Nothings Is Impossible " My Life " - Chương 42
Nó ngồi dậy và lại soi gương, môi nó sưng lên, làm sao nó có thể d8i làm với khuôn mặt này, điện thoại nó lại hết pin nên ko thể gọi cho anh Minh
– Anh đừng xem nữa, em gọi cho quản lý và anh Minh rồi, anh cừ nghĩ ngơi vài ngày, khi nào hồi phục rồi đi làm lại, ko sợ mất việc đâu , anh đừng lo
Một tuần trôi qua, sài gòn lúc nào cũng tấp nập người qua lại, càng làm thêm nhìu khói bụi, nó chạy ra sân bay tiễn anh Minh, vết thương của nó đã lành, vào sân bay nó thấy anh Munh đang ngồi trong quán cafe cùng với mấy người bạn
Nó: chào mấy anh
Minh: uống gì kêu em
Nó: em ko biết uống cafe
Minh: đm, thì uống cái khác, giới thiệu luôn, đây là anh Hải, thầy của anh, con mấy anh kia là bạn học chung trường
Nó cười: chào sư tổ
Hải: anh có nghe Phong kể về mầy, còn nhãy ko, anh bận quá nên ko lên nhóm thường
Nó: da, cũng có
Minh: em đi rồi nhờ anh chăm sóc nó dùm em, đừng để nó lạc lối
Hải: mầy yên tâm, đi theo tao chỉ dính vào gái gú chứ ko dình vào xì ke đâu haha
Mọi người nói chuyện vui vẻ với nhau rồi đến lúc anh Minh cũng lên máy bay, nó lưu luyến và ghi nhớ những lời anh Minh dạy
Đến tối nó lại đi làm, mấy ngày ko vào quán mọi người ai cũng hỏi thăm nó. Nó vừa lên làm thì bé Tâm cũng vừa vào, nhìn thầy nó Tâm lại cưới tươi, hôm nay thứ 2 nên quán vắng khách, chỉ có 1 bàn duy nhất và chỉ có 1 cô gái ngồi ở đó. Vẻ mặt buồn nhưng đang chất chứa nhiều tâm sự
Tâm: nhỏ ngồi đằng kia đi chơi mà sao cái mặt như đưa đám vậy anh
Nó: kệ người ta, con người chứ phải rôbô đâu mà ko biết buồn em
Tâm: chán thiệt chứ, thôi anh lên làm đi
Nó lấy máy tính lên bụt làm, lát sau nó thấy có người đàn ông khoảng 40t, lịch lãm, mặc đồ vest, có vẻ như là một doanh nhân thành đạt lại nói chuyện với Tâm, nó ko để ý, nó chỉ lo đến công việc của mình
Nó chơi những bài nhạc tình yêu RnB nước ngoài mà Tâm và nó điều thích, được hơn 10 bài thì nó thấy cô gái đang ngồi một mình có đôi mắt tròn đang nhìn nó, , rồi lấy khăn giấy thắm vào đôi mắt tròn xoe ấy
Từ trước đến giờ nó chưa từng thấy ai đi bar chơi mà khóc cả, và người phục vụ đem tờ giấy của cô gái ấy viết lên cho nó, ngày thứ 2 đi làm mà bị complaint với quản lý là nó bị đuổi là cái chắc, nó bối rối ko biết làm sao, nó cầm tờ giấy mở ra, bên trong có dòng chữ " Cảm ơn anh " và tờ tiền 500, rồi ly6 rượu đc đặt lên bàn cho nó
Nó nhìn xuống, cô gái ấy đang cười với nó, nụ cười trìu mến và dễ thương bởi chiếc răng khểnh lấp lánh hạt kim cương đc đính vào
Nó chợt nhận ra mỗi khi buồn nó lại nghe những bài nhạc tình yêu mà nó thích, cô ấy cũng vậy vì có người đã làm cho cô ấy muốn gì và cần gì trong lúc này, nó may mắn khi gặp đc môtt người có chung sở thích với nó
Nó mĩm cười rồi nâng ly thay lời cảm ơn đến cô gái, còn người đàn ông kia vẫn ngồi nói chuyênr với Tâm, đến khi nó chuyển ca làm xuống ngồi thì ông ấy đã ko còn ngồi ở đó nữa
Nó khoe với Tâm: hôm nay có tiền ăn khuya nữa rồi
Tâm: số anh đỏ thật đó, làm em ăn free hoài cũng ngại hihi
12h, trong quán chỉ có 3 bàn khách, trong đó có thằng Thanh đang đứng một mình với vài chai bia trên bàn, còn cô gái ấy vẫn còn chổ cũ, Tâm thấy mặt thằng Thanh nên đã ra ngoài, nó cũng ko quan tâm, chỉ ngồi onl Facebook và nhớ đến một người
– Bốp
Đầu nó đau, mắt nó choáng, nó xoay người lại thì thắng Thanh cầm chai bia bị vỡ trên tay, tiếp đó là cú đấm vào mặt nó, âm thanh im lặng, mấy người ở quầy bar chạy ra ngoài
Thanh: nếu mầy biết khôn thì tránh xa bé Tâm ra, còn ko thì mầy còn ăn đòn dài dài
Nó định hình rồi đứng dậy nói: chuyện đó là Tâm quyết định chứ ko phải tao, và nếu với tính cách bạo lực của mầy cho dù Tâm có quay lại thì cũng ko hạnh phúc gì
Thanh nắm lấy cổ áo của nó: vậy một thằng nghèo khổ như mầy có thể làm cho Tâm hạnh phúc à, thực tế chút đi thằng nhà quê
Thanh xô nó vào thành quầy bar, đúng lúc đó bé Tâm và người đàn ông lúc nãy vào, ông nắm đầu thẳng Thanh lôi ra phía sau nhà xe, còn Tâm cũng dìu nó đi theo
Tâm: anh yên tâm đi, có chú Quang ở đây, thằng Thanh ko dám đánh anh nữa đâu
Ra tới bãi xe, nó thấy chú Quang quát lớn
– Mầy dám đến quán tao quậy à, thằng ranh con
Thanh: con ko biết bác ở đây, mong bác nể tình ba con mà tha cho con lần này
Chú: đươc, thằng duy đâu, lại đây
Tâm dìu nó lại gần chú Quang rồi chú đặt chai bia lên tay nó
Chú: sống phải biết luật, giang hồ có luật của giang hồ, mầy làm sai thì phải nhận, nếu cha mầy biết thì cũng như tao thôi
Nó hiểu ý của chú, nó bước lại gần thằng Thanh rồi đặt chai bia xuống đất
– Từ nay mầy đừng làm phiền tao vả bé Tâm nữa là đc rồi
Nói xong nó quay lưng bỏ đi
– Đửng ra vẻ nhân từ với tao, tao đéo cần
Nó xoay người lại thì thấy bé Tâm cầm chai bia đập vào đầu thằng Thanh rồi tát vào mặt nó mấy cái
– Biến, biến khỏi đây ngay
Tâm quay lại đi cùng nó vào trong còn chú thì đi phía sau, cũng may là có chú Quang, ông chủ của quán, chú rất tốt và thẳng thắng, luôn hiểu tâm lý người làm của mình, nó thích tính cách và đạo lý sống của chú, sau này nó ko chỉ làm trong quán mà còn làm việc riêng cho chú
Tâm: anh có sao ko
Nó: ko sao, mòng là từ nay về sau đi làm khách đừng tip nữa, mỗi lần lấy tiền là bị đánh
Tâm cười: anh khờ quá, xong rồi , mai mốt nó ko dám lại đây nữa đâu
Nó: cám ơn chú đã giúp đỡ con
Chú: mầy hiền thật, bị đánh mà ko chịu đánh lại, ra đời sống phải khôn lanh chút, miễn ko làm gì sai thì ko ai dám làm gì mình đâu, hiểu chưa
Nó: da, con hiểu rồi
Chú: Tâm, con đi ăn với chú, sẽ có lợi cho công việc của con đấy
Tâm: nhưng anh duy…
Nó: em cứ đi với chú, anh ko sao, cơ hội ko dễ kiếm đâu, công việc quan trọng
Tâm: dạ.
Nói xong Tâm và chú ra ngoài, còn cô gái lúc nãy cũng ko còn ngồi đó nữa, nó lên bụt lấy balo rồi về nha, nó đi ra bãi xe thì thấy chiếc xe của nó bị đập nát dàn áo, nó cũng biết là ai làm, nó đi bộ ra ngoài đón xe ôm về
Nó đi dọc bên lề đường, xa xa nó thấy người con gái chạy chiếc vespa cổ, mặc áo thun đen, khoát bên ngoài chiếc áo jean trong bụi bẫm đang chạy lại gần nó, nó chợt nhận ra là cô gái trong bar với chiếc răng khễnh ấn tượng
– Nếu ko ngại thì lên xe em chở về
Giọng nói của người hà nội, nó ngạc nhiên: cám ơn em, nhà anh gần đây, anh đi xe ôm đc rồi
– Nhà em cũng gần đây
Nó do dự ko biết làm sao từ chối: vậy cám ơn em, để anh chở cho
Cô ấy lùi ra sau rồi đưa nón bảo hiễm cho nó, nó lên xe nổ máy, nó vào số thì máy lại tắt, nó làm 2 – 3 lần vẫn ko chạy đc, thằng Thanh nói đúng, nó quê mùa, nó nghe tiếng cười khẽ bẹn tai, nó bước xuống để cô ấy chở
– Em tên Mi, có thể gọi em là mèo, còn anh
Đã bao lâu rồi nó mới nghe ai đó nhắc lại cái tên này, những dòng suy nghĩ về em chạy trong đầu nó
– Anh có nghe em nói gì ko
Nó thức tỉnh: à, anh tên Duy
Mèo: nhà anh hướng nào
Nó: đến ngã 3 rồi rẽ trái là đến rồi em
Mèo dừng xe lại, nó cám ơn mèo rồi vào nhà