Phong lưu dâm lộ - Chương 115
Chương 115
Dì Điệp – Lỗ dưới tuyệt vời
Nhìn thấy cánh cửa đằng xa, Phong thở phào một hơi, phun ra hết những mệt mỏi, nóng bức của ban trưa, trong lòng hồi hộp khó tả. Phong phải đứng hít thở một hồi, ổn định cảm xúc mới tiếp tục đi tới. Cánh cửa mở ra, khuôn mặt xinh đẹp với dáng người lồi lõm, những đường cong mê người hiện ra dù đã tận lực che dấu bên trong bộ đồ thoải mái rộng rãi mặc ở nhà. Đôi mắt ngượng ngùng nhưng ẩn sâu bên trong là sự nóng bỏng, khát khao và vẻ thỏa mãn sự chờ đợi.
– Chào dì, cháu mới tới!
– Vào đi
Cô để cửa đấy quay vào, để lại một làn gió thơm. Điệp thấy tim mình lâu rồi mới đập dữ dội lên như vậy, khuôn mặt thiên sứ không khỏi nhuốn sắc hồng, cúi đầu không nhịn được trên đôi môi anh đào hé ra nụ cười.
– Vào rửa mặt nhanh rồi ra ăn, em đói chết rồi. Trên đường có tạt vào đâu không mà đến muộn vậy? Có biết mấy giờ rồi không? Em còn tưởng anh cho nhà em leo cây đó.
Phong buông đồ, chạy nhanh vào toalet cho cái lỗ tai nó thanh thản. Đối đáp lại vài câu, kiểu gì nó cũng mè nheo một lúc. Rất nhanh Phong đi ra, ngồi xuống bàn. Dì Điệp và My đã ngồi đối diện, cô em họ không nhịn được đã động thủ rồi.
– Lát anh ở định ở đây học cùng em nên tranh thủ tạt qua nhà mang đến ít sách vở… Ăn chậm thôi, chẳng giống thục nữ gì cả
– Khiến anh thất vọng rồi, lát em đi học. Anh tới muộn quá, em phải ăn nhanh đi cho kịp. Em phải ghé nhà sách nữa
Nói xong My còn không quên liếc nhanh đồng hồ.
“Có vể như cô bé này đã an bài thời gian rồi. Quá tuyệt, trời cũng muốn giúp mình mà”. Nghĩ tới mà Phong mừng rơn trong lòng, vị giác bị ảnh hưởng một mảng lớn, tim bắt đầu gia tốc, khẽ liếc dì. Vừa hay, ánh mắt hai người chạm nhau, Điệp vội cúi đầu, lòng không khỏi nóng lên. Trên bàn ăn hiện giờ, chỉ có phần của My là được oanh tạc mạnh mẽ, bên Điệp và Phong giống như mèo ăn vậy.
– Không đói à, sao hôm nay anh ăn như con gái vậy?
– Ăn như con gái là ăn giống em đó hả? Thân sĩ người ta ăn vậy đó
– Xì…
My mặc kệ, tiếp tục . Rất nhanh, My đã xong phần của mình. Có vẻ cô đang vội, chạy lên ôm đồ, rồi chạy xuống hôn mẹ rồi rất nhanh biến mất sau tiếng đóng cửa. Còn lại Phong và dì, không khí trở lên ngượng ngạo vô cùng. My đứng lại sau cánh cửa, cô liếc nhìn ngôi nhà rồi thở một hơi dài chậm rãi nhấc bước. Phong cắm đầu ăn từng miếng lớn như thể những món ăn hôm nay ngon lắm:
– Cứ ăn từ từ, ngần này đồ ăn dì không tranh với cháu đâu.
Phong gãi đầu cười. Rất nhanh ăn xong. Phong tỏ ý muốn lên phòng My tắm rửa rồi học bài. Đối với căn phòng đó, My đã chuyển giao toàn quyền cho Phong rồi, hai anh em không có câu lệ nhiều. Chỉ có vài khu vựa đặc biệt My tuyên bố là cấm địa, không những không được tò mò, còn nghiêm cấm Phong tiến gần trong bán kính 1m. Dòng nước mát mẻ xả vơi đi cái nóng bên trong, Phong giở vài quyển sách trong lúc chờ đợi nhưng trong đầu toàn là hình ảnh nóng bỏng của dì hôm ở nhà bà. Ánh mắt vẫn nhìn thẳng vào sách nhưng không thấy chữ nào cả, vô số hình ảnh của dì trong dĩ vãng xẹt qua óc Phong. Hình ảnh người dì hiền hòa, tiếng nói, tiếng cười nhẹ nhàng, chẳng bao giờ xúc động hay to tiếng luôn yêu thương Phong. Đó có lẽ cũng là lý do chính khiến Phong và My giống anh em ruột hơn là anh em họ. Rồi hình ảnh của dì thay đổi nghiêng trời từ cái hôm ở nhà bà. Một loạt hình ảnh dâm mỵ mê người của dì hiện ra, những bộ phận thiếu phụ phong tình vạn chủng đủ hình thái đâu phải vẻ hiền từ dịu dàng như trước. Nghĩ tới đây Phong đứng bật dậy, trong lòng hồi hộp khó tả, không thể ngồi im nổi. Phong đi qua đi lại, thi thoảng lại liếc về phái cửa, thời gian như trôi thật chậm. Nắm chắc hai bàn tay, Phong hít sâu rồi quyết định tới phòng dì. Cửa khóa trong!
– “Sao đây ? Không phải dì chờ mình tới an ủi sao ?”.
Phong có chút thất vọng nhưng không từ bỏ dễ dàng như vậy. Gõ cửa và chờ đợi. Không phụ lòng của Phong, cánh cửa chậm rãi lách ra một khe, khuôn mặt cô xuất hiện. Như có gì ẩn giấu, cô chỉ thò mỗi nửa khuôn mặt ra:
– Gì vậy Phong?
– Dì đang ngủ à?
– Ừ, dì thấy hơi mệt mỏi, vừa đặt người nằm nghỉ một chút thì cháu gõ cửa
– À… để cháu đấm lưng giúp dì nhé – Mắt Phong đảo loạn, vẻ chờ mong
Dì lưỡng lự rồi cũng đồng ý, cúi đầu lách người hé rộng cánh cửa dẫn tới thiên đường của dục vọng. Một làn hương mang theo hoocmon giới tính ập tới làm Phong nhẩy cẫng trong lòng. Chỉ hai bước, Phong đã đối diện với Điệp với dục vọng tội lôi. Mắt Phong trừng to hết cỡ, sáng như đèn pha. Điệp đã chuẩn bị khá kĩ càng, tóc mây buông xõa nhẹ nhàng phủ lên hai tấm vai trần, khuôn mặt được trang điểm khá đậm, phản ánh dục vọng và khao khát trong cô. Cô khoác một lớp váy mỏng đỏ rực mà mỏng tanh, quan trọng là nó… ngắn đến không thể ngắn hơn. Hai cái quai áo bé tí teo treo lên bờ vai nhỏ nhắn như không trọng lượng. Mép trên của tấm váy che nửa sườn bên trên của cặp vú tròn xoe, ngạo nghễ, lớp vãi cũng chẳng che được phần còn lại của nó. Qua lớp vải mỏng lờ mờ có thể thấy được hình dáng hoàn mĩ của nó, đôi núm cứng đanh dựng ngược lên lớp vải cho thấy được cô đang hứng tình đến đâu. Ánh mắt trắng trợn xâm lăng của Phong làm cô xấu hồ vô cùng, cúi đầu cô vội đưa hai cánh tay mảnh khảnh như ngó sen che đi cảnh xuân, khuôn mặt vì khẩn trương mà đỏ lựng đến cả mang tai. Cái váy thật độc chiêu, che chỉ ngang cái nơi sâu thẳm kia. Cái mu cao lớn tròn trĩnh đặc biệt của nhà cô đội lên trông thật lôi cuốn. Đùi ngọc hoàn toàn được đôi mắt Phong thưởng thức, trắng tinh, mọng nước, tưởng trừng động vào sẽ vỡ tan. Vòng eo nhỏ nhắn như điểm nhấn thắt lại phần trên và phần dưới đầy đặn. Cô như con cừu nhỏ lo sợ trước nanh nói hung ác, lại trông giống như diễm phụ đói khát chờ người tới chà đạp. Phong có thể dễ dàng nhìn xuyên qua lớp váy là như giấy bóng kính thấy được bên trong cô hoàn toàn trần truồng, cô đã chuẩn bị tất cả để đón nhận Phong, đón nhận một cuộc ái ân mạnh mẽ, đón nhận sự to lớn lấp đầy những trống rỗng sâu thẳm bên trong cô. Hình ảnh hương diễm làm Phong không nhịn nổi nữa, dục hỏa bùng phát dữ dội, mặt Phong đỏ găng. Như một tên đói khát Phong lao tới. Điệp hoảng sợ lui lại liên tục đến khi đụng thành giường mới thôi. Đường lui không còn, phía trước Phong vồ tới, thâm thể hương diễm mềm mại bị đè lên song song với tiếng thét hoảng sợ ẩn giấu sự phấn khích. “ư…” Môi thơm bị tấn công, rất nhanh cái lưỡi ma quái như con lươn trườn vào quấn lấy Điệp đang hoảng sợ nép mình trong khoang miệng. Điệp bị động, im lặng mặc những xâm chiếm của Phong. Cảm giác đè lên thân thể nhỏ nhắn mềm mại của người dì, môi mút lấy vô tận ngọt ngào làm Phong phấn khích vô cùng. Vú cô bị một bàn tay to lắm cách vải tham lam nắm bóp. Vạch mạnh áo váy xuống Phong há mồng ngoạm nguyên một bên vú, một cảm giác thư sướng tràn lên khiến cô phải cong mình há miệng “ha..”. Vú Điệp thật lớn, tròn trĩnh, thật săn chắc, Phong thưởng thức vô cùng, đôi núm đã cứng lên như hai hạt đậu phộng, cô đã sẵn sàng, cô đang khát tình. Đột ngột không một điềm cảnh báo, Phong úp nguyên tay vào cô bé phía dưới, nơi đã là một mảng lầy lội. Điệp như bị điện trích giật nảy mình, miệng thốt ra một hơi. Cả hai nơi bị tấn công, cô đã hoàn toàn chìm đắm, hai chân ngày một mở rộng, cô bé nhão nhoét đã thèm khát vô cùng.
– Tới… nhanh…
Phong ngồi bật dậy, thật nhanh, gấp gáp quang bỏ mũ giáp vứt xuống nhà. Quay lại nhìn cô, khuôn mặt xinh đẹp đỏ hồng, đôi mắt mông lung, miệng hé phả ra từng luồng nhiệt lượng gấp gáp. Phong đồ người vào giữa cái khoảng không cô dành sẵn, đè lên thân thể mềm mại chiếm lấy môi thơm. Bốn cánh tay siết chặt lấy thân thể của nhau muốm đối phương hòa vào mình. Thằng nhỏ qua lại trích vào cô bé khiến Điệp ngứa ngáy vô cùng. Cô không phải đợi lâu, Phong nhổm lên đưa nó vào đúng nơi tạo hóa dành sẵn cho nhau, và…
– Á….
Điệp siết chặt lấy Phong, trợn mắt há to miệng. Cái lỗ mới được khơi thông chưa lâu, nó vẫn còn nhỏ nhắn lắm, thằng nhỏ của Phong thì đâu có mắt, nó mạnh mẽ đâm vào như phản ánh nhiệt độ của dục hỏa trong Phong.
– Á…
Phong chống tay dùng sức đâm tới nữa, thằng nhỏ cường tráng xuyên vào một nơi chặt hẹp, nó cảm thấy rất rõ ràng những tiếng “bực, bực” của nói kia như bị xé ra, nhường đường cho bước tiến tới. Điệp bấu chặt hai tay Phong, há to miệng, trợn trừng nhìn Phong.
– Á… đau quá…
Sau tiếng thét là tiếng nỉ non của Điệp. Phong như điên cuồng trong cơn dâm, từng cú thúc vào đều mang hết mọi sức mạnh vùng cơ bụng. Thằng nhỏ bị cái lỗ chặt khít với những thớ thịt trơn ướt tuốt mạnh, chỉ có một từ “sướng”. Con sướng như nước vỡ đê bùng lên từng đợt. Mắt Phong đỏ ngầu, nghiến răng thúc mạnh tới:
– Á….
Tiếng thét lại vang lên, có lẽ là cực hạn của Điệp. Thằng nhỏ của Phong trời sinh đặc biệt cường tráng đến mức dị loại, dù đã có 1 đứa nhưng Điệp cũng chịu không thấu, phía dưới đau rát và thốn quá. Cô giẫy mạnh, thừa dịp Phong rút thằng nhỏ ra thì hất mạnh Phong ra, lăn vào sát trong nằm ôm con bướm nhỏ thổn thức. Phong giật mình như bừng tỉnh khỏi cơn dâm. Nhìn toàn cảnh hiện tại Phong thầm hô hỏng rồi.
– Xin… xin lỗi dì
Lời nói thật gian nan, Phong cố gắng sao cho giọng mình thành khẩn nhất. Im lặng bao trùm, chỉ còn tiếng thở của cả hai.
– Cháu coi dì… là gì vậy?
Tiếng nức nở nhỏ vang lên, hai hàng lệ nhỏ trượt xuống. Trong lòng Điệp bắt đầu xen lẫn mùi vị tủi thân chứ không có tủi nhục. Có lẽ đây là may mắn của Phong. Nếu không, chắc từ nay dì khỏi nhìn mặt Phong lắm.
– Cháu… cháu cũng không hiểu mình nữa. Vừa rồi… cháu như là người khác, như có ai đang điều khiển cháu vậy?
Phong gấp gáp, những giọt lệ của dì làm Phogn luống cuống chân tay. “duyệt gái vô số sao tự dưng lại…”. Hối hận vô cùng, Phong không biết phải làm sao, quan trọng hơn là Phong lo dì sẽ phản ứng mạnh mẽ và… có thể không thể tiến tới với dì được. Thằng nhỏ to lớn xìu lại dâm hỏa bị thổi tan đi đằng nào rồi. Hai người cứ vậy phải một lúc lâu sau. Phong cũng không đủ kinh nghiệm để an ủi một người phụ nữ. Dì như đã đỡ, ngồi dậy sửa lại mái tóc rối tung dì lặng lẽ đứng dậy, khập khiễng như bước hướng ra cửa. Phong gấp quá, nếu dì đi qua cánh cửa kia nó sẽ là vách ngăn vĩnh viễn giữa hai người. Quyết đoán, Phong bật dậy ôm lấy cô, Điệp đứng lại… hai người đứng im đó:
– Dì đừng đi!
Điệp gỡ tay Phong ra nhưng nó ôm chắc quá, mãi rồi cô thở dài một hơi.
– Cháu xin lỗi mà… đừng bỏ cháu…
– Dì đi uống nước thôi, đâu có bỏ cháu đâu… ngốc ạ
Phong hôn nhẹ lên cổ cô:
– Không phải đi nữa, cháu có nước đây
Thật ôn nhu, thật nhẹ nhàng, Phong nở một nụ cười yêu thương xoay đầy cô lại đưa tới một nụ hôn. Bờ môi mọng chín nhẹ nhàng được thấm ướt, miệng Phong bao phủ lấy hai cánh môi của cô,