Phong lưu dâm lộ - Chương 117
Chương 117
Bí mật của cô Nguyệt
Phong đến nhà Nguyệt. Nguyệt bất ngờ khi thấy Phong đến. Nàng hỏi:
– Cháu tìm cô có chuyện gì không ?
Phong trách:
– Sao từ hôm đó cô vẫn không gọi trả lời cháu.
Nguyệt lúng túng mãi mới nói:
– Vì cô chưa chuẩn bị tinh thần.
Nàng nói là chưa chuẩn bị tinh thần nhưng thực ra nàng đang cố trốn chạy. Phong nhìn vào mặt Nguyệt làm nàng càng bối rối. Phòng hỏi :
– Sao khi cháu đề cập đến việc kết hôn với cô là cô lại trốn tránh vậy ?
Mãi Nguyệt mãi mới nói ra được:
– Vì .. vì … cô không muốn lấy chồng.
Phong thắc mắc:
– Sao cô không muốn lấy chồng ?
Nguyệt giải thích
– Cô không muốn lấy chồng không phải vì cô lãnh cảm, cô không có ham muốn. Vì cô không có lòng tin vào đàn ông, cô thấy ghê tởm trước những ham muốn, thèm thuồng chiếu lên cô, những thứ giả tạo mà họ cố thể hiện ra. Chiếc váy cưới kia cô đã mặc rất nhiều lần. Cô mặc trong phòng, một mình trong phòng. Cô tưởng tượng đó là đêm tân hôn của cô, cô ảo tưởng tới một chàng trai hoàn mỹ, khỏe mạnh an ủi cô. Cô tưởng tượng người đó làm tình với cô. Cô chọn mua một cái dương vật giả lại to nhất. Đêm đầu tiên cô dùng nó đâm mạnh vào lồn mình, cô dùng hết sức đâm vào, cô đau đớn nhưng lại càng đâm vào mạnh hơn. Cô chảy rất nhiều máu, đau đớn vô cùng nhưng lòng cô đau hơn. Cô muốn cưỡng hiếp bản thân mình, muốn tự cướp đoạt mình. Cô không thấy sung sướng gì cả, đau đớn vô cùng nhưng trong lòng thỏa mái vô cùng, cô đã tự giải thoát cho mình khỏi đàn ông. Cô không còn ham muốn sung sướng từ đàn ông nữa. Sau hôm đó, lồn cô bị thương tổn nặng, cô nằm ở nhà mất nửa tháng mới xuống giường được.
– Sao cô phải khổ thế?
– Cô hận đàn ông, cô hận, hận kẻ bạc tình kia.
Nói là hận thù, nói đau đớn nhưng mặt cô bình tĩnh vô cùng như thể đang nói về người khác vậy. Những lời tự sự của cô làm Phong thấy đau đớn. Vòng tay siết mạnh cô như muốn cô tan vào người mình. Phục hồi được một thời gian, cô tự lừa bản thân là mình đã được giải thoát. Nhưng một hôm cô chợt thấy hắn đang cười nói với một cô gái trẻ, cô lại trở lên điên cuồng. Cô bị hắn tát một cái thật thê thảm, miệng cô tóe máu, cô còn tưởng mình văng mất cả chiếc răng… Tối đó cô lại cưỡng hiếp bản thân mình và lại tĩnh dưỡng một thời gian nữa mới xuống giường đi lại được… Sau đó cô bỏ đi, cô muốn rời xa cái nơi đã cho cô một tình yêu non dại, mang theo chiếc dương vật giả kia, cô đã hoàn toàn thuộc về nó. Và sau đó, thi thoảng nó cưỡng hiếp cô nhưng không còn mạnh mẽ khiến lồn cô tổn thương nữa, nó đã cho cô biết bao sung sướng. Đến khi cô trở về. năm đó cô gặp một chàng trai tre, chàng trai 15-16 tuổi, thật đẹp trai, thật biết quan tâm tới cô, làm cô vui vẻ. Những câu bỡn cợt tán tỉnh đầy lộ liễu của chàng trai đó không làm cô phản cảm, cô thấy ngượng ngùng, nhưng cô không vượt qua rào cản để đến với tình yêu. Hàng đên cô ôm hình ảnh đó chìm vào giấc ngủ. Chiếc dương vật giả kia không còn mang hình ảnh hồi trước cưỡng hiếp cô nữa. Mỗi lần nó đâm vào lồn cô, cô thốt lên tên chàng. Cô tưởng tượng nó là chàng trai kia. Cô chiều chuộng hết mình, cô cho nó dùng lỗ đít thay lồn mình để coi như dâng tặng một trinh tiết. Cái đau làm cô thấy mình đã hiến dâng cho chàng một trinh tiết. Cô nín đau đâm tới mạnh hơn, mạnh hơn nữa. Cảm giác đau đớn khi cái dương vật giả đâm vào làm cô thấy vui vẻ. Cô đã thỏa mãn cho chàng. Cô thấy không đủ cho chàng, cô dùng miệng mình
– Khi cô dùng những từ tục tĩu, dâm đãng cháu không khinh cô chứ.
– Không hề, cháu chỉ thấy kích thích và ham muốn thôi. Mà cô học từ ai đó ?
Nguyệt :
– Cô học từ một cô bạn của cô.
Phong thắc mặc :
– Bạn cô đã gặp chuyện gì khiến bạn cô lại cắm ghét đàn ông với hành hà bản thân vậy ?
Nguyệt kể:
– Cô bạn cô có chồng nhưng không được hạnh phúc. Người đàn ông của bạn cô đã không chỉ phản bội bạn cô để đi với người phụ nữ khác mà còn đối xử tệ bạc với bạn cô. Đã vậy cách đây mấy tháng khi cô đến nhà bạn cô chơi. Khi cô và bạn cô đang nói chuyện thì anh ta về. Rồi anh ta không nói gì mà tát bạn cô mà không vì lý do gì cả. Khi chứng kiến hành động của anh ta mà cô từ đó căm ghét đàn ông.
Phong hỏi:
– Cô bạn thân của cô sau đó sống thế nào ?
Nguyệt nói:
– Cô bạn của cô sau đó đã ly hôn với anh ta. Sau khi ly hôn bạn cô không quen người đàn ông nào khác nữa. Vì người chông cũ của bạn cô làm bạn cô tổn thương lớn nên từ đó bạn cô căm ghét đàn ông, xa lánh đàn ông cũng như tự hành hạ bản thân.
Phong nhìn Nguyệt hỏi:
– Cô căm ghét đàn ông. Vậy thì cô có căm ghét cháu không ?
Nguyệt bị Phong nhìn khiến nàng lúng túng mãi nàng mới:
– Cô không cảm thấy căm ghét cháu mà cô còn cảm thấy an toàn khi ở bên cạnh cháu.
Phong nắm tay Nguyệt :
– Nếu cô cảm thấy an toàn khi ở bên cạn cháu. Vậy thì cháu sẽ ở bên cạnh để bảo vệ cho cô.
Nguyệt nghi ngờ:
– Cháu nói thật chứ ? Hay chỉ nói suông thôi.
Phong khẳng định:
– Cháu không nói thật thì cháu đã không muốn kết hôn với cô.
Nghe Phong nhắc đến đến chuyện muốn kết hôn với cô làm cho cô mặt đỏ lên. Phong hỏi Nguyệt :
– Em đồng ý động phòng hoa chúc với anh nhé.
Nguyệt bất ngờ khi Phong đổi xưng hô với cô. Nhưng cô không phản đổi mà chỉ nói:
– Để đến đêm nay chúng ta sẽ động phòng hoa chúc nhé anh.
Nghe Nguyệt nói thì nàng đã đồng ý. Phong ôm Nguyệt:
– Anh không đợi được đến tối. Anh muốn được đông phòng hoa chúc với em ngay bây giờ.
Nguyệt để Phong ôm nàng. Nàng vẫn nghi ngờ lên hỏi:
– Anh vẫn muốn động phòng hoa chúc ngay cả sau khi biết về bí mật của em sao ?
Phong:
– Do biết rõ về bí mật của em mà anh lại càng muốn được động phong hoa chúc với em.
Thấy quyết tâm của Phong làm cho Nguyệt cảm thấy vui. Nguyệt nói:
– Anh đợi em đi thay váy cưới nhé.
Phong cười:
– Anh muốn thấy em mặc váy cưới ở ngay đây.
Nàng đi tới tủ quần áo lấy bộ váy cưới ra. Nàng cởi bộ váy đang mặc ra mặc chiếc váy cưới. Phong chăm chú nhìn Nguyệt mặc chiếc váy cưới. Nàng mặc xong chiếc váy cưới thì xoay trái, xoay phải trước mặt Phong. Mặt nàng lúc này ửng hồng. Phong tiến tới nắm tay Nguyệt:
– Em mặc váy cưới đẹp lắm.
Không để Nguyệt nói gì. Cậu hôn môi nàng. Nguyệt hôn lại. Phong cởi váy cưới trên người Nguyệt ra. Chiếc váy cưới của Nguyệt nhanh chóng rơi khỏi người Nguyệt. Phong hôn Nguyệt say sưa. Cậu nhả môi Nguyệt, hôn xuống dưới. Cậu ngậm núm vú Nguyệt mút như một đứa trẻ. Nàng sướng lên kéo cậu sát vào ngực nàng. Nguyệt cười:
– Anh mút vú làm em sướng lắm.
Phong hôn xuống dưới, cho lưỡi vào trong lồn nàng ngoày làm người run lên. Một dòng nước trong lồn nàng chảy ra. Phong đút thằng nhỏ vào cô bé của Nguyệt. Nguyệt trợn mặt khi thằng nhỏ của Phong đâm vào cô bé của nàng. Cho dù nàng đã dùng cặc giả nhưng mà giờ vẫn cảm thấy đau. Phong đẩy lút can thẳng nhỏ vào sâu trong cô bé của nàng. Phong để thằng nhỏ để cô bé của nàng quen với thằng bé của cậu. Phong thúc từng cú vào sâu trong lồn Nguyệt. Cô bé của Nguyệt bóp nghẹt lấy thằng bé của Phong làm cậu sướng. Mãi Phong không giữ được nữa. Thằng nhỏ phun vào trong cô bé của Nguyệt. Nguyệt cảm thấy như nước lũ chảy trong lồn nàng. Phong rút thằng nhỏ ra. Phong nằm xuống cạnh Nguyệt. Nàng dựa đầu vào ngực Phong. Nguyệt thủ thỉ:
– Em hạnh phúc lắm.
Phong cười:
– Không chỉ hôm nay mà sau này anh sẽ lúc nào cũng đem lại hạnh phúc cho em.
Nguyệt cười khi nghe Phong sẽ đem lại hạnh phúc cho nàng sau này. Phong thủ thỉ:
– Đêm nay anh ngủ lại với em nhé.
Nguyệt sợ Phong sẽ còn địt nàng lên nàng vội từ chối:
– Anh cứ về nhà đi. Mai chúng ta còn gặp nhau nữa mà.
Phong mặc quần áo. Phong hôn môi tạm biệt Nguyệt. Nguyệt để Phong hôn nàng. Nguyệt xuống mở cửa để Phòng về. Phong về gần đến nhà thì nhận được điện thoại. Cuộc điện thoại là của Hà gọi.
– Tối con qua nhà mẹ ăn cơm với mẹ nhé.
Phong nói qua điện thoại:
– Tối con sẽ qua ăn cùng với mẹ.
Nghe tiếng cười của Hà qua điện thoại thì Phong đủ biết là Hà vui khi tối cậu qua nhà nàng ăn tối cùng nàng.