Ông Chủ Trọ May Mắn - Chương 8
Sau đêm nồng cháy, Linh và ông Hùng quyết định biến lời hứa của họ thành hiện thực. Họ không muốn chỉ dừng lại ở những khoảnh khắc dục vọng hay tình cảm thoáng qua. Một buổi sáng trong căn phòng trọ, khi ánh nắng len qua cửa sổ, Linh nắm tay ông Hùng, ánh mắt kiên định. “Chú, cháu muốn chúng ta chính thức thành một gia đình. Cháu muốn kết hôn với chú.” Ông Hùng sững người, ánh mắt ti hí mở to, nhưng rồi ông mỉm cười, kéo cô vào lòng. “Mày chắc chứ, Linh? Tao già, tao chẳng có gì ngoài khu trọ này và mày.” Linh gật đầu, hôn nhẹ lên môi ông. “Cháu chắc. Cháu muốn ở bên chú, mãi mãi.”
Họ nhanh chóng lên kế hoạch. Một tuần sau, Linh và ông Hùng đến ủy ban nhân dân để đăng ký kết hôn. Dù khoảng cách tuổi tác khiến nhân viên ở đó nhìn họ với ánh mắt tò mò, Linh không quan tâm. Cô mặc một chiếc váy trắng đơn giản, nắm tay ông Hùng, mỉm cười khi nhận tờ giấy kết hôn. “Giờ thì chú là chồng cháu rồi, không chạy được đâu!” cô trêu, khiến ông Hùng cười lớn, bàn tay thô ráp siết chặt tay cô.
Để tổ chức lễ cưới, họ chọn căn nhà gỗ trong rừng – nơi đã chứng kiến những khoảnh khắc điên cuồng và lãng mạn của cả hai. Linh tự tay thiết kế một không gian cưới giản dị nhưng ấm áp, với những dây đèn vàng treo quanh hiên nhà, hoa dại hái từ rừng, và một bàn tiệc nhỏ chỉ dành cho hai người. Cô mặc một chiếc váy cưới trắng tinh khôi, bó sát, tôn lên đường cong hoàn mỹ, trong khi ông Hùng khoác lên mình bộ vest cũ kỹ, trông hơi gượng gạo nhưng đầy tự hào.
Đêm cưới, dưới ánh trăng và tiếng suối chảy, họ thề nguyện bên nhau. Không có khách mời, không có nghi thức rườm rà, chỉ có hai người và tình cảm mãnh liệt. Sau lời thề, ông Hùng kéo Linh vào lòng, hôn cô nồng nàn. “Em đẹp quá vợ ơi…” ông thì thầm, tay lướt qua lớp vải mỏng của váy cưới. Linh cười, ánh mắt lấp lánh dục vọng. “Chồng ơi, làm vợ sướng ngay trong bộ váy này đi!”
Họ lao vào nhau ngay trên hiên nhà, dưới ánh đèn vàng mờ ảo. Linh quỳ trước ông Hùng, kéo khóa quần ông, ngậm lấy dương vật khổng lồ, gân guốc. “Chồng… to thế này, vợ chịu sao nổi…” cô thì thầm, lưỡi xoáy quanh đầu dương vật, mút mạnh, khiến ông Hùng rên lên. “Mẹ kiếp, vợ… em làm anh điên mất!” Ông nắm tóc cô, đẩy hông, để dương vật chạm sâu vào họng.
Ông Hùng kéo Linh đứng dậy, xé toạc phần dưới của váy cưới, để lộ vùng nhạy cảm đã ướt át. Ông cúi xuống, liếm láp, lưỡi xoáy sâu, khiến Linh cong người, hét lớn: “Chồng… sướng quá… liếm nữa đi…” Cô bấu chặt vai ông, cơ thể run rẩy. Sau màn dạo đầu, ông Hùng đẩy Linh nằm ngửa trên tấm chăn trải ngoài hiên, dang rộng chân cô, rồi thúc dương vật vào trong. Linh hét lên, cảm giác đau nhói xen lẫn khoái lạc. “Chồng… sâu quá… vợ sướng chết mất…” cô rên rỉ, tay bấu vào lưng ông
Họ làm tình điên cuồng, đổi qua nhiều tư thế: Linh cưỡi ông Hùng, váy cưới nhàu nhĩ, nhún nhảy mạnh mẽ; rồi ông thúc từ phía sau, tay bóp ngực cô qua lớp vải trắng. “Vợ ơi… em chặt thế này, anh ra mất…” ông Hùng gầm lên, tay vỗ mạnh vào mông cô. Linh hét lớn, đạt cực khoái, âm đạo co bóp mạnh mẽ quanh dương vật của ông. Ông Hùng cũng phóng ra, dòng tinh dịch nóng hổi tràn ngập, khiến cả hai đổ sụp xuống, thở hổn hển giữa tiếng gió rừng.
Trong khi Linh và ông Hùng xây dựng hạnh phúc, Nam – con trai ông Hùng – tiếp tục trở thành nỗi đau trong lòng ông. Sau lần đánh nhau với bố, Nam quay lại khu trọ nhiều lần, đòi tiền với thái độ hung hãn. Nhưng lần này, ông Hùng, được tiếp thêm sức mạnh từ tình yêu của Linh, bắt đầu cứng rắn hơn. “Mày muốn tiền thì tự đi làm! Tao không nuôi mày nữa!” ông gào lên trong một lần cãi vã, đẩy Nam ra khỏi nhà.
Nam, không còn nguồn tiền từ bố, quay ra ăn cắp và cướp giật để thỏa mãn thói ăn chơi. Hắn liên tục gây rối, từ việc trộm đồ trong khu trọ đến cướp tiền của người đi đường. Cuối cùng, một lần cướp xe máy bất thành, Nam bị công an bắt giữ. Khi nghe tin con trai vào tù, ông Hùng chỉ thở dài, ánh mắt đầy đau đớn nhưng cũng nhẹ nhõm. Linh nắm tay ông, an ủi: “Chồng à, anh ta cần trả giá để tỉnh ngộ. Chúng ta còn cả tương lai phía trước.”
Với số tiền kiếm được từ các clip, công việc thiết kế của Linh và tài sản tích góp được của ông Hùng, họ quyết định đầu tư vào một giấc mơ chung: mở một quán cà phê bên một hồ câu cá ở ngoại ô Hà Nội. Linh tự tay thiết kế quán, biến nó thành một không gian mộc mạc nhưng ấm áp, với những bàn gỗ, đèn lồng treo lơ lửng, và cửa sổ nhìn ra hồ nước lấp lánh. Ông Hùng, dù không rành về thiết kế, tự tay đóng bàn ghế, sơn tường, và trồng những khóm hoa dại quanh quán. Họ làm việc cùng nhau, vừa trang trí vừa tranh thủ những khoảnh khắc thân mật.
Một buổi chiều, khi đang sơn lại bức tường trong quán, Linh cố tình bôi sơn lên mặt ông Hùng, cười khúc khích. “Chồng, trông chồng như thợ sơn chính gốc rồi đấy!” Ông Hùng cười lớn, kéo cô vào lòng, hôn mạnh lên môi cô. “Vợ, em nghịch thế này, anh phải phạt em mới được!” Ông đẩy cô xuống một tấm thảm trong góc quán, xé áo cô, để lộ thân hình trần truồng. Linh rên khẽ khi ông Hùng liếm láp vùng nhạy cảm, lưỡi xoáy sâu. “Chồng… sướng quá… phạt vợ nữa đi…” cô van xin, tay bấu vào vai ông.
Ông Hùng thúc dương vật khổng lồ vào trong cô, mỗi nhịp mạnh mẽ khiến Linh hét lên, “Chồng… sâu quá… vợ ra mất…” Họ làm tình ngay trong quán đang xây, tiếng rên hòa lẫn với mùi sơn mới và tiếng chim hót ngoài hồ. Linh đạt cực khoái, âm đạo co bóp mạnh mẽ, và ông Hùng cũng phóng ra, ôm chặt cô, thì thầm: “Anh yêu em Linh ơi.”
Ngày khai trương quán cà phê, “Lửa Rừng,” là một thành công lớn. Khách kéo đến đông đúc, không chỉ để câu cá mà còn để thưởng thức không gian ấm áp mà Linh và ông Hùng đã cùng nhau tạo nên. Linh, trong chiếc váy tự thiết kế, đứng bên ông Hùng, mỉm cười rạng rỡ khi cắt băng khánh thành. Ông Hùng, dù vẫn to béo và thô kệch, trông rạng ngời khi nắm tay vợ, ánh mắt đầy tự hào.
Đêm đó, sau khi khách rời đi, Linh và ông Hùng ngồi bên hồ, nhìn ánh trăng phản chiếu trên mặt nước. Linh nắm tay ông, thì thầm: “Chồng, em có tin vui cho anh.” Ông Hùng quay sang, ánh mắt tò mò. “Tin gì, vợ?” Linh mỉm cười, đặt tay ông lên bụng mình. “Em có thai rồi. Chúng ta sắp có con.”
Ông Hùng sững sờ, rồi ôm chặt Linh, nước mắt lăn dài trên má. “Linh… em… em đã cho anh một gia đình mới. Anh không biết nói gì thêm nữa…” Họ hôn nhau, nụ hôn vừa nồng nàn vừa dịu dàng, như lời hứa về một tương lai hạnh phúc.
Từ đó, Linh và ông Hùng sống trong niềm vui của việc chào đón đứa con đầu lòng. Quán cà phê ngày càng đông khách, và Linh tiếp tục nhận các hợp đồng thiết kế lớn. Họ vẫn quay những đoạn clip, nhưng giờ đây, đó không chỉ là cách kiếm tiền, mà là cách họ lưu giữ những khoảnh khắc đam mê của mình. Mỗi lần làm tình, Linh vẫn rên rỉ dưới sức mạnh của ông Hùng, vẫn đạt cực khoái trong sự đau nhói và khoái lạc, nhưng giờ đây, cô cảm nhận được tình yêu sâu sắc trong từng cái chạm.
Linh bế đứa bé đứng bên hồ câu cá, nhìn ông Hùng đang dạy một khách hàng cách thả cần và mỉm cười. Cô biết rằng, dù quá khứ có đau thương, cô và ông Hùng đã tìm thấy nhau, xây dựng một gia đình, và sống trọn vẹn trong tình yêu và dục vọng. Đứa con của họ chính là minh chứng cho hành trình ấy – một hành trình từ căn phòng trọ chật hẹp cho đến một tổ ấm tràn ngập hạnh phúc.
Hết!