Phong lưu dâm lộ - Chương 107
Chương 107: Linh: Phá trinh một lỗ
Linh mỉm cười xà vào lòng mẹ, dụi đầu vào đôi vú:
– Mẹ, sao lại xa cách với con thế, có anh Phong rồi không cần con nữa phải không, con buồn quá!
Thùy làm sao không biết con nhóc này giở trò chứ. Nhưng nghe con nói vậy cũng hơi sượng lòng:
– Sao thế được, mẹ yêu con không kịp nữa là… Cám ơn con đã cho mẹ những vui sướng ái ân, mẹ thấy mình trẻ ra rất nhiều, mẹ vui lắm. Từ giờ ngoài con ra mẹ có thêm một người thân, một người để nghỉ tới, để chia sẻ, để yêu thương.
Linh dụi đầu vào ngực mẹ cảm thán không thôi, cô không có chút ghen tức nào cả, cô không ghen với mẹ, không chút nào… thấy mẹ vui như thế cô cũng vui lắm. Từ khi cô sinh ra mỗi lần mẹ con nô đùa cô mới thấy nụ cười trên môi mẹ, mẹ hay ngồi một mình u buồn, hay lúc xem ti vi mà hồn để nơi đâu. Mỗi lần mẹ đi tìm tình về, đâu có thấy vẻ thỏa mãn hạnh phúc. Mẹ xin nghỉ, cả ngày ngồi ôm gối không nói tiếng nào. Cô lén nhìn mà không nén được những giọt lệ khóe my. Nghĩ lại mà Linh nghẹn trong cổ họng, mắt cay cay. Dang tay ôm chặt lấy mẹ:
– Mẹ! Con yêu mẹ!
– Mẹ cũng yêu con!
Hai mẹ con ôm nhau, nước mắt hạnh phúc chen chút nào lăn mãi. Linh cười mà nước mắt không dừng được, bởi nước mắt đó là nước mắt hạnh phúc.
– Ngoan, không được khóc nữa. Vui lên cô bé. Hôm nay “em” nghỉ sớm thả Phong cho “chị” nhé.
– Học đi, nói lung tung – Thùy xấu hổ gắt. – Từ sau đừng làm vậy nữa nhé, Phong nhìn thấy nó coi thường con – Thùy nhẹ giọng khuyên nhủ.
– Dám! – Khuôn mặt thiếu nữ làm tư thế giận giữ trông thật buồn cười, Thùy không nhịn được mà nắc nẻ.
– Kệ mẹ, con không biết, có anh Phong rồi là đẩy con ra.
– Mẹ ngượng mà – Thùy cúi đầu lúng túng.
– Hôm nào con sẽ lột sạch của mẹ. hahaha . Rồi trói mẹ lại xem mẹ chạy đi đâu – Linh nén các cơ trên khuôn mặt non nớt làm vẻ nguy hiểm.
– Đừng có nghịch ngợm…ư…
Linh bổ nhào lên mẹ, đẩy mẹ nằm ngửa xuống đưa môi tới, hai mẹ con lại chơi trò less. Thùy giẫy nhưng không ăn thua, Linh đang ở thế chủ động. Rất nhanh cái áo phông đã bị kéo lên tận cổ, áo lót bị vạch ra, một đôi thỏ trắng tinh lẩy bẩy bật ra. Linh đưa lưỡi tới đồng thời bóp mạnh xuống. “ứ”. Thùy luống cuống, tay chân cứ quậy lung tung nhằm thoát khỏi nanh vuốt của con hổ con. Vừa che được ở trên thì ở dưới thất thủ. “ứ..ứ..” Linh nhanh như chớp luồn tay xuống phủ ngay cô bé, miết cái khe đã rịn ra chút ít. Thùy nhanh tay với tay con kéo ra, luống ca luống cuống.
– Con… nghịch….á….
Chưa kịp phản ứng thì vú đã bị ngoạm một miếng lớn, cái hang khép kín bị hai ngón tay chọc vào.
– Con… con … buông…
Thùy giãy mãi, cuối cùng cũng thoát khỏi nanh ác, ấn Linh xuống đáp trả
– Con nhóc con này, hành hạ mẹ quá. – Thùy gắt lên, luồn tay vào đánh trả lại con bướm non.
Linh không trả lời, nhìn ra cửa. Có một đôi mắt tròn xoe đang mở cực đại, cái mồm nhét vừa cả quả trứng, nước dãi tong tong. Thùy thấy con không nói thì nhìn theo:
– Á…con….á….
Thùy nhảy cẫng lên, đầu quay tứ tung tìm khiên giáp, luống cuống kéo lại áo quần mà kéo càng thêm lộ. Trong cơn hoảng loạn không phát hiện Phong đã không đứng yên mà đi tới ôm lấy cô:
– Á… cháu… cháu…ư..ư…ư
Phong ôm lấy thân thể đang giẫy đành đạnh đưa môi tới, quyết đoán đè cô xuống. Cô giẫy mạnh quá “ứ.ư.ư.ứ”. Linh bên cạnh cười nắc nẻ. Cô thôi giãy, nằm im thở, mặc cho Phong hôn say sưa. Chợt, nhanh như điện cô trườn ra rồi chạy mất. Linh bên cạnh nhìn theo cười thích chí vô cùng. Hai mẹ con nhà này quả là cực phẩm. Bông hoa lớn chạy mất, không phải vẫn con bông hoa nhỏ này sao:
– Á… này… anh …. anh… ứ..ứ…
Linh không thoát khỏi nanh sói dễ dàng được. Cô rất nhanh thôi giãy, đưa môi thơm lên, hai người nhẹ nhàng mà nồng nàn trao đổi thật nhiều mật ngọt. Thân thể mềm mại bị đè lên như một cái công tắc, thồi bùng ngọn lửa đam mê. Phong ôm lấy thân thể nhỏ bé kéo áo lên, nhẹ nhàng đẩy cái manh giáp nhỏ bé phủ lên một ngọn đồi, nhẹ bóp. “ư….”. Người Linh giật giật, đôi môi run run mút mạnh. Bầu vú non mỡn bị biến dạng, bàn tay Phong nóng rực truyền đến từng hồi kích thích, từng làn sóng lan từ đó tới tận đỉnh đầu cô. Da gà cô mọc rồi lặn từng đợt, hai đầu gối ghì chặt lấy nhau nén lại cảm giác ngứa ngáy.
– Anh… anh ơi, ư….
Ngọn đồi kia tưởng chừng đã qua cơn nạn nhưng rất nhanh nó biết được câu đồng sướng tương liên. Một cảm giác nóng ấm, nhám nhám phủ lấy nó.
– Ôi, ư…. Sướng…..
Cô mở trợn mắt, cong người, há to miệng thở ra một hơi. Giống như một vụ nổ, sóng sung kích lan tới khắp toàn thân. Tình yêu và tình dục cộng hưởng làm cô thăng hoa, mắt cô đượm nước, mờ đi.
– Sướng….ư….. ứ!
Chợt cô giật cứng người, giữa hai chân cô có một bàn tay phủ lên. Bàn tay thận điệu nghệ, nó miết xuống làm cô phải thở đứt quãng, nó miết lên như mang cả thân thể cô lên, hơi thở tắc lại, hông cô ưỡn cao hết cỡ rồi rớt uỳnh xuống. Thở há miệng phun ra một hơi nóng, ngực cô lên xuống theo từng nhịp hổn hển như phát sáng trông thật đau mắt. Rồi cô thấy phía dưới mát lạnh dần rồi đùi cũng thấy mát. Cả hai lớp phòng thủ mỏng nhẹ bị bàn chân đạp bay:
– A…ư……ư…. Anh làm gì….ư… – Giọng cô nỉ non êm mượt vô cùng
Cái khe róc rác bị ngón tay lèn xuống, người cô rung rung. Cô bé đáng yêu đưa tới óc một tín hiệu cảnh bảo bị xâm nhập, đồng thời còn mang theo cả một cơn sóng sướng to đùng thổi lên tận đỉnh ngọn tóc.
– Anh làm em sướng
Phong đã trần truồng từ lâu, giờ Linh mới phát hiện ra.
– Đừng anh, em không muốn đâu, em sợ… a….a… anh..ư…
Buông cặp vú, thôi không hành hạ nó nữa. Phong xoay người lại dạng chân cô ra, nhanh nhẹn chen vào ngậm nay cái đỉnh
– Á…a…á….a. anh…sướng….anh….anh…em sướng…a…
Ôm xoay nghiêng cô lại theo một công thức “lục đỉnh” cực kì nổi danh, Phong ngậm lấy phần trên, dùng đầu lưỡi nhám của mình đá cho nó ngã siêu vẹo, ngón tay vạch ra như phanh áo cô bé, để lộ bảo tàng bên trong. Miết ngót tay dọc theo cái rãnh ướt, rồi trụ lại tại điểm cuối khẽ chọc chọc vào. Linh hoàn toàn bị tê liệt, hơi thở ngắt quãng, giựt giựt, mắt mê ly đầy nước, mốm to mà không có tiếng gì phát ra, tay bóp chặt hông Phong. Tỉnh táo và quyết đoán, Phong ưỡn hông lựa thằng nhỏ to lớn nóng hổi đúng đôi môi mọng chín đẩy khẽ vào. Trong cơn mê Linh thấy có gì chui vào miệng mình, cô mím chặt môi mút mạnh làm Phong mờ cả mắt, suýt bắn lung tung. Rất nhanh Linh nhận ra thằng nhỏ của thằng lớn đáng ghét. Cô mở mắt, toan ngửa đầu tránh ra thì bị một cơn sướng tràn đánh đánh rụng lả tả. Phong dùng ngón tay, rất khéo léo đâm vào cái lỗ trinh nguyên, đúng đến điểm thì dừng lại rút ra, tốc độ như điện, sản sinh dòng sướng cực lớn. Linh như đã lịm đi rồi, mồm cô thả lỏng, không còn quan tâm đến thằng nhỏ đang phục kích nữa. Phong rất nhanh phát hiện ra, bên dưới thì như máy, bên trên nhẹ nhàng đặt hai đùi ép lấy đầu Linh rồi nhẹ đẩy thẳng nhỏ xâm nhập vào. “ôi, mẹ của con ơi, sướng quá”
Đôi môi non dại vụng về khép lại. Thằng nhỏ chìm nghỉm. Bên trong, nó được cái miệng massage sướng hết tả. Phong đẩy thẳng nhỏ vào sâu hơn, mỗi lần rút ra lại sâu hơn nữa. Phong có thể thấy được nó cụng trúng điểm giới hạn của Linh rồi. Đầu Linh ngửa ra, có vẻ khó chịu, tiếng “ẹo” rất nhỏ truyền đến. Phong lại dịu dàng rút ra rồi đưa lại đúng tận điểm đó. Lại có tiếng “ẹo”. Cứ mỗi khi Linh giẫy đầu vùng ra thì Phong lại dùng nhất dương chỉ, xuyên thật nhanh vào cái lỗ nhỏ xíu kia, lưỡi đá cho bé đậu ngã trái ngã phải. Cứ vậy, tốc độ thằng em ngày một tăng nhanh, ngày một sâu hơn. Linh đã quen chút xíu rồi, cũng đã chịu được thằng em to lớn.
Trinh nữ chỗ nào cũng phê, thằng nhỏ rất nhanh truyền tới tín hiệu sướng, nhưng Linh đã cán đích trước. Người cô cứng lên, cặp đùi kẹp chặt lấy đầu Phong, ưỡn cô bé tới, hông cứng đanh, run run. Răng cô sực ngay thằng nhỏ khiến Phong trợn mắt, cơn sướng bị thổi bay sạch, nhanh chóng rút ra không… tiêu mất. “đã vậy thì…”. Phong bồi thêm một ngón tay, đâm mạnh:
– Á.á.á.. em sướng . em sướng…sướng…á………..
Linh hất mạnh cô bé vào mặt Phong theo từng nhịp giật tung của cơ thể. Cuối cùng thì dí sát, run run sau đó đổ xuống mềm nhũn, nhắm mắt thở hổn hển. Phong bị nghẹn, tức khí mút một cái. Cô bé còn rất mẫn cảm không chịu nổi.
– Á…em xin…á….
Linh vùng ra với lấy cái gối bịt kín, niêm phong nó lại nhìn Phong đề phòng. Phong giờ đâu khác gì con sói hung ác. Mặt đỏ, mồm miệng đầy nước, còn vương cái lông nữa trông thật buồn cười. Làm cô không nhịn được hixhix.
– Còn cười nữa, muốn đưa cả cô bé vào miệng anh à?
– Anh cũng…á…. Vừa rồi anh… không được… anh dám…
Vừa nói, chợt nhớ gì đó cô lấy gối che mặt lại, không dám nhìn Phong nữa. “Trời ơi, xấu hổ quá…”. Phong cười ha ha. Lại gần ôm lấy cô.
– Miệng em tuyệt vời lắm, mút thằng nhỏ của anh sướng lắm.
– Á.. đừng nói, đừng nói nữa – Cô dụi chặt đầu vào gối, ép lên hai cái tai mà vẫn nghe rõ tiếng Phong nói.
Phong giằng mạnh gối ôm cứng đầu cô không cho thoát, ghé tai bơm một hơi nóng rực đầy ý dâm:
– Anh còn tưởng mình vừa được một con bướm dâm đầy nước bao phủ, sướng quá. Anh còn tưởng mình đang… thực sự nữa.
– Thôi, em xin, đừng nói nữa mà – Linh nhỏ xíu năn nỉ. Thiếu nữ mặt mỏng chịu không thấu.
Im lặng nghỉ ngơi một lúc hai người đã phục hồi đôi chút. Linh ngồi dậy, quay mặt đi, cô muốn bí mật kiểm tra chút. Cô thở phào rồi liếc Phong, thấy anh đang vô tâm vô phế cười thì giơ hay cánh tay đập liên hồi:
– Còn cười được nữa, suýt nữa thì…
Phong ngồi lên ôm cô vào lòng, nhẹ an ủi:
– Anh biết chừng mực mà, em yêu tâm.
– Vâng! – Linh hạnh phúc, dụi dụi khuôn mặt còn đầy xuân vào ngực anh. Nhưng Phong bồi ngay một cú phá tan khung cảnh lãng mạn:
– Anh cũng chịu thiệt, cũng vừa phá trinh một lỗ của em rồi. Haahaha
Tưởng Linh sẽ nhảy cẫng lên đánh yêu vài cú cho đỡ xấu hổ. Phong ngạc nhiên nhìn xuống thì gặp ngay một đôi môi đang đưa lên. Linh hôn nhẹ lấy môi anh:
– Anh là người thân duy nhất của nhà em, đừng bỏ em với mẹ nhé!
Vẻ chờ mong, tha thiết của Linh làm Phong không cười đùa nổi nữa:
– Em đừng nói vậy, anh yêu em, anh yêu… – Phong cau mày mắt đảo vài vòng, hít sâu rồi cúi xuống nhìn thẳng vào hai mắt người yêu:
– Anh yêu em, anh yêu Thùy. Cả hai đừng rời xa anh.
Linh nhìn thẳng Phong, hơi há miệng, có lẽ là do bất ngờ hơn là ngạc nhiên. Miệng khẽ há nhanh chóng biến thành một khe dài, dần biến thành nụ cười. Linh nghiêng đầu dụi má vào cổ Phong. Hồi lâu, hai người im lặng ôm ấp vuốt ve cho nhau. Thằng nhỏ trích vào mông Linh ban đầu làm cô xấu hổ không thôi, nằm im trong lòng Phong, không dám nhúc nhích.
– Hôm nay buổi học bị bỏ dỡ rồi, giờ mà học nữa mai em mở mắt không nổi đâu. Đi ngủ thôi – Phong định kéo cô nằm xuống
– Thôi, tha cho em, thả em về đi, mẹ em chờ.
– Ai chờ, đây là phòng mẹ em mà – Phong cười, Linh cũng cười theo.
– Anh!
– Hử?
– Đi nói chuyện với mẹ em đi cho mẹ em đỡ buồn, em ngủ trước đây – Cô nhìn thẳng vào Phong cười động viên
– Ừ, cảm ơn em, em ngủ trước đi – Phong hôn cô một hơi dài rồi bế cô nằm ngay ngắn lại.
– Đi đi.