Nữ Cảnh Sát Dâm Đãng - Chương 45
Ngày cuối tuần với nó cũng đến, trở về nhà sau một cuộc làm tình chóng vánh với Hương, giường như dư âm mang lại cho nó vẫn còn đọng lại cho tới khi về tới nhà.
-Chào con, về muộn quá đấy, mẹ nó nói và mỉm một nụ cười khi thấy nó lững thững bước vào nhà.
HÌnh như có gì đó bất ổn khác với ngày thường, nó đảo mắt xung quanh nhà một vòng, thì thấy ở trong bếp hình như ngoài mẹ nó ra thì có thêm một người nưa
– Ô chào cháu.
– Ơ, cháu chào bác, hình như nó hơi bất ngờ với câu chào hỏi của bác Thắng. Trong đầu nó lại suy nghĩ tại sao bác ý lại đến đây làm gì chứ. Mình muốn có ngày cuối tuần với mẹ nó. Chỉ có nó và mẹ nó thôi, nhưng lại có sự xuất hiện của bác Thắng. Nó vẫn biết, là mẹ nó muốn nó một người đàn ông trong nhà, không chỉ là để xxx mà còn để có thể tâm sự với mẹ nó nữa. Nó có thể chỗ dựa tình thần, song không phải là tất cả, vì dù sao nó cũng ko thể từng trải như những người đàn ông khác. Thôi mặc kệ với mớ bòng bong, nó mỉm cười với bác Thắng rồi chui tọt lên phòng.
– Đến giờ ăn cơm rồi, mẹ nó gõ nhẹ cửa và bước vào phòng nó với một nụ cười trìu mến không thể không mỉm cười lại được với nụ cười của mẹ nó.
– Sao con ngồi tịt trên này từ lúc về vậy, có gì đó không ổn à, mẹ nó tiến tới bàn máy tính của nó trong khi nó vẫn đang cắm cúi xem một tập phim online.
– Không có gì, chỉ là chưa quen thôi ạ. Nó trả lời với vẻ hơi buồn bã. Và chắc chắn điều này Huyền cảm nhận được rõ ràng nhất. Vì không ai hiểu con mình bằng nàng được.
– Thôi xuống ăn cơm với mẹ và bác nào.
Bữa tối diễn ra với không khí có thể là khá vui vẻ với mẹ nó và bác Thắng, thực sự nó vẫn chưa thể quen được cái cảm giác có thêm một người đàn ông trong nhà khác ngoài bố nó. Mọi thứ nó từng nghĩ ra trước đây để chiếm đoạt mẹ nó, cũng chỉ với mục đích nó muốn mẹ nó chỉ thuộc về nó, nó từng làm mẹ nó điên đảo về nó, thèm khát nó nhưng nó cũng phải tự nhận rằng, nó chỉ chiếm mẹ nó về thể xác, còn phần còn lại thì nó chỉ như một người con của mẹ nó mà mẹ nó thương nó vô cùng.
– Bác Thắng sẽ chuyển đến nhà mình vào đầu tháng sau, khi bác thu sếp được mọi việc. Mẹ nó nói và làm nó bừng tỉnh.
– C…..mồm nó cứng lại như ko nói đc gì, và trả lời rồi nở một nụ cười miễn cưỡng. Vâng ạ.
Có vẻ như Huyền hiểu con nàng đang nghĩ gì trong đầu, và nhất định nàng không thể để con nàng hiểu nhầm rồi có những hành động ngu ngốc, ít nhất vì quá đắm đuối vào nhục dục Tuấn đã ít nhiều làm nàng sợ hãi khi nhớ lại những khung cảnh mà con nàng đã từng gian dựng trước mắt nàng. Đúng là người thân vẫn là người có thể lừa ta dễ nhất.
Bữa tối cuối cùng cũng kết thúc và Thắng cùng Tuấn ra ngồi uống nước ở ngoài bàn, trong khi Huyền lúi húi dọn bát đũa. Giờ đây, Tuấn phải đối mặt với Thắng, người mà sau này có lẽ nó sẽ phải cất tiếng gọi bằng cha. Trong thâm tâm nó thực sự không muốn như vậy một chút nào, dù sao trong lòng nó đang giấy lên một cái gì đó, làm nó khó chịu. Nó không biết chính xác đó là cái gì, nhưng nó thực sự khó chịu và không hề thấy thoải mái một chút nào. Đặc biệt khi nó nghĩ rằng, mẹ nó và Thắng lại còn ân ái, những cảnh vuốt ve của Thắng đang được nó tưởng tưởng ra trong đầu. Điều này, càng làm nó thấy ghét Thắng.
– Năm nay Tuấn học lớp 10 nhỉ, Thắng hỏi như để phá tan không khí im lặng ngoại trừ tiếng nói nhỏ phát ra từ vô tuyến.
– Vâng ạ, nó đáp rất ngắn gọn và củn ngủn.
– Tuấn này, hít một hơi dài và nói tiếp. Bác biết rằng việc này rất rất khó khăn với cháu, và cũng có thể nói là rất khó chấp nhận. Bác biết cháu rất yêu thương mẹ cháu, và chỉ muốn mẹ là của riêng cháu. Nhưng cháu biết đấy, ngoài chuyện iu thương mẹ cháu ra, thì mẹ cháu vẫn cần một người để có thể sẻ chia. Bác biết, rằng cháu có thể nghĩ tại sao mẹ không sẻ chia với cháu, và bác cũng biết được rằng cháu đang rất khó chịu, khi phải ngồi đây nghe những lời bác nói. Chuyện của bác và mẹ cháu có thể coi như cái duyên, thực sự bác và mẹ cháu đã tìm được sự đồng cảm với nhau.
Tuấn trố mắt nhìn Thắng, nó không ngờ ông ta như đi guốc trong bụng nó. Tự dưng trong lòng nó cũng giấy lên một cảm xúc gì đó, cũng không biết tả thế nào, nhưng giường như người đàn ông đang nói chuyện kia với nó có một sức mạnh kỳ lạ, khiến sự tức giận trong lòng nó được giảm xuống, giảm xuống rất nhiều. Suy nghĩ của nó lại một lần nữa bị ngắt mạch bởi tiếng của Thắng.
– Mẹ cháu cũng không còn trẻ, và bác tin mẹ đã nói chuyện với cháu và cháu cũng phần nào hiểu được hoàn cảnh của bác. Thắng nói rồi thở một hơi dài….. để lại khoảng im lặng rồi lại tiếp tục. Bác không hẳn như một người đàn ông bình thường. Có lẽ cái này mẹ cháu sẽ giải thích rõ cho cháu hơn. Nhưng cháu chỉ cần hiểu, bác đến với mẹ cháu không phải chỉ vì ….tình dục, có thể hiện tại cháu vẫn chưa hiểu khi cháu còn đang có sự tức giận trong lòng. Đàn ông chúng ta, ai cũng có tính ích kỉ, và giữ riêng cho riêng mình và điều đó thì càng lại không tốt, đặc biệt với cuộc sống trong gia đình. Các thành viên trong gia đình nên hiểu rõ, và yêu thương nhau. Bác chỉ muốn cháu và mẹ cháu sẽ luôn vui vẻ, bác có thể giúp mẹ cháu rất nhiều về tinh thần. Bác hứa là không làm mẹ cháu đau buồn.
Giờ thì nó cũng hiểu phần nào, vì sao mẹ nó lại quyết định chon Thắng. Một phần vì mẹ nó muốn mối quan hệ giữa nó và mẹ nó sẽ không xa đà vào nhục dục, cái mà trước đây nó luôn muốn dùng nhục dục để kiểm soát mẹ nó và biến mẹ nó thành của nó. Càng nghe Thắng nói chuyện về mẹ nó, nó càng hiểu hơn. Mẹ cần bác ý, không chỉ đơn giản là để trò chuyện. Mà còn là chỗ dựa về tinh thần. Vì thực sự, ở Thắng khiến nó hay mẹ nó cảm giác rất rất bình yên. Khiến lòng nó bình lặng một cách lạ thường. Nó mỉm cười vì mẹ nó cũng tìm được một người đàn ông đích thực, yêu mẹ nó không chỉ về nhục dục.
– Hai bác cháu nói gì mà say xưa thế, mẹ nó vừa nói vừa bưng một đĩa hoa quả ra
– Không. Hai bác cháu đang bàn một vài chuyện về định hướng tương lai. Thắng nói rồi nhá mắt vs Tuấn khiến nó mỉm cười theo
– Vầng…. Tuấn nói, rồi một nụ cười thoải mái. Nó chỉ biết những lời Thắng nói là thực tâm, ít nhất là theo cảm tính của nó.
Nó rời bàn uống nước, đi lên phòng mình. Trước khi lên, nó vẫn lễ phép chào hỏi Thắng. Ngồi lại bàn học, suy nghĩ những việc đã làm. Nó tự cười vào bản thân mình, nghĩ ra đủ trò cốt chỉ để thỏa mãn. Nó không biết kiểm soát chính bản thân mình. Nếu nó học được, việc kiểm soát từ Thắng có lẽ nó muốn cưa người phụ nữ nào, dù là kiêu xa lá ngọc cành vàng, chắc cũng đổ như dạ.
Đang ngẩn ngơ suy nghĩ thì có tiếng gõ nhẹ cửa bước vào, nó há hốc miệng khi nhìn người phụ nữ đang từ từ khép dần cửa lại, và người đó không ai khác lại chính là mẹ nó.