Nothings Is Impossible " My Life " - Chương 56
Rồi một hôm nó qua nhà chú để lấy hàng đem giao, cánh cửa ko khóa, nó thây chiếc xe hơi đậu bên trong, nó dẫn xe vào rồi đi lêm bậc thang
Nó ko thấy chú trong phòng, nó đi xung quanh tìm chú rồi nó đi ngang cửa phòng nghe tiếng nói vọng ra
– Tôi ko thích anh, mong anh tôn trọng tôi
Tiếng nói của chị
– Em lên giường với chú đc thì với anh cũng như nhau thôi, chú sẽ ko biết đâu, em đừng sợ
Chị: anh đừng lại gần tôi, tôi la lên đấy
– Em cứ la đi, sẽ ko có ai đến đây làm phiền anh với em đâu
Nó nghe tiếng la của chị hét lên, nó liền xông cánh cửa vào, thằng Thắng đang đè chị trên giường với bộ đầm ngủ, nó chạy lại đấm thẳng vào mặt thằng Thắng, chị vội chạy lại chổ nó đứng
Thắng lấy tay che cái miễng đang chảy máu: mầy dám dánh tao hả thằng nhà quê
Nói xong hắn bay lại đánh nó, nó củng phản lại rồi hai người ngã xuống nền nhà , nó nhanh tay đánh chỏ vào mặt hắn rồi nhanh chống đứng dậy nắm tay chị chạy xuống cầu thang
Thắng cầm cao dao đuổi theo, nó và chị chạy ra trước cửa thì chú về
Chú: tụi bây làm cái gì vậy
Chú thấy nó nắm lấy tay chị rồi tán vào mặt nó, nó vẫn nắm lấy tay chị
Chú: mầy ra khỏi nhà tao ngay, tối nay ko cần mầy ra làm nữa, còn mầy muốn theo nó thì đi luôn đi
Nó giận chú vì ko hỏi lý lẽ, chị vẫn mặc bộ đầm đi với nó, nó chở chị về phòng
Chị: Tâm xin lỗi, vì Tâm mà Duy phải mất việc làm
Nó quay sang nói với chị: công việc của em thì có thể kiếm đc, nhưng danh dự của chị thì ko thể mất, chị bị như vậy em ko thể đứng nhìn
Chị ngẫm ngùi ngồi trên chiếc ghế ko nói gì, nét mặt u buồn, đến chiều nó chở chị về nhà lấy đồ, sợ thằng Thắng lại đến tìm nên chị nói ở lại phòng nó vài hôm
Nó luôn tôn trọng chú, nó luôn xem chú như người cha của nó, chú luôn dạy cho nó cách sống và đạo lý làm người, nó tin là chú sẽ biết ai đúng ai sai trong chuyện này
Đến tối nó ko ra quán, nó ngồi ở phòng với chai bia và điếu thuốc rồi chuông đt nó vang lên, chị Út gọi cho nó
– em nghe
Chị út …
Nó như chết lặng khi nghe cuộc gọi từ chị, nước mắt nó muốn rớt ra, tim nó đập nhanh hơn, nó chỉ mong đây chỉ là giấc mơ, nhưng thượng đế đã ko mĩm cười với nó, nó liền lấy chìa khóa xe chạy về quê
– Duy đi đâu vậy
Nó ko trả lời chị mà chạy xuống lấy chiếc xe rồi bắn thẳng về nhà em
Trước cửa nhà em dựng lên một mái lều, có nhiều người ngồi trong đó, tiếng gõ mỏ, tiếng khóc và tiếng đàn cò
Nó chưa tin vào mắt mình, nó đi lại chổ em nằm, em đang mĩm cười với nó, nó sờ vào má em, gương mặt đã ko còn ấm áp như ngày nào
Nó cố gắng kiềm nén cảm xúc, nó cứ nhìn vào khuôn mặt hồn nhiên đang ngủ say của em, ông trời đã ko cho nó tội nguyện, tim nó đau thắt, rồi cô dìu nó ra ngoài trước ngồi
Có lẽ người ta sợ ánh đèn sáng sẽ làm em chói mắt nên họ đã đóng nắp lại, nó muốn chạy lại nhìn em lần cuối nhưng sao đôi chân nó rã rời
Nước mắt nó chảy xuống miệng, răng nó cắn vào môi thật đau để cho tỉnh cơn ác mộng, máu đã lan ra lưỡi nó, chưa bao giờ mặn và tanh như lúc này
Nó nhìn vào khung ảnh của em, nó sẽ nhớ mãi ánh mắt và bờ môi này, nó cố gắng đứng lên và đi ra ngoài ngõ, vì nó ko muốn em nhìn thấy nó khóc và em cũng ko muốn nó buồn
Nó nhìn lên bầu trời thấy có rất nhiều ngôi sao, nó cứ nhìn rồi một ngôi sao băng qua, nó liền nhắm mắt lại và ước, nó ước gì đc gặp lại em
Nó mở mắt ra, bóng dáng người con gái mặc bộ đồ trắng đang đứng trước mặt nó, có phải là em, em đến để gặp nó, rồi người con gái từ từ bước đến
Sao chị lại theo nó xuống nơi này, chị lại ôm nó vào lòng, nước mắt nó thắm vào vai chị và những cái vuốt lưng cho nó. Nó lại ngồi ở bàn đối diện em, nó cứ ngồi nhìn vào khung ảnh của em cho đến sáng
7h, ngôi nhà của em từ từ hạ xuống, nó đặt cành hoa giấy lên ngôi nhà của em và nhìn vào khung ảnh lần nửa, ánh mắt em như nói cho nó biết nó phải mạnh mẽ, đừng yếu đuối và phải sống thật tốt như em đã từng nói với nó, rồi ngôi nhà của em đã đc cát và đất bao phủ xung quanh