Nothings Is Impossible " My Life " - Chương 36
Chiếc nhẫn bạc nó tặng cho Mi, Mi vẫn đeo ở ngón áp út và trồng lên là chiếc nhẫn màu vàng nó nhìn thấy khi Mi đưa hộp quà cho nó, nó trách bản thân không đủ bản lĩnh để giữ Mi bên canh, nó sẽ nghe lời Mi sống thật tốt, no đem căn nhà que vào kho cất giữ cẩn thận còn số tiền nó gữi chỉ huy mắc công để balo rồi anh em mất đoàn kết
Tối đó nó lại tập văn nghệ với Linh, cặp chân mày sắc và đôi môi gợi cảm của Linh làm nó nhớ đến một người, hôm nay Linh vui vẻ trở lại sau đêm nói chuyện với nó, đến giờ giải lao Linh rủ nó đi căn tin mua nước cho mọi người cùng uống, từ phòng tập đến căn tin ko xa mấy, qua vườn tăng gia là đến, bé Linh bước chậm rãi theo sao nó, buổi tối vườn tăng gia ko ai gác, chỉ có những luống cải và mồng tơi với dàn bầu, những trái bầu to và xanh, xa xa nó và Linh cũng thấy đc, đi ngang dàn bầu Linh nắm lấy tay nó và dừng lại
Nó ngạc nhiên: Có chuyện gì vậy em
Linh ko nói lời nào liền ôm nó và hôn lên môi nó, ko biết nước hoa hay mùi hương vết son môi của Linh làm mê hoặc nó, nó cũng ko ngăn ra mà lại hôn đáp trả Linh, cả hai hôn nhau rất lâu, trao cho no những giọt nước như ko có ai ngăn cản đc, bất chợt lý trí nó đã bị đánh thức, nó rời khỏi môi của Linh
Nó: Thôi, anh và em đi mua nước cho mọi người nha, mắc công mọi người chờ
Linh: anh ko thích em sao
Nó: anh…anh…
Linh lại chòm tới nó và hôn nó mãnh liệt, no ko kiềm chế đc vì đôi môi ngọt ngào của Linh, bao lauy rồi nó mới có cảm giác này, nó láy tay xoa bờ mông căn tròn của Linh, nó cởi quần Linh xuống rồi xoay người Linh lại, nó ngồi xuống liếm bướm Linh từ phía sau khi Linh đang chổng Mông vào mặt nó, nó như một con cún con cứ liếm láp khe bướm của Linh, trời tối nó ko thấy rõ hang bướm nhưng lưỡi của nó có thể càng quét khe bướm của Linh, nó càng mạnh bạo thì tay của Linh càng mở rộng hai bên mông ra, nó thở dồn dập vì thiếu ko khí, nó cảm nhận đc lưỡi nó có nhiều chất nhờn, có thể nước tổ yến đã sản xuất ra, nó nghe hơi thở của Linh càng nhanh và lắng xuống bất chợt, nó rời khỏi hang bướm Linh
Nó: anh xin lỗi…anh không…
Linh kéo quần lên rồi nói: thôi mình đi mua nước nha anh, cũng trễ rồi