi cánh môi anh đào. Rất nhẹ nhàng, rất tinh tế, vô cùng ôn nhu Phong đưa Linh tới với mình. Đỡ lấy lưng cô, Phong đặt tay lên bàn tay nhỏ bé đang bảo vệ thành lũy duy nhất kia kéo ra, kéo theo cả cái khăn, thả nó tự do rơi xuống dưới nền nhà:
– Em đẹp lắm, người yêu ơi!
Thân thể trắng nõn quyến rũ vô hạn, đối nghịch với tâm tư còn trong trắng của Linh hiện ra trước mắt Phong, da thịt nhẵn nhụi mịn màng như tơ toát ra ánh sáng trong suốt, cặp vú thiếu nữ kiên quyết kiêu ngạo vươn thẳng ra trước, vòng eo mảnh khảnh, chân ngọc thon dài toàn thân không tìm thấy một chút tỳ vết nào. Đặc biệt, nơi giao nhau nổi lên một chùm lún phún phát ra từng đợt hương dâm khiến tâm hồn Phong chìm đắm. Như cảm nhận được ánh mắt của Phong, Linh luống cuống tìm vật che chắn, khuôn mặt nhuộm thêm một tầng đỏ lựng, hơi thở có chút lộn xộn. Mắt thấy tình cảnh hoạt sắc sinh hương như vậy, thân thể của Phong lập tức làm ra phản ứng tự nhiên nhất, nóng rực, bành trướng đến cực điểm. Linh ngồi lên nó mà thấp thỏm không yên nhưng vẻ chờ mong thấy rõ. Phong vuốt nhẹ vai mềm của cô, rồi từ từ trượt xuống dưới, đi qua eo nhỏ rồi dừng lại đùa giỡn với cặp mông mềm mại mà đầy ắp rắn chắc của cô, nơi đang bị thiêu đốt bởi bộ phận kia. Thân thể đặc biệt mẫn cảm, bị Phong âu yếm khiến cô phải nhẹ giọng rên rỉ, toàn thân tựa hồ không có sực lực, mềm nhũn dựa vào lòng Phong. Cảm giác ngứa ngáy nơi cái bàn tay đầy trai tiếp xúc tới Linh không chịu nổi vội chụp lấy tay Phong, đồi núi lên xuống theo từng nhịp thở sâu gấp gáp lập tức bị tóm gọn:
– Ứ… anh…anh… ư…..
Linh khẩn trương vội chụp lấy bàn tay quái ác kia, nhưng không giằng ra mà ưỡn ngực ấn chặt vào, nơi đó là nơi trái tim. Phong úp lên đồi núi của thiếu nữ mà có chút khẩn trương, nhịp tim cả hai tăng cao theo từng tiếp xúc. Ôm lấy thân thể trơn mềm của Linh khiến cho thân thể lả lướt của cô toàn bộ kề sát vào mình, nhẹ nhàng bóp vào. Thân thể mềm mại khẽ run lên trong lòng Phong, Linh xoay đầu, hơi thở mê người mạnh mẽ phun lên mặt Phong nóng rực. Phong biết cô đang chờ đợi điều gì, cúi đầu tìm kiếm môi anh đào của cô, cái lưỡi thơm mềm mại của Linh lập tức luồn lách vào trong miệng Phong, linh xỏa mà ôn nhu quấy lấy Phong một chỗ. Mỗi một nhịp bóp vào chầm rãi mà đầy lực của Phong, người Linh ưỡn lên, qua lỗ mũi phun ra một hơi nỉ non “ư…”. Phong ngả người ra sau để cô nằm ngửa lên mình
– Ư…anh…..
Linh định khép lại thì đã trễ, nơi cái lỗ nhỏ mới được khai phá không lâu bị xâm chiếm, Linh dùng cả hai tay siết lấy cánh tay quái ác kia nhưng không có ý giằng ra, những cử động nhỏ xíu của ngón tay Phong làm cô tê dại, cặp đùi non mọng như bản năng sai khiến mà tách dần ra. Những cảm xúc sung sướng mà tê dại từ dưới truyền đến khắp toàn thân, Linh chìm ngỉm trong xuân tình, Linh xoay đầu, ôm lấy cổ Phong đưa môi tới điên cuồng mà mút lấy những mật ngọt, một tay nắm lấy thằng nhỏ của Phong mà sục xạo liên hồi. Rồi “ư.ư.ư.ứ……”. Người Linh căng cứng, run run, tay bóp chặt thằng nhỏ khiến Phong đang ở chín tầng mây, bị đau đớn mà rớt phịch xuống đất. Linh buông môi anh ra mà thở hổn hển, bắt gặp ánh mắt của Phong vội dụi mặt vào ngực anh, dấu đi khuôn mặt thỏa mãn:
– Sướng không?
– Gì ?
– Con bướm nhỏ của anh đó, nó có sướng không?
– Làm gì có con bướm nhỏ nào của anh ở đây ?
Không có gì che chắn, Linh chỉ biết dụi đầu vào ngực anh, dấu đi biểu hiện cảm xúc tuyệt diệu. Phong bật cười, nâng đầu thổi một làn âm thanh vào tai cô:
– Lồn em có sướng không ?
– Thứ dâm dục, đồ thô tục ?
Linh xấu hổ nũng nịu đập vào vai người yêu. Biểu hiện nhu mỳ của Linh làm Phong ngứa ngáy không thôi, bất ngờ xoay người đè lên tấm thân nhỏ bé:
– Á… anh định làm gì ?
Linh khẩn trương vội khép đôi đùi ngọc lại nhưng đã trễ, Phong đã chiếm lấy vị trí trung tâm, thằng nhỏ hướng thẳng về trước, chạm vào phần thịt non mềm đã ướt đẫm:
– Em nói xem, anh định làm gì ? Nói đúng có thưởng ?
Miệng cười của Phong dê xồm hết sức. Linh lo lắng:
– Đừng mà, định làm gì em thế ? Người em nhỏ bé thế này, anh đè lên sao em chịu nổi.
Đột nhiên, Linh như biến thành người khác, ánh mắt ngập nước trông yếu ớt vô cùng khiến người phải nâng niu yêu thương, lại trông dâm đãng vô cùng, chờ mong tình lang lao đến dày vò một phen.
– Còn làm gì nữa ?
Phong vô cùng xúc động, nói nhỏ vào tai cô:
– Anh định địt em.