Nothings Is Impossible " My Life " - Chương 29
– Mầy dám vào đây dụ dỗ con gái tao à
Ba của Mi đi lại nắm tay Mi kéo vào nhà, nó đi theo sau vào sảnh, vẻ mặt ông dữ lên vì giận, nó lên tiếng
Nó: con xin lỗi, vì chưa đc sự đồng ý của bác mà đã vào đây
Bác: mấy khỏi cần xin lỗi, từ nay tao cấm mầy vào đây nữa, nếu ko tao sẽ báo công an
Nó: con và mi yêu nhau thật lòng thì có gì sai, con momg bác chấp thuận
Bác: mầy còn nói
ông giận lên rồi cầm cây gậy trên tay đánh vào vai nó, nó vẫn đứng yên, Mi lên tiếng, mắt đỏ lên vì nước động trên khóe mi
Mi: con xin ba, ba đừng đánh anh ấy
Bác: đến mầy còn bênh vực cho nó ả
Ông qiay lại vung gậy vào Mi, nó liền chạy lại nắm cây gậy, cây gậy trơn vì dính máu trên tay nó, ông liền đạp vào bụng nó, nó vùng dậy nhanh rồi chạy lại ôm Mi, cây gay6 đánh trúng vào lưng nó
Nó: nếu bác muốn đánh thì đánh con, con ko cho ai chạm vào bé Mi đâu
Bác: mầy… mầy… nếu mầy ko đi tao sẽ đạp chết mầy
Ông thở nhanh vì tức giận, mặt nó vẫn sắc lạnh đứng phía trước Mi
Bác: được, mầy khá lắm, thằng Tí đâu, đánh nó cho tao
Tí đứng cạnh ông, hắn liền đi lại đấm vào bụng nó, nó khụy gối xuống nhưng vẫn ráng đứng dậy rồi mẹ bé Mi lên tiếng
– Cậu về đi, cậu muốn bé Mi chết cậu mới vừa lòng hay sao
Thằng Tí lôi nó ra ngoài cổng còn Mi thì bị ông nhốt vào căn phòng, chỉ còn cô đứng ở ngoài
Cô: ngày bé mi đi sinh nhật về, trên chiếc đầm nó dính vết máu, cậu đã làm gì với nó
Nó đau nhưmg vẫn thốt nên lời: con và Mi yêu nhau thật lòng, con sẽ làm tất cả để Mi đc hạnh phúc
Cô: tôi ko biết cậu đã làm gì, mong cậu từ nay về sau đừng tìm con gái tôi nữa
Cô đóng cánh cửa lại cái rầm, có lẽ ông trời muốn thử thách tình cảm nó dành cho Mi, nó sẽ ko bỏ cuộc, tối nào cũng vậy, nó điều chạy lên nhà Mi đứng dưới góc nhãn nhìn lên cửa sổ, bóng đèn trong phòng đã ko còn sáng, nó cũng ko còn nhìn thấy cái bóng sau tấm kính, có lẽ Mi đã ko còn ở trong căn phòng đó nữa, nó bước ra ngoài hẽm, thấy người đang đi tới trước mặt nó quen quen, nó lại hỏi thăm
Nó: chào chị, chị cho em hỏi bé Mi có ở trong nhà này ko
Chị nhạc nhiên: em là người mà hôm trước chị lại nhà rước bé Mi về phải ko
Nó: da, em là bạn trai của Mi
Chị thở dài: chị biết, mấy hôm trước em lẽn vào nhà Mi rồi um xùm lên chứ gì, lúc em về bác tư đánh Mi quá trời, tội nghiệp con nhỏ, bây giờ chị qua thăm nó còn ko đc
Nó: vậy Mi có trong nhà ko chị
Chị: em tính leo vào nữa sao, hôm qua buổi chiều còn thấy nó ra nhà tổ thấp hương còn hôm nay thì ko thấy, chị nghe nói Mi về ngoại ở rồi
Nó: quê Mi ở đâu vậy chị
Chị: ở Tiền Giang, chị có qua một lần nhưng lâu quá rồi nên chị ko nhớ
Nó: vậy chị cho em số đt nha, khi nào bé Mi có vể đây chị cho em hay, chị làm ơn giúp em. em cám ơn chị
Chị: thôi đc rồi, nhá máy qua đj, có gì chị gọi