Nothings Is Impossible " My Life " - Chương 60
Nó về nhà, căn phòng tối, nó mở vừa mở đèn lên thì nghe giọng nói
– Đừng… đừng… tắt đèn đi…
wre
Nó thấy chị đang ngồi ôm cin thú nhòi bông trên giường, khuôn mặt hoản sợ, đôi mắt đỏ khóc, mắt tóc rối bời, nó liền chạy lại ôm lấy chị, nó biết đã xảy ra chuyện gì
Nó: anh đây, em đừng sợ
Nước mắt chị lăn dài, những vết nhơ đã dính lên người chị, tim nó đau thắt nhưng ráng kiềm nén, chị vẫn ko nói gì, nó hiểu cảm giác này, nó cứ ôm lấy chị
2 tiếng trôi qua, nó vẫn ôm chị trên giường , tiếng khóc của chị vẫn ko ngừng, lòng có càng đau hơn
Chị: Tâm có lỗi với Duy, Tâm ko xứng đáng…
Nó: người có lỗi ko phải là em, em đừng khóc nữa, em có như thế nào thì anh vẫn yêu em, anh sẽ ko bao giờ rời xa em dù em có xãy ra chuyện gì, nính đi vợ của anh
Chị: Duy hứa là đừng bỏ Tâm nha
Nó: anh hứa…
Chị ôm nó chặt hơn, tiếng khóc đã lắng xuống, nó ko thể bỏ đi, chị cần nó bên cạnh những lúc này, nước mắt nó rơi xuống, nước mắt của thù hận và oán trách
Đêm đó nó cứ ôm chị và thức suốt đêm, qua mấy ngày hôm sau chị ngã bệnh, nó nấu cháo và mua thuốc cho chị uống, bé Tâm cũng hay tin nên ở cạnh động viên chị cùng nó
Tâm: anh tính chuyện này sao?
Nó: bây giờ anh chỉ lo cho chị thôi, em đừng nói với chú làm gì, để tự anh giải quyết đc rồi, cám ơn em mấy ngày qua, cũng nhờ có em nên tinh thần của chị cũng đở hơn phần nào
Tâm: người trong nhà mà anh khách sáu quá
Nó và Tâm cùng nhìn chị đang ngủ trên giường, hôm nay nó mới thấy chị ngủ đc một giấc lâu như vậy
Nó và Tâm dọm cơm lên bàn thì chị cũng vừa thức, mỗi lần chị thức giấc, nó điều cười với chị như cho chị biết lúc nào chị cũng có nó bên cạnh. Nó lại dìu chị vào ngồi ăn chung, nó múc canh cho chị
Chị: Mình chuyển nơi khác ở đc ko Duy
Nó vui vì nghe giọng nói của chị, nó cười: được chứ, em ở đâu thì anh sẽ ở đó, em muốn đi xa cái sài gòn nóng nực này cũng đc
Chị: ko cần đâu Duy, ở nơi nào yên tĩnh và ít ai biết là đc rồi
Nó: vậy ngày mai anh sẽ đi kiếm nhà rồi mình chuyển đi trong ngày
Tâm lên tiếng: em có mấy đứa bạn cho thuê nhà vì gia đình đi nước ngoài sống, để em hỏi dùm cho anh chị
Nó: vậy em hỏi dùm anh đi, đc thì mai anh chuyển qua ở luôn
Chị biết nó còn công việc nên ko muốn đi xa nơi này, nó có thể từ bỏ công việc để sống cùng chị, nhưng nó chiều theo ý chị, ko để chị phải suy nghĩ nhiều
Tâm tìm cho nó một căn nhà nhỏ, cũng ko xa trung tâm thành phố, nơi đây yên tĩnh và thoáng mát như ý của chị
Nó nắm lấy tay chị: khi nào em khỏe hẵn thì mình đi du lịch chơi nha
Chị: còn công việc của Duy thì sao
Nó cười: anh sắp xếp đc mà, từ lúc quen em đến giờ, anh chưa đi chơi xa với em, coi như dịp này để anh và em thư giản, đc ko em
Chị cười: dạ được
Nó vui khi nụ cười đã nở trên khuôn mặt của chị, nơi nó ở cũng an toàn, nó cũng yên tâm mà đi làm, đến tối, nó chờ Tâm qua chơi với chị rồi nó lấy xe đi làm
Có thể đây là ngày cuối nó làm ở NIIP, nó biết những việc sắp xảy ra với nó, nó chạy đến gần chổ làm rồi gữi xe, nó ko vào chổ làm mà ngồi ở quán đối diện
Chiếc moto thắng lại trước quán, thằng Thắng bước vào bên trong ngồi, nó ngồi hút hết điếu thuốc rồi đi thẳng vào chổ thằng Thắng đang ngồi
Thấy nó, hắn liền đứng dậy quơ tay đánh nó, nó né sang một bên rồi nhanh tay lấy chai bia để trên bàn đập vào đầu thằng Thắng
Hắn ngã xuống vì choáng, tay nó cũng chảy máu vì mãnh cắt, mấy người khách trong quán la lên rồi đi qua ngoài
Nó quì một gối xuống đất, dùng tay nó đấm thẳng vào mặt thằng Thắng, nó đấm liên tục, nhanh và chính xác, thằng Thắng cứ nằm, hình như hắn đã xỉu, máu trên tay nó và máu trên mặt thằng Thắng thấm vào nhau, nó nhớ lại những vết đỏ bị tát trên khuôn mặt của chị thì nó càng đấm mạnh, mặc cho thằng Thắng đã nằm buông xuôi
Nó nghe tiếng của bé Tâm gọi nó, nó ko quan tâm, nó cứ đấm để cho hạ bớt cơn nóng trong lòng, rồi bé Tâm tát vào mặt nó
– Anh đánh hắn chết rồi ai lo cho chị đây
Bị cái tát và nghe câu nói của Tâm nó mới dừng lại, mồ hôi nó chảy xuống ngực, hơi thở nó sâu hơn. Tâm kéo nó ra ngoài
– May là coi trong đt có tin nhắn của Thắng, anh hẹn hắn đến đây là biết có chuyện rồi
Nó: em đừng nói cho chị biết, mắc công chị lo
Tâm: thôi về đi rồi nói
Nó và Tâm lại lấy xe về, nó mới nổ máy thì công an lại bắt nó về phường