Những Xúc Cảm Thoáng Qua - Chương 13
Tối hôm ấy, phần vì mệt, phần vì rượu say, nên tôi không làm gì cháu thật, đặt lưng cái là ngáy rồi. Sáng dậy, tôi thấy cháu nằm gọn lỏn trong lòng mình, chả hiểu chui vào lúc nào nữa.
Nhìn cháu ngủ thật ngon lành, tự nhiên thấy thương cháu quá, gặp thằng người yêu chả ra sao, đến cả tôi, tôi cũng chỉ là thích cái thân xác trẻ trung, mơn mởn của cháu mà thôi…
Tôi hôn nhẹ lên cái tóc lòa xòa của cháu, lên gò má mịn màng và cặp môi nhỏ đang hé mở, cháu hơi cựa mình, hé mắt nhìn tôi đầy hạnh phúc như một người vợ nhỏ. Tôi bắt đầu hôn sâu hơn và mãnh liệt hơn trong sự đáp lại của cháu. Đang định làm tới thì tiếng chuông báo thức vang lên ầm ĩ, sáng mịa rồi, lại phải dậy đánh răng, rửa mặt, chuẩn bị lên đường
Sáng, lượn chợ phiên ăn xôi ngũ sắc, làm bát thắng cố, chén rượu ngô. Tay trong tay, 2 chú cháu lang thang khắp khu chợ miền núi, ngắm nhìn cuộc sống của con người nơi đây. Có khi, sống đơn giản lại là điều sung sướng. Như những người dân ở nơi cao nguyên đá này, họ lao động đủ để mua gạo ăn, tối làm đôi chén rượu, cuối tuần đi chợ phiên, hạnh phúc đơn giản chỉ là vậy.
Nhìn cháu tung tăng như con chim nhỏ, tôi đùa:
– Hay chú cháu mình mua mảnh đất ở đây, dựng cái lều ở lại nhé
– Vâng, chú mua đi. À mà không được đâu, đợi cháu học xong đã nhé
Tôi xoa đầu cháu cười, tính Linh vẫn vậy, đơn giản, ngây thơ, dù rằng vừa trải qua một cú sốc lớn trong đời nhưng dường như nó không làm thay đổi bản chất của cháu
Chúng tôi vượt qua đèo Mã Pí Lèng, con đường ngoằn ngoèo, một bên là núi đá tai mèo lởm chởm, một bên là vực sâu hun hút. Hiểm trở là vậy, nhưng nó cũng rât đẹp, rất thơ, chả phải tự nhiên mà nó còn mang một tên khác “Con đường hạnh phúc”
Cháu ngồi sau, ôm tôi chặt cứng: “Đẹp quá chú nhỉ, giá cứ được đi cùng chú mãi như thế này”
“Phải dừng lại đổ xăng đã chứ” – Tôi đùa. Cháu cười khanh khách
Đến điểm dừng chân giữa đèo, nơi đây có một mỏm đá nhô ra bên rìa vực, phía dưới là dòng sông Nho Quế xanh ngắt thơ mộng, phía xa xa là các dãy nũi hùng vỹ chập trùng. Cháu yêu cầu tôi bế lên và nhờ bạn đồng hành chụp – thường thì tôi ít khi chụp ảnh lộ mặt khi đi phượt, nhất là chụp kiểu tình cảm như này – dễ lộ, nhưng cháu là ngoại lệ
Buổi trưa, mọi người dừng chân ăn cơm ở Mèo Vạc, tôi và cháu chia tay đoàn. Vì mọi người sẽ đi tiếp sang Bắc Cạn và về Hà Nội theo đường khác, tôi và cháu phải về lại TP Hà Giang để trả xe. Đường về đủng đỉnh, thỉnh thoảng gặp chỗ phong cảnh hữu tình, 2 chú cháu lại dừng xe, chụp ảnh và … hôn nhau. Chúng tôi như một cặp yêu nhau thực sự – lãng mạn – trẻ trung – hạnh phúc. Không nói ra nhưng dường như cả 2 đều muốn kéo dài những giây phút bên nhau – chỉ có 2 đứa như thế này.
Chúng tôi về đến TP Hà Giang không muộn lắm, đủ thời gian để bắt chuyến xe đêm về HN, nhưng hôm nay mới thứ 7, tôi và cả cháu đều chưa muốn về sớm. Vậy là 2 chú cháu lượn lờ đi kiếm nhà nghỉ. Lần đầu tiên 2 tôi dẫn cháu vào Nhà nghỉ, lúc qua lễ tân, cháu vẫn e thẹn cúi đầu.
Vào đến phòng, tôi đi tắm trước rồi vào giường lướt FB, xem lại ảnh về chuyến hành trình vừa qua, còn cháu mang đồ đi tắm.
Nghe tiếng nước róc rách bên trong, tôi nuốt nước bọt đánh ực, nói vọng vào
– Lát đừng mặc quần áo lại ngay cháu nhé, để chú ngắm cháu
– Xí, chả dại, để chú ăn thịt cháu à
Nói thế nhưng lúc cháu bước ra cũng chỉ quấn một cái khăn tắm ngang người, mái tóc dài còn ướt nước rũ xuống hai vai, nhìn cháu đẹp lạ. Thấy tôi nhìn chăm chú, cháu ngại, với tay tắt đèn, chỉ để lại đèn nhà tắm.
– Ơ kìa, bật đèn lên đi cháu, tối thế này thấy gì
– Đáng ghét, không cho chú nhìn
Tôi và cháu lao vào nhau nhưng 2 kẻ khát tình, tôi thèm khát cơ thể non trẻ đầy sức sống của cháu, chiếc khăn nhanh chóng được bung ra, vứt vào góc. Đây là lần đầu tiên tôi được nhìn thấy cháu – hoàn toàn khỏa thân trước mặt tôi. Làn da trắng ngần, hai bầu ngực như 2 quả cam nhỏ, vểnh lên kiêu hãnh, những đường cong mềm mại thắt lại ở phần eo rồi nở ra ở phần hông. Cặp mông nhỏ xinh mà tròn trịa, khu tam giác bí ẩn với những cọng lông quăn quăn mượt mà.
Tôi khám phá hết cơ thể cháu, liếm láp từng tí một như sợ không còn cơ hội nữa, tôi nút chặt 2 đầu vú cháu khiến nó cương cứng lên, tôi cắn nhẹ vào gáy cháu như muốn đánh dấu lãnh thổ, tôi vục mặt vào háng cháu và liếm hăng say như chưa từng được liếm. Quả thật là tôi đã yêu cái cơ thể này mất rồi, nước nhờn của cháu ra nhiều, tôi liếm sạch và nuốt luôn, mấy cọng lông của cháu cứ cạ cạ vào mũi khiến tôi nhột. Tôi vạch nó sang hai bên, tìm đến hột le của cháu, cắn nhẹ. Cháu trân người trước hành động này của tôi, mắt cháu nhắm hờ, như mê như say, cái kiểu mắt nhắm không được mà mở ra không xong ấy, như kiểu đang phê thuốc vậy. Lồn của cháu vẫn còn đẹp lắm, nhỏ nhắn, hồng hào và đặc biệt rât thơm tho.
Tôi đè lên cháu, tham lam ngậm lấy bờ môi xinh của cháu, nuốt lấy cái lưỡi thơm tho của cháu. Hai chân tôi chen giữa cặp đùi mịn màng của cháu, con cặc cương cứng, đỏ hỏn của tôi đang kê ngay cửa mình nhỏ bé ấy, tôi ấn vào, sướng quá. Cả gian phòng chỉ còn tiếng rên khe khẽ của cháu, tiếng thở dốc của tôi và tiếng 2 bộ phận sinh dục cọ sát vào nhau.
Cháu lên đỉnh trong tư thế ngồi trên, người cháu giật lên, ôm chặt lấy tôi, tay bấu vào vai tôi, cửa mình của cháu co bóp dữ dội làm tôi tí nữa thì không kiềm chế được. Không thể chịu nổi nữa, tôi lật ngửa cháu ra, dữ tợn dập mạnh con cặc của mình vào sau trong cháu. “Phành phạch, phành phạch … “ liên hồi. Cháu bịt miệng để không la lên thành tiếng to. Rồi cái gì đến cũng phải đến, tôi trân mình, phóng toàn bộ số tinh trùng nóng nổi của mình vào người cháu.
Tôi vẫn ngâm chim trong người cháu, lười rút ra, cả hai giữ nguyên tư thế ấy, hôn nhau mãi, đến lúc mệt nghiêng người ra ngủ lúc nào không biết.
Sáng, tôi phải chạy vội ra hiệu thuốc mua thuốc cho cháu, mới lên Hà Giang chưa đầy 48 tiếng mà tôi đã phóng vào trong cháu mấy lần mất rồi, tôi không muốn cho cháu thêm tổn thương một lần nữa. Hai chú cháu đi ăn sáng, lượn lòng vòng TP Hà Giang rồi ra bx về Hà Nội, kết thúc “chuyến trăng mật của 2 chú cháu” – như cách cháu gọi sau này về chuyến đi này.