Những Xúc Cảm Thoáng Qua - Chương 20
Em gái Sìn Hồ (part 1)
Đợt nọ tôi làm dự án gần một khu công nghiệp, bướm cứ gọi là hàng đàn, các em đa phần sống xa nhà nên cũng thiếu thốn tình cảm và đương nhiên, thiếu cả tiền nữa. Nhiều khi bữa nhậu hoặc vài bộ quần áo là chịch được. Ông nào mà vợ trẻ đi làm KCN ở xa xa thì tập xác định đi, vì nó là chuyện cơm ăn nước uống hàng ngày rồi, khó giữ lắm, nhất là khi không có chồng con ở bên.
Tôi làm quản lý nên cuối tuần thường về nhà. Nhưng tuần ấy có việc nên phải ở lại, buổi tối buồn quá rủ mấy thằng em đi nhậu, mấy anh em vác đồ, vác rượu ra bãi cỏ vừa nhậu vừa hát bằng cái loa kéo.
Đang nhậu vui thì có thằng ku em ở nhóm bên cạnh sang giao lưu, nó mời rượu hết lượt xong cứ năn nỉ các anh cho em xin 1 bài, ngồi với mấy chị em buồn quá. Hát đúng bài "Tôi người Hải Phòng" anh em ạ, hóa ra thằng em đồng hương!
Hát xong nó lại khẩn khoản mời tôi sang giao lưu với nhóm nó, tôi cũng lười qua vì đang ngồi với anh em vui. Đến tầm 23h thì mấy thằng em bếch hết, về phòng ngủ, còn tôi với 1 ku nữa đang dở mồm. Thằng đồng hương lại rủ, thôi thì gói đồ sang bên kia ngồi cho vui.
Mình thằng bé ngồi với 4 đứa con gái, hèn gì mà chả buồn, chả gạ ae sang. Mồi kiểu công nhân chỉ có cóc xoài ổi và rượu xuông. Tôi bảo ku em bỏ bịch mực khô với rượu của nhà ra chiến đấu. Các em xuýt xoa khen ngon (chuyện, mực hơn củ 1 cân nó phải khác)
Giao lưu một hồi thì ra là 4 em này đều ở Sìn Hồ, làm trong KCN, còn thằng em đồng hương cũng làm gần đây, đang tán 1 trong 4 em. Chắc đang giai đoạn tán tỉnh nên mới phải vác cả đống đi thế này, chứ ngon rồi thì đã đi nhà nghỉ
Tôi thao thao chém gió về Sìn Hồ khiến mấy em há hốc miệng, không ngờ quê mình mà có người còn hiểu rõ vậy, chả là chỗ này tôi cũng đi mấy lần rồi. Sìn Hồ là một thị trấn nhỏ thuộc tỉnh Lai Châu, do nằm trên cao nên khí hậu khá giống với Sapa và Đà Lạt, một thị trấn nhỏ, yên bình. Tầm tháng 10- tháng 4 năm sau, Sìn Hồ có những biển mây rất đẹp mà dân phượt ưu thích săn để chụp ảnh.
Mấy em nghe tôi chém gió thì thích lắm, thi nhau mời rượu, thế đéo nào hôm ấy tôii uống mãi ko say, đúng là có tí gái vào nó khác hẳn. Trong 4 em tôi đặc biệt để ý đến em Như, hôm ấy em mặc bộ váy chất thô, đơn giản màu trắng nhìn cứ ngây thơ, thánh khiết kiểu gì ấy. Em ngồi ngay cạnh tôi, mấy chị giục mãi mới ngập ngừng chúc tôi chén rượu.
Giao lưu rượu xong đến giao lưu số điện thoại, tôi có số của 3 trong 4 em, riêng 1 em trông già nhất thì nhất định không cho số. Chả nhớ uống hết bao nhiêu rượu nữa, tôi chỉ nhớ mang máng lúc em Như về trước thì tôi đứng lên bảo đưa em về, vì đường vắng và nhà trọ cách chỗ nhậu khoảng 1 km. Tôi đi bộ cùng em, chém linh tinh cái gì ấy chả nhớ, rồi em chui tọt vào phòng trọ.
Say say, tôi gọi cho em tâm sự nhưng em không nghe, sau em chặn luôn số tôi. Móa, cái trò say rượu nó lầy anh em ạ. Thằng em phải hô thêm mấy anh em nữa đến khiêng tôi về tôi mới chịu về, không thì cứ đứng ở ngõ chỗ em trọ lảm nhảm. Chắc em nó ghét tôi lắm.
Bẵng đi mấy hôm, một ngày giữa tuần. Tôi với mấy thằng em đi ăn đêm ở gần chỗ trọ, làm mấy ly rượu. Bỗng cảm giác như có người đang nhìn mình, tôi quay lại phía sau thì thấy một em gái rất xinh xắn, vẫy vẫy tay và lè lưỡi với tôi. Đệt, ai thế nhỉ, tôi không nhận ra nhưng cứ cười chào lại cái đã.
Về đến nhà thì thấy zalo có người ad, là cô bé lúc nãy ở quán. Xem ảnh tôi mới nhớ ra em này là em Như, chắc do lưu số nên có zalo. Lần mò đọc mấy bài viết, trời, cháu nó chưa tròn 16 tuổi (kỷ niệm sinh nhật tròn 15 tuổi được 3-4 tháng gì đó), đéo hiểu sao KCN vẫn cho làm nhỉ? Em nó kém mình tới 20 tuổi
Lướt tiếp zalo của Như, thấy mấy dòng kiểu như "anh chọn em hay chọn người ấy, nếu chọn người ấy thì em cầu mong anh hạnh phúc", "buồn nhiều quá mà không biết tâm sự cùng ai", "em đã quyết định rồi, em sẽ đi thật xa trên con đường mới, em xin lỗi anh". Thời điểm đó chắc là em quyết định rời quê ra KCN làm việc, tôi nghĩ bụng ngon đây, kiểu này là dễ chén rồi…
Đợt nọ tôi làm dự án gần một khu công nghiệp, bướm cứ gọi là hàng đàn, các em đa phần sống xa nhà nên cũng thiếu thốn tình cảm và đương nhiên, thiếu cả tiền nữa. Nhiều khi bữa nhậu hoặc vài bộ quần áo là chịch được. Ông nào mà vợ trẻ đi làm KCN ở xa xa thì tập xác định đi, vì nó là chuyện cơm ăn nước uống hàng ngày rồi, khó giữ lắm, nhất là khi không có chồng con ở bên.
Tôi làm quản lý nên cuối tuần thường về nhà. Nhưng tuần ấy có việc nên phải ở lại, buổi tối buồn quá rủ mấy thằng em đi nhậu, mấy anh em vác đồ, vác rượu ra bãi cỏ vừa nhậu vừa hát bằng cái loa kéo.
Đang nhậu vui thì có thằng ku em ở nhóm bên cạnh sang giao lưu, nó mời rượu hết lượt xong cứ năn nỉ các anh cho em xin 1 bài, ngồi với mấy chị em buồn quá. Hát đúng bài "Tôi người Hải Phòng" anh em ạ, hóa ra thằng em đồng hương!
Hát xong nó lại khẩn khoản mời tôi sang giao lưu với nhóm nó, tôi cũng lười qua vì đang ngồi với anh em vui. Đến tầm 23h thì mấy thằng em bếch hết, về phòng ngủ, còn tôi với 1 ku nữa đang dở mồm. Thằng đồng hương lại rủ, thôi thì gói đồ sang bên kia ngồi cho vui.
Mình thằng bé ngồi với 4 đứa con gái, hèn gì mà chả buồn, chả gạ ae sang. Mồi kiểu công nhân chỉ có cóc xoài ổi và rượu xuông. Tôi bảo ku em bỏ bịch mực khô với rượu của nhà ra chiến đấu. Các em xuýt xoa khen ngon (chuyện, mực hơn củ 1 cân nó phải khác)
Giao lưu một hồi thì ra là 4 em này đều ở Sìn Hồ, làm trong KCN, còn thằng em đồng hương cũng làm gần đây, đang tán 1 trong 4 em. Chắc đang giai đoạn tán tỉnh nên mới phải vác cả đống đi thế này, chứ ngon rồi thì đã đi nhà nghỉ
Tôi thao thao chém gió về Sìn Hồ khiến mấy em há hốc miệng, không ngờ quê mình mà có người còn hiểu rõ vậy, chả là chỗ này tôi cũng đi mấy lần rồi. Sìn Hồ là một thị trấn nhỏ thuộc tỉnh Lai Châu, do nằm trên cao nên khí hậu khá giống với Sapa và Đà Lạt, một thị trấn nhỏ, yên bình. Tầm tháng 10- tháng 4 năm sau, Sìn Hồ có những biển mây rất đẹp mà dân phượt ưu thích săn để chụp ảnh.
Mấy em nghe tôi chém gió thì thích lắm, thi nhau mời rượu, thế đéo nào hôm ấy tôii uống mãi ko say, đúng là có tí gái vào nó khác hẳn. Trong 4 em tôi đặc biệt để ý đến em Như, hôm ấy em mặc bộ váy chất thô, đơn giản màu trắng nhìn cứ ngây thơ, thánh khiết kiểu gì ấy. Em ngồi ngay cạnh tôi, mấy chị giục mãi mới ngập ngừng chúc tôi chén rượu.
Giao lưu rượu xong đến giao lưu số điện thoại, tôi có số của 3 trong 4 em, riêng 1 em trông già nhất thì nhất định không cho số. Chả nhớ uống hết bao nhiêu rượu nữa, tôi chỉ nhớ mang máng lúc em Như về trước thì tôi đứng lên bảo đưa em về, vì đường vắng và nhà trọ cách chỗ nhậu khoảng 1 km. Tôi đi bộ cùng em, chém linh tinh cái gì ấy chả nhớ, rồi em chui tọt vào phòng trọ.
Say say, tôi gọi cho em tâm sự nhưng em không nghe, sau em chặn luôn số tôi. Móa, cái trò say rượu nó lầy anh em ạ. Thằng em phải hô thêm mấy anh em nữa đến khiêng tôi về tôi mới chịu về, không thì cứ đứng ở ngõ chỗ em trọ lảm nhảm. Chắc em nó ghét tôi lắm.
Bẵng đi mấy hôm, một ngày giữa tuần. Tôi với mấy thằng em đi ăn đêm ở gần chỗ trọ, làm mấy ly rượu. Bỗng cảm giác như có người đang nhìn mình, tôi quay lại phía sau thì thấy một em gái rất xinh xắn, vẫy vẫy tay và lè lưỡi với tôi. Đệt, ai thế nhỉ, tôi không nhận ra nhưng cứ cười chào lại cái đã.
Về đến nhà thì thấy zalo có người ad, là cô bé lúc nãy ở quán. Xem ảnh tôi mới nhớ ra em này là em Như, chắc do lưu số nên có zalo. Lần mò đọc mấy bài viết, trời, cháu nó chưa tròn 16 tuổi (kỷ niệm sinh nhật tròn 15 tuổi được 3-4 tháng gì đó), đéo hiểu sao KCN vẫn cho làm nhỉ? Em nó kém mình tới 20 tuổi
Lướt tiếp zalo của Như, thấy mấy dòng kiểu như "anh chọn em hay chọn người ấy, nếu chọn người ấy thì em cầu mong anh hạnh phúc", "buồn nhiều quá mà không biết tâm sự cùng ai", "em đã quyết định rồi, em sẽ đi thật xa trên con đường mới, em xin lỗi anh". Thời điểm đó chắc là em quyết định rời quê ra KCN làm việc, tôi nghĩ bụng ngon đây, kiểu này là dễ chén rồi…