Nothings Is Impossible " My Life " - Chương 65
Trưa hôm sau, nó đang ngồi update nhạc thì tự nhiên có tiếng gõ cửa. Chắc lả chị đã về, nó liền chạy lại mở cửa
Trước mắt nó là một người phụ nữ lớn tuổi, trên tay mang chiếc túi xách hàng hiệu, sau lưng cô là Cacao
Nó ngạc nhiên: Con chào cô…
Cô mĩm cười: cô vào nhà đc chứ
Nó cười nhẹ: dạ đc
Nó cứ tưởng là chị nên chỉ mặc cái áo thun và cái quần lót đùi, Cacao cứ nhìn nó cười, nó liền vào phòng thay đồ rồi lấy nước cho cô và Cacao
Nó: mời cô uống nước
Cacao: cám ơn anh, để mẹ con em tự nhiên đc rồi
Cô nhìn xung quanh nhà nó rồi nói: cô tên Nhung, mẹ của bé Vy, cô có nghe Vy kể về con, tháng sau cô khai trương quán ở Vl, cô muốn tìm người tin cậy để quản lý quán, cô biết công việc của con trên này đang ổn định, nếu con giúp cô thì tiền lương cô cũng sẽ trả cho con như trên này, và cũng tiện cho con đc ở gần gia đình, ý con thế nào
Nó cười nhẹ: tiền bạc đối với con ko quan trọng, nhưng con muốn phát triển sự nghiệp ở trên này, con cám ơn cô và Vy đã tính nhiệm con
Cacao liền nói: chỉ cần quán ổn định thôi, rồi anh lên đây làm lại vẫn đc màdy
Cô quay qua nhìn khéo Cacao rồi với nó: cô tôn trọng suy nghĩ của con, nếu có cơ hội thì cô cháu mình hợp tác, thôi cô về đây, chúc con năm mới thành công và gặp nhiều may mắn
Nó cười: con cám ơn cô, con cũng chúc cô năm mới thật nhiều sức khỏe
Nói xong cô lấy bao lì xì đặt lên tay nó, có cám ơn rồi tiễn cô ra cửa, còn Cacao cứ nhìn nó với ánh mắt hy vọng, rồi chiếc xe 4 chổ lăn bánh
Hôm nay là mùng 1 tết, nó nhận đc nhiều tin nhắn chúc tết của bạn bè, trong đó có bé Tâm và Mèo, nó cũng ko quên gọi về chúc tết cho gia đình
Bố mẹ nó vẫn khỏe, vì công việc nên nó ko thể về thăm gia đình, nhưng có mẹ và bạn bè trong nhóm ủng hộ, nên nó cũng đỡ buồn đi phần nào
8h tối nó xách xe đi làm, năm nay là cái tết thứ 4 của nó ở sài gòn, con đường nó thường đi giờ đã trống rỗng người qua lại, tạo cho nó cảm giác cô đơn và hiu quạnh
Đúng, thật sự bây giờ nó đang cô đơn và lạnh lẽo, những tiếng ồn của xe máy đã ko còn làm cho nó vơi đi nỗi nhớ thương về người
Rồi chiếc xe của dân thể hiện vụt qua ngang mặt làm hồn vía nó trở về, nó tập trung và ko suy nghĩ vu vơ để chạy lại quán
Hôm nay quán nó làm ko một bóng khách, nó chúc tết và gữi các nhân viên trong quán mõi người một bao lì xì để lấy lộc đầu năm, như thể tự tạo niềm vui cho mình
Nó làm ca đầu để về sớm ngủ cho qua cái tết ảm đạm này, rồi chiếc xe 4 bánh quen thuộc đậu trước cửa quán, chú Quang bước xuống xe cùng với cô gái tây xinh đẹp, nó đi ra ngoài đón chú
Nó cười: chúc chú năm mới, vạn sự như ý và làm ăn phát tài
Chú cười rồi vỗ vai nó: cám ơn con, con cũng vậy, năm mới, mọi chuyện điều mới, chuyện cũ cho qua và vui vẻ lên nha con
Nó: da, cám ơn chú
Chú đi kế cô gái tây đang cười chào nó, vào trong cả 3 cùng ngồi ở cái bàn củ, rồi chú lấy cặp rượu vang và một bao thư tặng cho nó, chú nòi
– Con tính khi nào về thăm gia đình
Nó: con chưa biết nữa
Chú: con tính đi rồi cho chú biết, về một hai tuần gì cũng đc, con cũng vất vả rồi
Nó: dạ, có gì con sẽ nói cho chú biết
Nói xong chú nâng ly rượu với nó rồi đi cùng với cô gái tây lên xe, còn nó thì lấy máy lên làm
Quán ít khách nên nó chơi những bài nhạc buồn và lắng giống như tâm trạng của nó, đc khoảng 10 bài thì có top con gái vào, trong đó có bé Mèo với bộ đồ Jean bụi bẫm đang nhìn nó cười hé ra chiếc răng khểnh xinh xắn
Nó làm xong rồi lấy chay rượu của chú tặng đặt lên bàn của Mèo
– Happy New Year mọi người
Cả nhóm nâng ly và la thật lớn, nó bây giờ chỉ biết dùng rượu giải sầu, nhưng sầu càng thêm sầu, men rượu đã thắm vào người nó, nó giả vờ nói đi vệ sinh rồi lên hành lang trên lầu đứng
Nó mòi điếu thuốc và nhìn lên bầu trời có nhiều ngôi sao, rồi ko biết tự lúc nào đôi mắt nó đã đỏ
– Sao lại trốn lên đây đứng rồi anh
Là giọng nói của người con gái hà nội, nó xoay qua thì mặt đối mặt, hai cặp mắt sát gần nhau, nó kèm nén cảm xúc rồi quay người lại
– Anh hơi mệt nên mới lên đây đứng chút thôi
Mèo bước lại đứng ngang với nó: anh có chuyện buồn à
Chắc Mèo đã thấy đôi mắt đỏ của nó lúc nãy
Nó cười nhẹ: thôi, mình xuống chơi tiếp đi em
Nó vừa bước đi thì bàn tay của Mèo níu lấy tay nó đứng lại, Mèo nhìn lên bầu trời rồi nói
– Mõi khi buồn, em điều nhìn lên bầu trời và chọn một ngôi sao sáng nhất để hy vọng, hy vọng niềm vui của nổi buồn sẽ trở về, và điều đó đã trở thành sự thật
Bàn tay mìn màn của Mèo vẫn đang truyền hơi ấm qua lòng bàn tay nó. Quay qua, Mèo mỉm cười với nó rồi nói tiếp
– Nếu anh buồn thì cứ làm giống em nói xem sao, bảo đảm sẽ hiệu nghiệm
Nó cười rồi rời bàn tay của Mèo: cám ơn em, nay là mùng 1, anh em mình nói chuyện buồn làm gì, cứ chơi thoải mái, hôm nay anh sẽ ko trốn như những lần trước nữa
Mèo cười tươi với nó: Ok, vậy xuống nhanh nào, bạn em đang chờ
Mèo đi phía sau lấy tay đẩy vào lưng nó như hối thúc cuộc vui sắp diễn ra, hai chai rượu đặt trên bàn và những shots cooktail đã hết, ai nấy cũng say và mệt, 12h30 rồi mà trong quán cũng chỉ có vài bàn, nó tiễn Mèo và những người bạn ra cửa
Mèo: anh đi chơi với tụi em nha, đi ăn xong rồi đi hát
Nó: thôi, em và bạn chơi đi, anh phải ghé qua chú có việc nữa
Mèo xụ mặt xuống: đang vui mà anh
Nó cười: em đi đi, khi nào xong sớm anh gọi
Mèo: Ok, hứa nha
Nó: ok, em đi cẩn thận đó
Mèo lên ga chạy đi, còn nó thì cũng lấy xe về, mỗi khi say, nó muốn thả hồn vào gió và bóng đêm một mình, tự do và yên tĩnh, nó cứ chạy theo con đường quen thuộc, rồi có ánh đèn của chiếc xe moto pha thẳng vào mặt làm nó bị chói, nó chưa kịp thắng xe lại thì nghe một tiếng lớn " Rầm " , nó lăn dài trên đường, đầu nó và tay đau điếng, nó như lạc vào cơn mê trước màn đêm bao phủ