Nữ Sinh Ngổ Ngáo Bí Mật Loạn Dâm - Chương 17
Chương 17: Đối mặt
Phong nhìn ra xa, chợt nhíu mày, xe của An Diệp bị chặn lại bởi một chiếc xe van, anh giơ ống nhòm lên nhìn, cả 3 bị bắt đi, bàn tay giận dữ bóp chặt vô vai Đan Thu làm ả nhăn nhó đau đớn.
– “Đau… xin anh… đừng giết em…” Mặt ả đầy hoang mang, lúc trước 1 câu trăn trối, xong kêu giỡn thôi, giờ lại hạ sát thủ, cha nội này đa nhân cách hay gì?
Nhìn vẻ mặt ngu ngơ, Phong hiểu vấn đề liền, anh trầm giọng:
– “Gọi đội kia, nói là đội viên chết hết rồi, còn mình cô còn sống thôi! Nếu bọn nó cho đi nhờ xe thì báo lại vị trí cho tôi, đưa mật khẩu gmail đây, nhớ bật định vị!”
Cô ả vừa khóc vừa mừng như điên, ngoan ngoãn giao ra mật khẩu, Phong cũng không làm khó gì thả đi, chạy hết tốc lực ra xe Diệp thì… không có chìa khóa; anh ngồi vô ghế lái đăng nhập gmail vô điện thoại thì nhạc chuông vang lên, số lạ gọi tới.
– “…” Theo thói quen, Phong nhấc máy lên nhưng không nói gì, chờ đợi đối phương.
– “Hello con trai, khỏe không?” Giọng bố già vang lên đầy ngạo mạn.
– Phong: “Ông muốn gì?”
– “Muốn mày ngoan ngoãn trình diện. Tao bắt được con Hà rồi. Mày về nhà trước tối nay thì tao cân nhắc tha mạng cho nó. Đừng chọc tao điên!” Bố già gào lên điên cuồng, một lúc mất đi 3 tay đấm đắc lực khiến lão tức giận, con đẻ hay con nuôi gì cũng cùng một giuộc, toàn lũ nghịch tử!
Cuộc gọi cúp máy, Phong đọc vị trí trong chức năng Tìm điện thoại thất lạc, quá xa, hướng về phía trụ sở gia tộc; xem ra bọn kia thấy chết mất 3 người nên không dám làm càn mà chạy thẳng về nhà cho… chắc cú.
Đội 2: Bọn tôi không sợ, thề luôn, nhưng ông chơi đặt bom nổ banh xác thế thì… chơi với dế đi bạn.
Phong lắc đầu, nếu xe cứ chạy thẳng về trụ sở thì chặn đánh là bất khả thi, bố già chơi ăn chắc mặc bền quá, có khi phải… trình diện thiệt.
– Phong: “Ê, anh xe ôm phải không, tui nhờ xíu?”
– “Chạy tới đâu anh?”
– Phong: “Tui đang truy đuổi tội phạm, anh chạy theo đường này là thấy ôtô biển số 51F-281…”
– “Lên luôn anh ơi! Coi phim mơ ước quài mà giờ mới có thiệt nè trời” Anh xe ôm như muốn nhảy cẫng lên.
…
Một lúc sau, xe ôtô dừng thì Phong cũng xuống xe từ cách hơn trăm mét, cầm tiền xong tay xe ôm còn hỏi cần hỗ trợ nghiệp vụ gì nữa không; Phong đưa thêm 500.000 để anh ta ngồi đợi ở gần đây, có gì bỏ chạy nhanh gọn thì còn có phương án gọn gàng.
Bước vô tòa nhà với hơn chục ánh mắt nhìn chằm chằm, Phong thản nhiên để 2 thằng vệ sĩ lục soát từ đầu tới chân, cởi cả giày ra kiểm tra, tụi nó bấm thang máy lên tầng 21 còn kè kè súng điện sau lưng; cửa thang mở ra lại có thêm một lố sát thủ đứng thành vòng tròn, Phong đếm thầm, tổng cộng 10 thằng, ai cũng đầy đủ trang bị, đúng là mọc cánh khó thoát.
Cửa mở ra, nhìn thấy Diệp, Hà, nhỏ Linh bị cột vô một góc, Phong thầm thở ra một hơi, hình ảnh quen thuộc hiện ra: con bé bị nhét giẻ, cột thêm… 2 sợi dây; chắc hẳn là chó dữ quá, mấy thằng không chịu nổi phải trói như cái bánh tét, nhìn bàn tay mấy thằng có dấu răng rướm máu là hiểu, anh ráng nhịn cười; dữ như cọp vậy sau này ai thèm lấy hả cô nương.
Tên vệ sĩ “hèm” một tiếng, lão già ngồi sau bàn giám đốc giật mình, dời cái miệng đang húp sùm sụp ra khỏi mu bướm sưng mọng của cô thư ký, bộ râu muối tiêu kéo một đường dâm thủy thật dài, ả vội dời cái giày cao gót đang dẫm.. con cặc già, kéo cái váy ngắn cũn cỡn xuống lộ khe mông tròn trịa, mấy thằng sát thủ thầm nuốt nước miếng, chủ tịch thiệt biết hưởng thụ.
Tay xoa bóp cái mông căng tròn, thò một ngón vào lồn con thư ký móc ngoáy, lão già phất tay văng đầy dâm thủy vô mặt mấy thằng, 2 thằng giữ vai, 1 thằng tới đấm đá túi bụi, từng thằng tới đánh cho sướng tay rồi nhổ nước miếng khinh bỉ, cả hội sát thủ đều lạnh gáy khi nghe thằng Phong tiễn 3 thằng đi nhàn du tiên cảnh; chỉ có cách này mới làm bọn nó đỡ sợ, chưa cần biết gì, đánh thành cái giẻ rách rồi tính tiếp, khỏi lo gì nhiều.
– “Ông muốn giết tôi cũng được, chỉ cần tha cho 3 người kia.” Mặt bị đánh thành đầu heo sưng vù nhưng Phong vẫn điềm tĩnh, chuyện đã tới mức này thì khó mà giữ mạng, anh biết tính thù dai của bố già.
– “Mày giỏi. Mày ngầu. Không được như mày muốn đâu con. Đem con đĩ kia ra đây!” Bố già lên giọng quát.
Một thằng alo với bộ đàm, lát sau một thằng khác dẫn một cô gái vào, áo sơ mi bị giựt đứt mấy nút không che nổi bộ ngực căng tròn có hai núm vú giương cao đỏ hồng cứng ngắc, cái váy công sở quá ngắn không che nổi hạ bộ, cái bướm lún phún lông phơi bài trước mắt tất cả mọi người, cặp chân dài dính đầy tinh trùng chảy dọc bắp đùi, đồng tử Phong liền phóng to phẫn nộ, nhưng anh vẫn bảo trì lạnh lùng đáng sợ, có hơn chục thằng đang xúm đầy trong phòng, bây giờ không phải lúc xung động.
– “Sáng nay tao bắt được con đĩ này đang gọi điện trong WC nữ, số nhận của mày mà nó giựt lại đập nát điện thoại, lấy cu tra tấn nó sáng giờ mà nó không khai. Sao? Đúng người yêu mày chưa Phong?” Bố già cười đểu cáng.
Bầu không khí cả phòng chợt im re đáng sợ, cả lũ sát thủ không dám nói tiếng nào.
Sát thủ: Chủ tịch, ông phải nói là tay chân bắt được, nói ông bắt thì người ta sẽ nghĩ ông là tên biến thái bệnh hoạn chuyên rình mò WC nữ!
Phong lắc đầu, anh không muốn nói nhiều, chỉ muốn tập trung tinh lực, bắt lấy từng kẽ hở nhỏ cho cơ hội đào thoát. Lão già thấy mất hứng, cũng không dông dài, đưa ra chính đề:
– “Tao rất thương con, nên mày vẫn là con tao, nếu mày chịu nghe lời. Bây giờ chọn đi: 3 đứa kia hay là con Huyền. Người dưng hay người yêu. Đây là cái giá phải trả khi mày phản bội tao.”
Tuy nói vậy nhưng trong lòng bố già đã cho cả đám cái án tử, bởi vì không còn cách nào khác, bọn chúng đã biết quá nhiều, tuy thằng Phong vẫn còn hữu dụng nhưng lão ghét cay đắng lũ phản bội; đã phản một lần thì sẽ có lần thứ 2, sự đàn bà của Đức đã làm lão mệt mỏi, hi vọng cái chết của bọn rườm rà này sẽ làm thằng con sáng mắt ra và chịu trưởng thành.
Trước cả chục ánh mắt soi mói, Phong vuốt vuốt áo, sửa sang cổ áo cho ngay ngắn, xoa vết máu ở miệng rồi mới điềm tĩnh nói:
– “Gì canh chừng dữ vậy. Tôi có 2 cái nắm tay không làm sao quánh lại mấy người. Đợi chút tôi nghĩ kỹ đã… khó chọn quá… có thể cho tôi… đụ vài cái để quyết định không, con nào chịch sướng hơn thì tôi giữ lại xài?”
Bố già nghe vậy phá lên cười, cả lũ đàn ông cũng cười hùa theo dâm đãng, làm người phải có dục vọng, nhất là cái nghề sống nhờ adrenalin bữa trước còn nhảy nhót, bữa sau vô hòm như nghề bảo kê, sát thủ; coi như nguyện vọng cuối cùng, thỏa mãn cho thằng Phong cũng chẳng hại gì, dù sao nó cũng không thể 1 vs 11 thằng đô con, lão sảng khoái đáp ứng:
– “Được! Con nhà tông không giống lông cũng giống cánh! Đàn bà là để đụ! Tao chấp thuận! Miễn mày nghe lời thì thích chơi con nào tao cũng chiều!”
Tự dưng lão nghĩ, có khi không cần thiết phải giết chóc làm gì cho mệt, nhốt hết 4 con đàn bà lại làm đồ chơi tình dục cho cả đám, 2 con nhỏ trẻ đẹp để dành làm phần thưởng cho thằng nào có công, con Hà thì… hơi mặn, chắc mấy thằng đầu trọc sẽ khoái, đều không lông với nhau, dễ đồng cảm!
Còn về khống chế thằng Phong, vấn đề tự nhiên trở nên đơn giản, nếu nó hám gái như vậy, thì chỉ cần tiền bạc và gái trẻ là dư sức bắt nó nghe lời, chẹp, nói sớm thì đã biết mà chiều, cần gì phải đánh đấm chết sống làm chi!
Ánh mắt Huyền trở nên mông lung, đây là người mà nàng tìm kiếm suốt bấy lâu đấy sao? Vì anh ta mà chịu biết bao nhiêu tủi nhục, bị đánh đập, hiếp dâm cũng không hé một lời, bây giờ anh ta mở miệng ra là đụ, lại còn đòi đụ hết đám đàn bà, con nào làm đồ chơi sướng hơn thì chọn! Nhân phẩm của anh ta giẻ rách đến như vậy sao!
Phản ứng của 4 người phụ nữ còn lại trong phòng cũng không khác mấy, tình tiết đang từ ngôn tình ca biến thành chịch boy, nét vẽ đang từ mộng mơ quay ngoắt 180 độ thành… hentai khiến cả đám trố mắt ra, Diệp há hốc miệng không thể tin nổi, nhỏ Linh gầm gào ư ư với đôi mắt rực lửa chỉ muốn xé đôi Phong ra, ả thư ký thì nhếch môi khinh bỉ, còn Hà… nàng nhíu mày khó hiểu.
4 nữ: Đạo diễn ơi, lộn kịch bản rồi!
Cả lũ đàn ông lao nhao như bầy vượn, không khí trong phòng như nóng thêm dù điều hòa hiện 18 độ, mùi mấy con đực hứng tình lan tràn trong không khí, bố già liếm mép, thằng Phong hiểu đúng sở thích thị dâm của lão quá chừng, nhìn mặt mấy con khỉ đột, lão ban lệnh:
– “Chút nữa… cho tụi mày chơi xả láng. Nhốt riêng hai đứa còn zin ra bữa khác xài. Thiếu thì tao gọi thêm gái. Ok kaka!”
Mấy thằng hú lên quái dị, chúng nó thích thú đẩy Huyền vào người thằng Phong, nàng ngã dúi dụi làm cái váy tốc lên, cái bướm múp rụp co bóp mạnh, ọc phẹt, một đống tinh trùng đặc sệt không biết của bao nhiêu thằng phọt ra thành một bãi, mùi dâm thủy pha lẫn tinh trùng bốc lên làm tất cả con cặc trong phòng dựng lên cứng ngắc.
Khỏi cần cởi gì cho mất công, Phong kéo khóa móc thằng nhỏ ra, trực chỉ luôn cái lỗ thịt nhầy nhụa, sụt một cái đã đi hết vào trong, Huyền muốn đẩy ra nhưng đôi vòng tay như gọng kìm ôm chặt lấy nàng, bị nhiều con cặc chơi cả buổi nên con bướm chùa há mỏ thở đầy nước dãi, tinh trùng ọc ọc ra bôi trơn khắp thân cặc, khúc thịt ra vô nhịp nhàng làm cái lồn chùa giám đốc ứa nước theo bản năng, nhẹ nhàng bóp nuốt phun tinh nhả dịch, trơn trượt nhão nhoẹt như nồi cháo; Huyền mơ màng, nàng thấy rậm rật tưng tưng ướt át, muốn chống cự mà cơ thể cứ thả lỏng theo nhục dục, hai cái vú nưng nứng phưỡn ra, cặp mông cong như đít ngựa hẩy hẩy theo nhịp, cái lưng ong ép rít rịt vào bụng người tình; đúng cái cảm giác này, nàng cần nó, thèm nó đã mấy năm, cái lồn thiên hạ bị bao nhiêu thằng vệ sĩ đụ đéo rồi mà không bằng con chim có cảm tình ra vào; đôi môi áp chặt vào bộ ria lún phún mà hôn hít, liếm láp, tìm lưỡi, mút mút. Nàng cố quên nỗi buồn bằng cảm giác thân thể, chim nào cũng là chim, có tình cảm mới quan trọng, chơi xong rồi… chết cũng được.
Mắt kề mắt, môi kề môi, ánh mắt trấn an của Phong làm nàng thôi phản kháng, khuôn mặt quen thuộc làm Huyền rơi vào hoang mang, nàng thèm khát anh bao lâu nay, bây giờ được thỏa nguyện thì lại thấy ghê tởm con người anh ta quá hạ lưu; nhưng sao lại thay đổi đột ngột tới vậy, nàng thấy kì quái, bao nhiêu lí do đặt ra trong đầu tìm cách biện hộ cho anh, đôi mắt ấm áp đầy yêu thương ấy… anh đang tìm cơ hội?
Đôi mắt hoang mang diễm lệ chợt có tiêu cự, nhìn thẳng vô mắt anh như xác nhận điều gì, ở sâu trong cửa sổ tâm hồn ấy, nàng thấy một sự đồng thuận; hai người trong tích tắc hiểu được nhau mà không cần cử chỉ hay lời nói nào, nàng khép hờ đôi mi kẻo kẻ thù nhìn thấy, đùn đẩy thêm mấy phát nữa, Huyền bất ngờ đứng dậy làm cả lũ giật mình nhưng lại bình tĩnh, chỉ là con chó cái đang rượn đực, vài thằng cười cười khi thấy đồng bọn móc cu ra xóc, thầm đưa tay sửa sửa lại quần cho đỡ… tức cái bìu.
Huyền đi loạng choạng tới giá sách, phủ cái váy xuống, cong lưng chổng mông ra sau làm quả đào đỏ mọng như ẩn như hiện, tinh trùng bết bát đầy tràn lại trào ra, đưa cái tay có chiếc nhẫn cưới vàng óng vén cái váy lên khoe toàn bộ cái khe dâm loạn ở chế độ Full HD trước mắt 4 nữ 12 nam, phẹt, 1 bãi dâm thủy trộn tinh bắn xuống đất làm mọi người hít thở không thông, nàng đỏ bừng cả mặt, mở lời bằng giọng dâm đãng nhất có thể:
– “Đụ em đi anh… em là con chó cái… lồn đĩ nè… bồn chứa tinh miễn phí… dộng con cặc vô đụ tét lồn em đi!”
Phong đứng dậy với hung khí sừng sững, nhìn cái vẻ hung ác của anh mà 2 thằng ở cạnh muốn… chích điện một phát để thế chỗ vào nhưng không dám, muốn chơi phải đợi sếp sòng cho phép, bây giờ chưa phải lúc chỉ đành… coi sex sống, nhìn con cặc lấy đà phi cái ạch muốn lút cả bi vào cái lỗ chùa mà tay phải hoạt động lẹ hơn, đi theo mấy băng nhóm đánh tới đánh lui có bao giờ được coi mãn nhãn vầy, phải nói chủ tịch thiệt… hết ý.
Phong dộng bình bình làm cái lồn như muốn tan ra, mu bướm chạm mu cặc phành phạch, âm đạo co rút liên tục, tử cung bị đầu rùa đưa đẩy sướng như tiên, từng thớ thịt chà xát sào sạo, chặt cứng không còn kẽ hở, mỗi dây thần kinh trong từng gờ thịt li ti được kích thích tối đa, kèn cựa bóp mút lọp phọp lên đầu khấc; cái mông tròn bị ép chặt vào tường, anh bám tay vào giá sách lấy đà dập mông banh bách, da thịt đập nhau lạch chạch nghe rợn cả người, khắp căn phòng là mùi nhục dục, phọt, Huyền chịu hết nổi khịu chân, bướm co bóp dữ dội phóng ra từng đợt nước sướng như xả lũ; nàng gào lên:
– “Á á á anh ơi… sướng quá… sướng tét lồn đĩ rồi… đã quá… đụ mẹ… em ra a a a a a a a…”
Vài ba thằng thấy cảnh nữ giám đốc lồn phò bị địt squirt té đái cũng chịu hết nổi sự kích thích, cặc giựt mạnh, tinh trùng bắn ra từng đợt dài cả mét, đồng bạn cười khoái trá vì… mấy thằng ngu vừa xài hết tiền, chút nữa được chơi gái thực thụ thì… bớt được đối thủ cạnh tranh.
Bành!
Cái trán bốc khói, nụ cười cứng đờ ngưng kết trên mặt, tên sát thủ chết đi mà không biết tại sao, dư ảnh cuối cùng trong mắt là con phò cái đang lên đỉnh mông nảy tưng tưng.
Khẩu súng trong tay đảo một vòng, vững chắc đánh vào đầu từng kẻ địch. Dục vọng lên cao là lúc đề phòng xuống thấp nhất, những thằng chưa bắn tinh ăn kẹo đồng chết tại chỗ với khuôn mặt sửng sốt, mấy thằng vừa xuất xong còn đang đờ đẫn lơ mơ trên tiên cảnh, còn chưa biết cái gì đang diễn ra trong hiện thực.
Một thằng ở gần nhất chưa thủ dâm kịp phản ứng, giơ súng điện lên bóp cò, hai đầu kim châm xẹt qua không khí, cắm thẳng vào bụng Huyền, đáng thương cho cô nàng đang xuất tinh bị Phong lấy ra làm lá chắn, xẹt xẹt xẹt xẹt, dòng điện lên đỉnh Olympia từ cái bướm chùa được tăng cường gấp chục dần, chạy theo xương sống đánh thẳng lên não, cảm giác tê tê chưa bao giờ dữ dội như thế này, toàn thân cô nàng mất kiểm soát, tay chân vung vẩy tứ tung, đổ sụp xuống mà cái lồn đầy điện bắn nước ra như sét đánh vọt ướt đẫm mặt một thằng, cảm giác như… một trăm con cặc xuất tinh trong lồn cùng một lúc; có lẽ từ nay về sau mỗi khi làm tình nàng nghiện luôn cái cảm giác bị chích điện… một ngôi sao, hai ngôi sao, cả ngân hà vờn quanh, giật điên dại như bị thiên thạch đập vào đầu… hồn lìa khỏi xác, bay bổng vào vũ trụ, không biết gì nữa ngoài sướng đến điên rồ…
Đánh một phát súng giải quyết tên sát thủ có gương mặt đẫm nước nhờn, Phong giải quyết nốt mấy thằng đang trong cơn sướng tỉnh lại, cạch cạch, băng đạn chỉ có 8 viên đã bắn hết, vẫn còn 1 thằng đang nhào tới, 1 thằng móc súng điện ra bắn, anh ngồi thụp xuống dựng Huyền lên đỡ, xẹt xẹt xẹt, cô nàng lại tiếp tục vũ điệu giựt kinh phong; Phong thầm nói một tiếng xin lỗi, trong tầm tay chỉ có… cô nàng, haiz, sau vụ này sẽ đi hẹn hò nguyên ngày với ẻm để đền bù vậy; một tên đã gần tới nơi, cái dùi cui điện vung mạnh tới, anh lộn một vòng né tránh, quăng khẩu súng vào mặt hắn, nhân lúc tên vệ sĩ chụp cái súng, đá mạnh vào khuỷu chân sau đầu gối, hắn ta đau đớn quỳ xuống, khớp cùi chỏ bị nắm bẻ 1 vòng, cái dùi cui rớt khỏi tay; Phong úp hai bàn tay hình vòm tát thẳng vô hai tai làm hắn ngất ngư, nhanh như chớp, hai bàn tay duỗi thẳng hình dao, chém vô động mạnh cổ từ hai bên, pặc, tên vệ sĩ ư một tiếng rồi ngất đi.
Nguy cơ tử vong mãnh liệt báo hiệu, Phong hụp người né tránh, đạn sượt qua đánh vô giá sách. Anh dựng tên vệ sĩ lên làm khiên, viên đạn tiếp theo cào qua bắp tay đau rát, cũng may núp kịp, tên sát thủ kia chần chừ không biết làm sao, hắn giơ súng chĩa về 3 người Hà Diệp Linh cảnh cáo:
– “Đụ mẹ mày, đầu hàng, không thì tao bắn!”
Hắn không thấy được một cái tay của Phong đang mở hộp phim nhựa ra, lúc đụ nhau anh cố tình kéo đổ nó xuống sàn; bây giờ là cơ hội thích hợp.
– “Mày không ra, tao đếm 1 tới 3 là tao bắn!”
Tên sát thủ bắt đầu đếm “1”, vừa tới “2” thì hắn không kịp phát âm vì tiếng súng chen vào, đùng, một lỗ máu đỏ thẫm giữa ngực, hắn trợn tròn mắt đơ ra 3 giây, rồi ngã ngửa ra sau.
Sát thủ: Có thể báo cáo hack không, thằng này móc đâu ra 2 khẩu súng???
Nhìn tên sát thủ mang theo nghi ngờ tột độ ra đi, Phong lạnh lùng:
– “Bỏ tay ra khỏi khẩu súng trong bàn đi, chỉ cần nửa giây là não ông văng ra khắp bàn đó, tin không?”
Thầm chửi thằng con nuôi suốt ngày thích ra vẻ ngầu lòi, bố già chậm rãi thu tay lại giơ lên đầu hàng, nhìn như muốn ăn tươi nuốt sống Phong, hỏi khó chịu:
– “Mày muốn gì?”
– Phong: “Kêu bọn bảo vệ đừng lên đây, ai hỏi tiếng súng gì thì ỉm đi. Gọi anh Đức với ông Khang qua đây. Tôi muốn ông phải truyền chức lại cho anh Đức.”
– “Mày điên rồi. Chức vụ là do hội đồng quản trị bầu, mất rất nhiều thời gian. Gia chủ thay đổi phải họp mặt gia đình. Dù mày có chĩa súng vô đầu tao thì cả nhà cũng không thông qua. Chỉ khi nào tao với anh Khang chết thì thằng Đức mới nối dõi!”
– Phong: “Làm đi đừng lèo nhèo. Muốn sống thêm mấy chục năm để chơi gái thì nghe lời. Không nghe thì ăn kẹo đồng, ok?”
– Long: (╯ಠ益ಠ)╯︵┻━┻
– Phong: ¬o( ̄- ̄メ)
– Long: (╮°-°)╮┳━┳
…
Nửa tiếng sau, ông Khang và Đức có mặt, khung cảnh bừa bộn đầy xác chết làm hai người sửng sốt kinh ngạc, nửa ngày không nói nên lời, ả Thu đi theo bảo vệ thấy vậy tự giác giao nộp vũ khí, lặng lẽ rút vô một góc, co cụm lại thành một khối nhỏ bé trên sô pha cạnh ả thư ký.
Thu & thư ký: Nhìn không thấy tui, nhìn không thấy tui, nhìn không thấy tui!
4 người đàn ông rất nhanh cãi lộn ầm ỹ, chủ yếu về chuyện ém nhẹm vụ này như thế nào để khỏi ầm ỹ lên, cả chuyện cái xe nổ tung ở kho hàng, chết quá nhiều: 10 người “mất tích”, 3 nhân viên công ty bảo vệ chết cháy trong xe, tất cả đầu mối đều khó mà dọn sạch, nguy cơ cực lớn cho gia tộc, có khi… cả bọn ngồi đây thành tội phạm truy nã hết.
Cuối cùng, trước áp lực của kẹo đồng ngọt ngào, bố già và ông Khang hứa chắc như đinh đóng cột là Đức sẽ được nhận chức chủ tịch hội đồng quản trị trong thời gian ngắn nhất, còn gia tộc thì… không biết sau vụ này có còn gia tộc nữa không; chỉ mong ôn thần Chiêu Phong đưa mẹ con Hà đi Singapore càng sớm càng tốt, bây giờ nhìn thôi cũng thấy ớn lạnh không ngừng.
Cô nàng Huyền tỉnh dậy lưu luyến nhìn Đức một cái, rồi… đòi nằng nặc đi theo Phong!
Phong: Ông dám không giữ lời, tôi dám quay lại khử ông!
Đức Mini: 1 trai 4 gái đi Sin, cọng lông cũng không để lại, chưa đụ thì con Huyền đã zdọt mất, ứng nghiệm chưa anh hai!
…
Sau khi Phong với ông Khang đi rồi, bố già gọi điện 1 cú để gọi đàn em tới dọn dẹp chiến trường, xong quay qua chửi 1 câu:
– “Mày không phắn mẹ mày đi Sin luôn đi, có thằng con như mày làm gì, đẻ đau lồn?”
– Đức: “Bậy nha, ông làm gì có lòi mà đẻ. Mắc mớ gì ba đuổi tui?”
– Long: “Chỉ tại mày mà tao lâm vô cảnh này. Nếu không có giấy chứng sinh thì tao chắc mẻm má mày lụm mày từ cái thùng rác đầu hẻm. Mày bỏ súng vô cuốn sách với hộp phim, chứ không làm sao thằng Phong nó lật được? Tao hỏi lại lần nữa, tao là ba mày, sao mày cứ phải chống đối tao?”
– Đức: “Ba coi thường thằng Phong quá. Nó còn mấy tuyệt chiêu nữa chưa có trổ ra thôi. Súng chỉ để bảo hiểm. Con nói bao nhiêu lần rồi, giết tới giết lui, cuối cùng bên mình hông còn ai. Ba cứng đầu quá. Hà là vợ con. Phong là em con. Ba không thể ra tay với người nhà được. Tự nghĩ thiệt kỹ đi ba, từ đầu ba không bắt con giết vợ thì cũng không thành hậu quả như bây giờ.”
– Long: “Không thể ra tay với người nhà… vậy mày chĩa súng vô lưng tao làm gì?”
– Đức: (゚ー゚)┳═
– Long: “Rồi rồi, tao già rồi, tới thời đại anh em mày, hiểu rồi. tao sẽ tuân thủ lời hứa, không cần kè kè… đụ mẹ, bỏ con chó lửa ra! Nhột!”
– Đức: (゚ー゚)┳═
– Long: “Được rồi. Tao nói thiệt lòng. Mày là đứa con duy nhất của tao, yên chí về nhà đi, đống này để ba dọn. Xin lỗi con. Ba sai rồi. Con tha cho ba đi, ba hối hận rồi.” Lão xuống nước.
– Đức: “Con cũng xin lỗi. Nhưng con có cách làm của con. Ba học cách chấp nhận đi. Mà… để chắc ăn, con vẫn phải canh chừng ba, tới khi thằng Phong qua Sin gọi về!”
– Long: “Đụ mẹ mày!” ლ(ಠ 益 ಠ) ლ