Phong lưu dâm lộ - Chương 103
Chương 103 : Giang: Nàng muốn – Anh muốn
– Trưa “hai em” về ăn một mình nhé, chiều anh về mang tới ít đồ đến ở rể.
Phong nheo mắt nói với Linh.
– Mới được có một hôm lại đá người ta rồi… – Linh phụng phịu
– Ngoan, ngày anh có vướng nhiều việc lắm, tối anh về mà. Nhà có hai cô vợ yêu xinh đẹp, anh không về thì biết lang bạt ở đâu chứ?
Sắp cuối năm, không khí học đã vô cùng khẩn trương rồi, những lúc rảnh rỗi ít thấy có người tụ tập vui đùa nữa. Thư viện khi nào cũng hết chỗ, mọi người trở nên hướng nội hơn. Phong cũng tranh thủ từng chút, còn thời gian để bay tới an ủi mấy người phụ nữ của mình nữa. Dù gì nó cũng từng là người đứng đầu, giờ mà tụt lại hơi mất mặt, mặc dù nó có đứng thứ hạng nào cũng vậy, nhưng ít ra không thể phụ tấm lòng mọi người được.
Dạo này đã công khai hóa, Linh như hình với bóng, hai người ngồi cạnh nhau lật từng trang sách vở.
– Vào lớp rồi, đi thôi em
Linh nhu mì như người vợ nhỏ lẽo đẽo theo sau. Chẳng ai muốn ăn thua mặt mũi với Phong trong vấn đề này, chỉ mong nó đừng có đi quơ lung tung là mừng rồi. Hoa thơm không thể để nó hái hết được, cũng may Phong từ xưa rất yên phận. Với gia cảnh nhà nó, chỉ cần đánh mắt một cái là bạn gái của mình xà vào lòng nó ngay, nguy hiểm lắm.
…
Cuối buổi cô Giang về sớm hơn, cô có chút chờ mong vào buổi trưa này. Cô chọn bộ đồ gợi cảm mặc lại, bỏ áo ngực. Nhớ đến những lời của Lan – mẹ Phong, cô không khỏi nóng người. Hình ảnh trong gương là một thiếu phụ thật đẹp, cô bảo dưỡng rất tốt. Cái váy áo ngực trễ lộ gần nửa cặp vú làm cô đỏ bừng cả mặt. Cô nhìn kĩ xem phạm vi hở ra, luồn tay các hướng bóp thử cặp vú đã lâu không có hơi trai. Chắc chắn là chẳng có cảm xúc gì rồi, cô thèm một bàn tay to lớn, chai sạn với nhiệt lượng lớn phủ nên nắn bóp. Chợt trong đầu cô lóe lên hình ảnh thằng Phong.
Cô mở mắt hướng mắt xuống phía dưới, nơi bóng tối ngực trị. Cô nhấc váy lên, đùi thon trắng hồng thẳng tắp xuống tận gót chân. Cô xoay nghiêng ngắm cặp mông mà mỗi khi cô đi qua bao ánh mắt thèo khát với theo, người khẽ cúi, vễnh cái mông lên làm tư thế hết sức gợi dục. Cô mỉm cười “mình đẹp mà”. Cô nhìn cái ngã ba hơi đội lên, thoáng mờ ánh đen xuyên qua lớp vải mỏng.
“cái lỗ kia của mình đã bao lâu rồi chưa có cái gì tiến vào, nó không trống vắng gì cả, chắc bị bịt kín rồi”. Cô chống tay lên gương nhìn khuôn mặt xinh đẹp đối diện. “mình đói khát quá rồi”. Thậm chí trong đêm vắng cô còn mong một tên đạo chích đập cửa sổ vào, mạnh mẽ hiếp dâm cô, làm cô tơi bời, làm cô liệt hết người, làm cái lỗ của cô phải tổn thương, phải rách toạc đến khi phải nằm viện mới thôi. “mình thèm khát quá, ai đó hãy tới hiếp tôi đi”. Cô gục đầu vào gương.
Chợt cô nhìn thấy đồng xu nằm trên mặt đỡ, cái đồng xu của khu giải trí, có lẽ con cô mang về. Cô nhìn chằm chằm vào nó hôi lâu rồi nhắm mắt lại một lúc. Cô lẩm nhẩm những điều gì đó như đang nói với trời cao. Cô mở bừng mắt, đứng tthẳng dậy nắm lấy đồng xu búng lên trời.
Tiếng chuông cửa làm cô giật bắn mình, cô với nhanh cái áo khoác khoác tạm lên, nhìn lại gương thấy đôi thỏ trốn kĩ mới chạy nhanh ra mở cửa.
– Em chào cô! Hôm nay em tới sớm mong buổi chiều cô phụ đạo cho em một buổi, và tiện thể ăn chực cô một bữa, đỡ phải ăn cơm tiệm – Cô Giang cũng biết dạo này nó ở nhà một mình mà.
Phong hôm nay có chuẩn bị mà tới. Nó không muốn như mấy lần trước, chỉ thưởng thức cặp môi mọng chín kia rồi về. Hôm nay nó muốn bám trụ ở đây thật lậu, tùy xem số trời có thể hưởng chút mật hay không. Phong đã chuẩn bị vô vàn tình huống rồi.
– Em vào đi – Cô bỏ cửa đó đi vào trước.
Phong nhanh nhẹn đóng cửa lại rồi mỉm cười bí ẩn ấn khóa. “tách”. Tiếng động nhỏ xíu làm cô Giang đi trước giật bắn mình, cô rất quen tiếng này. Nhưng hôm nay sao nó vang vọng vậy không biết. Trong lòng cô có vô vàng suy nghĩ sẹt qua. Cô cố trấn tĩnh định đi tới bếp. Cái mông lắc lư qua lại, nguyên cặp đùi lộ thiên mơn mỡn làm Phong chao đảo. “Ôi, cô đang câu mình à, nhưng cái áo khoác lại kín quá, cổ cũng che bằng hết, cái này gọi là dấu đầu lòi đuôi mà”.
Phong vào bếp ngồi vào bàn chống cằm nhìn cô. “Cặp mông kia mẩy quá, từ đằng sau làm tới sướng phải biết”. Thằng nhỏ căng nhức phía trong lồng. Thằng nhỏ có cơ bắp tốt thì sướng thật đấy nhưng ai mà biết được những lúc thế này khổ cực nhường nào.
Hai cô trò ngồi đối diện ăn cơm. Phong ăn cơm nhà cô cũng chẳng có gì mới lạ cả, hồi trước ăn ở đây không biết bao nhiêu lần, nhưng hôm nay nó mới đến lạ thường. Cả hai đều có tâm tư nên cơm nước nhạt phếch. Không muốn để lộ thái độ mất bình tĩnh nên cả hai đều cố nhai nuốt đủ nhiều, nhưng cơm trong miệng cứ như rơm ý, nhai mà như có nước xít xuống cổ còn cơm cứ đọng mãi trong miệng.
Phong ra phòng xem tivi để cô rửa bát bên trong. Xong cô vào toalet chút, đi qua gương cô đứng lại ngắm qua khuôn mặt mĩ miều phía trước, cứ vậy cô đứng im lúc lâu. Liếc nhìn Phong đang yên vị xem ti vi, lòng cô ngổn ngang nhiều suy nghĩ, cô cứ hít sâu rồi lại thở mạnh ra mãi như có điều đấu tranh vậy. Chợt cô thẩy đồng xu xuống dưới đất, mắt cô co rút “là ông trời an bài, không phải do mình, mình thuận theo ông trời sắp đặt…”. Đến suy nghĩ của cô cũng hỗn loạn lên rồi. Cô nhìn cái áo khoác rồi giật nhanh nó ra, quan sát kĩ cặp vú thấp thó. Cô là giáo viên, không giống với người thường, không thể muốn lên là lên được. Cô suy nghĩ một chút. Cúi xuống cô cởi quần lót ra, bên dưới đã ướt quá rồi, cô rửa thật sạch nó rồi đi ra.
Thấy động, Phong quay đầu nhìn, mắt mở thật to. Cô đã bỏ áo khoác, khoan đã… quần lót đã bỏ rồi. Dù khó phát hiện nhưng vải hơi khác màu cũng không dấu được, mà cái đen đen mờ mờ kia là dấu hiệu rõ ràng nhất. Cặp vú thật tròn, thật to, tuy có hơi nhỏ hơn mẹ chút. Đôi cái núm đội nhọn lớp vải mỏng lên trông nhức mắt vô cùng. Phong nhìn mà nước dãi cũng nhỏ ra rồi. Dáng đi thật yểu điệu, cặp đùi trắng non trông mát mắt quá. Cô thật tự nhiên ngồi cạnh Phong tìm tư thế dễ chịu.
– Trời nóng quá – Cô như tìm lý do
“Đâu có nóng nhỉ, điều hòa mở, trong nhà mát lịm mà?”. Phong cố nhịn cái nuốt ực khô khát nơi cuốn họng, thầm nghĩ.
– Dạo này em học tốt lắm, tiến bộ vượt bậc, sắp đứng đầu lớp rồi, không ngờ kiểm tra toàn bộ 10 điểm. Cô rất bất ngờ.
– Vâng, cũng nhờ cô khuyến khích – Là Phong cố ý nói móc tới nụ hôn làm cô hơi ngượng ngùng cúi đầu không dám nhìn Phong.
– Ừ, cố gắng lên
Thế là hết lời để nói. Cả hai lặng yên xem ti vi. Phong liếc mắt tới, thưởng lãm cặp vú kia thầm cảm thán cho cái đẹp. Trắng tinh, to, tròn xoe, núm vú như ngón út, chỉ thẳng ra trước. Góc độ này Phong có thể miễn cưỡng xem bằng hết. Hai bàn tay Phong cứ siết rồi lại buông, ngứa ngáy vô cùng. Giang cũng không bình tĩnh chút nào, ánh mắt nó cứ như hóa thành thực chất vuốt ve trên vú làm cô râm ran. Cô tì chặt hai gốc với nhau, người hơi gồng lên. Người cô khó chịu quá, cô với điều khiển chuyển kênh che dấu đi bối rối, rồi đảo mắt qua lại. Cô ngồi lại như vô ý cái quai váy tuột xuống tới khỉu tay, một bên vú hoàn toàn bên ngoài. Phong hít sâu một hơi, thằng nhỏ rỉ ra một chút mới thầm thở phào. Giờ Phong mới hoàn toàn được thưởng lãm cái vú của cô. Nó đẹp quá đi, tròn xoe. Giang liếc cái lều của Phong “trời, to quá, như lời chị Lan chắc rách của mình mất”. Giang không bình tĩnh ngồi xem ti vi nổi nữa, phía dưới ngứa quá, không ngồi được nữa. Cô đứng đi lên lầu:
– Lên học nào – Cố lắm cô mới nói được một câu, giọng có phần méo đi.
Phong đứng dậy khó khăn ôm ba lô lên phòng cô. Mở cửa phòng cô, ấn tượng đầu tiền là tối tăm, đầy dục vọng ẩn dấu, mọi thứ đều tươm tất, gọn gàng, theo thói quan Phong liếc tìm cửa toalet. Vừa đúng lúc cô bật đèn bàn. Cô quan sát bàn mình rồi đi ra sofa.
– Bàn làm việc của cô chật quá, toàn tài liệu của cô, em ra ghế học cho rộng rãi.
Phong ngồi xuống cạnh cô, lấy sách vở ra. Hai người mang hơi thở gấp, nặng nề, nhịp tim nổ từng nhịp có lực. Bắt đầu học bài, cô thao thao bất tuyệt từng lý thuyết và thực hành. Cái quai váy cứ trêu nó, trong tư thế hơi khom nó cứ tuột xuống, cô cũng rất tự nhiên, bầu vú vừa lộ ra cô lại đưa tay kéo nó lên. Vẫn giảng bài như không, cuối cùng cô như chìm đắm trong kiến thức mà không kéo lên nữa. Phong cứ im lặng, thi thoảng vâng dạ vài tiếng, lực chú ý phần lớn ở khoảng ngực trắng nõn mát lạnh, bầu vú tròn xoe kia, bàn tay Phong cứ vân vê mãi, thằng em nhức quá rồi, nó cấn cái quần khiến Phong đau cả ra phải cố nén. Rồi quai váy bên kia cũng bị rơi xuống, nửa thân trên cô như nửa trần truồng, Mặt Phong nóng ra, hơi thở gấp gấp, nóng hừng hực, tim nổ từng tiếng khiến Phong tức cả ngực. Phong cứ nhấp nhổm, muốn lao lên đè công xuống nhưng người không động đậy được tí nào. Phong đâu biết rằng cô Giang cũng chẳng khá hơn bao nhiêu, phần hở ra bị Phong nhìn ngắm mà tê dại cả đi, bên dưới ngứa đến mức cô gồng cả hông lên, hai đầu gối ghì chặt vào nhau. Không chịu nổi nữa, cô không thể tỏ ra bình tĩnh được nữa, cô nhìn Phong:
– Sao thế? – Cô đang tìm cách trấn tĩnh.
– Vú cô đẹp quá – Phong không nhịn được mà cảm thán một câu.
Cô mỉm cười cúi nhìn cặp vú lộ hoàn toàn của mình. Vô cùng tự nhiên chầm rãi kéo quai váy lên
– Cũng như mẹ em thôi, cô thấy rồi, còn không đẹp bằng mẹ em nữa.
– Hôm nay không thấy bé Vi và chú đâu rồi lâu em không thấy? – Phong chuyển đề tài, hơi xấu hồ, mặt nó không dày lắm.
– Cô và chú ly thân lâu rồi, chú không còn ở đây nữa – Giang nói giọng hơi buồn.
– Trời nóng quá – Phong khẽ vẩy cổ áo, chỉ là câu nói buộc miệng thôi, thực ra nó nóng trong lòng nhiều hơn, nó khô cả cổ rồi.
– Em cởi bớt cho mát – Không ai hiểu ý cô cả.
Phong tỏ ra xấu hổ, ngượng ngùng. Cô cười nhẹ:
– Cô đâu khác mẹ em, dạo này thấy cô xa quá à?
Phong tỏ ra thật sự xấu hồ cởi áo khoe ra từng thớ cơ bắp rắn chắc. “đã trót rồi, còn ngại gì”. Phong cởi luôn quần. Quần đùi không đủ che dấu. Thằng nhỏ nổi một đường dài như quả mướp làm Giang khô cả cổ. Bên dưới chảy ra từng giọt từng giọt. Hô hấp tăng làm vai cô cứ lên xuống, cô quay mặt nhìn vào đống sách vở.
– Cô ơi, còn vụ phần thưởng, cô cứ khất mãi, cô định quịt em à? – Phong tỏ ra đáng thương. Giang cứ ấp úng mãi, nhưng khao khát bên trong cô cháy hơn bao giờ hết, giờ cô chỉ muốn cởi hết ra nhào vào lòng nó thôi.
– Chỗ này… đang học mà… – Cô cố níu kéo lại chút mặt mũi cuối cùng.
– Vậy thì ra chỗ khác nhé – Phong đứng bật dậy làm cô luống cuống
Không hiểu sao cô lại đi tới giường
– Em… em… sao lại tắt điện. – Cô luống cuống dứng bật dậy nhưng không chạy đi.
Trong phòng vẫn còn ánh sáng yếu ớt của đèn ngủ. Trưa nay hai người đều có suy nghĩ dâm dục trong người. Phong muốn có được cô. Nó là vậy, thiếu phụ phong tình lại đẹp như cô luôn là điểm ý của nó. Phong không kháng cự nổi, sức phòng thủ của nó quá kém, những cám dỗ, những dụ hoặc, những câu dẫn rồi thái độ bật đèn xanh của cô làm nó tự tin hơn nhiều. Trong đầu nó đã chắc chín phần là cô muốn rồi. Giang cũng chẳng kém. Cô đói khát lâu lắm rồi. Từ khi biết chuyện giữa chị Lan và nó, hai mẹ con đã vượt qua tất cả để đến với nhau trong tình dục, cô luôn có ảo tưởng về nó. Nụ hôn kia cũng phản ánh phần nào khao khát của cô, cũng chỉ vì cô mặt mỏng không sao chủ động được. Hôm nay cô mượn đồng xu để tự đẩy mình đi là thế. Thực tế cô cũng không rõ lúc tung đồng xu lên cô đặt cho cửa nào nữa, hay về cơ bản mặt nào cũng thế. “bịt tai trộm chuông”.
– Em lo cô ngại thôi mà, mấy lần trước cô cho em hôn xong thì đẩy em về đóng cửa cái “rầm” làm em buồn lắm.
Dù dũng cảm đến mấy Phong cũng không lao lên đẩy cô xuống được. Hay ít nhất lý do là Phong luôn tôn trọng đối tượng của mình, luôn muốn đến với họ khi họ dang tay ra chứ không phải vật lộn như cưỡng hiếp, dù là đã biết tâm ý của cô. Trong bối rối cô nhanh mắt nhìn Phong. Giờ mới nhìn kĩ lại, Phong thật lực lưỡng, cơ bắp thật rắn chắc, ngực nở nang, vai thật lớn làm tâm cô nhộn nhạo. Phía dưới cô đã chảy ướt cả đùi rồi, ngứa ngáy vô cùng, thi thoảng cô lại siết lại các cơ, nhíu chặt mông. Cô hít sâu cố tạo một khuôn mặt trấn định:
– Ừ, em hãy cố gắng học, cô không quịt em mà. Lại đây nào.
Cô bối rối thì Phong sẽ mạnh mẽ đẩy cô xuống, nhưng cô trấn định lại làm nó có phần ngượng ngùng. Hai người cứ kéo đẩy mãi, cả hai đều thấp thỏm với suy nghĩ riêng của mình, không ai có đủ dũng khí bước tới một bước. Dù gì đi nữa chúng ta đều là con người, chúng ta khác loài vật là vậy. Phong bước tới, vẫn như thường lệ, cô nhắm mắt lại, hướng môi lên khẽ hé. Và rồi một bờ môi ngọt ngào nhẹ chạm lấy, mút khẽ rồi áp lên toàn bộ, vừa khớp với môi cô. Lưỡi thơm bị động vào, nó lười biếng ngọ ngoạy rồi nhẹ nhàng chầm rãi cuốn lấy nhau. Đây không phải là nụ hôn phần thưởng nữa rồi, từ mấy lần cô đã được hưởng thụ nụ hôn có bao gồm tình trong đó rồi. Cô thoải mái tiếp nhận rồi hôn lại, hai người nhẹ nhàng đưa mật ngọt cho nhau, không có tiếng chóp chép gì vang lên cả, cả hai cố nỉn thở, thi thoảng thật khéo léo tự cung cấp dưỡng khí cho cơ thể một cách bí mật. Họ sợ làm hỏng tâm tình của đối phương, sợ vị ngọt bị pha loãng. Nụ hôn thật nhẹ nhàng như bao gồm thật nhiều yêu thương, như nụ hôn của tình nhân. Cảm giác được yêu thương làm cả hai bình tĩnh lại không ít. Đến khi cơ thể báo lại là lượng dưỡng khí không đủ nuôi cơ thể đang nóng hừng hực thì hai đôi môi mới tạm chia tay nhau.
Cô bình tĩnh ngồi xuống cúi đầu vuốt tóc. Phong cũng trấn định lại ngồi bên cô.
– Mẹ em có nói là bao lâu sẽ về không? – Vô cùng bình tĩnh, chuyện vừa rồi như là không chút ảnh hưởng tới tâm tình của cô. Cô lái đề tài để đổi hướng cho cảm xúc của mình, hoặc như để bắt đầu một hướng đi khác. Trạng thái gần trần truồng của Phong không làm cô mất tự nhiên chút nào, hoàn toàn coi Phong như người trong nhà, nó như con cô. Mà con có cởi truồng thì cũng chẳng sao
– Em cũng không rõ nữa, hai người đi cũng không nói gì. Em cũng không hỏi, chỉ mong chuyến du lịch của họ được nhiều vui vẻ. Bố em suốt ngày công việc rồi, nghỉ chút thôi.
Hai người bình tĩnh tâm sự
– Bên công ty bố em giao cho cô Nguyệt rồi, dạo này thi thoảng em cũng tới, hi vọng học được chút gì đó
– Em là nam đinh duy nhất trong nhà. Cố lên, sau này vai em sẽ gánh khá nặng đó.
Cô nhìn về trước, một phương hướng, một mục tiêu vô định. Lưng hơi khom xuống. Phong hướng mắt tới, cặp đùi mơn mỡn làm mắt nó mát vô cùng. Khá tối nên Phong không thấy được chút màu đen kia. Trong tâm Phong đang tưởng tượng tới độ êm ái mát lạnh khi hai cặp đùi hai người quấn lấy nhau. Cô vẫn vuốt tóc nhẹ nhàng, con gái mà, ngồi không hay tự vuốt lấy làn mây xanh của mình. Chợt mắt Phong trừng lớn khi một quai áo như vô tình trượt nhẹ lên bắp tay cô, và có su hướng có khả năng sẽ đi xuống nữa.
– Dạo này ở nhà một mình em ăn uống ra sao?
Cô chuyển tay sang vuốt tóc bên này, quai áo bên kia xuống hẳn, theo trọng lượng của nó mà ngã xuống hoàn toàn, một bên vú ra ngoài ánh sáng hoàn toàn làm Phong phải hít một hơi lớn lấy ôxi kịp thời nuôi thị lực. Khuôn ngực mịn màng trắng tinh nổi lên gò cao. Ừ, ừ khoảng hơn chiếc bái con chút, tròn xoe, một quầng đậm màu hơn rồi cái núm khoảng như hạt đậu phộng nằm ở giữa như điểm thu hút đầy mị hoặc. Cô chẳng để ý tị teo nào. Phong lên tiếng át đi tiếng nuốt nước miệng rõ kêu:
– Hì hì em ăn ở nhà bà ngoại rồi qua nhà dì, rồi nhà cô Nguyệt, hì hì, hôm nay lại ở nhà cô.
Quai váy bên này đang nhẹ nhàng khéo léo trườn xuống, như vở cũ diễn lại, cô chuyển tay vuốt tóc bên kia nó lại tuột hẳn xuống. Cô lắc lắc đầu cho tóc xuông xuống làm cả hai quai váy rớt hẳn xuống giường, như nhà ảo thuật hai quai váy thoát hẳn khỏi sự bó buộc của hai tay rơi ra hẳn ngoài, lật ngửa phần trên váy xuống khiến nó tuôt xuống đến tận rốn. Cô vờ như không biết nhưng cái hơi thở nặng và sâu kia làm sao dấu được. Chỉ có con đực bên cạnh đang chìm trong những suy nghĩ dâm dục không nhận ra thôi. Cả thân trên cô trần truồng, tấm thân yểu điệu đã đưa trước miệng Phong, tới lấy đi. Đó chắc chắn là suy nghĩ hiện giờ của cô. Tiếng nuốt nước miếng “ực” rõ to của Phong làm cô như thức tỉnh khỏi cái gì đó ngơ ngác nhìn sang.
– Cô ơi,… cô thật đẹp
– Khỏi nịnh, cô già nghẹo rồi – Cô hé nụ cười quay mặt nhìn về phía trước
“đến đi, cô thèm quá rồi…” Giang lòng nóng như lửa
– Không già, cô rất trẻ, trẻ hơn mẹ em nhiều. Vú cô tròn xoe, rất to, rất đẹp, đẹp như vú mẹ em
Giang nhìn xuống vú mình, giả vờ như vừa phát hiện ra thân thể bán trần truồng của mình. Thay vì kéo áo lên cô vội lấy tay che đi, cúi đầu hơi xấu hổ. Dù là cố tình nhưng tự dưng bị nói động đến dù da mặt có dày đến mực nào cũng chịu không nổi. Hai bầu vú bị cánh tay che không làm giảm hấp dẫn chútt nào, nó bị ép dồn bẹp đi trông càng phong tình, quyến rũ.
– Mẹ em đã kể cho cô vài chuyện…
– Là chuyện gì cô?
– Chuyện em làm mẹ…
Giọng cả hai đều nhỏ đi rõ rệt, chỉ còn tiếng thì thào, đảm bảo cả hai đều nghe rõ.
– Là sao? – Đôi khi giả ngu cũng là thể hiện mình thông mình.
– Là em… đó…em… với mẹ… cùng làm tình – Mãi Giang mới tìm được từ phù hợp với hoàn cảnh hiện nay.
– Tại mẹ em đẹp quá, em không làm chủ được mình.
Cả hai đang dối trá, là họ muốn tìm một điểm đột phá cho tình cảnh hiện giờ. Không nhất thiết phải đúng sự thật mà là đúng hoàn cảnh. Họ đang cố tìm cách kích thích nhau. Và giường như cả hai đều hiểu
– Mẹ em đẹp như cô vậy, cô cũng đẹp lắm.
– Đã nói rồi, cô già rồi, có chỗ nào đẹp chứ.
– Cả người cô, chỗ nào cũng đẹp, vú cô đẹp lắm
Phong cầm lấy tay bên này cô kéo ra, muốn cô buông tay, cô nhẹ nhàng giữ lại đưa đẩy rồi để yên cho Phong nắm lấy đưa đi.
– Để em xem nào… đó cô thấy chưa, tròn xoe, có rũ hay chẩy tị nào đâu. Đẹp mà.
– Em và mẹ làm tình mấy lần rồi?
– Em không rõ, cũng nhiều… – Có lẽ đây là điểm đột phá, hai người bắt đầu xoắn lấy câu chuyện nhưng đang thầm khiêu khích đối phương, muốn đối phương tới đẩy ngã mình. Ham muốn thì lớn nhưng động thân lại khó, cứ muốn nhào tới nhưng chân tay nó không nghe chỉ huy
– Có… sướng không? – Nói ra mà Giang tốn rất nhiều sức.
Phong nghiêng người ghé tai cô, cô cũng phối hợp đưa tai tới:
– Sướng lắm cô, mẹ em…
Tiếng chuông cửa vang lên làm cả hai giật bắn mình. Cô đứng bật dậy chỉnh sửa lại đầu tóc trang phục. Với lấy cái áo khoác dài che kín thân rồi chạy xuống. Phong chậm theo ghé mắt nhìn xuống xem ai. Phong thầm chửi tám đời thằng cha kia, nó là tên bưu tá. Nói một lúc cô đóng cửa nhìn bưu phẩm của mình, cô mở xem, là đơn ly dị đã kí một bên. Cô chẳng buồn rầu gì chỉ thở dài. Chợt một bàn tay với lấy:
– Cô chú không ở được với nhau nữa à.
– Ừ… Chú gửi mấy lần rồi. Cô cứ lưỡng lựu mãi về chuyện này, lo cho bé Vi vì thế mà không có bố. Thôi, lần này kí vậy, đằng nào cũng vậy rồi. Để ông ta lại tới tận đây cô cũng không muốn.
Cô như chìm vào cõi đã qua, im lặng một lúc:
– Cưới nhau được một thời gian là cô và chú có vết rạn, hôn nhân không tình yêu là vậy. Cô cứ cô níu kéo mãi, tự lừa mình là sợ bé Vi không có bố. Cô cần phải tỉnh lại thôi. – Cô thở một hơn dài, “đây là điểm kết thúc rồi”. Cô liếc nhanh nhìn Phong, “có lẽ là một điểm khởi đầu…”
Hai người cứ đứng đó, cô không động, Phong cũng chịu khó chiều cô, muốn cô đến với Phong thì nó cần phải giúp cô mở lòng.
– Rồi cô thì sao? Cô có định tìm ai đó không?
– Chắc không, cô không nhìn ra được ai phù hợp cả. Cô tự biết, cô cũng còn trẻ lắm, cô cũng muốn có bạch mã hoàng tử…
– Cứ ở vậy cô sẽ héo hon mất, hàng đêm dài lắm, trống vắng lắm.
– Cô có bé Vi rồi…
– Vâng, em biết, cô đã có bé Vi, có đối tượng để cô chăm sóc, quan tâm. Thế cô không muốn mình được quan tâm, được yêu thương sao?
Cô cúi đầu không nói gì. Coi như cô thừa nhận rồi. Muốn chứ…
Phong tới gần nắm lấy tay cô. Cô ngước lên nhìn nụ cười ấm áp đó. Tự dưng cô phát hiện ra Phong thành thục hơn nhiều so với lứa tuổi học sinh. Nụ cười Phong như gió xuân ấm áp, bàn tay Phong nóng quá, nó như đang dần truyền hơi ấm cho cô. Ánh mắt cô trở lên long lanh. Phong kéo tay cô đi lên phòng, cô như cô bé nhỏ, nhẹ nhàng thuận theo. Những bước chân trần bước sát chân Phong.
– Đi đâu đây? – Đó là câu hỏi nhiều nghĩa, cô muốn một khẳng định.
– Lên phòng! – Mạnh mẽ đầy lực.
– Rồi sao?
Phong đóng cửa, nhìn vào khuôn mặt xinh đẹp của cô, nhẹ nhàng cới áo khoác vòng tay ôm lấy eo cô.
– Định làm gì? – Cô nhìn chăm chăm vào Phong, cô muốn một khẳng định, ánh mắt cô vô cùng chờ mong. Nghĩ tới lời chị Lan, Giang như có thêm vố số sức mạnh. Cô bình tĩnh đôi diện với Phong, cô không hơn Phong bao nhiêu tuổi cả, cô còn trẻ lắm, cô đang chờ Phong.
– Từ giờ em muốn chăm sóc cô, muốn quan tâm tới cô…
– Ừ…
– Muốn sưởi ấm tâm hồn giá lạnh của cô, an ủi cô, lấp đầy sự trống vắng của cô…
Bản lĩnh đưa thiếu phụ lên giường của Phong đã được nghiệm chứng từ lâu. Nhẹ nhàng Phong ôm sát cô ghé vào tai cô nói những chuyện thầm kín:
– Như mẹ em vậy, em sẽ an ủi cô thật tốt, cho cô thật hạnh phúc.
– Em còn nhỏ, sao an ủi cô được gì chứ? – Giọng cô khẽ nỉ non, Phong ngứa ngày vô cùng.
– Ngực em đủ ấm, vai em đủ rộng và… cái kia em đủ to…
Một từ đầy dục vọng khiến hàng rào cuối cùng mỏng như giấy của cô bị sé rách. Cô vòng tay ôm nhẹ lấy Phong, ưỡn hông lên dí sát mu vào thằng em to lớn cứng ngắc nóng bỏng của Phong.
– Nói bậy… – Cô nói nhỏ xíu như xấu hổ hoặc cũng có thể như đang ỉ ôi với tình lang. Rất khó đoán. Nhưng đây là một câu đối ứng với lời tỏ tình của Phong. “cô chờ em lâu rồi”
Phong nhẹ nhàng đưa cô vẫn trong tư thế ôm đến giường rồi hạ cả hai xuống. Đè lên thân thể mềm mại khiến Phong sướng phê tít, thở ra một hơi thật dài. Ẩn ý trong những đối thoại kia là những lời tỏ tình và chấp nhận của cả hai. Giờ cô đã chấp nhận Phong rồi, không phải vội vàng gì nữa, việc quan trọng là cho cô có cảm giác được yêu thương, quan tâm.
Ôm nhẹ lấy tình nhân Phong nói nhỏ:
– Hằng đêm cô buồn lắm à
– Buồn lắm, trống vắng lắm.
– Từ giờ trở đi, em sẽ đến với cô, sẽ phủ đầy trống vắng trong lòng cô. Được không?
– Vâng… – Thân thể mềm mại phía dưới nhẹ thốt ra một câu nhu mì
Dục vọng cô tan biến, lòng cô bị yêu thương phủ đầy, ngọt ngào. Cánh tay như ngó sen dịu dàng ôm nhẹ lấy tấm vai trần to lớn bên trên. Không phải phụ nữ muốn bị ngược đãi, muốn bị đè lên. Mà thượng đế sinh ra một thân thể mềm mại yêu kiều đặt dưới làm đệm yêu thương cho tấm thân rắn chắc đè lên, cảm thụ sự bao bọc. Yêu thương là từ đấy. Cô thành thật một câu:
– Ban nãy cô câu dẫn Phong, đừng coi thường cô. Cô ham muốn mạnh lắm, những đêm cô đơn cô còn có suy nghĩ biến thái, muốn một tên trộm tới hãm hiếp cô. Cô trống vắng lâu quá rồi, cô muốn…
– Muốn được địt phải không? – Phong khẩu dâm, muốn cho cô biết nó rất mạnh mẽ, có thể đưa ra được sức lực rất lớn. Im lặng một lúc, cô đang gài tần số.
– Phải, người ta cứ dối trá, dừng những từ xa xa gần gần. không chi bằng nói thẳng luôn… Lồn cô lúc nào cũng đầy nước, lúc nào cũng muốn được địt. Nhưng không phải cái buồi nào cũng được. Phải đúng là bạch mã hoàng tử.
– Buồi em được không? – Phong nhấp nhổm cởi nốt ra, thằng em cứng ngắc được giải phóng thoải mái vô cùng, nó đang vươn cao, nó đã sẵn sàng. Đưa tay cô với tay nắm lấy nó. Cô ngạc nhiên, cô dùng các ngón tay nhỏ nhắn hết sức tinh tế nhẹ nhàng vuốt ve, cảm nhận thật đầy đủ nó, xem nó bao to, bao dài
– Khiếp, to lắm, dài quá… – Cô cảm thán
– Cô Giang à, buồi em đủ cho lồn cô không? – Phong thay đổi xưng hô, muốn mạnh mẽ đứng phía trên.
– Đủ rồi, to quá, sợ không vừa đâu, dài quá nữa, sợ không đưa vào hết được đâu, cô đã xem kĩ của mình rồi, lồn cô ngắn hơn buồi em nhiều – Giang dùng hơi thở nghìn độ thổi vào tai Phong những cảm thán của mình.
– Em sẽ đưa vào bằng hết, địt thật sâu vào lồn cô, sẽ thông rỗng ra, làm cho nó vừa với em, sẽ địt cho dãn dài ra để mỗi lần hai ta làm tình phải thật sướng.
…