Phong lưu dâm lộ - Chương 102
Chương 102 : Thùy: Chị “em” đồng tâm
Thùy quay lại hôn nhẹ lên môi người tình rồi dậy lấy váy mặc lại. Phong không miễn cưỡng, lót dạ tạm là được rồi, thấy cô hơi mệt cũng thấy thương thương. Nhìn Phong mỉm cười Thùy đóng cửa lại đi về phòng. Miệng cô ngoác ra thật rộng, lộ hàm răng trắng đều, mắt híp cả lại nhưng không có tiếng gì phát ra. Cô quyết định không tắm, cô muốn giữ cái cảm giác đầy ắp này đi ngủ. Hiểu là Linh vừa tạo điều kiện nên cô cũng bớt đi chút xấu hổ. Vừa đặt người xuống thì Linh quay sang ôm lấy cô. Linh hiểu vừa xảy ra chuyện gì, nhìn tóc tai mẹ tán loạn, váy áo xộc xệch là khỏi phải đoán rồi. Cô hôn tai mẹ nói:
– “Chị gái” à, lồn vừa bị tình lang địt sướng không ?
Câu nói cực kì không đúng lễ của Linh không làm Thùy phát hỏa lên dạy con mà mỉm cười nhẹ nhàng:
– Sướng lắm… cảm ơn con. – Thùy vẫn nằm im, lấy tay xoa đầu con gái
Thùy miên man nghĩ lại rồi lại nở nụ cười không tiếng:
– Con không thấy ghen à ?
– Không đâu mẹ, mẹ đừng bận tâm đến vấn đề này. Mẹ cứ hưởng hết những ham muốn của mình đi. Hãy thả lòng với con, đừng câu nệ gì nữa. Và cùng con… làm vợ anh Phong. Nào, mẹ thử đi… Anh Phong địt có mạnh không?
Linh muốn mẹ thả lòng hoàn toàn, tiếp nhận Phong như người chồng của mình và cô cùng mẹ sẽ ngang hàng trong mối quan hệ với Phong. Thùy hiểu ý con, hơi lưỡng lự, rồi cũng buông lời.
– Buồi Phong to lắm, lại dài nữa. May mà lồn mẹ rộng lại sâu, đúng là vừa hợp. Phong địt mẹ mạnh lắm, hông mẹ mỏi nhừ cả ra.
Nghe mẹ nói Linh cũng vui, vui vì mẹ đã buông tất cả, sống cho mình. Những từ dung tục chỉ sử dụng trong lúc đôi uyên ương quấn quyện mà mẹ nói với mình vô tư, cô đã biết mẹ giờ như người vợ của Phong. Cô và mẹ như hai người vợ cùng chồng đang tâm sự với nhau.
– Chúc mừng “chị gái”, từ giờ “chị gái” không còn cô đơn nữa. Hôm nào “em” cũng tạo điều kiện cho anh “chị” có không gian địt nhau thỏa thích.
– Nói gì vậy, đã dung tục lại không biết lớn nhỏ gì, ai là chị với cô, mẹ là mẹ con, vớ vẩn.
Trách cứ con mà nụ cười trên khuôn mặt xinh đẹp mãi không khép được. Đêm nay cô hạnh phúc quá, cô đã có chồng, ít nhất là cô coi như thế và cô vừa cùng chồng mình ái ân.
Linh nghe mẹ trách cứ nhưng có tiếng nào vào tai đâu. Nụ cười trên môi Thùy biểu lộ cô rất hạnh phúc, Linh cũng vui như chính mình hạnh phúc vậy. Mẹ con này quả là cực phẩm:
– Từ giờ cho đến lúc “em” và Phong động phòng, buồi Phong dành riêng cho “chị” đó. “Chị” cứ yên tâm hưởng dụng
Nói uỵch toẹt ra như vậy Thùy thấy xấu hổ quá, lại sợ con nhìn thấy mình vẫn cười nên lấy gối che mặt lại. Bên dưới gối là nụ cười hạnh phúc.
– Nãy anh Phong vừa địt “chị” bao nhiêu lần mà lâu quá vậy?
Thùy đã quen hoặc cô muốn dần quen với lối xưng hô cùng chồng này nên nói:
– Mẹ sướng ba bốn lần gì đó nhưng Phong chỉ xuất tinh một lần thôi. Nó khỏe thật. địt mẹ sướng mụ cả người
Dù gì thì cô cũng không xưng chị em nổi. Động đến từ chị em mà miệng méo cả đi lại lái đi thành mẹ con. Nhưng câu nói đã khảng định vai vế cả hai. Trong lòng thì thầm cảm ơn Linh không thôi.
– Từ giờ “chị” không còn trống vắng nữa, không còn lạnh lẽo cô đơn nữa, “chị” hạnh phúc chưa?
– Đầy ắp rồi. Buồi Phong to lắm, đưa vào lồn mẹ chặt cứng.
Linh một câu, mẹ một câu ý nghĩa dung tục vô cùng, từ sử dụng cũng đạt cực hạn của dâm dục nhưng không phải ý nghĩ của việc khẩu dâm. Hai người coi những đối thoại này là công cụ xích gần quan hệ, họ đang lái câu chuyện sang hướng chị em mật phòng.
– Giờ lồn chị bị địt rỗng tếch rồi, chị có hối hận không?
Thùy nghiềm ngẫm một lúc rồi áp sát bối phận với Linh:
– Không, lồn chị còn sướng lắm, dư âm còn chưa tan. Trong lồn chị giờ đầy ắp tinh dịch của Phong. Chị không tắm, chị muốn giữ nó đầy căng bên trong.
Thùy quay sang ôm Linh, nhìn thẳng vào mắt cô:
– Chị không còn trống vắng nữa. Lồn chị đầy tinh dịch bên trong – Đôi môi lại nhếch lên, trong khe hở hẹp dài, lộ ra hàm răng trắng tinh
“Bên dưới đầy ắp chất lỏng sệt sệt, mỗi lần cử động cứ rân rân, của nó thật dồi dào…”. Thùy thầm cố gắng không cho nó chảy ra, muốn giữ nó thật lâu, tối nay cô không còn trống vắng. Cô mỉm cười thi thoảng lại nhìn con. Linh biết mẹ vui, ôm lấy mẹ như chia sẻ, hai mẹ con ôm nhau im lặng:
– Cảm ơn con! – Bốn cánh tay thêm lực, ghì sát lấy nhau, họ dùng hành động để biểu thị sự đồng tâm của mình.
Giấc ngủ nhanh chóng đến, trong ngôi nhà kia, tràn ngập ấm áp. Trong giấc ngủ Phong thấy giường hơi động rồi môi ươn ướt, ý thức nhanh chóng tỉnh lại. Nhanh như sư tử vồ mồi, anh vòng tay ôm lấy tên thâu tình hôn mạnh tới. “ứ….”. “he he, là cô vợ nhỏ, lớn nhanh anh đợi”.
– Thôi, dậy đi, sáng rõ rồi, nhanh rồi đi học nữa.
Phong rất không tình nguyện buông thân thể mềm mại không sương bên trên đi tắm rửa rồi xuống nhà. Hai mẹ con đã bày ra bữa sáng đơn giản tinh tế.
– Lại ăn đi cháu, nhanh còn đi học nữa.
Hai mẹ con nhà này lại đóng đồng phục. Bộ pijama đơn giản nhưng thoải mái, kín 100%. Giờ khác xưa rồi, cái gì cũng của mình rồi, Phong không muốn cho lũ giống đực rửa mắt, nhìn một tí là mình thiệt một tí. Phong thầm nhắc mình lát nữa phải căn dặn hậu cung cẩn thận mới được.
Chống cằm ngắm đôi tiên nữ bay lượn trong bếp.
– Linh, vợ thì cần giữ cho chồng, không để kẻ khác ngắm nghía lăm le được. Anh là không muốn vậy đâu.
Phong nói Linh mà liếc xéo qua Thùy như thầm nhắc khéo cả cô.
– Ơ cái anh này, e chưa là vợ a à nghen.
– Thì đằn nào chả thế. Hay là e không muốn. Thế thôi vậy.
Phong làm mặt giận
– Ơ e có nói thế đâu. Thế ý a muốn sao nè. – Linh cười nhẹ phân bua cho Phong khỏi giận.
– Ờ thì. Mặc kín kẽ lại chẳngcho thằng đực rựa nào được ngắm. Chỉ khiêu gợi mỗi cho mình a ngắm thôi. – Phong lại liếc xéo Thùy. Cô bẽn lẽn cuối xuống má ửng hồng. Cô cũng thầm hiểu là Phong cũng đang nhắc khéo cô.
– Biết rồi, mà còn có người cũng cần a nhắc kìa.
Linh lém lĩnh đảo mắt qua Thùy.
– Thôi hai đứa ăn đi còn đi học. Trễ rồi kìa. – Thùy nói để chữa thẹn cho mình. Buổi sáng hôm nay trời thật đẹp, khắp nơi đều là ánh hồng ấm áp.
– Chào mẹ con đi học.
– Chào cô cháu đi học.
Thùy đứng ở cửa nhìn bóng đôi trẻ đến khi chỉ còn hình ảnh nhỏ xíu rồi khuất hẳn. Cô đóng cửa, bước chân sáo về phòng chuẩn bị một ngày làm việc. Nhớ đến lời Phong dặn, cô lọc riêng những bộ đồ có thể hở ra chút xíu sắc xuân cất đi, cô quyết tâm bảo vệ từng tấc đất của mình, để dành cho tình lang. Ngắm mình trước gương, cô không trang điểm gì nữa, để mặt mộc, tóc buộc đơn giản, bộ véc nữ kín từ trên xuống dưới, nịt ngực sát lại trong cô không còn đáng đầy đặn nữa cô mỉm cười hài lòng gật mạnh đầu. Lát tới bệnh viện sẽ thay đồ sau, ngắm từ trên xuống dưới cô thật bình dị, không chút gợi dục nào. Cô nghiêm mặt bước thử những bước đi cứng rắn, hoàn toàn là một lãnh phụ nhưng nét ửng hồng như chồi xanh thẫm nước không dấu nổi.
…