Nothings Is Impossible " My Life " - Chương 47
3h30 sáng, quán karaoke gần nhà anh Hải nên nó qua nhà anh ngủ, căn nhà mặt tiền màu xanh, trong sảnh có để con chim ưng và xin ngựa, nó cứ thắc mắc mà nhìn 2 pho tượng điêu khắc bằng cẩm thạch đó
A Hải: mầy làm gì đứng nhìn 2 con đó hoài vậy
Nó: 2 con này điêu khắc tỉ mĩ trong đẹp quá, sao anh ko trưng một cặp mà để con này con kia vậy anh
A Hải: đố mầy 2 con này có ý nghĩa gì
Nó: chim ưng là tiền đồ rộng lớn còn con ngựa là mã đáo thành công
Anh hải cười: tao hỏi mấy chục người rồi mà ai cũng trả lời sai hết
Nó: vậy ý nghĩa gì anh
Anh hải lại gần nó: chim ưng là con chim bị chết đói còn con ngựa là bị lột da
Nó: sao kì vậy
Anh hải vẻ mặt nghiêm lại: con chim ưng có ý bay vòng quanh trái đất nhưng ko biết cách sinh tồn và kiếm ăn, nên đi đc 4 ngày thì đã chết đói, còn con ngựa thì làm việc cực nhọc quá ko chịu nỗi nên xin với thượng đế cho nó ở chổ chỉ ăn rồi ngủ, thượng đế đồng ý rồi cho nó ở trong lò lột da, ngày nào nó cũng đc ăn ngon và ngủ, ko cần làm gì hết, đc 3 ngày thì da của nó bị lột ra
Anh hải giải thích xong rồi lấy tay đặt lên vai nó quay sang nói:
– Em ra đời sống phải học cách làm giàu, có tiền thì sau này em mới có cuộc sống thoải mái, , nhưng trước hết em phải có mục tiêu và siêng năng với công việc em thích thì sau này mới có kết quả, quan trọng là đừng làm gì để lương tâm mình cắn rứt
Anh hải nói làm nó thức tỉnh, nó tâm sự với anh
– Nếu mình lỡ ngủ chung với một người con gái nào đó mà mình ko kiềm chế đc thì sao anh
Anh hải cười rổi mồi điếu thuốc: chuyện tình cảm phức tạp nhưng em suy nghĩ đơn giản thôi, nếu người ta tự nguyện ngủ với em thì em ko có lỗi, như tình một đêm, ai cũng vui vẻ rồi thôi, còn nếu em ép người ta thì đó là hiếp dâm rồi. Người yêu anh ở Mỹ, anh cũng có nhu cầu tình duc, anh cũng tình một đêm, quan trọng là người kia phải biết em có người yêu mà vẫn muốn quan hệ với em, còn nhỏ ráng hưởng đi, già như anh khó hưởng lắm haha
Nó hiểu những gì anh Hải nói, nó biết nó phải làm gì
Một tuần trôi qua, nó vẫn đi làm bình thường, cả tuần nay nó ko thấy Mèo đến quán, bé Tâm thì chỉ đến một hai lần, trong quán ko có hai cô gái này có cảm giác như thiếu cái gì đó. Nó bước xuống bụt thì đt rung lên, số của bé Tâm
– Anh nghe đây, hôm nay có vào ko
Tâm: em đang ở nhà, anh chạy qua nhà em nha
Nó chưa kịp trả lời thì Tâm cúp máy, nó lấy xe chạy qua nhà Tâm, căn nhà tối, chỉ có ánh đèn ở trên lầu, nó nhấn chuông, Tâm ra mở cửa cho nó dẫn xe vào
Khuôn mặt Tâm ửng hồng, nó nghe đc mùi rượu trên người của Tâm, vẫn là chiếc áo sơ mi dài xuống đùi, chắc Tâm thích mặc kiểu này ở nhà
Tâm đi lên lầu, nó đi phía sau nên nhìn thấy chiếc quần lót màu đen của Tâm mõi khi Tâm bước chân lên cầu thang, Tâm cũng ko nói gì với nó. Lên tới phòng, nó nhìn thấy những chai rượu để trên bàn đã đc khui ra
Nó: em có chuyễn gì mà uống rượu một mình vậy
Tâm ko nói gì rồi ngồi lên giường, nó lại ngồi kế Tâm
Nó: Nè, nghe anh nói gì ko
Tâm liền quay sang ôm nó, mùi hương quen thuộc pha lẫn mùi rượu nồng làm cho nó có cảm giác thật lạ
Nó lấy tay vỗ nhẹ vào lưng của Tâm: sao, có việc gì đây cô nương
Tâm: em sắp xa anh rồi
Nó: tại sao
Tâm: ba mẹ kêu em qua sống chung với ba mẹ
Nó: vậy em tính sao, em có thể nói để em sống ở đây đc mà
Tâm: ba em nói mẹ em yếu, nên muốn con cái qua ở chung để đở tủi thân. Em thương mẹ em nhất, em ko muốn mẹ buồn
Nó an ủi Tâm: làm con cái lo cho đấn sinh thành là trách nhiệm của mình, anh vui vì có đứa em hiếu thảo như em
Tâm: nhưng em ko muốn xa anh
Nó rời Tâm ra: anh vả em gặp nhau cũng có duyên rồi, khi nào rạnh thì về ăn hủ tíu và uống nước mát với anh, ngoan, đừng khóc nữa
Tâm đứng lên rồi lại bàn rót ly rượu cho nó: vậy hôm nay ko say ko về nha
Nó cười: Ok, nhưng có thể anh say trước em rồi
Tâm: anh và em cùng say, anh say để ko nhắc đến người anh yêu, còn em say để nhớ đến một người
Nó ko hiểu ý của Tâm: là sao
Tâm: lúc anh ngủ ở quán, miệng anh cứ nhắc đến người yêu của anh, anh vẫn chưa quên người ấy sao
Nó đứng lên đột ngột khi nghe Tâm nhắc đến chuyện đó: vậy… em…
Tâm liền trả lời: Phải, người đó là em, em thích anh, em xin lỗi
Nó cúi đầu xuống: không, người xin lỗi là anh mới đúng, anh ko tự chủ đc bản thân mình, anh có lỗi với em
Tâm cười: anh khờ quá, đó là do em tự nguyện mà, anh yên tâm, em có uống thuốc, anh đừng lo
Nó ngậm ngùi ko nói nên lời
Tâm: anh sao vậy
Nó: à, ko có gì, uống đi em
Tâm: anh có thích em ko
Nó: có
Tâm: Tuần sau em đi rồi, hôm nay anh ngủ lại với em nha