Phát Súng Cuối - Chương 7
Người đàn ông ngồi đó, ông ta tầm 45 tuổi đang xếp hình những con hạc giấy bỏ vào một cái lọ lớn. Tâm tình hòa nhã, gương mặt hiền hòa, nét cười nhẹ phản phất nhưng đôi mắt rất tinh anh. Ông ấy thấy Chó Điên – Lúc này sẽ gọi là Lạc Thanh – đứng nghiêm chào mình liền nở một nụ cười hiền từ, ông lên tiếng:
– Chào cậu, ngồi xuống ghế đi.
Lời nói nhẹ nhàng nhưng rất có uy quyền. Lạc Thanh ngồi xuống bên cạnh ông, ông vẫn đang xếp thêm một con hạc. Ông chính là Trần Kiện Phong giám đốc phụ trách của đội cảnh sát ngầm, mật danh UC. Ông đợi Lạc Thanh ngồi xuống, tỉ mỉ gấp xong con hạc bỏ vào lọ rồi mới lên tiếng:
– Mọi chuyện ổn chứ, có tình hình gì không?
Lạc Thanh đáp:
– Bang Hải Hổ tuần sau sẽ có hành động giao dịch, hiện tại tôi chưa biết khi nào chỉ biết là cuộc giao dịch sẽ diễn ra tại khu M của thành phố
Kiện Phong trầm ngâm một hồi, ông lại gấp 1 con hạc giấy rồi nói:
– Khu M nói lớn cũng không lớn, nhỏ cũng không nhỏ muốn tìm chính xác một địa điểm giao dịch cũng khó. Cậu cố gắng tìm hiểu thêm nhé.
Lạc Thanh đáp:
– Vâng, tôi biết rồi. Lần này bọn chúng giao dịch công thức làm ma túy. Bọn chúng muốn sản xuất mà túy trong nước để tăng lợi nhuận, chúng ta phải cố gắng ngăn chặn cho bằng được.
Kiện Phong trả lời:
– Tôi sẽ cố gắng điều động tổ chống ma túy tham gia. Cậu còn điều gì muốn nói không?
Lạc Thanh đáp:
– Còn nữa, có một việc lạ đó là Tà Quân muốn quy ẩn, ông ta muốn giao quyền lại.
Kiện Phong ngừng xếp, vẻ mặt thoáng thay đổi. Ông cau mày:
– Tà Quân muốn quy ẩn à? Sao có thể như vậy được.
Lạc Thanh đáp:
– Mọi người trong bang đều nghĩ như vậy, bên Ngải Uy cũng không tin.
Kiện Phong liền dặn dò Lạc Thanh:
– Trước hết cậu hãy làm theo sắp xếp của Ngải Uy, có gì báo cáo lại với tôi sau.
Lạc Thanh đứng nghiêm:
– Yes Sir.
Kiện Phong lại tiếp tục gấp thêm một con hạc nữa:
– Cậu đi ra được rồi.
– Ông vẫn thích chơi trò này nhỉ.
– Làm nội gián rất khó nếu không tìm cái gì làm chúng ta bình tâm rất dễ sa ngã.
– Tôi biết rồi.
– Cậu hãy cẩn thận đấy.
– Cám ơn sếp.
Lạc Thanh cười, đi ra. Kiện Phong ngồi trong phòng một mình tiếp tục gấp hạc giấy. Ông lẩm bẩm:
– Tà Quân ơi là Tà Quân, ông muốn thoái ẩn hay sao? Ta không tin đâu, ta chờ xem ông giở thủ đoạn gì tiếp theo. Rồi sẽ có một ngày ta sẽ bắt ông vào tù.
Một căn chung cư cao tầng bình thường, trong thang máy có hai người đàn ông đang đứng, thang máy nhảy số tăng dần lên và nó dừng lại ở số 20. Hai người đàn ông bước ra, đó là Hạo Thiên và Đơn Quân Hạo. Hạo Thiên thì lỉnh kỉnh xác mấy món đồ mua vội ở chợ còn Quân Hạo thì cầm một hộp xếp hình Rô Bốt lớn, hai người đi đến căn hộ số 220 thì dừng lại. Quân Hạo bấm chuông cửa, chỉ trong chốc lát một người phụ nữ tầm hơn 30 tuổi ăn mặc giản dị bước ra mở cửa, thấy Quân Hạo và Hạo Thiên người phụ nữ ấy vui mừng nói:
– Hạo Thiên anh về rồi đó à, cả Quân Hạo nữa, vào nhà nghỉ ngơi nha.
Hạo Thiên và Quân Hạo bước vào một cậu nhóc kháu khỉnh từ trong phòng chạy ra nhảy lên người của Hạo Thiên reo lên:
– Bố về rồi.
Hạo Thiên cười rộ, thả bọc đồ xuống bế thằng nhỏ xoay một vòng rồi mới đặt nó xuống. Thì ra đây là nhà của Hạo Thiên còn người phụ nữ và thằng nhóc là vợ con của hắn. Cảnh tượng thật khác biệt so với cái dinh thự lộng lẫy của Ngải Uy, Hạo Thiên chỉ ở trong một khu chung cư bình thường và sống một cuộc sống bình thường với vợ con hắn. Vợ của Hạo Thiên tên là Hoa Đán, tính tình hiền hòa đảm đang, cô ấy chăm lo cho Hạo Thiên từng chút một, là một người vợ trên cả tuyệt vời. Cô ấy và Hạo Thiên có một thằng con kháu khỉnh thông minh tên là Tiểu Tuấn. Tiểu Tuấn liền chào hỏi Quân Hạo, Quân Hạo cười lớn và đưa cho nó cái hộp xếp hình, nó vui thích cảm ơn liên hồi, rồi mang vào phòng. Quân Hạo nói:
– Không có gì nữa em xin phép ra về.
Hoa Đán ngăn lại liếc mắt nhìn Hạo Thiên ra vẻ muốn xin ý kiến. Hạo Thiên cười bảo:
– Dù gì cũng tới đây rồi, chú mày ở lại ăn cơm tối với gia đình anh nhé. Cơm canh đạm bạc do vợ anh nấu chắc chú mày không chê chứ.
Quân Hạo cười nói:
– Em làm sao dám chê tay nghề của chị dâu được.
Hoa Đán lên tiếng:
– Vậy cậu ở lại đây ăn nha, chị đi nấu ăn đây.
Sau đó cô xách đồ Hạo Thiên mua về mang vào bếp. Hạo Thiên nói với Quân Hạo:
– Anh vào phụ chị dâu mày đây, một tuần rồi mới về nhà một bữa tao muốn làm cô ấy vui.
Quân Hạo cười nhẹ vỗ vỗ vai của Hạo Thiên, sau đó hắn ngồi xuống ghế salon ở phòng khách. Tiểu Tuấn rất nhanh đã mang con rô bốt siêu nhân Quân Hạo mới tặng ra khoe với hắn.
– Chú Quân Hạo ơi, con làm xong rồi nè.
Quân Hạo cười lớn:
– Chà Tiểu Tuấn giỏi ghê chưa gì đã làm xong con Rô bốt rồi hả?
Nghĩ một lúc Quân Hạo đưa 2 tay lên giả làm sừng rồi bảo:
– Ta là quái thú ngoài hành tinh đây.
Tiểu Tuấn thích thú liền đáp ngay:
– Ta là Rô Bốt bảo vệ trái đất đây.
Cả hai lao vào nhau chơi đùa thoải mái. Trong bếp Hạo Thiên đứng ngắm vợ mình đang thái thịt, hắn mỉm cười bước lại, chợt ôm lấy vợ từ đằng sau. Hoa Đán giật mình cười mỉm, cô nói:
– Việc trong bang bận rộn lắm hả?
– Ừm, mấy ngày nay anh lo lắng dữ lắm, sau đã bán xong rồi, tuần sau anh lại phải đi tiếp.
Hoa Đán mỉm cười, cô nói:
– Không sao, việc anh làm em sẽ không phản đối, chỉ cần anh phải biết tự bảo trọng, anh phải nhớ ở nhà luôn có vợ con của anh trông anh về.
Hạo Thiên trầm ngâm rồi hôn vào cổ của Hoa Đán
– Ừm anh biết mà, anh giúp em rửa rau.
Một đầu lĩnh, đại ca giang hồ nhưng lại có một cuộc sống gia đình êm đềm hạnh phúc tới như vậy quả thực không dám nghĩ tới. Hai vợ chồng cùng nhau làm một bữa ăn gia đình, cùng ngồi ăn cơm chung với nhau, dù chỉ một ngày cùng con, cùng vợ với hắn cũng mãn nguyện. Mọi thứ đã hoàn tất, cả bốn người đều ngồi vào bàn, cùng dùng bữa. Quân Hạo và Hạo Thiên uống chút bia, nói chuyện xưa kia. Chốc chốc đã đến khuya, Quân Hạo xin phép ra về. Hạo Thiên tiễn ra tận cửa. Hắn nói:
– Về cẩn thận.
– Em biết rồi.
– Tuần sau sẽ rất căng thẳng, giờ anh chưa nói trước cho chú nghe bất cứ cái gì được nhưng chú phải chuẩn bị tinh thần trước.
– Vâng, đại ca. Anh vào nghỉ đi. Tạm biệt.
Quân Hạo ra khỏi chung cư, hắn bắt một chiếc Taxi, trong đêm chiếc taxi đi vòng vòng vào trung tâm thành phố. Quân Hạo chống cằm vẻ mặt đăm chiêu, hắn dựa lưng vào ghế như đang suy nghĩ gì đó, chút lại ngắm thành phố, thành phố về đêm thật đẹp nhưng cũng thật nguy hiểm. Xe Taxi đã dừng lại trước khách sạn Thiên Thai, hắn xuống xe đưa tiền cho tài xế một mình bước vào. Sau khi tiễn Quân Hạo xong, Hạo Thiên trở vào nhà. Hoa Đán đã giúp Tiểu Tuấn đi ngủ xong, cô đóng cửa phòng con lại cũng vừa bước ra. Mặt đối mặt với nhau, cả hai lao vào nhau, trao nhau những nụ hôn say đắm. Hai người ôm hôn nhau tiến vào phòng riêng đóng cửa lại rồi cùng ngã vật ra giường. Hoa Đán thỏ thẻ:
– Em nhớ anh lắm, một tuần rồi.
Hạo Thiên cười đáp:
– Anh cũng nhớ em nữa.
Hạo Thiên cởi áo mình ra xong cởi áo của Hoa Đán, cởi lớp áo ngực của cô ra, ngực của cô hơi xệ xuống một chút vì đã sinh một đứa con, bụng có ngấn mỡ nhưng với Hạo Thiên điều đó không quan trọng, hắn cởi quần của cô và bắt đầu đưa miệng vào âm đạo của cô mà liếm. Hoa Đán rên khẽ, mắt lim dim, một đoạn thời gian cô bắt đầu mút dương vật của chồng. Rồi Hạo Thiên đè Hoa Đán ra nhét dương vật của mình vào âm hộ của Hoa Đán nhấp nhẹ, cả hai cùng phát ra âm thanh rên rỉ nhẹ nhàng. Tư thế truyền thống, cưỡi ngữa, Doggy… sau hai mươi phút ân ái cuối cùng Hạo Thiên cũng xuất tinh nằm vật xuống. Hoa Đán vuốt ve lưng chồng rồi thỏ thẻ:
– Em yêu anh.
– Anh cũng yêu em.