Những Thèm Muốn Thầm Kín - Phần 27
Lúc đầu Bà không hiểu, lo lắng hỏi lại :
– Sao là sao ? bộ Má có dấu hiệu gì bị bịnh hay sao ?
– Không phải, hôm nay sao con thấy Má lạ quá.
– Lạ là sao ?
– Chưa bao giờ con thấy Má như vầy. Miệng Má cười vui, mắt thì long lanh sáng rở. Tóm lại con chưa hề thấy Má hạnh phúc như ngày hôm nay. Má sao vậy ?
Bà Năm lúng túng đỏ mặt, lấp bấp không biết trả lời ra sao làm con gái Bà càng tò mò, hỏi dồn. May cho Bà là Bà sực nhớ đến món tiền vừa nhận được, Bà thở phào nói nhanh :
– Má vừa trúng số ! 10 triệu đồng.
Con gái Bà mừng quá nhẩy đến ôm Bà mà không còn thắc mắc gì nữa.
Phần Bà Năm khi tối trước khi vào ngũ, Bà đánh bạo ngước nhìn mình trong gương để kiểm tra xem gương mặt mình có gì thay đổi không mà con gái mình lại nhận định như vậy. Bà tò mò nhìn mình trong gương nhưng chỉ nhìn được vài giây rồi những hình ảnh buổi sáng lại hiện lên làm Bà hổ thẹn, không dám nhìn nữa.
Hôm sau, Bà do dự nhìn xách quần áo của vợ chồng người khách trong khách sạn mà rối như tơ vò. Bà không biết mình có nên tự tay đem giao hàng hay không ? Tâm lý mắc cở vẫn còn tràn đầy, chắc Bà không dám nhìn người đàn ông hôm qua đâu, ngượng chết ! Một đằng Bà lại nghỉ khác : người ta đả ôm ấp mình, dù sao thân thể của mình cũng đã thuộc về người ta, mình là đàn bà chân chính, dù chuyện xẩy ra quá đột ngột kỳ lạ, nhưng mình vẫn là người của anh chàng đó rồi.
Sau cùng Bà quyết định tự tay đến giao hàng, ít nhất cũng được nói lời chia tay và cám ơn với anh ta.
Khi Tuấn ra mở cửa thì Bà lo lắng thấp thỏm, không biết người đàn ông sẽ có thái độ nào với mình, Bà đầy mặc cảm, sợ người ta đanh đá, ruồng rẫy mình. Mà dù có vậy thì Bà cũng chấp nhận mà thôi, miễn là được nói vài lời cám ơn với chàng ta, vì dù sao chàng ta cũng là người ân của mình.
Cửa phòng mở ra. Tuấn đứng nhìn Bà mà cười làm Bà Năm lúng túng lí nhí mấy chử :
– Tui … tui … cậu …
Tuấn nói ngay để cho Bà yên tâm :
– Bà ơi, bà đến làm cháu vui lắm đó. Bà đem đồ cho tụi cháu đó hả ? Mời Bà vào phòng.
Bà nép người bước vào, lúng túng đặt gói đồ xuống bàn rồi lầm lủi bước ra phía cửa. Bà cúi đầu không có can đảm ngước nhìn người đàn ông đả đem lại bao nhiêu cảm xúc cho Bà ngày hôm qua. Bà lắp bắp :
– Tui … muốn nói … cám ơn cậu …tui …
Tuấn không cho Bà nói tiếp, chàng bước đến ôm Bà vào vòng tay rắn chắc của mình rồi bế Bà vào phòng trong.
Bà Năm luống cuống, dẩy dụa nhưng lòng Bà lại thấy thật ấm áp, reo vui. Bà chỉ lo lắng :
– Tui không muốn làm phiền hai vợ chồng cậu … cho tui về …
– Bà ơi, vợ cháu biết ý cháu nên đi chợ đến trưa mới về.
Tuấn âu yếm đặt Bà lên giường rồi hôn lên gương mặt sáng ngời … :
– Bà nè, cháu vui lắm khi thấy Bà đến thăm cháu lần cuối trước khi cháu về.
Bà Năm lại đỏ mặt :
– Tui … tui cũng nhớ cậu lắm.
Người Bà đã nóng rần rật rồi vì bàn tay của Tuấn đang luồn dưới áo mà bóp vú Bà. Bà nằm thở hổn hểnh trong khi Tuấn nhẹ nhàng cởi quần của Bà ra. Quần ngoài rồi quần trong. Bà nằm tênh hênh ra đó, chỉ còn bận độc nhất một cái áo bà ba với phân nửa nút đả bị bung ra. Bà nhắm mắt không dám nhìn thân thể lõa lồ của mình, may là Tuấn đã tinh ý tắt hết đèn và kéo màn cửa sổ.
Tuấn ngồi bên giường đưa tay vuốt ve mu lồn thật êm ấm. Chàng trầm trồ rừng lông khác thường của Bà, chưa bao giờ chàng thấy một cái mu lồn nhiều lông như vầy, lông bao trùm cả hạ bộ. Hồi nẩy khi Bà cón mang quần lót, lông lồn vẫn cứ lòi ra hai bên háng … Tuấn hỏi Bà :
– Bà nhiều lông ghê, đẹp quá !
Bà ngượng quá, định đưa hai tay bụm mu lồn mình lại, nhưng Tuấn nhẹ nhàng đưa tay cản. Bà nhớ lại mặc cảm của mình đả có từ khi mới lớn, mới 15, 16 tuổi, ngực thì chưa nhú lên mà lông lồn đả xum xê làm Bà đả khổ sở biết bao ! ngay đến Mẹ Bà khi thấy con gái mình nhiều lông cũng lắc đầu nói : « con gái như con thế nào chồng cũng chê ! ». Bà bị mặc cảm nặng nề từ đó. Nhiều lúc Bà lén lút lấy kéo cắt bớt lông lồn của mình nhưng sau đó thì lông lại nhanh chóng mọc trở lại, còn dầy dặc hơn nên Bà sợ quá không dám cắt nữa. May cho Bà là chồng Bà cục mịch, quê mùa, không biết, mà cũng không chú ý đến rừng lông lồn của Bà. Bà dấu, không bao giờ để cho ai thấy lồn của mình. Chỉ có lần phải đi sanh đứa con gái thì mặc cảm lại ùn ùn nổi dậy khi bà mụ đở đẻ cằn nhằn phải tốn quá nhiều thời giờ cạo mu lồn để sửa soạn cho lúc sanh đẻ …
Bây giờ người đàn ông này lại chú ý đến rừng lông của Bà, hỏi làm sao Bà không lo lắng cho được ? Nhưng lạ thay, anh chàng này lại trầm trồ, khen nức nở làm Bà thấy nhẹ nhõm và mừng rỡ không xiết.
Bà thích thú bẹt hai đùi ra thật rộng cho người tình mình được dễ dàng hơn. Tuấn cởi quần áo của mình rồi nằm xuống bên cạnh, tay chàng vẫn tiếp tục vuốt ve mu lồn, chàng đặt đầu lên bụng Bà để nhìn thật gần … Tuấn thấy rất thấy thích thú với mu lồn cùng mớ lông màu hoa râm này.
Tuấn ngước đầu nhìn Bà :
– Hôm nay cháu sẽ bú lồn Bà đây.
Bà Năm giựt mình, nói :
– Không được đâu, không được đâu…
– Sao lại không được ?
Bà Năm lí nhí :
– Chưa bao giờ … ai … ai …
Tuấn không thèm nghe tiếp, chàng chồm người lên để nằm vào giửa hai đùi Bà. Bà Năm thất kinh, định vùng dậy nhưng Tuấn nhanh tay hơn ôm eo của Bà đè Bà xuống giường. Chàng đút đầu vào hạ bộ của Bà làm Bà Năm lấy hai tay cố đẩy đầu chàng ra, vừa đẩy vừa năn nỉ :
– Đừng … đừng, không được đâu. Tui mắc cỡ lắm …
Bà mắc cở vì là trong đầu Bà, lồn là chổ kín của người đàn bà, không ai để miệng vào đó. Trong đời Bà chưa bao giờ chồng Bà bú lồn Bà, mà nghe người ta khi chửi nhau thì lấy từ « bú lồn » ra như một câu chửi hạ cấp, ô uế …
Bà lo sợ, không muốn người tình của mình làm chuyện hạ cấp đó nên vừa dẩy dụa, vừa cố thoát ra khỏi gọng kìm. Nhưng Tuấn mạnh hơn Bà nhiều, chàng lăn qua bên, nằm ngữa ra rồi kéo lồn Bà đặt lên miệng mình. Bà Năm hoãng hốt, cố bò trên hai đầu gối như con vật 4 chân, hai tay Bà cào vào tắm trải giường mong được thoát nhưng miệng của Tuấn đã ngậm được lồn Bà rồi, không chịu nhã ra, hai tay chàng quàng qua mông đít kéo hạ bộ xuống thấp làm Bà hổn hểnh dẩy dụa.
– Cậu … đừng bú tui … tui năn nỉ cậu …
Mặc cho Bà năn nỉ, dẩy dụa, Tuấn cắm đầu bú nút lồn Bà. Thấy Bà vẫn không chịu dừng, Tuấn cắn một cái thật mạnh lên mu lồn Bà làm Bà Năm kêu lên một tiếng thảm thiết. Tuấn hăm dọa :
– Bà mà không nằm yên thì cháu sẽ cắn mạnh hơn nữa !
Sợ đau Bà phải đành nằm yên cho người đàn ông bú lồn mình. Bà khẩn trương tột bực, ráng năn nỉ ỉ ôi, nhưng vô ích mà thôi. Bà đành nằm yên, không dám nhúc nhích nữa. Nhờ vậy mà từ từ Bà khám phá ra được cái tuyệt vời của thú vui tao nhả này ! Nếu không bị cưởng ép thì không bao giờ Bà lại để cho ai bú mình, dù có là chồng Bà hay chăng. Miệng của Tuấn bú chùn chụt, len lỏi vào khe lồn mà liếm mút, cả hột le cũng không được yên thân, nó bị ngậm giữa hai môi đễ cho cái lưỡi dày xéo lên. Bà cắn răng cố kềm hãm tiếng rên rỉ nhưng những âm thâm kích dâm vẫn không ngừng vang lên. Bà tự thấy mình tục tĩu quá : nằm chàng hãng ra đó mà đặt lồn lên miệng người tình để cho chàng ta bú. Tánh Bà hay mắc cỡ nhưng lần này quả thật là Bà táo bạo thật ! nhưng mắc cỡ thì mắc cỡ mà sung sướng thì vẫn sung sướng. Được bú lồn thật là một cái gì đó khổng lồ, không biết dùng văn chương gì để tã cho thấu !
Khi Bà xuất khí thì cũng như hôm qua, do bản tánh hay mắc cỡ không dám để lộ những thầm kín của mình nên Bà cố kềm hãm bớt, như không dám buông thõng, nhưng càng cưởng bao nhiêu thì khí càng ứa ra bao nhiêu. Bà sợ quá, cố nhoài người ra để tránh cái miệng … nhưng Tuấn lấy hai tay kẹp hai mông đít của Bà không cho Bà nhúc nhích , bắt Bà phải để áp khe lồn lên miệng chàng. Điều đó làm cho Bà càng ra khí nhiều hơn trong những tiếng kêu gấp rút đầy ngạc nhiên và ngượng ngùng. Tuấn cứ bú lấy bú để, bao nhiêu khí tuôn ra chàng đều nuốt hết …Bà có cảm tưởng là bao nhiêu sinh lực sống của Bà đều theo khe lồn mà tuôn vào miệng của người đàn ông …Đã vậy, Tuấn vẫn không buông tha, chàng còn thuận tay đút một ngón tay đầy chất nhờn vào lổ đít nhỏ xíu của Bà làm Bà càng khẩn trương thêm.