Nữ sát thủ dâm đãng - Chương 6
Khốn kiếp thật… Cô đã từng có một gia đình, không, không phải, cô đã từng là một thành viên của một gia tộc đứng nhất nhì trong cái khu vực này. Đến mức phải bị đại khai sát giới toàn tộc như vậy, rốt cuộc cái mối thâm thù của Tử Âm và Lục gia là gì mà lại khiến cơ sự đến mức này. Có thật là cô thoát khỏi bàn tay của Tử Âm không? Vì sao cả một thời niên thiếu của cô, không một lần nào cô có vô tình nhớ lại những sự kiện chấn động này, những ký ức khủng khiếp như vậy mà tại sao cô không hề một lần từng bàng quang hay lăn tăn gì cả? Hơn nữa, ai là người đã khiến cô bất tỉnh và thả cô vào cái khu ổ chuột nơi thành phố Ánh Sáng này, liệu có phải người của Tử Âm vì một sự trả thù tàn độc hơn nữa? Là khiến Lục gia không hoàn toàn bị sụp đổ, chỉ để lại một đứa con gái vô dụng yếu ớt đại diện cho Lục gia một thời oanh liệt, là để nhìn Lục gia bại liệt dưới tay một đứa nhóc hỉ mũi còn không sạch? Thậm chí còn cố tình tác động vào não bộ của cô để phong ấn ký ức, dường như chú Phúc có lẽ tiên đoán được cô sẽ bị phong ấn sao?
Dù thế nào thì, mục đích sống hiện tại của cô có lẽ đã thay đổi, cô cũng cảm nhận được chẳng lẽ mình tồn tại chỉ để làm cho Hỏa Linh thôi sao. Hỏa Linh… vì sao đại tỷ lại có mặt vào đúng lúc lần đầu tiên cô phát hiện ra năng lực của mình nơi ổ chuột như thế? Hỏa Linh và Tử Âm liệu có liên quan gì không… Châu hy vọng rằng là không, vì cô không biết mình sẽ làm gì Như Nguyệt, sẽ làm gì Hỏa Linh nếu như mối quan hệ đó có tồn tại.
Chẳng biết cô đã rời khỏi nơi phế tích đó bằng cách nào, phóng bạt mạng trên con phân khối lớn quen thuộc, cô dừng chân trước một quán bar quen thuộc. Cái tên Aphrodite này của quán bắt nguồn từ việc bar này ưu tiên phục vụ phụ nữ, đàn ông cũng vẫn vào được, nhưng nếu có tranh chấp gì xảy ra thì quán sẽ ưu tiên phụ nữ, cho dù có là phụ nữ làm sai đi chăng nữa. Đợt mới khai trương thì còn nhiều nam giới lưu lạc vào quán, nhưng về sau cũng ít dần vì Aphrodite không như những quán bar khác, chẳng có nữ vũ công thoát y gì cả, ngược lại, lại là gọi trai đến nhảy sàn phục vụ nhu cầu nữ giới. Nên sau cùng cũng chẳng còn nam thẳng nào đến đây nữa cả, chỉ lâu lâu có mấy bạn đồng tính nam tìm đến quán để thị lãm thôi.
Châu đến thẳng bàn ngay trước mặt bartender nam đang phục vụ, đẹp trai là yếu tố tiên quyết đầu tiên nếu muốn làm nhân viên cho Aphrodite. Nhận ra Châu ngay, anh ta lập tức ngưng các đơn đặt nước hiện tại để pha cho cô ly nước quen thuộc mà cô yêu thích, ly này anh ta pha chế ra riêng cho Châu, theo đúng khẩu vị của Châu và cũng được đặt tên theo Châu luôn, một ly DCA.
“Nước của em này, hôm nay trông có vẻ khác mọi khi thế?” – anh bartender đẩy ly nước ra trước mặt Châu đang ngồi thẫn thờ ngay đó
Cô nhìn chăm chăm vào màu cocktail hỗn loạn trong ly thủy tinh, thoáng một tia sáng xanh lam nhá lên, sự hỗn loạn trong ly cocktail lại càng hỗn loạn hơn nữa. Châu nhấc ly nhấp một ngụm nhỏ, hơi nồng của Whisky và Vodka trộn vào nhau làm cổ cô ấm hơn một chút. Khẽ nhấc mắt liếc anh chàng bartender, cô gật nhẹ đầu một cái và cầm ly đi ra một bàn ghế sofa nơi góc vắng của quán để ngồi thưởng thức. Ghế khá rộng, có một người ngồi ở đó từ trước nhưng khi Châu đến ngồi thì người đó cũng chẳng phản ứng gì lắm, cô ngồi cũng đủ xa để đôi bên không ảnh hưởng nhau.
Ngả người ra sau lắng nghe bản nhạc jazz mà các nghệ sĩ trên sàn diễn của bar đang tấu, cô cảm thấy lòng mình đỡ cuộn sóng hơn phần nào, ánh mắt lim dim, môi khẽ nhấp những ngụm nhỏ cocktail, cô đang thả mình vào thế giới của riêng mình, trong những suy nghĩ của riêng mình, những dự định tương lai của cô, nó thật là khó qua, cô cảm thấy dường như nó quá sức với cô, nhưng cô không còn đường lui nữa, quả thật cô không còn một đường nào để lui nữa cả…
“Em cũng uống DCA sao?”
Cô hé mắt ra nhìn người đối diện, anh ta cách cô cái bàn kính, nãy đi vội cô cũng chẳng để ý đến cốc anh ta uống cũng là cùng loại với cô. Trong góc tối này của bar, thường người ta sẽ chẳng muốn ai chú ý đến mình, Aphrodite cũng biết cách thiết kế đèn điện rất hợp lý, cô chẳng nhìn rõ nổi mặt người đối diện.
“Nó là tên tôi.” – Châu nhàn nhạt trả lời không nhanh không chậm cho cái sự tò mò kia từ người lạ
“Em có lẽ cũng khó hiểu giống như ly DCA này nhỉ? Trong Menu quán tôi thấy ly này được để riêng thành một nhóm, cũng chẳng có tiêu đề, nhìn có khi cũng chẳng biết nó là tên một thức uống nữa…” – anh ta chẳng hiểu sao mọi khi mình rất nhút nhát bắt chuyện với gái, mà giờ mới vài ngụm DCA thôi đã làm anh ta nói nhiều rồi
Châu im lặng không trả lời, theo kinh nghiệm của cô, hắn có lẽ chỉ là một người làm việc công chức bình thường, có lẽ gặp vấn đề sự cố nào đó nên đã tìm đến bar, có lẽ rất ít đi bar hoặc chưa đến bao giờ, cả cách nói chuyện để tán gái cũng tệ nữa, giờ này còn ai tán gái kiểu đó nữa chứ. Nhưng có lẽ, hắn cũng chẳng quan tâm lắm việc cô có nghe hay muốn tiếp chuyện hay không, hắn tiếp tục luyên huyên một mình về công việc hiện tại của hắn, về chỗ ở của hắn, về việc hắn quyết định đi vào quán bar Aphrodite này thay vì những quán dành cho đàn ông đúng nghĩa ở quán khác, và hắn lại tự biện bạch mình hoàn toàn là trai thẳng, nhưng vì quá nhát gái nên muốn vô quán cho nữ để đỡ phần nào bị khớp khi mấy em xinh đẹp cứ tìm đến những người thành đạt thay vì một gã vô dụng bất tài như gã.
“Em lạnh lùng vậy nhỉ, em có biết bang Hades không, tôi vốn cũng không biết là thế giới này có tồn tại cả xã hội đen nữa cơ đấy, cứ vẫn nghĩ trên phim thôi, tôi còn thấy lửa phóng ra từ tay một gã, chắc là tôi hoa mắt mất rồi.” – gã luyên huyên đến vấn đề khiến gã quan tâm nhất, có lẽ cũng là lý do cho việc khiến gã quyết định vào quán bar nãy
“Bang chủ Hades lại còn bảo tôi là em trai của gã, em trai cùng một huyết thống, cùng cha khác mẹ, theo lời hắn thì cha của chúng tôi một tay thành lập Tử Âm… hự…” – hắn trợn trừng mắt nhìn vào bàn tay Châu đang bóp cổ gã, ánh mắt Châu rực lên một màu xanh lam kinh hoàng làm gã bủn rủn cả tay chân
Khẽ thả lỏng tay cho gã thư sinh tưởng chừng vô tội kia có hơi thở tiếp, ánh mắt Châu nhìn chằm chằm sáng rực một màu xanh chết chóc mà thốt ra câu hỏi lạnh lẽo như bắc cực ngàn năm khiến gã sởn tóc gáy:
“Mày vừa nói gì?”