Ông Chủ Trọ May Mắn - Chương 3
Sáu tháng sau những lần gặp gỡ đầy nhục dục trong khu trọ chật chội, Linh và ông Hùng đã trở thành một cặp đôi kỳ lạ, gắn kết bởi dục vọng và những khoản tiền ông Hùng để lại sau mỗi lần. Mối quan hệ của họ không còn đơn thuần là một giao kèo, mà đã trở thành một thứ gì đó sâu sắc hơn, gần như ám ảnh. Một ngày nọ, ông Hùng bất ngờ đề nghị một chuyến đi đặc biệt. “Linh, cuối tuần này tao đưa mày đi cắm trại. Chỉ hai đứa, sâu trong rừng, chỗ tao có một căn nhà nhỏ. Mày dám không?” Ông ta nhếch mép, ánh mắt ti hí lấp lánh sự thèm khát.
Linh mỉm cười, tim đập nhanh vì phấn khích. Cô không còn là cô gái ngượng ngùng của ngày đầu nữa. “Dám chứ, chú. Nhưng chú đừng hòng bắt cháu ngủ lều ngoài trời đâu đấy!” cô đáp, giọng đùa cợt nhưng đầy ẩn ý. Ông Hùng cười lớn, bàn tay thô ráp vỗ mạnh vào mông cô. “Yên tâm, con bé, tao sẽ làm mày sướng đến mức không muốn về thành phố đâu!”
Cuối tuần, Linh và ông Hùng lên một chiếc xe tải cũ kỹ, lăn bánh qua những con đường đất gập ghềnh dẫn vào khu rừng sâu ở ngoại ô Hà Nội. Không khí trong lành, tiếng chim hót líu lo, và mùi lá cây tươi mát khiến Linh cảm thấy như được giải thoát khỏi những áp lực của cuộc sống. Ông Hùng, với thân hình to béo, mồ hôi nhễ nhại, vừa lái xe vừa liếc nhìn Linh, ánh mắt không giấu được sự thèm thuồng. “Mày mặc cái váy này là cố tình trêu tao đúng không?” ông ta hỏi, chỉ vào chiếc váy ngắn bó sát, lộ rõ đường cong hoàn mỹ của Linh.
Linh nhún vai, cười tinh nghịch. “Thì chú thích thế mà, đúng không? Hay chú muốn cháu mặc áo dài cho đoan trang?” Ông Hùng cười khà khà, tay phải rời vô-lăng, sờ lên đùi Linh. “Đoan trang cái con khỉ! Mày mà đoan trang thì tao đã không mê mày đến thế này!”
Họ đến một căn nhà gỗ nhỏ nằm ẩn mình giữa rừng sâu, xung quanh là những cây cổ thụ cao vút và tiếng suối chảy róc rách. Căn nhà đơn sơ nhưng sạch sẽ, với một chiếc giường lớn, một bàn gỗ, và vài chiếc ghế. Linh bước vào, ngửi thấy mùi gỗ thông thoang thoảng. “Chỗ này của chú à? Không ngờ chú cũng có gu đấy!” cô trêu, đặt túi xách xuống.
“Gu cái gì, tao xây chỗ này để nghỉ ngơi thôi. Nhưng hôm nay, tao với mày sẽ biến nó thành thiên đường!” Ông Hùng cười lớn, kéo Linh vào lòng, bàn tay thô ráp luồn vào váy cô, bóp mạnh lấy mông. Linh rên khẽ, cơ thể nóng ran, sẵn sàng cho những gì sắp đến.
Không khí trong căn nhà gỗ nhanh chóng trở nên ngột ngạt bởi dục vọng. Ông Hùng xé toạc chiếc váy của Linh, để lộ thân hình trần truồng hoàn mỹ, làn da trắng mịn lấp lánh dưới ánh nắng xuyên qua cửa sổ. Linh không mặc nội y, như thể đã chuẩn bị sẵn cho trận chiến này. “Mẹ kiếp, mày cố tình không mặc gì để giết tao đúng không?” Ông Hùng gầm lên, mắt sáng rực khi nhìn vào đôi gò bồng căng tròn và vùng nhạy cảm đã bắt đầu ướt át của cô.
Linh cười, bước lại gần, cởi phăng chiếc áo ba lỗ bẩn thỉu của ông Hùng, để lộ thân hình phệ nệ, lông ngực rậm rạp. Cô quỳ xuống, kéo tụt quần ông ta, dương vật khổng lồ, gân guốc, cương cứng bật ra trước mặt cô. “Trời ơi, chú… lúc nào cũng to thế này à?” Linh thì thầm, ánh mắt lấp lánh tò mò xen lẫn thèm khát. Cô đưa lưỡi liếm quanh đầu dương vật, mút nhẹ, khiến ông Hùng rên lên, tay bám chặt vào tóc cô. “Hút mạnh vào, con bé! Mày làm tao điên rồi đấy!” ông ta gào lên, hông đẩy về phía trước, khiến Linh suýt nghẹn.
Cô mút mạnh hơn, lưỡi xoáy quanh, cảm nhận sự nóng bỏng và kích thước khổng lồ của ông Hùng. Sau vài phút, ông Hùng không chịu nổi, kéo Linh đứng dậy, đẩy cô ngã xuống giường. “Nằm xuống, tao muốn nếm mày!” ông ta ra lệnh, giọng khàn đục. Ông Hùng quỳ giữa hai chân Linh, dang rộng chúng, rồi cúi xuống, dùng lưỡi liếm láp vùng nhạy cảm của cô. Linh cong người, rên rỉ lớn. “Chú… ôi… sướng quá… đừng dừng…” cô thở hổn hển, tay bấu chặt vào ga giường, cảm giác lưỡi ông Hùng xoáy sâu, mút mạnh âm vật khiến cô run rẩy.
Sau màn dạo đầu đầy kích thích, ông Hùng đứng dậy, dương vật cương cứng chỉa thẳng vào Linh. “Sẵn sàng chưa, con bé? Tao sẽ làm mày hét cả khu rừng này nghe!” ông ta cười lớn, rồi từ từ đẩy dương vật khổng lồ vào trong cô. Linh hét lên, cảm giác đau nhói xen lẫn sự đầy đặn khiến cô gần như ngất đi. “Chú… chậm thôi… to quá…” cô van xin, nhưng ông Hùng chỉ cười, bắt đầu thúc mạnh, từng nhịp sâu hoắm, khiến âm thanh dâm dục của cơ thể va chạm vang vọng trong căn nhà gỗ.
“Chặt thế này, mày muốn giết tao à, Linh?” ông Hùng gầm gừ, tay bóp mạnh lấy ngực cô, ngón tay vê chặt đầu nhũ hoa. Linh rên rỉ không ngừng, cơ thể đong đưa theo từng nhịp đẩy. “Chú… mạnh nữa đi… cháu sướng… sướng chết mất…” cô hét lên, đầu óc quay cuồng trong khoái lạc. Ông Hùng tăng tốc, mỗi cú thúc khiến Linh cong người, vùng nhạy cảm co bóp mạnh mẽ quanh dương vật của ông ta.
Họ đổi tư thế, ông Hùng kéo Linh đứng dậy, đẩy cô dựa vào bàn gỗ, để cô chống tay, mông cong lên. Ông ta thúc từ phía sau, mỗi nhịp mạnh mẽ khiến chiếc bàn rung chuyển, chân Linh run rẩy, gần như không đứng vững. “Mẹ kiếp, mày ngon quá, Linh! Tao muốn đụ mày cả ngày!” ông Hùng gào lên, tay vỗ mạnh vào mông cô, để lại những dấu đỏ. Linh rên rỉ, “Chú… cháu ra rồi… ôi trời…” Cơ thể cô co giật dữ dội, âm đạo siết chặt, đạt cực khoái lần đầu tiên trong ngày.
Nhưng ông Hùng chưa dừng lại. Ông ta kéo Linh ra ngoài hiên nhà, nơi tiếng suối chảy hòa lẫn với tiếng gió rừng. Ông ta đặt cô nằm trên một tấm chăn trải trên sàn gỗ, dang rộng chân cô, rồi tiếp tục thúc vào. Không khí mát lạnh của rừng làm Linh rùng mình, nhưng cơ thể cô nóng ran vì khoái cảm. “Chú… ở đây… ngoài trời thế này… sướng quá…” Linh thở hổn hển, tay bấu vào vai ông Hùng. Ông ta cười lớn, “Thích không? Tao sẽ làm mày nhớ mãi chuyến đi này!” Ông Hùng nhấp mạnh hơn, dương vật khổng lồ của ông ta cọ xát sâu bên trong, đưa Linh lên đỉnh lần thứ hai, khiến cô hét lớn, âm thanh vang vọng giữa rừng sâu.
Trận chiến kéo dài suốt 12 tiếng, không ngừng nghỉ. Họ làm tình ở khắp mọi nơi trong căn nhà gỗ và xung quanh nó. Trên giường, ông Hùng đặt Linh nằm ngửa, nâng chân cô lên vai, thúc sâu đến mức cô cảm thấy như bị xé toạc, nhưng sự khoái lạc khiến cô không thể dừng lại. “Chú… sâu quá… cháu không chịu nổi…” Linh rên rỉ, nhưng cơ thể cô lại chuyển động theo nhịp của ông Hùng, âm đạo ướt át ôm chặt lấy dương vật của ông ta.
Họ chuyển ra bờ suối, nơi Linh quỳ xuống, mút dương vật của ông Hùng trong khi nước suối mát lạnh chảy qua chân cô. “Mút mạnh vào, con bé! Tao muốn mày nuốt hết!” ông Hùng ra lệnh, tay nhấn đầu cô xuống. Linh làm theo, lưỡi xoáy quanh, khiến ông Hùng rên lên khoái lạc. Sau đó, ông ta kéo cô đứng dậy, để cô bám vào một thân cây, rồi thúc từ phía sau, mỗi nhịp mạnh mẽ khiến Linh cong người, rên rỉ không ngừng. “Chú… cháu lại ra nữa… sướng quá…” Linh hét lên, cơ thể run rẩy, đạt cực khoái lần thứ ba.
Đỉnh điểm là khi họ trở lại căn nhà gỗ vào lúc hoàng hôn. Ông Hùng nằm ngửa trên giường, để Linh cưỡi lên, nhún nhảy điên cuồng. Dương vật khổng lồ của ông ta lấp đầy cô, mỗi nhịp nhún khiến Linh rên rỉ, “Chú… cháu không chịu được nữa… to quá… sướng chết mất…” Ông Hùng bóp mạnh ngực cô, gầm lên, “Nhún mạnh nữa đi, con bé! Tao cũng sắp ra rồi!” Chiếc giường gỗ kêu kẽo kẹt dữ dội, và cuối cùng, nó sập xuống lần nữa khi cả hai cùng đạt cực khoái. Linh hét lớn, âm đạo co bóp mạnh mẽ, trong khi ông Hùng phóng ra dòng tinh dịch nóng hổi, tràn ngập bên trong cô.
Cả hai đổ sụp xuống sàn, thở hổn hển, mồ hôi nhễ nhại. Linh nằm đó, toàn thân đau nhức, vùng nhạy cảm vẫn co giật vì khoái cảm, vừa đau vừa sướng đến mức cô không thể kiểm soát. “Chú… làm thế này… cháu chết mất…” cô thì thầm, giọng lạc đi. Ông Hùng cười lớn, vỗ vào mông cô. “Chết gì mà chết! Mày còn làm tao mê dài dài đấy, con bé!”
Khi trời tối, cả hai ngồi bên đống lửa ngoài trời, Linh dựa vào vai ông Hùng, cơ thể vẫn run rẩy vì những gì vừa trải qua. Ông Hùng đưa cho cô một xấp tiền dày, nhếch mép. “Coi như quà cho chuyến đi này. Nhưng tao biết mày không làm vì tiền nữa, đúng không?” Linh cười, không trả lời, nhưng ánh mắt cô lấp lánh một sự thỏa mãn kỳ lạ.
Cô không còn là cô gái chật vật của sáu tháng trước. Nhờ những khoản tiền từ ông Hùng, cô đã ổn định công việc, mua được thiết bị mới, và thậm chí bắt đầu xây dựng danh tiếng trong ngành thiết kế. Nhưng hơn cả, cô nghiện cảm giác mà ông Hùng mang lại – sự đau đớn, khoái lạc, và sự tự do mà cô tìm thấy trong những lần làm tình điên cuồng. Chuyến đi cắm trại này chỉ càng khẳng định điều đó.
Khi họ trở về thành phố, Linh biết rằng những lần gặp gỡ của họ sẽ còn tiếp diễn, không chỉ trong căn phòng trọ hay góc cầu thang, mà ở bất cứ đâu dục vọng dẫn lối. Cô đứng bên cửa sổ căn nhà gỗ, nhìn bóng rừng tối dần, tự hỏi liệu mình có thể dừng lại, hay sẽ mãi chìm đắm trong cơn bão dục vọng này. Nhưng hiện tại, cô không muốn dừng lại. Không một chút nào.