Phía Sau Cánh Cửa - Phần 2
– ôi mát quá . Lau mình cái rồi vào ngủ.
Tôi thấy mờ mờ bóng ấy đang muốn bước tới gần bồn câu vì trến ấy có sợi dây căng ngang để treo khăn . tôi sợ bả quơ tay tìm khăn trúng tôi thì chết . Nên tôi đứng dậy nép lưng ra phía ngoài bồn cầu gần lối ra chổ tắm rửa giặt giũ. Đinh ninh là phía bên phải của tôi là cái khăn tắm treo ở đó . Còn mình nép sang bên trái thì cho dù mẹ vợ mò khăn cũng không chạm được mình.
– khăn đâu rồi nhỉ . Lúc nãy mình treo lên đây rồi mà.
Mẹ vợ tự tìm có lẽ không thấy nên nói như vậy.
“Lạch bạch” tiếng bước chân đi trên nền xi măng ướt phát ra càng xa rồi tiếng sờ soạng lên vách tường có lẽ bà đang tìm. Lúc này tôi ước nếu có cái khăn tôi ném ra chổ nào đó gần bả để bả nhặt lên lau mình rồi bước vào nhà cho xong . Chứ cái tình huống này tuy con cặt có cương nhưng tim muốn rụng ra ngoài .
Rồi nghe có tiếng chạm cửa nhà tắm sột soạt lại vang lên . Hú hồn hên quá hình như bà đang mở cửa để đi vào nhà.
“Lạch bach” tiếng bước chân như quay lại ôi trời bà chưa ra nữa hả trời.
Tiếng ấy càng ngày càng gần tới phía too6 đang đúng nép mình. Khoảng cách 1m5 nữa thôi tôi ước tính vậy tim tôi đập mạnh . Bà mà vào phía này thì có lẽ chạm vào tôi mất.
Còn mẹ vợ tôi thì nghĩ rằng có lẽ chiếc khăn ấy bà treo phía trong nơi vệ sinh. Nên tiếng bước chân càng lúc càng tiến về phía tôi tuy chậm chạp nhưng thế nào cũng với tới tôi. Tôi cũng không kịp chuyển mình vào phía trong cùng mà chỉ cố gắn nép mình vào vách tường càng nhiều càng tốt. Toàn thân tôi run lên lập cập nhưng cũng cố gắng tránh phát ra tiếng động.
Tiếng bước chân và bóng đen mờ mờ của bà càng tiến về phía tôi càng lúc càng gần khoảng cách chỉ 3 bước chân . Bàn tay bà rờ rẫm vách tường đi lần tới , lần tới nhịp nhàng như chậm rãi lắm. Càng gần hơn nữa từ vách tường bàn tay của bà chuyển xuống.
Bàn tay ấy vô tình chạm vào vai tôi . Có lẽ bà cũng không cảm nhận được đó là làn da của tôi .
Còn Bà thì cứ như vô tinh . Mẹ vợ tôi nghĩ đó là một vật dụng treo thòng xuống nên mẹ vịn vào ấy .
Lúc ấy bỗng dưng điện sáng trở lại làm lóa mắt nhưng cảnh tượng hãi hùng hiện ra trước mắt. Má vợ ở truồng mà tôi cũng ở truồng tư thế mỗi người khác nhau nhưng lại đối diện mặt nhau. Bàn tay mẹ chạm nơi vai tôi bà rút lại.
– -Á…… ai ……
Tiếng la hoảng hốt của bà . Bà rút tay lại nhanh . Cả tôi và bà có hành động Hành động na na đều lấy tay che những chổ nhạy cảm . Mà ai thì cũng đứng như trời trồng.
– Á . . . trời ..sao… con ở đây.con … làm gì ở đây.
Tiếng á thất thanh còn những từ sau như cà lăm phát ra từ miệng của mẹ vợ .Còn tôi ngượng ngùng lúc này mặt đất mở toang có lẽ tôi chui xuống mất nên ấp a ấp úng :
– con….con… đi tắm. Nhưng đau bụng cầu luôn . Con xin lỗi.
Má vợ cũng ngượng không kém j tôi. Tuy ngượng nhung theo quán tính thì ai cũng nhìn thoáng qua của ai . Mà ác nỗi con cặ.c tôi nó cưng cứng nên lồ lộ. Còn má vợ thì ngồn ngộn vú ra. Bà cố che một vài phần thân thể của mình nhưng cũng không che hết đươc.
LÚC này đây hai người như phản xạ nhưng lại lúng ta lúng túng vì tìm quần áo của mình để che lại phần thân thể trần truồng như. Quần áo của bà cũng ướt mà bà lại bỏ vào thau cho bột giặc vào rồi . Bà vội lấy lên phủ lên tấm thân mình đang trần nên thân mình lấm tấm bọt xa bông. Còn tôi thì quýnh quá nên cũng phản xạ theo bà mò vào thau tìm cái quần . Dù đã biết bà giặt riêng treo lên rồi. Mà có lẽ do bất ngờ và vội vàng nên tôi quên mất.
Mà có cái gì đâu mà tìm tôi vội vàng mở chốt cửa chạy nhanh ra ngoài . Có ánh đèn điện mà tôi như người mù chạy bị vấp mấy lần mới vào nhà..Tuy thoát được tình cảnh hiểm nghèo mà tôi vẫn còn tim đập chân run,,hai chân loạn choạng chạy tìm kiếm cái quần để mặc vào người. Tôi quên mất rằng còn quần đâu mà tìm vì lúc sáng về đây có lo trước đâu. Chỉ bộ đồ dài mặc ngoài kẹp thêm cái quần lửng. Nhưng quần lửng lúc chiều tôi giặt mất rồi quần đùi thì mẹ vợ giặt phơi luôn. Nên nhớ lại thì đã muộn chỉ còn chiếc quần dài mà lạ nhỉ để đâu mất tiêu rồi. Tìm trong nhà không có thì tìm phía ngoài. Trong tình cảnh éo le như vậy thì tôi có bình tĩnh gì đâu cứ mải lo tìm quần mà quên rằng mình đang trần truồng.
Trong thời gian đó mẹ vợ đứng chôn chân một chổ trong nhà tắm bà bàng hoàng hoảng hốt chỉ thốt lên mấy lời rồi miệng lưỡi như đông cứng. Đôi chân bà run run tim cũng đập thình thịch , và khép kín lại những bọt xà bông giặt đồ và nước đang làm thân thể bà ướt dính khắp phần trước thân thể. Mặt tái đi lúc bất ngờ rồi từ từ chuyển đỏ dần sang sự hổ thẹn. Rồi sau đó trấn tỉnh một lát bà từ từ bỏ quần áo ướt xuống dội lại vài gáo nước cho sạch . Bà thở ra nhẹ nhẹ cuối nhìn thân thể mình một lát rồi với tay tắt bóng đèn bà đi vào nhà . Bước vào căn buồng bà lấy cái khăn lau mình mẩy một cách chậm rãi căn phòng này là để quần áo cả nhà đa số là vắt lên sợi dây căng sát vách . Phía đối diện là chiếc giường ngủ mà mỗi khi vợ chồng con cái về là ngủ nghĩ trong đó nên vừa vào là bà tìm ra cái khăn của mình . Lau mình xong thì lau mặt lau đầu tóc bị ướt. Nhưng lúc này điện lại chập chờn rồi tắt hẳn. Nhưng bà cũng không vội vì nhà bà nên dù tối cũng không sao.
Trong khi đó tôi tìm ngoài không thấy chợt nhớ ra thôi thì vào căn buồng ấy tìm đại cái quần của cha vợ hay là cái quần dài có khi tôi để trong đó mà không nhớ. Vừa ở ngoài đi vào nhà chưa tới phòng thì gặp tình huống điện bị lần nữa. Nhưng kệ nó nên tôi bước nhẹ nhàng rón rén đi vào vì lỡ gây ra tiếng động thì không hay . Tôi đâu biết mẹ vợ đang ở trong này khi vào đó tôi đưa hai tay quờ quạng thì trời xui đất khiến là bà đứng đối diện hướng về tôi nên lúc ấy hai tay tôi lại như vô tình mà mà choàng lấy bà , cũng chưa phải là ôm nhưng một tay thì chạm vào ngực một tay thì chạm vào tay của bà.
– á…….
Tiếng thất thanh lần nữa vang lên đồng thơi điện sáng trở lại cái khăn bà đang lau rơi xuống nền nhà khi ấy tay tôi rụt lại .
– CON XIN LỖI. Tìm quần áo mà không thấy nên vào đây ,con tưởng má không có trong này.
Tôi quay nhanh địnhbước ra thì tự nhiên mẹ vợ nói:
– má hiểu thôi . Quần của con má thấy lúc chiều tối ở ngoài má đem vào đây cất . Con lấy mặc đi.
Tôi vội vàng lấy định mặt thì mẹ bảo:
– không có quần đùi à. Lấy tạm quần đùi của cha mặc đi con.
Tôi lục tung dây treo quần áo mà lại không thấy lộn xộn quá hay là vì tôi đang rối . Mẹ vợ nhìn địu bộ của tôi luống cuốn mà cười thầm ” cái thằng tệ qua” mẹ một tay cầm khăn tắm che trước ngực đi tới :
– Để má giúp cho .
Mẹ vợ lấy vội đưa cho tôi. Tội định cầm mà tréo ngeo chổ khi ấy hai người đối diện mặt nhau đều trần truồng như nhau trong 1 căn phòng .
Quay mặt đi tay với lấy cái quần nhưng vì không để ý bàn tay tôi nắm lấy cổ tay mẹ vợ định buông ra thì tay còn lại của mẹ vợ lại nắm lấy tay tôi .
– Dương.
Mẹ vợ kêu tôi tôi quay lại nhìn bà thấy bà cũng nhìn tôi. Bà nhấn cái quần đưa ra tôi vội mặc vào vừa luồn 1 chân vào
– con mặt quần trái rồi.
Lại thế nữa chứ . Tôi vừa lộn lại quần nói:
– má mặc quần áo vào đi.
Mẹ với lấy đồ mà thở dài một hơi khi đó
Thì lại làm rơi cái áo xuống nền nhà theo phản xạ tự nhiên tôi vội cuối xuống nhặt hộ mẹ vợ cũng cuối xuống nhưng tôi nhặt trước thì hai người gần như tý xíu chạm nhau . Tôi vội dúi vào cho mẹ vì vội nên tôi dúi ngay vào ngực bà . Bà cầm lấy thì tôi bẽn lẽn nhưng cũng thấy bà cầm chiếc áo mà lại nhìn tôi .