Những Thèm Muốn Thầm Kín - Phần 21
Khi nó lờ mờ tỉnh dậy thì người nó rã rời, không còn sinh lực gì nữa, ai đó đả bồng nó vào một phòng ngũ trang nhã trong khách sạn. Như trong một đám sương mù, nó lờ mờ cảm nhận là bên cạnh nó có Liên đang âu yếm vuốt tóc nó.
Khi con Thu đậu được bằng Trung học thì Liên bốc nó về Sài Gòn, mướn cho nó một căn hộ nhỏ để nó tiện việc ăn học ở mức Đại Học. Với lại ở quê nó gia đình gặp nhiều chuyện không hay : Ba Mẹ nó đả chia tay nhau, Ba nó lấy một người vợ khác còn Mẹ nó thì bỏ đão đi mất tích. Nhưng con Thu biết rỏ chuyện nên nó tìm đến nhà Ông Nội nó và quả nhiên nó gặp lại Mẹ nó tại đây. Mẹ nó thay đổi hoàn toàn, bây giờ Bà là một người phụ nữ vui vẻ, tràn đầy sức sống, không còn lạnh nhạt như xưa. Có lẻ vì Mẹ nó đã tìm được tình yêu và sự bão bộc nơi Ông nó !
Lúc đầu Mẹ nó ngượng ngùng lúng túng khi gặp lại nó, nhưng sau khi thấy con gái mình vui vẻ ủng hộ mình thì Mẹ nó mừng rỡ. Từ đó tình cảm hai Mẹ con trở nên khắn khít hơn xưa rất nhiều. Mẹ nó dẩn nó ra sau vườn mà tâm sự, rồi Mẹ nó ngượng ngùng hỏi ý kiến của nó về chuyện Ông Nội muốn có thêm một đứa con.
Con Thu mỉm cười :
– Cái đó thật là quá hay. Mẹ thương Ông Nội thì hảy sanh cho Ông một đứa con đi. Con tán thành chuyện này.
Con Thu cười chế riểu :
– Nhưng mà Ông già khụ rồi, sanh con nổi hay không đó ?
Mẹ nó cười ngượng ngùng :
– Trời ơi, con không biết đó ! ổng còn sung sức thấy mồ. Nhiều khi Mẹ theo cũng đuối sức luôn.
– Ông sung sức trong giường lắm hả ?
Mẹ nó hạ thấp giọng, sung sướng được tâm sự chuyện kín với con gái :
– Lúc ổng hăng thì ổng dám làm tình đến 2, 3 lần trong đêm. Sáng ra, Mẹ đi không muốn nổi !
Con Thu cười hì hì :
– Mẹ hạnh phúc nhe ! con ganh với Mẹ đó !
Cùng lúc đó thì giữa hai vợ chồng Liên lại có chuyện lục đục : khi biết người tình của vợ mình đang ở Sài Gòn thì Tuấn lại nổi ghen, kiếm đủ cớ để đay nghiến vợ. Liên buồn lắm vì nàng vẫn thương yêu chồng, vẫn muốn có cuộc sống êm ấm với chồng. Nhưng nàng đang bị dồn vào thế tiến thoái lưỡng nan.
Nàng ôm con Thu mà khóc làm con nhỏ cũng khóc theo.
Hôm sau con Thu lấy một quyết định táo bạo. Nó viết một cái thư cho Tuấn nhưng lại dấu không cho Liên biết.
Khi Tuấn nhận được thư thì phản ứng đầu tiên của chàng là vứt lá thư vào xọt rác khi đọc đến tên của người gởi. Nhưng suy nghỉ một lúc thì chàng lại lượm lá thư nhầu nát lên mà đọc tiếp.
Em xin tự giới thiệu em là Thu, bạn gái của chị Liên. Anh không biết em nhưng em đã có gặp mặt anh một lần khi anh ra nghĩ mát ngoài đảo cách đây mấy năm. Em biết có lẽ anh sẽ cho là em quá đường đột khi viết thư này cho anh nhưng em chỉ xin anh chịu đọc thư này đến cùng.
Em viết thư này cũng chỉ vì chị Liên : chị Liên đang đau khổ cực kỳ vì chỉ bị dồn vào một thế không có cách gì tìm ra lối thoát. Mà chỉ đau khổ cũng vì chỉ yêu anh sâu đậm.
Em mong mỏi được gặp anh để giải thích chuyện này. Em năn nỉ anh đó.
Nếu anh chấp nhận thì em sẽ có mặt tại quán cà-phê Du Miên mà chắc chắn là anh biết. Em sẽ có mặt liên tiếp 3 ngày kể từ ngày mai. Em sẽ chờ anh từ lúc 17 giờ và em sẽ mặc một cái áo màu tím để anh dễ nhận ra.
Em thành thật mong được gặp anh.
Thu
Đọc xong lá thư, Tuấn hơi ngỡ ngàng vì đề nghị của người con gái mà chàng ghét cay đắng mặc dù chưa gặp lần nào, người con gái thủ phạm của sự rạn nứt giữa chàng và Liên. Hôm sau trong văn phòng đến 17 giờ, chàng thừ người ra nghĩ mông lung nhưng chàng cũng quyết định không thèm đến chổ hẹn. Chàng tự nghỉ :
– Mình đến đó làm cái mẹ gì, con nhỏ mặt dạn mày dầy đó chỉ cốt gặp mình để gây sự thì đến đó chỉ toàn là phiền phức không thôi …
Hôm sau cũng y như vậy, Tuấn do dự nhưng rốt cuộc chàng cũng im hơi lặng tiếng, không đến cuộc hẹn do Thu đề nghị.
Qua một ngày nữa thì Tuấn lại thấy bồn chồn. Suy nghĩ của chàng, qua 2 ngày qua đã có phần thay đổi, không còn quá eo hẹp nữa, chàng tự nhũ :
– Biết đâu con nhỏ có điều gì đáng cho mình nghe ? với lại nó là con nít, mình không đến hóa ra là mình sợ nó hay sao ?
Quyết định xong ngày hôm đó, chàng nôn nóng chờ 17 giờ rồi rời văn phòng đến chỗ hẹn…
Bước vào quán cà-phê vườn, không khí thật êm ả, nhưng lòng của Tuấn thì lại sôi sục, chàng hầm hầm đi vòng vòng để tìm một cái áo màu tím.
Tại một góc khuất gần hồ nước có một cô gái với một cáo áo sơ-mi màu tím đang ngồi lơ đãng chống tay lên càm nhìn bâng quơ …
Tuấn mạnh dạn bước đến …
Khi cô gái quây mặt lại nhìn thì Tuấn khựng người lại. Người con gái hoàn toàn không giống những gì chàng mường tượng ! trong đầu chàng, người tình của vợ mình là một loại gái ăn chơi sành sỏi, lẳng lơ, cũng phải cùng lứa tuổi của vợ mình … vậy mà bây giờ đứng trước mặt chàng là một cô gái đâu chừng 20 tuổi, nét mặt thật trong sáng, khép nép. Và cô gái đẹp tuyệt vời …
Những gì Tuấn dự định xổ ra ngay giây phút đầu tiên gặp đứa con gái hình như bị nghẹn lại trong cổ họng …
Chính Thu lại lên tiếng trước. Nàng e dè nói :
– Dạ, em xin chào anh. Anh đến làm em mừng quá. Thật cám ơn anh.
Tiếng nói thật êm dịu lễ phép làm Tuấn lúng túng, đứng khựng người ra đó. Bao nhiêu chiến lược dự định trong đầu để đối phó với con « ma đầu » này đều tan thành mây khói.
Chàng giựt mình, lúng túng khi nghe con Thu lên tiếng :
– Dạ em xin mời anh ngồi, để em kêu nước giãi khát cho anh.
Sau những giây phút ngượng ngùng đầu tiên giữa hai người, con Thu mạnh dạn nói :
– Em biết anh không có thời giờ nhiều nên xin được vào thẳng vấn đề. Em biết anh coi em là nguồn góc của những rạn nứt trong gia đình anh, em buồn lắm nhưng em chỉ là đứa con gái yếu ớt, em không biết phải làm gì, anh và chị Liên nhiều kinh nghiệm đời hơn em gấp trăm lần thì em để anh chị lo liệu chứ em làm sao mà dám xía vào. Nhưng hôm nay em xin gặp anh chỉ muốn nói với anh một điều mà thôi, em năn nỉ anh hảy nghe và tin em…
Cách nói chuyện thật dịu dàng của con Thu làm Tuấn mất hẳn những hậm hực trong lòng, chàng dịu dàng nói :
– Tôi biết tình huống này không dễ dàng gì cho cả cô và tôi, nhưng tôi sẵn sàng nghe cô, cô cứ nói.
– Điều em muốn nói là về chị Liên. Em muốn anh tin em khi em khẳng định là chị Liên yêu anh thật sự, anh có một chổ đứng rất lớn trong lòng của chỉ … Chỉ ao ước đem lại cho anh hạnh phúc, những mâu thuẫn hiện nay trong gia đình làm chỉ đau khổ vô cùng. Chỉ cũng yêu em nhưng tình cảm đó không ảnh hưỡng gì hết đến tình yêu mà chỉ dành cho anh, người chồng yêu quý của chỉ. Anh đả từng sống với chị Liên cả chục năm rồi, anh hiểu chỉ nhiều mà, đâu phải vì em mà chị Liên lại quên anh, có đúng không ? chỉ vẫn một mực thương yêu anh.
Tuấn nhìn những đợt sóng lăn tăn trên mặt hồ nước, những câu nói của Thu làm chàng suy nghĩ mông lung, lòng chàng vơi đi nhiều bực tức …
Con Thu tiếp :
– Bây giờ anh chị bị vào một thế kẹt, không có lợi cho ai hết. Nếu anh đòi ly dị thì em thấy cả hai đều thiệt thòi, nhất là vì hai người vẫn còn yêu thương nhau. Em biết nếu xa anh thì chị Liên sẽ bị khủng hoãng tinh thần. Còn anh thì em mong anh tự xét lòng mình, anh có còn yêu chị Liên hay không ? nếu còn thì tại sao anh lại đi đến chuyện ly dị ? không lẻ vì đứa con gái yếu ớt như em ? em đâu có đáng gì ?