Những Xúc Cảm Thoáng Qua - Chương 7
Làm công việc đòi hỏi đầu óc nhiều nên khá căng thẳng, thỉnh thoảng, nếu sắp xếp được thời gian tôi cũng join một vài cung chạy xe đây đó cho thư giãn đầu óc. Cái cảm giác được rời xa cuộc sống bon chen nơi đô thị, rời xa khói bụi cơm áo gạo tiền để hòa mình vào với thiên nhiên thật tuyệt. Tuyệt vời hơn nữa nếu có một cô em xinh đẹp ngồi ôm chặt phía sau.
Đi chung xe máy vài ngày trên quãng đường mấy tram đến cả ngàn cây số, thì chuyện có tình cảm với nhau là rất bình thường, và muốn chịch cũng không hề khó. Tôi nghiệm ra rằng phụ nữ tìm đến với phượt, nếu không đi cùng người yêu hoặc bạn thân thì có thể chia làm 2 loại chính:
Loại 1 là chưa chồng, chưa người yêu hoặc buồn người yêu, đi để tìm kiếm 1 mối quan hệ, để biết mùi đời, loại này phần lớn là các em sinh viên, ít cả tiền lẫn kinh nghiệm, khi đi chơi chỉ cần quan tâm các em tí, khéo mồm khéo miệng là sẽ cưa đổ được, một số em thì bỏ tiền ra bao 1 chuyến là ok
Loại 2 là chồng chết, chồng bỏ, chán chồng – nói gọn là có trục trặc về gia đình nên đi để tìm cảm giác mới, loại này có người rất dễ, nhưng có người rất khó. Vì họ có kinh tế, có kinh nghiệm đời rồi, thích là nhích mà không thì thôi. Nhưng nói chung nếu cố ý thì phải đến 90% xơi được.
Tôi xin ví dụ vài chuyến mà tôi chén được
1. Tây Bắc mùa lúa chín
Hồi đấy là vào khoảng tháng 9, khi những ruộng lúa bậc thang đang trải vàng khắp vùng Tây Bắc. Thằng bạn rủ tôi lên Mù Căng Chải, đúng đợt rảnh, tôi sắp xếp đi luôn. Mù Căng Chải là một huyện của tỉnh Yên Bái, nổi tiếng với những thửa ruộng bậc thang đẹp tuyệt vời. Đến với Mù, chúng tôi phải vượt qua con đèo Khau Phạ – một trong tứ đại đỉnh đèo với những khúc cua đầy hiểm trở.
Trước khi đi, tôi nháy thằng bạn kiếm cho 1 em ôm xinh xinh để lấy cảm hứng, thằng bạn bảo “ông cứ yên tâm”, đi với nhau nhiều nên nó biết tính tôi. Mãi đến tối thứ 6, khi chuẩn bị xuất phát tôi mới gặp ôm của mình. Em sinh năm 93, vừa tốt nghiệp đại học Thương Mại, đang làm quản lý cho một cửa hàng bán linh kiện máy tính. Cao tầm 1m6, da trắng, duyên. Sau màn chào hỏi làm quen cả đoàn lên đường
Chúng tôi chạy xe từ Hà Nội, qua cửa hàng phượt mua một vài dụng cụ như Khăn rằn, phản quang, giáp… rồi mới đi. Tôi mua tặng Hằng 1 cái khăn rằn, em có vẻ thích lắm, quấn luôn. Xe chạy qua theo đường QL 32, rồi qua Thanh Sơn, Thu Cúc, trên đường đi có một xe bị trục trặc nên đêm rồi mà cả đoàn vẫn đang lang thang ngoài đường.
Lúc đầu Hằng còn ngại, nhưng đi được 2-3h thì bắt đầu ôm tôi chặt, phần vì buổi tối khá lạnh, phần thì đi đường tối đêm heo hút nên chắc cũng sợ (lần đầu đi phượt mà). Đừng nghĩ tháng 9 trời nóng nhé, ở miền núi thì đêm tháng 9 phải mặc áo khoác rồi, lạnh tê người.
Mãi 1-2 sáng thì chúng tôi mới tới Nghĩa Lộ, một địa phương của Yên Bái, ăn vội bát phở xong cả bọn đi nghỉ, mệt phờ râu nhưng tôi vẫn ko quên nhắn tin chúc H ngủ ngon
Sáng hôm sau cả bọn lại lên đường sớm, lúc này đường đã nhiều đèo dốc, chúng tôi lên Tú Lệ, rồi vượt đèo Khau Phạ để lên Mù Căng Chải, đường ngoằn ngoèo như ruột mèo, xe hết cua phải lại đổ trái, Hằng ôm tôi khít rịt. Trong lúc đi thì 2 ae cũng tâm sự chuyện công việc, tình cảm các kiểu. Hằng mới chia tay mối tình đại học, vì ra trường cậu kia về Nghệ An làm việc, còn em muốn trụ lại thủ đô, yêu xa là khổ nên chia tay. Tôi thì chả dại nhận là có vợ, khai giảm ít tuổi, bảo trải qua khá nhiều mối tình nhưng hay đi làm xa nên chưa có ai chịu lấy…
Hôm đó Mù căng chải có lễ hội dù bay nên đông như phố, tắc đường suốt nên đi chậm như rùa. Kế hoạch là tối đó chạy về Sapa nhưng 10h tối mới tới Than Uyên (một địa danh thuộc Lai Châu) chúng tôi đành ngủ lại. Mấy anh em ngồi bên nồi thắng cố và chai rượu ngô, hồi tưởng lại những cảnh đẹp tuyệt vời mà hồi ban ngày vừa được ngắm. Những ruộng bậc thang trải dài ở Lìm Mông, Lìm Thái, Chế Cu Nha, La Pán Tẩn, thôn Bà Nhà …
Hằng ngồi cạnh tôi, em uống vài chén rượu nên má đỏ hây hây, đôi mắt long lanh đang kể về trải nghiệm phượt đầu tiên của mình… Men rượu đưa người ta tôi gần nhau hơn, bất giác tôi vào tay qua eo em lúc nào không biết.
Đêm về khuya, một thành viên trong nhóm mang đàn ra gẩy, cả nhóm uống rượu và hò hát đến tận đêm. Tranh thủ cái không khí lãng mạn ấy, tôi ghé tai Hằng “Anh yêu em, gái ạ”. Lúc về Phòng, Hằng nhắn tin
“Anh nói thật chứ?”
“Thật”
“Sao nhanh quá anh?”
“Thế em có thích anh không”
“E trả lời sau anh nhé”
Vậy là ngon rồi. Tôi ngủ thiếp đi lúc nào không biết