Nữ Sinh Ngổ Ngáo Bí Mật Loạn Dâm - Chương 15
Nhật ký: Đang viết thì mắt dặm khó chịu, là do sử dụng máy tính quá nhiều, ngồi cả ngày làm việc xong tối còn viết truyện… nghỉ 1 giờ không nhìn máy tính là hết.
PS: Vẫn còn mạch truyện liên quan tới Vy, cái kết của sát thủ bị truy đuổi Chiêu Phong, tình cảm của Bảo Châu, thời gian còn không nhiều, xin phép các độc giả cho mạch truyện chi tiết của Ngọc Huyền qua một tác phẩm khác.
Chương 15: Tắm chung
Bước vô nhà tỉnh như sáo, không sặc mùi rượu như mọi khi, nữ giám đốc thành đạt chợt thấy bầu không khí gia đình trong cái nhà này thiệt nhạt nhẽo. Vì muốn thoát khỏi định kiến, tự do không dính tới gia tộc đen tối cả hai bên thông gia, ra khỏi cuộc hôn nhân chính trị, khẳng định bản thân, dám bức phá, đam mê, hoài bão, sống đầy khát vọng có ước mơ riêng mà nàng lạnh lẽo với nhà chồng. Vì là cầu nối giữa hai dòng tộc, Huyền không có khả năng tìm được tự do thực sự, khi mà những sợi dây liên kết chặt chẽ vẫn còn đó, ba mẹ và chị gái vẫn còn đó, gia đình vẫn luôn thiết tha cần nàng trên đời.
Nhưng cả cái gia tộc họ Hoàng bề thế, tiếng tăm, giao thiệp rộng rãi lại không có một ai có thể tính là gia đình nàng.
Tại sao nàng lại không chấm dứt cuộc hôn nhân nhàm chán này và đi tìm hạnh phúc của riêng mình? Tại sao cứ phải bó buộc hạnh phúc cá nhân với con cái, gia sản, ba má và chị hai? Huyền lâm vào hoài nghi không ngừng, việc bị đối xử như một món hàng làm những kí ức xa xưa chợt hiện, một con bé bị mấy lão già cưỡng hiếp, sau đó hết quyền lực tới tiền của vòng vòng quấn quanh cổ nó không thoát ra nổi, bị coi như một thứ đồ chơi tình dục, bị khinh rẻ không hề được coi như một con người, hết sức méo mó và bệnh hoạn.
Sống chỉ để làm một món đồ thỏa mãn dục vọng của người khác, như vậy được gọi là sống hay sao?
Đầu thì nghĩ mà bước chân không ngừng, mở cửa phòng ra ném túi lên giá treo, Huyền chán cái nhà này lắm rồi, có ý nghĩa gì khi không có tình yêu gì, bóng dáng ông chồng công tử hiện ra trong góc mắt, đôi môi đỏ nhếch lên khinh bỉ, hai vợ chồng trong cùng một căn phòng mà như hai hành khách xa lạ cùng chia sẻ một toa tàu; đôi tay thon thả lục tìm bộ váy ngủ trong tủ quần áo, làn gió nhẹ thổi qua, trên cánh mũi vương mùi là lạ khiến chân mày cánh cung nhướng lên, nàng mỉm cười như phát hiện điều gì, đây chính là lí do vì sao hôm qua Đức đi tắm trễ.
– Đức: (゜ _゜ )
Điệu bộ loay hoay tìm tòi đồ để thay, cái trán túa mồ hôi như tắm, bộ pijama ướt sũng, mùi tinh trùng phảng phất hòa trộn dâm thủy thành vị ngọt gay mũi của Đức làm nụ cười trên mặt Huyền thêm lém lỉnh, ông chồng thiệt biết chơi, chắc vừa đụ nhau với con nào nhà hàng xóm xong về, ngày nào cũng tầm ăn cơm xong, bữa nay về sớm hơn chút nên nàng mới kịp bắt quả tang, không nhờ trông anh ta đạo mạo hiền lành mà cũng biết đi ăn vụng; tự nhiên nàng thấy chồng cũng không quá xa lạ, cùng một giuộc cả, ông ăn chả thì… bà ăn nem.
Thấy vợ cứ nhìn xoáy vô mình, nhủ thầm thật không may, sao hôm nay cô ả tỉnh như sáo thế kia, mới chạy về phòng kiếm quần áo để tắm thì cô nàng đã lù lù xông vô, Đức lúng túng, bị phát hiện loạn luân thì biết chui vô đâu để trốn?
– Huyền: “Anh vừa làm gì mà mà mồ hôi mồ kê vậy?” Nàng cười thầm đắc ý, trêu anh ta một phen mới được.
– Đức: (゜ _゜ )
– Huyền: “Làm mặt ngầu im im zậy, hông yêu nhau thì cũng là vợ chồng mà, khinh người dữ hông?” Nhìn kỹ cái nét mặt ăn trộm bị bắt quả tang, Huyền muốn cười lắm mà ráng nhịn, có gì mà phải giữ thể diện, cũng không phải mới ở với nhau mấy ngày.
Nàng khẳng định, lăn lộn tới cái chức giám đốc, trải qua đào tạo quản lý chuyên nghiệp, nàng chắc chắn sẽ không cười.
Nhìn cái mặt cô vợ ∪^ェ^∪ chế giễu, Đức xấu hổ xạm cả mặt, ôm quần áo xăm xăm đi ra, nhưng cặp chân dài trắng nuột đã chặn mất cái cửa.
– Đức: (っ°Д°っ
– Huyền: ヽ( ͡° ͜ʖ ͡°)(・_・ )ゝ
– Đức: “Xê ra, tui vừa chạy bộ về, tắm cái đã!”
– Huyền: “Đây, trong này có phòng tắm nè, sao anh không xài phòng này?” Đưa tay làm tư thế mời, nàng trêu ghẹo nói vẻ đầy hài hước.
– Đức: (. _. )
– Huyền: “Anh sợ mùi đụ nhau bị tui ngửi ra đúng hông? Yên chí đi khỏi giấu, tui biết từ hôm qua rồi!” Huyền nhẹ nhàng, vợ chồng đã lâu giấu giếm có gì hay, nói thẳng không phải dễ sống hơn.
Nhìn sâu vô đôi mắt đen nhánh chỉ thấy sự dịu dàng trìu mến, Đức áy náy, thiệt không ngờ Huyền tiếp nhận sự việc đơn giản như vậy, hai cha con loạn luân mà nàng coi như không có gì, thiệt đúng là… dâm thần từ mẹ tới con, hắn cũng không có gì để chối, dám làm thì dám nhận, gãi nhẹ thái dương:
– “Anh… anh xin lỗi…”
Miệng xùy một tiếng cười cười, Huyền thấy thoải mái hẳn, ông chồng cao ngạo cứng đầu chịu xuống nước, có gì mà nghiêm trọng lắm đâu, dục vọng cả thôi ai chẳng có, đụ lang lung tung thì có lạ gì, đúng là người trong… đồng đạo, nàng bỏ qua cho ý muốn cãi lộn lúc đầu, nửa ép buộc nửa mời mọc:
– “Hì… chồng hư… sao đâu mà xin lỗi… bỏ đi… tắm chung hông?” Nàng cười tinh nghịch, chắc đây là lần đầu hai người thân mật đến thế này, sao bỏ qua cơ hội vấy bẩn anh chàng?
Nhìn cái điệu bộ không cho phép chối từ của vợ, Đức cũng nửa tin nửa ngờ, sao dễ dàng quá vậy, trong này chắc chắn có… cạm bẫy, đàn bà thiệt đáng sợ, hắn chỉ muốn ẩu tả sống đời vô tư không nghĩ nhiều, sao cuộc đời cứ đưa đẩy hết từ khó khăn này tới éo le khác… đầu năm nay, muốn làm người tốt sao khó quá!
Đức Mini: Có hông đó pa, có chơi có chịu hen, đụ con gái xong zdong, không có cái cửa đó đâu!
Nghĩ tới nghĩ lui coi có nên đạp bẫy hay không, cuối cùng thì thôi cũng đành, mỹ nhân mời mọc không nỡ chối từ, thực ra Đức nghĩ, ta không vào địa ngục thì ai vào địa ngục, đã đụ con rồi, thôi thì chơi cả mẹ, việc nhân đức không nhường ai được!
Trong phòng tắm, nước chảy róc rách, hai vợ chồng ăn ý… cách nhau một khoảng, người đứng vòi hoa sen thì kẻ bôi dầu, có điều bốn mắt hay tò mò liếc nhau hơi lạ lẫm, cô nàng nhoẻn miệng cười hiểu ý:
– “Có sao đâu mà ngại zậy anh, nghĩa vợ chồng suốt bao nhiêu năm mà anh có đụng vô người em đâu, chắc chê em hạ cấp, xong anh kiếm nhỏ khác đụ cũng bình thường mà, bản năng ai mà hông có?”
– Đức: “Vậy… sao em không li dị để tự do cho khỏe? Sống vầy em cũng chấp nhận được sao?” Trầm ngâm một chút rồi thử thăm dò thái độ của vợ, dẫu sao anh với nàng cũng không phải là không hiểu nhau.
– Huyền: “Tình yêu cũng chỉ là nhất thời. Ai hợp mình thì mới lâu dài được. Với lại em chạy đâu cho thoát, phải hông?” Nàng nheo mắt đầy ẩn ý, bàn tay chà xà phòng lên bộ ngực căng tròn làm ánh mắt Đức nóng lên theo từng động tác.
– Đức: “Ý em là sao?” Mắt nhìn không nghiêm túc nhưng đầu vẫn tỉnh, chắc zậy, Đức thầm nuốt nước miếng một cái.
Cái anh chàng này, cứ thích giả vờ ngây thơ đợi vạch mặt. Đã nói thì phải tới cùng, Huyền nhìn thẳng vô mắt anh:
– “Thiệt tình. Anh không nói thì em không biết hay sao. Ba anh là chủ tịch tập đoàn khổng lồ, liên minh với anh rể em để làm ăn. Em bỏ anh một cái là công ty của em cũng bị đánh sập liền, mà ông ba chồng của em cũng không tha cho em đâu, vì con Châu là con gái của ổng, đúng không?”
Đức há miệng, định nói rồi lại thôi, khuôn trăng Bảo Châu đầy đặn, nét lông mày cong giống hệt hắn trong khi ba mẹ nó chưa bao giờ đâm phầm phập vô nhau, chỉ có thể giải thích bằng suy luận đơn giản: Con bé là kết tinh của sự giao hợp loạn luân giữa con dâu và ba chồng!
Chỉ có 1 vấn đề mà Đức muốn hỏi, đó là Huyền có biết bản chất làm ăn của hai gia tộc họ Hoàng và họ Nguyễn hay không?
– Huyền: “Nhìn cái mặt kìa… anh không cần giấu sự thèm thuồng đâu… từ thứ dân tới ông tổng thống khi lên giường thì cũng hèn mạt bản năng nhục dục như nhau thôi… đàn ông và đàn bà sinh ra là để… đụ nhau; gần đây ánh mắt, thói quen, mùi mồ hôi của anh khác quắc, anh thay đổi rồi đúng không?”
Trong chốc lát Đức thấy tái cả mặt, đây là cô vợ phóng đãng anh thường thấy, hay là một siêu nhân đột biến gien biết đọc suy nghĩ, quả thật là gần đây sau khi coi những bộ phim buồn đến thấm sâu vào tim gan như Phải Sống, anh đã trưởng thành hơn trước rất nhiều.
– Đức: “Em tinh tế thiệt đó. Vậy em biết gì nữa?” Nụ cười mỉm suy tính hiện trên mặt Đức, hắn bùi ngùi, mới về nhà chồng thì lơ ngơ mà giờ khôn như cáo già vậy, thật đáng sợ.
Bàn tay có sữa tắm chìa ra, Đức hiểu ý quay lưng lại, cô nàng cọ lưng thiệt dễ chịu, thoáng chốc xoa khắp người, chợt mấy ngón tay vờn lên đầu cu làm anh ta giật mình, mới bắn pháo xong đã xung trận liền được, thiệt phục!
Đức Mini: Một cái lạ bằng tạ cái quen, khịt khịt, gái này chưa đụng, Hail Hitler!
– Huyền: “Em biết tại sao anh không chịu li dị dù đã cãi nhau mấy lần. Em còn biết… gia đình anh làm nghề gì.”
Đưa tay “suỵt” một tiếng, Đức vội nhắc nhở: “Nhỏ tiếng thôi, ba cài ghi âm khắp nhà đó.”
– Huyền: “…Ờ. Thứ nhất là do ba anh. Thứ hai là do anh bệnh hoạn, biến thái bỏ mẹ, hihi” Nàng cười thú vị.
– Đức: ( ̄△ ̄; )
– Huyền: “Anh thích đụ thiệt nhiều gái mà không có tình cảm gì, ngoài ra anh còn ghét phải chung 1 cái lồn với ba anh, đúng không?” Giọng nàng nhẹ nhàng nhưng hơi khẩn trương, làm Đức vã cả mồ hôi vì… quá đúng.
Từ đằng sau, đôi vòng tay mảnh mai ôm lấy anh, một tay thì mân mê mấy cái đường cơ bắp còn 1 tay thì… mò con rùa, hai quả bóng tròn mềm mại áp vô lưng làm Đức muốn phát điên, hổng hiểu sao lại bị nàng ép buộc tắm chung, giờ thiệt khó xử!
– Huyền: “Tình dục với anh chỉ là chuyện sinh lý, còn tình cảm anh đã có ai đó rồi… nhưng mà, anh hông chịu đụ em là bởi vì, anh thích em, đúng hông?” Chất giọng ấm áp đều đều như tường thuật một việc rất bình thường, nhưng đôi má áp vô vai anh hình như nóng bừng lên, rõ ràng cô nàng xấu hổ không muốn Đức thấy mặt.
– Đức: (╮°-°)╮
– Huyền: “Còn cái người mà em đi tìm mấy năm nay… là anh sắp xếp, để bù đắp cho em, đúng hông?”
Một lời nói dối cần có hàng trăm lời nói dối để bù lắp, sự thật ở đó sẽ có ngày bị phơi bày, Đức cũng không có gì để biện hộ, anh ta trầm giọng:
– “Đúng. Anh là người bất quyết. Xin lỗi vì phải giấu em. Vậy thì… giữa anh với anh ta, em thích ai hơn?”
– Huyền: “Hihi. Em là người rất tham vọng. Cho em chọn cả 3 được hông: Sự nghiệp, anh với ảnh luôn?”
– Đức: (ಠ_ಠ)
– Huyền: “Vậy chừng nào thì em được gặp ảnh?”
– Đức: “Anh bị ba cấm túc không đi đâu được. Mai em đi làm như bình thường, kiếm chỗ nào kín như thang thoát hiểm rồi gọi thử số 03667820… coi sao?”
– Huyền: “Sao giọng anh lo lắng dữ vậy, có vụ gì à?” Nàng hơi hoang mang.
– Đức: “Có. Ba đang truy sát nó. Em cố gọi rồi giúp được thì giúp, nếu mà nó phải đi xa thì… em không cần về đâu, anh nuôi con cho.” Giọng trầm ấm rất bình tĩnh.
– Huyền: “Xời. Anh lại đặt người khác lên trước mình. Cứ vầy chắc em hông yêu anh kia nữa chuyển qua yêu anh mất. Ngu gì nghe anh, đi chơi xa xong anh ở nhà hú hí với mấy con cấp 3. Biến thái!” Nàng hơi cảm động nhưng rất nhanh chuyển thành châm chọc.
Đức lúc này vã mồ hôi đầm đìa muốn trôi hết cả sữa tắm, chuyện lại quay về cha con đụ nhau, không lẽ nàng bỏ qua dễ vậy sao… thì Huyền lại lên tiếng:
– “Trời, mới nói tới tình địch cái là mềm như cọng bún thiu luôn hihi, xin lỗi làm anh cụt hứng hơ, em tính đụ anh một cái cho bõ ghét mà giờ thấy lo quá, để em kiếm cách gọi thử luôn coi sao… ủa sao cái mặt anh nó gian gian vậy… anh vừa đụ nhỏ cấp 3 nào xong leo rào về đúng hông?” Nàng híp mắt lại, nhìn chăm chú lên gương mặt đầy vẻ lúng túng của Đức.
Lòng thở phào nhẹ nhõm vì vợ chưa phát hiện ra hai cha con loạn luân mà Đức vẫn phải cố thanh minh, Huyền thì chắc mẻm cười cười vì cái mùi bướm non ở… con cu còn đầy hai bàn tay nàng, quẹt mũi một cái vẻ khinh thường, nàng huýt sáo líu lo đội một cái khăn đi ra rồi mặc bộ đồ bó sát thể dục, nói là muốn chạy bộ mấy vòng ngay, gấp, liền!
Đức: ٩(ಥ益ಥ)۶
Đức Mini: Có thể kiên nhẫn một chút nữa được không, chỉ cần thêm mấy giây là tui lại chiến đấu quên mình được!
Thở dài một cái vì biết Huyền đang lo lắng cho tình nhân không có tâm trạng nào chịch chọt, hình như cũng là thở phào vì mới bắn xong lấy đâu ra đạn làm phát với dâm nữ, Đức lắc đầu, quanh nhà có thằng Nam canh chừng, dễ gì đi ra mà gọi điện, anh vội xả nước rồi chạy ra lau người, tròng bộ pijama chạy theo canh chừng; biết đâu bố già biết nàng gọi điện cho thằng Phong xong muốn khử luôn con dâu thì khổ!
============================================