Nothings Is Impossible " My Life " - Chương 66
Trong cơn mê, nó thấy chị trở về bên nó nắm lấy bàn tay lạnh lẽo bấy lâu nay, mắt nó lim nhim và tay nó ko cử động đc, người con gái đang gụt đầu ngủ trên giường
Họng nó khô khát ko thể lên tiếng, các ngón tay nó cử động chạm vào má của em, làn da nâu mịn màng và quyến rũ đã đưa nó vào đây sao? ngón tay nó làm em tỉnh giấc với nụ cười trìu mến
– Anh tỉnh rồi à, để em lấy nước cho anh nha
Cacao đứng lên đi lại đầu giường lấy nước rồi đở lưng nó tựa vào thành giường, cánh tay nó đc băng bột, đầu nó vẫn còn nhức, uống xong ly nước, nó có thể nói chuyện với giọng yếu ớt
– Cảm ơn em
Cacao: may là em chạy lại quán anh chơi, gần tới thì thấy anh nằm bên lề đường, máu chảy đỏ cái áo, em liền đưa anh vào đây, bác sỉ nói tay phải anh bị gẫy, chấn thương đầu nhưng chụp hình thì ko có vấn đề gì nên em cũng yên tâm
Nó: cám ơn em…
– Sao lại cám ơn hoài vậy, anh ăn cháo nha, tự tay em nấu đó
Em cười rồi thổi từng muỗng cháo đút cho nó
– Ngon ko anh
Nó gật đầu, em mĩm cười, vậy là nó đã nợ em một ân tình
Ba tuần trôi qua nó phải ăn tết trong bệnh viện, ngày nào Cacao cũng vào ở bên cạnh chăm sóc cho nó, em rất chu đáo và quan tâm đến nó, vết thương của nó cũng từ từ hồi phục
Em dìu nó đi dạo quanh bệnh viện vào mỗi buổi tối, những hình vẽ mặt cười dễ thương in lên cánh tay băng bột của nó, em làm đủ trò làm cho nó vui, để nó ko cảm thấy cô đơn
Như thường ngày, em dìu nó ra băng ghế đá dưới gốc cây để nó đc thoải mái, em lấy tô cháo ra đút cho nó
Nó: để anh tự anh đc rồi, anh cũng khỏe rồi mà
– Thôi, để em đút cho, ngoan đi em thương hihi
Nó cười rồi chìu theo ý em, bây giờ nó có thể nhìn thấy rõ đôi mắt long lanh và bờ môi tròn đang thổi từng muỗng cháo cho nó
– Sao anh nhìn em vậy, mắt em dính bụi à
Nó vẫn nhìn vào ánh mắt của em: Cám ơn em mấy ngày qua đã chăm sóc cho anh, ko có em chắc anh…
Nó chưa kịp nói xong thì em liền đút muỗng cháo vào miệng nó, em cười rồi nói
– Ăn nhanh đi, anh nói nhiều quá
Nó cười rồi ăn như đứa con nít, đc nữa tô thì nó thấy bóng dáng chú bước vào, nó đứng lên chào chú
Chú: sao rồi, con đở hơn chưa
Nó: dạ, có bé Vy chăm sóc nên con cũng khỏe hơn rồi
Chú cười: phải rồi, có người đẹp quan tâm như vậy con sẽ mau khỏi thôi
Nó quay sang thấy em đang cười e thẹn
– Anh và chú nói chuyện nha, em đi rửa tô
Nói xong em đứng lên đi vào trong để nó và chú ngồi ở băng ghế
Nó: con có chuyện muốn nói với chú
Chú: có chuyện gì con cứ nói
Nó: con tính khi xuất viện sẽ về quê lo cho công việc ở nhà, chú cho phép con nghĩ ở quán một thời gian nha
Chú vỗ vai nó: con cứ về lo cho gia đình, khi nào xong thì lên đây, chù lúc nào cũng chào đón con
Nó cười: cám ơn chú
Chú ngồi nói chuyện với nó một lát rồi về, còn nó đi vào phòng thì thấy em đang đứng tách trái cây cho nó
– Anh cũng khỏe rồi, ngày mai em làm thủ tục xuất viện cho anh nha
Cacao: sao anh ko ở đây dưỡng thương cho khỏe, tay bị vậy cũng có đi làm đc đâu
Nó: anh ăn tết trong này chán lắm rồi, với lại quán sắp khai trương, anh phải về coi có giúp đc gì cho cô ko chứ
Em cười tươi: vậy anh chịu về làm cho mẹ em rồi à
Nó cười: em tốt với anh như vậy, sao anh có thể ko giúp em đc, đúng ko cô chủ
– Vậy khi nào anh về
Nó: ngày mai đc ko
Em cười híp mắt rồi đưa miềng lê cho nó, sáng hôm sau em chở nó về nhà lấy hành lý rồi đưa nó ra bến xe về quê, còn em thì vài ngày mới về vì phải sắp xếp công việc ở sài gòn
11h trưa nó có mặt ở VL, nó đi taxi về nhà, cánh cửa vẫn khép lại như ngày nào, nó mở cửa vào, thấy nó, mẹ vui mừng chạy lại ôm nó
– Con trai, sao con về ko nói mẹ biết trước, sao tay con băng bột vậy, có sao ko
Giọng mẹ lo lắng, nó kể lại sự việc cho mẹ biết
– Con làm gì cũng phải cẩn thận biết ko, thôi lên lầu nằm nghĩ đi để mẹ đem đồ lên cho
Nó phụ mẹ đem đồ lên phòng rồi nằm nghĩ, đến chiều, nó ra chợ mua một đóa hoa rồi chạy qua Tiền Giang
Vào khu vườn nhà em, nó bẻ một nhánh hoa giấy rồi đi ra phía sau, nó đặt nhánh hoa giấy trước mộ của em, em vẫn mĩm cười với nó như ngày nào, nụ cười duyên dáng và trìu mến
Nó ngồi xuống kế di ảnh của em, nó kể cho em nghe những kỉ niệm ngày xưa và câu chuyện về cuộc đời của nó, hy vọng ở nơi thiên đàng em có thể nghe những lời nó nói
Nó sẽ sống thật tốt và hạnh phúc như em từng nói, nhưng ông trời đã ko cho nó đc toại nguyện với những gì nó đang làm
Bỗng cơn gió lạnh thổi qua từ phía sau lưng nó, có lẽ em đã về, nó vẫn nhìn vào di ảnh của em và hy vọng ở một thế giới khác em cũng sẽ hạnh phúc và vui vẻ
Mặt trời từ từ lặn xuống, làm không khí trở nên hiu quạnh, nó tạm biệt em rồi ra cửa chào cô, nó lên xe chạy về
Sáng hôm sau, nó thức dậy ra trước băng ghế đá ngồi uống trà, nó nhìn ánh nắng mùa xuân đang rọi vào những nhánh hoa lan đang treo lơ lững trước cổng nhà nó, rồi chiếc xe thắng lại, cô gái mang mắt kính rayban bước xuống xe, nó đi ra ngoài
– Ủa, sao em nói vài hôm mới về mà, sao hôm nay về sớm vậy, còn biết nhà của anh nữa
Cacao gỡ cặp mắt kính xuống cười với nó: vì em nhớ anh nên về sớm đc ko, thông tin của anh em nắm hết rồi hihi
Nó: em hay quá, em chạy xe vào nhà đi
– Thôi, anh vào thay đồ đi rồi em chở đi ăn sáng, sẵn ghé quán em tham quan luôn
Nó: vậy chờ anh chút
Nó vào trong thay đồ rồi lên xe ngồi phía sau để Cacao chở, quán " Socola " cũng ko xa nhà nó, nằm ngay ngã ba trung tâm với nhiều xe qua lại, quán yên tĩnh và thoáng mát, buổi sáng có thể bán cafe phía trước, bên trong pub thì lấy màu tím làm chủ đạo, sang trọng và thơ mộng, thích hợp cho mấy em gái chụp hình check-in v.v.
Đến trưa, Cacao chở nó về rồi ăn cơm ở nhà nó, cứ như vậy, ngày nào em cũng đến chơi với nó và ở lại ăn trưa và ăn tối,mẹ của nó cũng rất mến em vì tính tình dễ thương và lễ phép, đến một ngày, nó đang ngồi trên phòng online thì mẹ nó bước vào
– Con uống nước cam nè
Nó đứng dậy: da, mẹ để đầu giường cho con đi, lát nữa con uống
Mẹ nắm lấy tay nó rồi ngồi xuống giường
Mẹ nói: con trai của mẹ cũng lớn rồi, con có tính chuyện tương lai gì chưa
Nó cười: con cũng đang cố gắng phát triển sự nghiệp,mẹ yên tâm, ko bao lâu nữa đâu
Mẹ liền cú vào đầu nó: thằng này, bộ con ko muốn lấy vợ à, bố mẹ lớn tuổi rồi, con cũng phải cho hai ông bà già này đừa cháu để bế chứ
Nó cười rồi mẹ nói tiếp: Mẹ thấy bé Vy có ý với con, còn đối xử tốt với con nữa, mẹ cũng quí bé Vy , hay là con…
Nó liền nói: Chuyện đó để từ từ tính đi mẹ, con còn trẻ mà
Mẹ: con 24t rồi đó, bạn bè của con ai cũng có con hết rồi, chỉ còn mình con là long nhong thôi, mẹ ko biết, con tính sao tính, làm sao làm, năm sau phải có cháu cho mẹ
Giọng nói mẹ nghiêm túc và dứt khoát rồi mẹ bỏ đi xuống lầu, mẹ nói đúng, Cacao rất tốt với nó, luôn quan tâm và hiểu nó muốn gì, nhưng nó chỉ xem Cacao như là em gái của nó thôi, nó chỉ mong chờ một ngày nào đó người ấy sẽ trở về bên nó