Những Vụ Hiếp Dâm - Chương 8
Sau khi bị những thằng Tây to-lớn thay nhau hãm-hiếp dữ-dội làm âm-hộ rãn-căng ra, hai mu phồng-lên chật-khít tưởng như sắp rách, chị Tú cảm-thấy thân-mình rãn-nở đầy-đà hơn trước, hai vú to hơn, âm-hộ lớn ra hai mu cành-cành nhầy-nhụa, thì ra khi bọn chúng dùng lưỡi mơn-man bú-mút ngay cái hạt, cơn sướng từ âm-hộ dâng lên tuyệt-vời, hai mu co-giật mơ ra, đòi-hỏi nó to-kềnh thù-lù cho vào ngay âm hộ nhỏ-bé các chị, các cô rãn căng ra, hai mép bóp vào “Nó” to-xù khít-sịt … cọ-sát tột-cùng sướng-khoái tưởng phát điên … đã làm cho các phụ-nữ bị hãm-hiếp dại-khờ đê-mê khoái-lạc từ âm-hộ dâng lên ngập-ngụa toàn-thân rạo-rực, khao-khát đòi-hỏi dục-tình, càng to càng khít, tận-cùng sung-sướng. Nào riêng gì chị Tú, mà cô Hạnh, chị Tư, chị Liễu cùng xóm bị bọn chúng thay nhau hãm-hiếp thân-hình nẩy-nở, vú to ra, hai mu mọng kềnh-kềnh … đều chờ-đợi bọn chúng trơ lại những lần sau …
Bà nào, cô nào sau khi bị bọn Pháp hiếp rồi, khi nghe chúng trơ-lại, cứ gỉa-vờ lúng-túng chạy lúng-túng, loanh-quanh trong sân trước lại ra sân sau, tới khi thoáng thấy chúng tiến vào mới gỉa-vờ chậm-chân để rồi lại được bọn Tây vồ lấy, lột truồng đè rat hay nhau bú-mút sung-sướng rạo-rực tinh- khí trào ra ướt-nhờn âm-hộ, đờ-đẫn đê-mê mặc chúng tha-hồ thay nhau thọc của-chúng kếch-sù như quả mướp to-kềnh ngập-ngụa trong âm-hộ nhỏ-bé các bà, các cô rãn-căng ra, mu khít lại cọ-sát da-thịt sướng-khoái đê-mê khít-khao rạo-rực tột cùng.
Như đã nói, không riêng gì chị Tú, những “bà” xồn-xồn chưa có chồng, các chị đã có chồng, hay xa chồng như chị Tú, và những cô gái đang tuổi cặp-kê, sau lần đầu bị bọn chúng thay nhau bú-mút hãm-hiếp rồi, ai cũng tưởng họ “sợ” ghê mình … Nhừng cứ mỗi lần thoáng nghe chúng đang trên đường lộ sắp vào làng, là cứ gỉa-vờ chạy loanh-quanh trong bếp, ngoài sân như gà “muốn” đẻ! Cho tới khi lại “chẳng-may” bị bắt và bị bọn Tây thay nhau hãm-hiếp mới thỏa-mãn dục-tình …Bọn chúng chuyên dung cái lưỡi rà “mìn” trên cái-hạt tí-teo làm các bà, các cô … sướng … co-bóp hai mu … giật mông như bị … điện … sướng rên … chúng to như qủa mướp qủa dưa leo vĩ-đại cọ-sát tột-cùng khít-khao rạo-rực, nhất là cái lưỡi bú-mút đê-mê, cho vào ngập-ngụa, chị Tú sướng phát điên. Càng ngày chị càng khao-khat đòi-hỏi, cứ chờ-mong bọn Tây trơ-lại, “không kịp chạy-trốn!” Cho chúng “bắt-được” thay nhau hãm-hiếp thỏa-mãn cơn dục-tình chan-chứa đầy-vơi… Bị hãm-hiếp nhiều lần làm chị Tú càng thèm-khát đòi-hỏi làm-tình …
Chơi chị hang đêm, nhưng không bao giờ thỏa-mãn được người chị dâu trẻ dâm-dục quá chừng! Bao giờ cũng vậy, mới vừa cho tay vào sờ-mó mơn-man của-chị là chị ấn ngay đầu tôi xuống, nói:
-… Hôn… chị … đi…
Tôi cũng hôn, cũng day má vào hai mu mọng ướt nhày của chị mà hôn-hít, mơn-man, chi vặn-vẹo hai mông, ấn sát “của-chị” vào miệng tôi, muốn tôi ngậm lấy hai mu và bú trên “cái-hạt”, yếu-điểm tuyệt-vời cho chị khoái-lạc đê-mê, nhưng tôi nào biết, nên chỉ mơn-man hôn-hít “vòng-ngoài”, càng làm cho cơn rạo-rực ước-ao được bú-mút âm-hộ như lửa rực trong lòng chị… không sao thỏa-mãn cơn đòi-hỏi nhiệt-tình! … Rồi cứng-lên, tôi thọc sâu vào trong “cung-cấm” mà chơi … Tôi khỏe-mạnh hăng-say, nên chị cũng “lơ-lửng” cung-mây, mà tôi đã “thua” rồi, làm sao thỏa-mãn cơn thèm-khát ước-ao chị muốn bú-mút cát hạt trên cửa-mình! Chị càng them đòi-hỏi nhiều hơn và mơ-mộng bọn Tây trở-lại …
Nhưng buồn-thay bọn chúng không trơ lại nữa! Hình như chúng được lênh đi đâu?
Các bà trẻ, các cô gái xa chồng, đang tuôi dậy-thì sau khi bị bọn chúng bú-mút và hãm-hiếp sướng mê tơi, vú cứ ưỡn ra, mu cứ phồng lên nhày-nhụa chờ-đợi dịp “may” sẽ đến, bọn Tây mang cà-nông, đại-bác trơ lại “pháo-kích” tan-hoang những mảnh vườn rậm-rạp, cho tàn cơn lưa-dục chàn-trề, nhưng chẳng thấy tăm-hơi các chàng “pháo-thủ!”
Càng ngày chị Tú càng đòi-hỏi tột-cùng, chị cứ ấn đầu tôi vào sát hai mu … run-run thúc-dục:
– … Hôn … chị … đi …
Tôi vẫn “hôn” vẫn âu-yếm mơn-man của chị, tinh-khí chị ra ướt nhày-nhụa hai mu, thọc vào sâu-ngập mà chơi… Nhưng tôi nào hiểu người chị dâu trong cơn rạo-rực them-khát dục-tình muốn tôi “bú” trên “cái hạt” tròn-xoe giữa hai mu nhày-mọng cho thỏa-mãn cơn đòi-hỏi khát-khao, mà tôi không biết “bú” chỉ hôn-hít mơn-man ở vành ngoài … Càng làm cho chị them rạo-rực đòi-hỏi mà không được “bú” như những thằng kia, mà chán mớ đời!
Thật bất-ngờ, không hiểu sao một ngày chị đã bỏ đi mất dạng!
Sau này anh Cả kể lại tôi nghe, khi anh trơ về, bắt được chị đi theo mấy gã đàn-ông làng xa, bị anh đánh, chị buồn-rầu cho biết, vì bị bọn Tây… nhiều lần, nên bị kích-thích thèm-muốn … mà anh lại xa nhà, chị không chịu được!
Bọn “ác-ôn” đã làm cho rất nhiều phụ-nữ đồng-quê rạo-rực trong lòng…với những “ngón-nghề” của chúng đã làm cho nhiều phụ-nữ thèm-khát trong long rạo-rực … Tội-nghiệp thay!