Nữ Sinh Ngổ Ngáo Bí Mật Loạn Dâm - Chương 14
Nhật ký: Công việc dồn vô đầu xong giờ mới nhớ ra chỉ còn có 9 ngày để kết thúc truyện và hoàn tất liên kết tới câu chuyện của Vy, chuẩn bị cho các truyện khác tiếp sau đó…
Chương 14: Hối lộ
Con bé tuổi ngồi thẫn thờ trong phòng trang điểm, nhân viên tới lui đánh phấn, kẻ mắt mà nó vẫn ngồi thừ ra đôi mắt vô hồn.
Nó không hiểu tại sao đang cắp sách đi học thì đùng cái phải… cưới chồng. Những cái liếc mắt đưa tình, vụng trộm cười gian, thư nhét hộc bàn, quà vặt trao tay bây giờ phải lìa xa, chuẩn bị cho đời sống hôn nhân… khụ khụ, thực ra thì không sao cả, kể cả có kết hôn rồi thì vẫn đi học được bình thường.
Nó chỉ bất ngờ khi bà chị còn đang mặc áo dài đú đởn tới trường đùng một cái lại lên xe bông về nhà chồng, ông anh rể hơn chị những… 21 tuổi.
Tròn 1 năm sau, đang ngồi làm bài tập thì má nó mắt đỏ mũi phì bong bóng nước mắt ôm vai nó mà năn nỉ… con đi lấy chồng đi cho má nhờ.
Nguyên nhân do đâu thì không biết tại sao, chỉ biết ba nó lại… đi tù, cả nhà lại lao đao lần thứ mấy không nhớ, má nó lại chạy đi xin xỏ khắp nơi… tóm lại là gả chồng để họ cứu ba nó thoát kiếp tù tội.
Lí do sâu xa hơn thì lúc đó nó còn nhỏ quá không biết gì, tới khi rõ ngọn nguồn thì đã quá muộn, ván đã đóng thuyền. Cũng may lần này chú rể không phải một ông chú lớn hơn 2 thập niên mà là… công tử nhà giàu.
Anh ta mới 21 tuổi, mặc bộ vest đắt tiền nhất, uống rượu sang nhất, làn da trắng nhất, khuôn mặt hình trái tim, trông sáng ngời hơi bụ bẫm, đôi lông mày cong nhẹ có thần, đôi mắt sáng trong đượm chút buồn. Đôi lúc anh hay thở dài nhưng dừng ngay không để phát ra tiếng như sợ mọi người biết, kiểu ngồi lịch sự hơi thoải mái bất cần đời nhưng hay phải sửa lại vì e ngại một điều gì đó. Với gia đình anh ta luôn lịch sự và có vẻ hơi nhún nhường, cách nói chuyện bộc trực vẫn giữ gìn được thể diện, hay dễ chọc giận người nhà, khi họ đến biên giới phẫn nộ thì lại ngừng. Dáng người cao trông chững chạc, nhìn đã có cảm tình.
Nhưng mà con bé còn chưa kịp hẹn hò lấy 1 lần thì đã phải cưới anh ta!
Ít nhất làm một buổi gặp gỡ, ăn tối, coi phim 1 cái gọi là, người ta mới kịp nảy sinh tình cảm chớ!
Đám cưới chóng vánh diễn ra, trong buổi rước dâu nghe được dân tình bàn tán thì con bé cũng lờ mờ hiểu ra được, nó được coi như cầu nối giữa 2 gia đình có bề thế nhất vùng. Một bên có tiền nhưng đi đường không chính đáng, là gia đình anh rể. Một bên có quyền nhưng đang rơi vào cảnh kẻ thù tứ phía cần có liên minh, tự nhiên con nhỏ biến thành quân cờ chính trị đảm bảo cho cái cầu nối mơ hồ đó.
Huyền: Khoan khoan, tui bên ngoại, anh rể tui cần cầu nối thì liên quan gì tui?
Tóm lại, vì một lí do khó hiểu mà đám cưới diễn ra rẹt rẹt, khi con nhỏ tỉnh hồn thì nghe được má nó đang nhắc nhỏ “cười lên đi con”, nó gượng gạo nở nụ cười.
Chưa đủ tuổi kết hôn nên cũng chẳng cần rạp gì cho to, hai họ toàn các ông già bà già, người trẻ chẳng mời ai. Vài câu chúc, hoan hô, nhạc xập xình rồi mời rượu, lần đầu đóng vai chính trong đám cưới, bé con hớn hở lắm nhưng càng lúc càng thấy nóng dần, đôi giày cao gót làm nó hơi loạng choạng, cái trán nhỏ nhắn dần túa ra mồ hôi.
Bộ váy cưới to đùng ngốt quá, nóng hầm hập hết cả người, rượu làm hai bầu má đỏ hây hây, sao cứ lâng lâng, đùi rờn rợn như có dòng điện dưới da, thấy hơi khát, nó nhấp thêm chút rượu, tưởng cái tiệc nhỏ lắm mà sao… nhiều bàn vậy, ngực con bé phập phồng theo từng hơi thở nặng nề.
Chỗ tam giác giữa hai chân cứ nhẹ bẫng mà nóng ran, lại còn nhíu nhả, cái gì không biết ứa ra nhèm nhẹp hết cả quần lót, chất lụa mỏng cà vô cái hột gì sưng to chỗ đó làm cái cổ họng thanh thúy nuốt nước miếng, cái cổ áo cọ cọ vô gáy thật ngứa ngáy, đầu ti chợt thấy nhạy cảm quá, muốn được ai đó bóp mạnh vào bầu vú như những lúc thủ dâm, đôi mắt trở nên man dại hơn, hình bóng mọi người dần thay bằng một vật hình trụ nào đó mà nó hay thấy trên mấy bộ phim cấm nhét đáy tủ của má nó.
Đây không phải lúc đâu Huyền, nó tự nhắc mình, miệng cười máy móc với những tiếng chúc tụng, mắt đảo quanh để tìm mục tiêu xao nhãng cơn nứng, ơ, cậu trai kia chắc là con cháu nhà ai, nhìn bờ vai rắn rỏi và cái cổ nâu sậm kìa, chắc làm chuyện đó thích lắm đây.
Lắc lắc đầu để bớt cảm giác kì lạ, con bé không hiểu, giữa hai chân như có cái gì sưng phồng lên cọ cựa vào nhau, ướt chem chép, mỗi bước đi làm cái chỗ đó hơi khó chịu, hình như nó rất thèm được… lấp đầy bằng cái gì đó, nhìn cái bàn ăn mà con nhỏ chỉ muốn dựa mu vô đó đùn đẩy cho tới khi phê thiệt phê thì thôi.
Bỗng nhiên cái đùi bị cái gì nóng hầm hập đụng phải, một bàn tay lạ vừa chui vô trong váy bóp thẳng lên mông, nhỏ giựt mình quay qua, thấy một ông già lạ hoắc, chắc là khách khứa vừa dở trò dê xồm, nó nhíu mày liếc qua, ánh mắt ông ta đáp trả như thách thức; nó không biết phải làm sao đành mời rượu theo thói quen, không lẽ gạt ra, bàn này ăn mặc sang trọng đứng đầu phòng, vừa nhìn đã biết địa vị ngút trời, nhìn đã thấy sợ.
Chúc rượu cũng nhanh nhưng cảm giác hạ thể thì như cả thế kỷ, bàn tay ăn mặn mò vô cái khe lún phún lông rồi thẳng tiến môi bướm, hai ngón chà xát nhè nhẹ làm con nhỏ vô thức cong mông một chút, rồi khéo léo vạch cái quần lót ra chọt nhẹ, một lóng chui vô cái hang ướt đầm đìa, con bé giật mình, sao chỗ đó của nó lại tham lam nhíu lấy ngón tay, phần nhỏ thỏa mãn khi được căng ra, phần lớn đòi hỏi thêm nữa, phải bị lấp cho hết luôn?
Mời rượu xong được ngồi đỡ mệt, con nhỏ bước không đều với cái bim đang cuồng lên đòi hỏi, như mang vũng nước giữa hai chân, nóng, ướt, nhầy nhụa, nhớp nháp khó chịu. Vừa ngồi xuống ghế thì con bướm sưng phồng bị ép chặt, môi thịt cạ nhau làm cái miệng nhỏ hơi há ra, thèm quá, khát khao cái gì đó lấp thật đầy, ai cũng được, ngay tại đây cũng được, đôi mi dài mở to cửa sổ tâm hồn đầy khát vọng rồi khẽ khép hờ, sao mọi thứ mờ đi, đầu óc quay cuồng, tự nhiên nó thấy cậu trai mà nó để ý đi thẳng tới, xé váy cưới ra mà thọc thẳng con cặc vô cửa mình.
Chuyện đó là không thể nào, con bé bị say và nóng quá ngất đi tại bàn, cả bàn hơi hoảng hốt nhưng bình tĩnh lại liền, mấy người đứng lên dìu cô dâu vô phòng tân hôn, nhìn nhau hiểu ý rồi đi thẳng ra ngoài.
Còn mình chú rể ngồi ở ngoài tiếp đãi, ở một bàn gần đó, người đàn ông dáng vẻ bệ vệ trông khoảng hơn 50 tuổi đứng lên xin phép đi vệ sinh, đôi mắt đen nhánh của chú rể đảo nhẹ một cái, bừng lên ánh giận giữ rất nhanh rồi biến mất.
Bước chân đi về phía nhà vệ sinh chợt đảo một cái qua hướng khác, người đàn ông trung niên nhìn mấy đứa đệ đầy ẩn ý, đứa nào cũng đã vô vị trí canh chừng hết rồi, tới trước cửa phòng, sửa lại cái áo vest cho chỉnh tề, rồi mới mở cửa, nhanh nhẹn khóa trái bên trong.
Nhìn chiến lợi phẩm ngon lành hơ hớ trên giường, xoa xoa tay, liếm môi một cái thèm thuồng, con bé ngon quá, không uổng công đánh thuốc; có điều cha nội đồng sự hồi nãy động tay rờ trước làm cả bàn giận tím mặt, muốn ăn cũng phải chia lượt, liếm láp món ngon trước đầu sỏ thì sau này bị thất sủng cũng đừng có kêu, lão nghĩ trong đầu, thầm kéo tên thằng ngu kia vô sổ đen.
Thời gian không chừa một ai, tuổi tác ngày càng cao kèm theo bệnh tật, yếu sức khiến cả đám già ai cũng buồn, phấn đấu cả đời chia bè kết cánh, tranh đoạt quyền lợi để bây giờ có tiền có quyền mà không có tuổi trẻ, lão chỉ thích những con bé chưa tròn 18 mà phải còn trinh; nhưng không dễ gì có, sơ sơ trong tay ăn hoài mới được… mấy chục!
Vừa may có thằng đệ rỉ tai, tập đoàn họ Hoàng vừa phá sản một cái công ty con, nhu cầu cấp bách cần tiền và chỗ dựa để trường vốn; họ thông gia với họ Nguyễn để bớt một kẻ thù, bên đó lại có con bé mơn mởn thế này đây.
Đưa lưỡi liếm láp cặp môi tinh tế, cọ mũi vô cái mũi tinh tế, làn da con bé thật mịn màng đầy sức sống, bộ ngực phập phồng nõn nà điểm chút hồng, lão như con quỷ hút máu bao trùm lên con mồi xấu số, liếm láp, mút mát tùn tụt khắp nơi, ngửi hít hương thiếu nữ như muốn hút sạch nhựa sống thiên nhiên.
Dưới quần căng tức, lão chà chà đẩy dúi dụi cái lều lên cái váy cưới thánh thiện, con bé non quá, tươi quá, cặp đùi trắng ngần tương phản với đôi bàn tay thô ráp đen đủi làm lão xuýt xoa; cái bướm hồng rực sưng phồng sau lớp vải quần lót trắng tinh thiệt bắt mắt, cười thú tính hẩy hẩy hạ bộ lên chỗ đó bẹp bẹp mà miệng thì ngậm vú bú tút tút như… chó con thèm sữa!
Đưa đẩy một hồi tới cái quần âu phục cũng thấm ướt dâm thủy, lão tạm dừng hẩy kẻo chưa tới chợ đã quăng hết tiền, kéo cái quần lót qua một bên kề cái miệng thô bỉ vào liếm láp, mút mát, con nhỏ ưỡn lên kêu ư ư trong vô thức, lão chà hàm râu vô hai mép thịt căng mọng rồi đẩy lưỡi, quét một phát từ hột le xuống tới lỗ đít làm nhỏ rùng mình, cặp mông trắng bóc giựt giựt, một dòng nước trắng phọt qua đầu, lão già hèn mọn hụp xuống tránh, không quên liếm mấy cái vô cái đít, nước dâm trắng tinh dính đầy mặt.
Khà khà, lão cười tự hào, bộ râu và cái lưỡi đỉnh tới độ bé con đang mơ mà cũng phải cực khoái. Chưa xong đâu cưng ạ, anh đây còn phải chơi ra trò rồi mới tới lượt mấy thằng già kia. Cởi cái quần triệu hồi con thủy quái, khụ khụ, con giun nhỏ, vuốt mấy cái cho nó cứng thêm, lão già đập cặc vào má con nhỏ, đẩy đẩy đầu rùa vô môi nó chụp pắc pắc vài cái ảnh kỉ niệm, rà con ciu xuống tới ngực vòng vo rồi kề ngay hai cái múi mít căng mọng mà chà chà.
Thấy nước nôi đã dư thừa, lão thử lui lại 1 cm, cái mông con nhỏ vô thức nhướng lên đi theo một chút, á à, em bé của cưng đang thù kem… à nhầm thèm cu đây mà, cầm cái đầu cặc cà cà lách vào cái lồn non nớt; đầu rùa nần nẫn, hơi mềm mềm tuổi già, nong cánh cửa thịt ra, nước dâm ứa ra nhèm nhẹp.
Cái lỗ thịt tự động nở ra mút nhẹ, da kề da mịn màng, nhịp hẩy từ tốn vào một chút lại nhả ra, cái đầu cặc tưng tức, cơn cuồn cuộn bầu dái làm lão già hơi bồn chồn; cái lồn còn zin khít khao, bó chặt hết cỡ làm lão hơi ran rát, đợi đúng nhịp nó vừa nhíu xong nhả ra, lão dồn sức đẩy mạnh, nước trơn giúp sức nhưng vẫn chưa được, thấy như mắc kẹt tại trận.
Có nhiều kinh nghiệm rồi, cảm giác thằng em bị ôm chặt chẽ làm lão mê tơi, nó đang dính đúng khấc, cái lồn bé nhỏ như cái vòng thịt bó nghiến lấy làm cặc lão nứng muốn điên lên được, hích tới một cái thật mạnh nữa, phập, hai cánh tay bấu chặt đôi vú mà con cặc mới vô 2/3; cơn đau làm con bé bừng tỉnh, nó khóc thét lên:
– “Ối! Đau quá! Chết mất!”
Đôi mắt non nớt mở trừng trừng, miệng há hốc ra, tay chân đẩy ra nhưng không có lực, động phòng là thế này sao, chú rể thật thô lỗ không đợi nó tỉnh cái đã, nhưng cơn khát trong người được giải tỏa nhiều, lửa nhục dục thiêu đốt âm ỷ vẫn còn nhưng cảm giác bị chèn ép nông rộng cửa mình làm con nhỏ thấy đỡ bức bối, đúng nhu cầu, nhưng mà song hành là đau ê ẩm!
Đẩy mấy cái mà lão già ôm chật cứng, cái hông cứ đẩy đưa nhè nhẹ làm cái bướm cứ căng tức, con bé mơ màng dần, thuốc còn mạnh lắm, chân tay quờ quạng cho cơn đau đỡ bớt, nó đành chịu đựng, má nó dặn rồi, chỉ có đêm đầu tiên như vậy, về sau thèm cũng… không có mà xài, đành nghiền ngẫm trải nghiệm, thì ra lần đầu là như vậy, thôi thì, anh ta cũng nhẹ nhàng, hơi bất ngờ nhưng việc phải xảy ra, nhỏ cũng tự an ủi mình; dẫu sao anh ta cũng là soái ca.
Đưa đẩy một hồi thì lão già cũng vã cả mồ hôi, trân mình gắng sức chịu đựng, con bé đúng là tuyệt phẩm, đã bó chặt còn… nún nún; bao nhiêu cơ bắp trong con bướm trinh nguyên co bóp xiết chặt nghiến ngấu lấy con cặc già, vừa nghiền vừa nún hưởng ứng, cái đầu rùa chịu không nổi áp lực phải gân cổ lên mà phồng to phản đối; rồi có dòng điện giựt qua, nó giật ầm ầm như kinh phong, phun phè phè tinh trùng khắp nơi trong lỗ, con bé bị bắn nóng rực cả bướm chỉ kịp kêu á á rồi rung lên từng đợt, rướn lên, rướn nữa nhẹ bẫng, cái lồn non bóp khít khao chà sát con cặc nóng hổi, lão già gầm một tiếng, bìu dái giựt giựt, dồn hết lực phóng tinh tuồn tuột, phùn phụt xối xả vô… bướm chùa.
Con nhỏ chợt giựt mình, nó nghe được cái giọng lạ hoắc già khú đế, vội đạp lão già ra nhìn trừng trừng:
– “Ơ… ông… ông là ai? Cứu tôi với! Hiếp dâm!”
Con nhỏ hét ầm lên, lão già tát tai mấy cái như trời giáng, gầm lên:
– “Mày la nữa đi, đám cưới ầm ỹ, la bể họng cũng không có ai tới đâu!”
Nhìn cái mặt nước mắt nước mũi đầm đìa cũng hơi thương hoa tiếc ngọc, dù gì cũng vừa ân ái đã đời xong, lão già kéo quần lên, chỉnh lại cà vạt cho lịch thiệp, lạnh lùng thở ra:
– “Mày bỏ cái kiểu ngơ ngác đó đi, nếu mày thích ba mày ngồi tù rục xương, má mày cũng bị bắt tội đồng phạm thì… la hét tùy thích! Thái độ quyết định thời hạn tù, mày hiểu chưa? Nghĩ cho kỹ đi!”
Lão cũng không cần lắm lời, còn mấy thằng nữa đang chầu chực đợi nước 2, nước 3, nước n, nhắc tới ba nó là con nhỏ đã im re mà thất thần suy nghĩ rồi; lão già đi ra khỏi phòng không một lời từ biệt.
Ác mộng vẫn chưa hết, ngồi suy nghĩ chưa được bao lâu thì cửa lại mở, một lão già khác lại mò vào, dụ dỗ ngon ngọt sẽ thả ba nó ra. Thuốc còn đầy trong máu, cơn nứng rần rật cứ chướng lên, đốt sạch hết chút lí trí còn sót lại trong cái đầu non nớt. Một lần cũng như mấy lần, chịu đau một chút đổi lại ba má thoát cảnh tù tội, ngọn lửa đốt rần rật khắp người, đầu vú cứng ngắc rờn rợn, cái bướm nhức nhối thèm lấp đầy, mắt hơi mờ sương vì nước mắt làm cảnh vật mờ ảo trong khát vọng được bất kỳ cái gì thò thụt giữa hai chân giúp bé con không phải đau đớn nhiều. Nó thú vị nghĩ thầm, hóa ra đây là cảm giác uống phải thuốc kích dục, cảm giác lâng lâng phê phê, khó kiểm soát chân tay, dễ dãi muốn đụ bất kỳ ai cũng thật là thoải mái; buông thả vì gia đình là lựa chọn duy nhất mà cũng không khó khăn lắm.
Gục gặc cái đầu bé nhỏ, trong miệng ngậm một cái con cặc cưng cứng, lưỡi đá đá mấy viên bi làm con nhỏ mơ màng, chẳng biết đây là con cặc già thứ bao nhiêu đã đập bôm bốp vào cái bướm bé bỏng, rồi giựt tưng tưng phóng từng đợt tràn trụa tinh khí hai mép lồn rồi bắt nhỏ mút mát làm sạch, chất kích thích làm nó tê dại đi, miên man bay bổng như lọt vào tiên cảnh; mỗi khi bị đụ chỉ thấy hai mép ở dưới bị tách ra một chút, căng một chút rồi thôi, lâu lâu điện giựt mấy cái làm nó rú lên nẩy nẩy người rồi nằm rũ ra cảm nhận.
Mấy lão già được cái không cứng được hết cỡ mà nhanh cướp cò, chỉ một buổi chiều mà đứa con gái bé bỏng bị đủ các kiểu cỡ dương vật nhét vô cái lồn non nớt, thuốc làm nó tràn trề năng lượng, lúc đầu nằm chịu trận; sau nóng quá con nhỏ leo lên cưỡi… ngựa già, rồi các thế vác cày, la hán đẩy xe, chó cái chổng mông, úp thìa, thác ngước, gói quà… thôi thì mỗi lão già một tuyệt chiêu; con nhỏ chết đi sống lại mà vẫn cứ rướn người… đòi nữa, báo hại bàn nhậu đi xong 1 đợt thấy chưa đã lại nhấm nháy nhau… tăng 2, mấy cô bồ trẻ vợ già cứ thắc mắc sếp tổng nhà mình nay ăn trúng gì mà… đau bụng quài, nhưng không mảy may nghi ngờ, vì làm sao có thể tưởng tượng ra được hội mấy ông này thác loạn ngay trong đám cưới, với chính… cô dâu tuổi học sinh!
Lại một lần ứ hự, phọt phẹt, phành phạch, đóng pít tông nữa, con cặc khủng của gia chủ họ Hoàng lại ra vào cái lỗ bấy nhầy, toét loét, tràn trề tinh trùng trắng đục không phân biệt nổi của lão nào.
– “Con đĩ… mày thật tốt địt… chơi lồn chùa sướng quá… không được cú đầu… nhưng ba chơi con dâu cú chót…” Long gầm gừ, lần thứ 2 xuất tinh chẳng còn mấy tinh trùng, quan trọng là cảm giác chơi bướm con dâu bị cuckold bởi mấy lão già, cảm giác trả thù khiến lão sung sướng tận óc.
Kiểu hợp tác độc địa này đúng là một đá bắn rớt mấy con chim, họ Nguyễn buộc phải hòa hảo, mấy thằng già hám gái trẻ được chơi free, gỡ cái lệnh thi hành án cho nhà con nhỏ, tiện thể trả thù luôn thằng con dám khinh nhờn thằng cha.
Đức ơi, mày có biết cũng phải nhịn thôi, ba mày đớp trước thì mày chỉ có… nước đục, Long phun xả cống ầm ầm đầy thỏa mãn vô cái lồn chùa, thân thể bé nhỏ giật lên nhè nhẹ, con bé đã kiệt sức thiếp đi tự lúc nào chỉ còn hưởng ứng theo bản năng; lão rút cặc ra, cái lỗ thịt nở tung tóe phọt ra đầy tinh trùng hỗn hợp của cả chục… thằng già. Không biết bé con này sẽ mang bầu của ai nhỉ, khà khà, cười thú vị đầy ác ý, Long vơ lấy cái bút lông trên bàn, vẽ lên đùi non con bé từng gạch một, tượng trưng cho số lần bướm ăn tinh trùng:
– “卌 卌… 10, đúng rồi, hội có 5 thằng, mỗi thằng 2 phát, 10 phát, ké ké, sướng nhá Đức…”
Long cười bệnh hoạn rồi vứt cái bút đi ra ngoài, 2 thằng đệ canh cửa dòm vào thèm thuồng, lão nhẹ gật đầu, 2 thằng khốn nạn vừa lao vào vừa cởi quần, cánh cửa đóng lại, bên trong lại vang lên tiếng ối á, ứ hự, bình bịch, bạch bạch, phọp phọp…
Cứ thế, quy trình điều tra, kiện cáo lằng nhằng, hội 5 bố già tới lui nhà Long suốt cả năm trời, con bé cũng không ngại “bán mình chuộc cha” nữa, cứ có thuốc là nó… chấp hết, bạn bè mấy lão già cũng được, ai hứa cứu ba nó là nhỏ… lột đồ dụ liền; mở lớp áo ra là những dòng chữ “chó cái, lồn chùa, bồn chứa tinh, toilet thịt, địt miễn phí” kèm dấu 卌 卌 chi chít khắp người… cũng may cái tử cung dâm đãng cấn cái bầu không thì mấy thằng già cạn tinh mà chết….
Các bô lão đồng thanh: Không có ruộng cày quá tơi, chỉ có trâu mệt chết thôi, tôi thề!
Đức lấy lí do vợ bầu, muốn ra ở riêng nơi khác cho thanh tịnh. Đã chơi chùa ngập tận họng, no xôi chán chè nên bố già cũng thông qua, trả thù thằng con hơn 1 năm đã đủ khoái cảm bệnh hoạn, bố già có mỗi Đức là đít nhôm, khụ, đích tôn, nên kiểu gì cũng phải thừa kế cái ghế gia chủ, ông anh ruột còn đang thèm rỏ dãi quyền hành. Âu cũng là bài học để ông con chịu “xã hội đánh đập” còn mau lớn lên làm người, đời này mấy ai hiểu được tấm lòng cha mẹ…
Đức: Ông văn vở hay lắm, thử đưa vợ ông cho chục thằng địt cả năm coi ông có tức không?
Tóm lại ý tứ bố già là, công tử bột một ngày nào đó cũng phải quăng cái bánh bột đi để chấp nhận hiện thực tàn ác, không nói nhiều, sống trong nhung lụa rồi sẽ bị mài mòn nanh vuốt dẫn tới lụn bại.
Đức: Phi! Méo mó bệnh hoạn! Ông là đồ ác dâm thì có!
Sinh xong cô con gái đầu, Huyền nhịn được 2 tháng lại thèm, mà Đức thì nói không với mấy cái sừng thành ra không đụng vô người nàng. Quanh quẩn với mấy cái ứng dụng kết bạn thì nàng quen một người thích màu hồng, sống nội tâm, nói chuyện tự tin pha chút hài hước. Anh ta khuyên nàng nên sống độc lập về tinh thần, tìm thú vui tiêu khiển, mang lại cho nàng khung trời mới, cửa sổ đến với ước mơ riêng, giúp nàng giảm bớt nỗi khát khao tình dục… cho đến một ngày, tự nhiên anh ta biến mất!
Đúng vậy, là mất tiêu như chưa từng tồn tại trên đời. Để tìm anh, nàng theo đuổi đam mê mỹ phẩm, lập công ty riêng, tìm tòi các manh mối… qua nhiều đêm trắng thì lại đam mê cũ lại hiện về… nàng săn tìm những đối tượng vừa có tiền có quyền, sàng lọc thông tin và bạn tình, đi nghỉ mát cùng họ để khai thác manh mối… vậy là có thằng nhóc Tân Minh bây giờ… khụ, nói thế nào đây… uống thuốc tránh thai liên tục mà vẫn dính, tháng thứ 2 mới phát hiện ra!
Dù sao thì, Đức là một con người vô cùng mềm lòng và mâu thuẫn, dù bề ngoài có tỏ vẻ chán ghét vợ đến đâu. Anh ta nhất quyết bắt nàng phải giữ lại cái bầu, khi đó, với thái độ kiên quyết và nói một câu dường như của người khác, lúc đó nàng nhớ hốc mắt anh hơi ẩm ướt thì phải: “Trẻ con không có tội, tội là do người lớn.”
Nàng đã đến rất gần với sự thật, đã dần khám phá ra được bản chất ghê tởm của gia tộc họ Hoàng và họ Nguyễn. Nàng mơ hồ đoán được vì sao ân nhân thần bí lại biến mất.
Huyền chỉ có một câu hỏi: Vì sao gia tộc họ Hoàng lại để nàng tồn tại và chơi trò chơi thám tử đến bây giờ?
Đức: (◣_◢)凸
============================================