Partner đáng yêu - Chương 16
16. Lắc Valentine: Hứa hẹn?
Gần tới ngày Valentine, mấy thằng bạn tôi thằng nào thằng nấy có bồ hết rồi nên chúng nó hỏi nhau xem tặng cái gì. Đến lượt tôi thì tôi bị chọc quê, tôi phải chống chế là “tại tao đéo thích quen thôi, tao muốn là có à.” Mà nhìn tụi nó tặng quà cho bồ thì tôi không cảm thấy gì gọi là ganh tị hay muốn giống như vậy. Nhớ năm ngoái cứ chút chút tôi lại quen một đứa, chán không muốn quen tiếp nữa thì chia tay mà đầu năm học tới giờ tôi không quen ai hết. Tôi không có hứng thú đối với việc muốn có bồ. Chắc là do ngủ với Vân riết tôi được thỏa mãn nên hết hứng kiếm bồ luôn, có lẽ vậy vì tôi quen ai cũng sẽ đưa lên giường. Tụi nó đi chơi với bồ hôm đó à? Tôi làm cũng được vậy, Vân cũng không quen ai, tôi rủ nàng đi chơi cũng được thôi, chả khác nhau mấy. Tụi nó còn chưa chắc đã lên giường nữa, chẳng bù cho tôi ngủ với Vân chục lần rồi.
Nghe tụi nó kể tặng hoa, socola, bánh kem, … nhiều thứ lắm thì trong đầu tôi lóe lên ý nghĩ muốn tặng cho Vân một vật gì đó. Đây không phải là do tôi thích nàng hay gì mà tự nhiên hứng lên thôi, thích tặng cho vui vậy thôi. Tôi muốn tặng một thứ thuộc về thời trang, tôi không biết Vân thích cái gì nhưng không hỏi vì sợ lộ. Vậy thì tôi để ý xem nàng có cái gì chưa mặc không. Tôi không thích tặng cái gì mà đã có rồi. Nàng ít đeo dây chuyền nhưng vẫn có đeo, vòng tay thì nàng luôn đeo, quần áo thì quá dư rồi, nhẫn thì không hợp cho lắm. Cái gì ta? Khó quá. Tôi tìm trên mạng những món đồ về con gái nhưng vẫn bó tay thì khi ở trường, tôi thấy có đứa đeo lắc chân. Vân không đeo như vậy tôi sẽ tặng một cái cho nàng. Kiểu dáng tôi chọn theo cảm tính thôi thấy đẹp là được, tôi hốt ngay một cái lắc chân bạc mấy trăm ngàn rồi gói cái hộp lại. Tôi gói giấy màu hồng không hoa không nơ gì cả, đợi tới ngày đưa cho Vân là được.
Cuối giờ ra chơi ngày hôm đó, trong hộp bàn của Vân có mấy cái bịch quà, đó là của một số thanh niên theo đuổi nàng mà ra. Tôi không biết nàng có hẹn đi chơi với ai không nhưng vẫn hỏi:
– Vân tối nay bà có đi chơi không?
Nàng tròn mắt nhìn tôi rồi lắc đầu. Tôi thấy ổn rồi nhưng vẫn làm bộ ngạc nhiên:
– Mấy thằng gì tặng quà bà nè không rủ bà đi hả?
Nàng bĩu môi:
– Tui không thích thì không đi thôi.
Tôi tỏ vẻ gật gù:
– Chảnh ha rủ không đi vậy ở nhà hả?
Nàng đảo mắt nghĩ nghĩ gì đó rồi nhún vai:
– Ừ năm rồi tui cũng có đi đâu đâu, đi với người tui không thích … thôi ở nhà.
– Vậy bà đi ăn lòng vòng với tui không, tui cũng chán.
– Ông tính ăn ở đâu?
Tôi bắt đầu chọc nàng:
– Ủa vậy bà hả?
– Ờ mà ăn ở đâu ngon không?
Tôi nháy mắt gian xảo liên tục:
– Vậy bà thích tui hả?
Vân giờ mới biết, giãy nãy lên:
– Ông điên rồi.
Tui làm bộ nhún vai:
– Hờ, ùm, ăn quận tư đó.
– Vậy tối nay ông đón tui nha.
– Thì lúc nào tui chả chở bà, bà sửa soạn nhanh đi nha lâu thấy bà luôn.
– Hì hì, có tí mà.
Tôi nói vậy thôi chứ cũng thích nhìn nàng trang điểm trước khi đi, lúc đó nhìn nàng dễ thương và khiến tôi tò mò nữa. Tôi chạy sang nhà nàng khoảng sáu rưỡi tối. Như thường lệ Vân mặc bộ đồ ngắn ngủn trong nhà chạy ra mở cửa, nàng có lẽ đã ý tứ hơn khi mặc thêm một cái áo khoác mỏng bên ngoài. Nằm trên giường đợi nàng thay đồ trang điểm xong cũng đủ ngủ một giấc. Tôi mới cằn nhăn:
– Mốt bà làm sớm sớm đi lần nào cũng lâu lắc, chiều giờ rảnh thì chuẩn bị sớm.
Vân dẫu môi lên:
– Ông không cho tui ngủ hả?
– Bà ngủ chi cho dữ vậy?
Nàng ngồi lên đùi tôi và choàng tay ôm cổ nhõng nhẽo:
– Để tối phục vụ ông chớ, ông không thích hả?
Nghe câu này xong thì khóe miệng tôi tự đông nhếch lên, muốn hăm he cũng không được nữa rồi:
– Ùm ùm. Hay, bà hay đó.
Nàng lúc lắc mình õng ẹo tiếp:
– Ông đó được ấy rồi mà đợi tui một chút cũng không được.
– Um … thơm quá. Đợi tui chút.
Tôi xoay khuôn mặt của Vân qua hôn một cái mạnh rồi đi ra khỏi phòng. Mới hôn có một cái mà tôi muốn đè nàng ra làm thịt rồi, không biết sao nàng lại có sức hút quyến rũ tôi đến như vậy. Tôi nhớ ra cái lắc, tôi quyết định đưa nàng cái lắc ở nhà nên tôi phải lấy ra cất ở một chỗ nào đó. Tôi đặt cái hộp kế bên bình hoa trên kệ, góc này hơi khuất nên nàng sẽ không phát hiện ra. Tôi đi lên thì nàng cũng xong xuôi, áo ba lỗ và váy ngắn nhìn dễ thương lắm. Hai đứa tôi đi ăn ở đường Xóm Chiếu quận Tư, cầm mấy trăm thôi ăn thả ga ở đây luôn. Vân kể cho tôi nghe về mấy thằng tặng quà cho nàng, lớp mười một có mười hai cũng có luôn. Nàng không thích nhưng không nhận thì hơi kì, nàng biết nên cũng nhận cho có thôi. Chat trên mạng thì tụi nó dây dưa với nàng suốt, nàng không muốn mang tiếng chảnh nên vẫn trả lời cho lịch sự thôi chứ hoàn toàn không thoải mái.
– Nhìn cách tui trả lời là biết tui thích hay không rồi mà cứ pm tui hoài.
– Bà nói thẳng luôn đi.
– Thôi lỡ nói tui chảnh sao.
– Sợ gì bà không thích thì nói không thích, cứ vậy tụi nó nhây đó. Ai nói gì bà kệ mẹ nó chứ. Lạng quạng tui đập hết.
– Ông hung hăng ghê, tui có sao đâu. Chán cũng rút hết à.
Vân không thích là do mấy thanh niên kia nói chuyện hơi vô duyên hoặc không hiểu ý của nàng. Nàng không nhất thiết phải đẹp trai nhưng nói chuyện phải sao đó cho ổn. Nàng so sánh với tôi mới ghê, chỉ cần được như tôi là được. Vân ơi bà thấy tui tán gái bao giờ à mà phán như đúng rồi vậy. Nàng thích kiểu nhẹ nhàng và nhường nhịn của tôi đối với nàng. Đó cũng là cách mà tôi đối xử với con gái, mình nên cư xử đàng hoàng với con gái đó chứ vô duyên thì ai chịu cho nổi, tất nhiên là trừ những đứa không biết đúng sai ra. Gặp những đứa như vậy tôi chơi thẳng mặt bất kể tuổi tác.
Ăn phá lấu, bánh flan, uống sinh tố no hết cả bụng. Tối nay về nhà không biết trụ nổi không nữa, dám sốc hông mệt chết mất. Tôi chở Vân đi lòng vòng, tôi cười cười hỏi “về nha” thì nàng làm tiếng rên vào tai chọc tôi. Nghĩ đến chuyện khoái lạc với nàng khiến người tôi cũng cảm thấy rạo rực, thằng nhỏ ở dưới cũng bắt đầu cứng lên. Đi qua những đoạn đường vắng xe thì Vân còn liểu mạng thò tay bóp thằng cu mấy cái nữa. Tôi không nói thì thôi nàng thì cứ bóp một cái lại kêu “á” một tiếng rồi kéo theo điệu cười dâm dục nữa. Không biết học ai nữa.
Chở nàng về nhà, đẩy xe vào, đóng cửa lại. Cả hai nhìn nhau không nói một lời nào, ngay lập tức hai cơ thể nhào vào ôm lấy nhau thật chặt, hôn nhau ngấu nghiến. Đây là lần bao nhiêu tôi cũng không nhớ nhưng ôm hôn người con gái này ở trong lòng vẫn khiến lòng tôi nóng hơn bao giờ hết, như có một ngọn lửa bùng cháy không bao giờ tắt vậy. Tôi luôn rạo rực như vậy, Vân cũng luôn nồng nhiệt như vậy theo từng cái hôn. Tôi nhấc nàng ngồi tựa lên eo để hai chân nàng co giữ chặt eo tôi, hai cái miệng vẫn dính chặt tôi bế nàng lên trên phòng. Thả nàng nằm xuống, tôi vừa hôn vừa lần mò xuống dưới ngực nàng. Ngực của nàng vừa trọn cả bàn tay làm tôi mém nữa thì quên mất chuyện kia. Tôi bẹo má nàng rồi ngồi dậy.
– Đợi tui chút nha nhanh lắm.
Không đợi Vân trả lời tôi vọt thẳng xuống dưới lấy cái hộp lên. Tôi cố ý xoay bàn tay ra sau lưng để Vân không thấy, nàng hình như mới rửa tay xong thấy đang lau tay. Tôi ngồi xuống giường trong tay vẫn cầm cái hộp thì nàng nhảy tơi liền.
– Cái gì dợ?
– Tặng bà nè.
Hai mắt Vân mở to ngạc nhiên lắm, nàng liền hỏi:
– Ủa ủa sao tặng tui.
– Thì tui thích tui tặng bà. Không được hả?
Vân hình như sợ tui rút lại hay sao mà giựt liền cái hộp. Thật đúng là khác xa với tưởng tượng của tôi, tôi nghĩ là nàng sẽ vô cùng vui mà nhận lấy mới đúng chứ. Đằng này còn liếc ngang liếc dọc tôi nữa.
– Hì. Tui hỏi thiệt đó ông không thích tui sao tặng tui?
– Tui không thích là không tặng được hả?
– Chứ gì nữa. Ngày hôm nay người ta thích ai thì mới tặng chứ.
– Vậy giờ tui hứng tui tặng đó bà chịu không? Không chịu đưa lại đây tui tặng đứa khác.
– Khônggggggg … mơ đi hàng cho rồi không trả lại.
Vân phùng má vênh mặt lên nhìn thấy ghét ghê. Tôi thật hối hận khi mua cái lắc cho nàng. Nãy dễ thương bao nhiêu giờ dễ ghét bấy nhiêu.
– Sinh nhật bà vừa rồi tui không tặng bà nên sẵn hôm nay tui tặng cho bà đó.
Vân nghe vậy thì mặt mày cười tươi rói:
– Hì hì, cảm ơn ông nha.
– Bà mở ra coi xem thích không, lỡ không phải cái bà thích …
– Ông tặng gì tui cũng thích hì hì.
Vân nói thật hay nói cho có lệ? Tôi không biết, nhưng tôi cảm thấy vui vui trong lòng. Tôi chờ đợi nàng xé cái bọc giấy ra, tôi hi vọng nàng thật sự thích cái lắc chứ không phải chỉ nói cho tôi vui. Và có lẽ ông trời đã không phụ lòng tôi. Nàng cầm lên săm soi, miệng hơi chu và mắt mở to có vẻ thích thú. Nàng mỉm cười nhìn tôi:
– Lắc chân hả Hoàng Anh?
Tôi gật đầu, Vân đeo liền vào cổ chân. Nàng đứng dậy đi tới đi lui đá chân tạo kiểu, miệng luôn mỉm cười.
– Tui không biết bà thích cái gì nên lấy đại. Thấy bà không đeo lắc chân không biết bà có thích không nữa.
– Thích mà. Tui đeo luôn nè hihi.
– Thiệt không?
– Thiệt mà có quà là vui rồi tui đòi hỏi gì đâu. Mấy này tui xài hết có nhiêu xài hết.
Tôi lại rót ly nước uống rồi kéo Vân nằm xuống giường. Chậm rãi nựng khuôn mặt dễ thương của nàng, tôi nhìn nàng vô cùng trìu mến. Không biết sao hôm nay tôi lại muốn có một đêm nhẹ nhàng với nàng, không mạnh bạo nhưng vẫn nồng nhiệt tràn đầy cảm xúc. Chắc do hôm nay là Lễ Tình Nhân sao? Tôi hôn lên hai bên má của Vân, hôn lên đôi môi hồng thắm của nàng, bắt đầu những cái cháo lưỡi hết sức “từ tốn”. Tôi không nói trước vậy mà Vân lại có thể giảm tốc độ lại theo tôi, có vẻ chúng ta đã hiểu nhau hơn chăng?
Tôi lận cái áo lên từ từ, ngưng một nhịp để kéo cái áo qua khỏi đầu Vân rồi lại tiếp tục áp vào đôi môi đó một lần nữa. Ở dưới tôi tuột dây kéo xuống rồi đẩy cái váy ra khỏi mông nàng, nàng phối hợp co chân để tôi đạp cái váy ra ngoài dễ dàng hơn. Trên người nàng còn bộ đồ lót nhưng thằng cu bị ép tức muốn chết rồi. Tôi vôi vàng cởi toàn bộ quần áo trên người ra. Chưa kịp ôm Vân thì bàn tay mát lạnh của nàng đã túm lấy con cu của tôi mà vuốt ve. Nàng thỏ thẻ vào tai tôi:
– Sao bự quá dạ?
– Tại bà … đẹp quá chứ sao.
– Vậy tui xấu cho nó nhỏ lại nha, bự thấy ghê quá hà, nhỏ dễ thương hì hì.
– Bà nhét vô lồn bà đi là nó nhỏ lại liền.
– Xớ, nói bậy ghê.
Những câu đã nói nhiều lần nhưng tôi chưa biết chán bao giờ. Tôi bấm cái khóa cho cái áo lót trắng của Vân bung ra để lộ bộ ngực xinh xinh trắng nõn của nữ sinh mười sáu. Tôi chỉ vén lên thôi để nghịch hai núm vú to dựng đứng hết lên, tay còn lại tôi kéo quần lót của nàng xuống đùi, giữa đũng quần thấm ướt một khoảng không nhỏ. Tôi vuốt nhẹ ngón tay dọc theo hai mép, nàng ướt quá trời nãy giờ chỉ có hôn và sờ vú tí xíu mà đã nứng vậy rồi. Quan trọng hơn là hôm nay cái mu trơn nhẵn, bên dưới là cái lồn múp của gái tơ làm tôi phấn khích thật sự. Tôi liền cúi xuống lè lưỡi mút “chụt chụt” cái lồn dâm đãng này, nghĩ tới cái lồn không lông ngon ngọt này chỉ có mình tôi được hưởng mà thấy khoái vô cùng.
– Ư … ư …
Vân rên rỉ, uốn mình theo từ nhịp khi tôi liếm vào trong cái lỗ nhỏ trong lồn nàng. Tôi liếm thật kỹ từng centimet trên cái lồn của Vân. Tôi không chừa sót một khoảng trống nào, tôi phải ăn cho đã mới được. Liếm đến đâu dâm thủy của nàng chảy ra tới đó, cái mùi nồng nồng của lồn hít vào phê gì đâu. Lồn nàng đã được bôi trơn hoàn toàn bởi nước miếng của tôi và dâm thủy của nàng, chỉ việc để cho con cu thọt vào sâu bên trong thôi. Con cu của tôi nãy giờ đã ra kha khá nước nhờn, tôi bây giờ muốn đút vào lồn Vân thôi chứ không để nàng bú nữa, nàng bú chắc tôi ra hết trong miệng nàng luôn quá. Tôi nói với nàng:
– Giờ đút vô luôn nha Vân.
– Ừ tui cũng định vậy đó. Nhanh … nhanh đi ông.
Hóa ra Vân có cùng suy nghĩ với tôi. Nàng hối thúc thì tôi chìu nàng thôi. Dạng chân nàng ra, tôi canh ngay cái lỗ hồng hào rồi từ từ đẩy vào nhẹ nhàng đến hết thân cu.
– Ư … ơ … ơ …
– Sướng không Vân?
– Um … sướng lắm … đụ tui đi …
Tôi đẩy vào rút ra từng cái nhẹ nhàng. Chậm rãi từ từ để cảm nhận từng cái cọ quẹt bên trong cơ thể Vân. Cái lồn ấm nóng của nàng khít chặt giữ lấy con cu làm tôi có những lúc tê dại đi mà muốn xuất tính nữa. Cả hai vẫn ở trong tư thế truyền thống nhưng vô cùng thỏa mãn. Vân rên nhiều hơn, những cái hôn bắt đầu chuệch choạc không giữ được nữa, tôi biết nàng sắp lên đỉnh rồi. Tôi tăng nhịp lên một chút để nàng lên đỉnh nhanh hơn.
– A … aaaaa … ơ … ơ … ơ …
Người nàng hơi cứng lại rồi giật mấy cái nhẹ, tiếng rên kéo dài ra. Hôm nay nàng lên đỉnh cũng nhẹ nhàng hơn, không la thét như những lần trước. Hôm nay Vân lên đỉnh hơi nhanh thì phải, tôi cũng muốn xuất ra nhanh hơn nữa nhưng kiềm lại được. Tôi rút cu ra thì nghe cái “oét” phát ra từ lồn nàng làm nàng nhìn tôi với ánh mắt thẹn thùng. Vân nước nôi gì mà nhiều quá đi, một hỗn hỗn dịch nhờn vừa trong vừa trắng đục chảy xuống khe mông nàng thấm vào drag giường. Lần nào cũng chèm nhẹp như vậy hết.
Tôi vuốt ve và mơn trớn cơ thể Vân, hôn đôi môi quyến rũ của Vân để Vân nhanh có hứng trở lại. Không mất bao lâu, nàng cầm lấy con cu của tôi một lần nữa. Lần này Vân xoay lưng lại hơi nghiêng mình, canh co cu đúng chỗ rồi hất mông về phía tôi. Con cu được bao phủ đầy bởi dâm thủy mà chui vào lồn nàng một cách trơn tru. Đẩy một cái thôi hết cả cây.
– Um … a …
Tiếng rên của Vân làm tôi kích thích vô cùng, nàng thích khẩu dâm lúc dạo đầu hơn, còn khi được tôi giã phành phạch khúc thịt dư vào lồn nàng thì chỉ còn biết rên la thôi. Mà ác cái nghe rên thôi không cẩn thận là xuất như chơi. Tôi hôn lên cái cổ trắng ngần của Vân, người gì mà thơm thế không biết. Không biết có khi nào tôi nghiện nàng không nữa, lỡ tôi nghiện nàng thì quan hệ với những cô gái khó mà đạt được hưng phấn cao nhất. Vân cứ thơm tho, khít chặt và dâm thế này thì tôi cưỡng sao được. Đã vậy nước lại còn dư nữa chứ.
Tư thế này hơi mỏi nhưng tôi nhấp từ từ nên không bị làm sao. Hôm nay nhẹ nhàng tình cảm, những cái ra vào thật êm ái. Êm như khi chạm vào làn da mịn màng của Vân vậy. Bên trong cái lồn trơn nhớt co thắt mạnh hơn, tôi đẩy nhanh hơn để cả hai cùng lên đỉnh. Tôi bắn từng đợt tinh trùng đặc sệt tích tụ mấy ngày này vào lồn Vân. Tôi vẫn để cu ở trong lồn nàng, tôi thích như vậy để tận hưởng những cái co thắt sướng người.
Mỗi khi làm tình với Vân xong, tôi rất thích ôm nàng vào lòng. Tôi vốn không nghĩ nhiều, nhưng thật sự là tôi không muốn buông bỏ cô gái này. Tôi mải mê ngửi hương thơm từ Vân thì nàng nắm lấy bàn tay của tôi.
– Hôm nay hiền dạ?
– Hôm nay đặc biệt tui đổi chút.
– Sao đặc biệt dạ hì hì?
Tôi thơm vào cổ nàng làm nàng cười khúc khích.
– Bà biết mà.
Vân trở mình lại nở nụ cười có thể làm tan chảy mọi thứ. Nàng phô bày thân thể ra trước mặt nhưng trong mắt tôi lúc này không có gì là dung tục. Nhìn nàng thật phơi phới và rạng rỡ làm sao. Vân nói một câu trúng vào những gì tôi đang nghĩ.
– Nếu ngay mốt ông có thích tui thì nói tui biết nha.
– Sao vậy?
– Để tui đồng ý chứ chi hì hì.
Đây có được coi là một lời hứa hẹn tình yêu tuổi học trò không? Tôi không thích Vân, không thích về mặt tình cảm yêu đương trai gái, đó là điều tôi chắc chắn. Tôi không cảm thấy nhung nhớ nàng mỗi khi không gặp, mỗi khi nàng trò chuyện với những người khác. Tôi lại thích những cử chỉ dễ thương của Vân. Tôi thích khuôn mặt tươi cười của Vân. Tôi thích vẻ đáng yêu và thoải mái của Vân đối với tôi, vì tôi biết được rằng nàng giữ kẻ và hơi lạnh lùng với nhiều đối tượng làm quen. Có lẽ với tôi, nàng mới điên điên khùng khùng như vậy. Tôi thích những điều đó.
Và … sau đó thì sao? Vân mở yahoo gửi hết list một câu: "Cảm ơn món wà kủa a nhju` :x:x". Bây giờ gọi là thả thính số lượng lớn.
***
Có những khoảnh khắc được gọi là để đời dù nó chỉ ngắn ngủi vài giây. Khi gõ từng con chữ về chuyện cũ, tôi cảm thấy có gì đó vui tươi xen lẫn bồi hồi và tiếc nuối. Nếu cho tôi trở lại những ngày đó, tôi vẫn sẽ làm như vậy. Vì đó chính là tôi khi còn là một học sinh còn non … nớt. Buồn cái nữa là nghĩ một đằng mà chữ đánh ra một nẽo, chán dễ sợ.