Phát Súng Cuối - Chương 2
Quán Bar, phòng riêng của Đơn Quân Hạo, hắn đang nói chuyện điện thoại với một ai đó:
– Đại ca yên tâm, dù cảnh sát suốt ngày cứ bám lấy chỗ chúng ta nhưng em thách bọn nó tìm ra được gì. Thuốc em đã kêu bọn đệ tử của em lo liệu đâu vào đó rồi, tầm 2 ngày nữa chúng ta sẽ kiếm được kha khá từ số thuốc đó. Dạ, em hiểu rồi. Em cũng đã nghĩ tới chuyện đó tuy nhiên lúc này nên chậm mà chắc. Vâng, chào anh.
Một bàn tay khẽ đặt lên vai Quân Hạo, từ từ vuốt nhẹ má, sau đó luồn xuống ngực. Một khuôn mặt kiều diễm áp mặt vào má của Quân Hạo. Chính là Mộng Dao, cô thỏ thẻ:
– Nãy anh hôn em ở chỗ đông người làm người ta ngại muốn chêt à.
Quân Hạo cười lớn:
– Lần đầu cô hôn à?
Mộng Dao đáp:
– Lần đầu anh chủ động hôn em, lại còn nhảy với em giữa sân khấu nữa. Em biết anh yêu em mà.
Mặt khinh khỉnh, Quân Hạo đẩy Mộng Dao ra. Hắn đứng dậy nói:
– Cô ngây thơ nhỉ, tôi vừa nhìn là biết tên cảnh sát ấy để ý cô rồi. Mẹ nó cứ bám lấy chỗ làm ăn của tôi, tôi hôn cô chỉ là để chọc tức hắn thôi. Bớt nghĩ lung tung đi.
Mộng Dao chùng xuống, hai hàng nước mắt lăn dài trên gò má càng khiến cô kiều diễm hơn. Cô chỉ đứng đó mím môi khóc thút thít. Quân Hạo liền hạ giọng:
– Làm em khóc rồi, cho anh xin lỗi nha.
Hắn bước lại gần, đặt nụ hôn vào môi cô. Tay từ từ bóp nhẹ cổ Mộng Dao, sau đó vòng ra sau hôn vào cổ nằng. Tay hắn vòng vào váy khám phá hai đôi gò đảo tuyệt diệu ấy. Mộng Dao khẽ vòng tay ra sau chà vào dương vật của Quân Hạo, vừa chà vừa khẽ rên nhẹ. Quân Hạo luồn tay xuống dưới váy của Mộng Dao, luồn vào quân trong của cô, đưa tay vào khe, hắn dùng một ngón tay lay nhẹ bên ngoài rồi khẽ đút vào trong. Mộng Dao rên lên 1 tiếng. Ngón tay của hắn đang khám phá phía trên trong của cô gái rất nhẹ nhàng. Mộng Dao cảm thấy sướng tê người, dâm thủy trào ra như suối. Quân Hạo rút ngón tay ra, đưa lên miệng của cô gái. Đôi môi xinh đẹp ấy mút hết ngón tay, Mộng Dao định cuối xuống thì đột nhiên bị Quân Hạo đẩy ra. Hắn nhìn cô khinh khỉnh rồi bảo:
– Xong rồi cô đi ra đi.
Mộng Dao ngạc nhiên đứng như trời trồng, cô không biết nói gì chỉ nhìn Quân Hạo. Quân Hạo hét lên:
– Tôi chơi cô đó, đi ra đi, tôi còn làm việc.
Mộng Dao giật mình, người cô run run. Cô chạy nhanh ra khỏi phòng của Quân Hạo đụng ngay vào một đám người đang đi tới. Đó là 4 tên đệ tử của Quân Hạo, bọn chúng kết nghĩa anh em và lấy 4 cái tên khá độc đáo. Lớn nhất là Bọ Hung, thứ hai là Bọ Ngựa, thứ ba là Bọ Cạp và thằng nhỏ nhất tên Bọ Chét. Bốn tên này được Quân Hạo cứu về từ một đợt thanh trừng nên bọn chúng rất biết ơn và tôn sùng hắn. Cả bọn tiến vào. Bọ Chét nhanh nhảu hỏi:
– Đại ca làm gì mà làm người đẹp phải ấm ức đi ra thế.
– Đó không phải chuyện của mày. Sao báo cáo đi.
Bọ Hung đáp:
– Thuốc đã bán sạch, đại ca thật cao tay dùng bọn học sinh để bán thuốc. Tiền mặt đã có đầy đủ rồi.
Quân Hạo cười lớn:
– Thật đúng ý tao, tới ngày họp các đầu lão đại ca của chúng mày sẽ được nở mày nở mặt. Biết đâu chúng ta sẽ được anh Thiên giao cho những dự án cao cấp hơn thì sao. Anh Thiên mà lên được thủ lình thì tụi bay sau này nhất định được sung sương. Tối nay theo tao đến khách sạn, tao kêu gái cho mà chơi.
Cả bọn hò reo:
– Đại ca là số một.