Phong lưu dâm lộ - Chương 116
Chương 116
Điệp là người tình của anh nhé
Phong hôn cô say mê một lúc mới nhả môi cô ra hỏi:
– Giờ thì dì còn cần đi uống nước nữa không ?
Điệp cười, lắc đầu:
– Tưng đấy nước là quà đủ rồi.
Phong lại bế Điệp lên giường. Phong xoa vú Điệp:
– Dì làm người tình của cháu nhé ?
Điệp bất ngờ trước lời đề nghị của Phong. Nàng trầm tư suy nghĩ. Nàng đang đấu tranh tư tưởng trước đề nghị của Phong Dù gì thì nàng và Phong đã gần gũi nhau trên mức quan hệ giữa dì và cháu rồi. Với lại nàng cũng đang cần một người đàn ông bên cạnh để an ủi nàng. Sau một hồi suy nghĩ, Điệp gật đầu. Phong đút thằng nhò vào cô bé của Điệp. Do cô bé của nàng đã bị kích thước của thằng nhỏ của Phong khai thông nên giờ thằng nhỏ vào dễ dàng hơn. Phong thúc từng cứ vào sâu cái lỗ khít khao của nàng. Phong thủ thỉ:
– Cô bé của em làm thằng nhỏ của anh sướng lắm.
Điệp trợn mắt nhìn Phong:
– Sao cháu lại gọi dì như vậy ?
Phong cười:
– Thì em đã đồng ý làm người tình của anh rồi mà.
Nàng không nói được gì vì nàng đã đồng ý là người yêu của cháu nàng. Chỉ là nàng chưa quen khi Phong gọi nàng là em. Cơn sướng của nàng lúc nãy lại ập đến làm nàng phải rên rỉ và cũng không làm nàng suy nghĩ được gù nữa. Nàng để cơ thể nàng trôi theo cơn sướng. Phong thúc cặc cậu sâu vào trong lồn Điệp làm nàng càng sướng. Mãi rồi cặc cậu bùng nổ như núi lửa phun trào nham thạch phan vào sâu trong lồn Điệp. Đến khi Phong đã rút thằng nhỏ ra rồi mà nàng vẫn nằm im. Thì ra dư ấm sướng do thằng nhỏ của Phong đem đến cho nàng làm nàng vẫn con nâng nâng. Mất một lúc nàng mới trở lại thực tại. Sau khi dư ấm sướng trôi qua, Điệp mới đỏ mặt xấu hổ. Nàng thủ thỉ :
– Khi chỉ có anh và em thì mới xưng hô là anh em nhé.
Phong đồng ý. Điệp còn dặn Phong:
– Chuyện giữa anh và em đừng để cho ai biết nhất là con bé My.
Phong cười:
– Hay là anh và em cho bé My biết về mối quan hệ giữa anh và em nhé.
Điệp trơn mắt:
– Anh có bị điên không ? Anh muốn con bé My không nhìn mặt em nữa sao ? Ngoài ra anh mà công bố quan hệ giữa anh và em thì em làm sao còn dám nhìn mặt mọi người trong họ nhất là mẹ anh chứ. Lúc đó em chỉ còn chết thôi.
Phong cười:
– Anh chỉ trêu em thế thôi.
Điệp đặt tay lên vuốt vuốt ngực nàng. Hành động của nàng làm như thể nàng vừa trải qua một chuyện kinh khủng xong. Nàng trách Phong:
– Anh muốn em chết vì đau tim.
Phong xin lỗi Điệp:
– Anh biết lỗi rồi. Lần sau anh sẽ không đùa như vừa nãy nữa.
Điệp nhắc nhở :
– Lần sau anh đừng đùa như vừa nãy nhé.
Biết Điệp còn lo lắng nên Phong vội trấn an Điệp :
– Em yên tâm. Bé My sẽ không bao giờ biết mối quan hệ giữa anh và em đâu.
Điệp thấy Phong vẫn không mặc gì trên người. Nàng :
– Anh mặc quần áo vào đi. Nhỡ con bé My về lúc này thì chết giờ.
Nghe Điệp nói, Phong cũng sợ My biết sẽ ghét cậu nên cậu vội mặc quần áo vào. Khi cậu quay sang dì cậu thì nàng cũng đã mặc xong váy. Phong và Điệp xuống dưới nhà. Cả hai vừa xuồng thì My đi học về. My chào mà làm cho cả Phong và Điệp giật mình. Phong và Điệp nhìn nhau. Phong nghĩ :
– May dì giục mình mặc đồ ngay không thì bé My biết rồi.
Ánh mắt của cả hai không qua được ánh mắt của My. My phán một cậu :
– Trông mẹ và anh Phong sao cứ như một đôi tình nhân.
Câu nói của My làm cả Điệp và Phong giật mình. Cậu nói của My làm cả hai bối rối. Cho dù cả hai bối rối nhưng cố biểu hiện không có gì xảy ra. Điệp còn mắng My:
– Con gái lớn rồi mà nói chuyện cứ như con nít.
My phụng phịu:
– Sao mẹ lại mắng con. Con thấy thế nào thì con nói lại vậy thôi mà.
Hai mắt cô bé còn đỏ hoe trực khóc làm Điệp áy náy. Nàng biết mắng My là không phải nhưng nàng phải làm thế để cố che lấpmối quan hệ bất chính giữa nàng và Phong. Phong trêu My:
– Em lớn mà vẫn mít ướt.
My quay sang Phong lườm:
– Anh lại còn trêu em nữa sao ? Anh có tin là em đánh anh không.
Nói rồi cô bé lao tới đấm đánh cậu. Cậu để cô bé làm. Phong kêu :
– Anh chịu thua.
My vừa đấm vừa hỏi:
– Anh còn trêu em nữa không ?
Phong nhăn nhó:
– Em tha cho anh đi. Anh không dám trêu anh nữa.
Do Phong giả vờ nhăn nhó nên chẳng có chút gì là đau đớn cả. My nhận ra ngay nên cô bé phụng phịu :
– Nhìn mặt anh là em biết anh nói không thực lòng.
Phong chịu thua trước hành động của cô em họ. Phong thấy cậu mà còn ở lại thì sẽ còn đau đầu với cô bé nên cậu đứng dậy để về. Điệp thấy đang nói chuyện thì Phong đứng dậy, nàng hỏi:
– Cháu có chuyện gì sao ?
Phong:
– Giờ cháu có việc bận rồi. Khi khác cháu lại tới chơi.
Điệp cười còn nháy mắt với cậu. Phong hiểu cái nháy mắt của Điệp là gì nên cậu cậu cũng nháy mắt lại với nàng. Phong rời nhà dì Điệp đi tới nhà cô Nguyệt.