Những Người Mẹ - Chương 99
_ Ơ ! – cả Lệ và Vũ cùng thốt lên sững sờ , Ngọc cũng vậy …Ôm mặt đau đớn , nàng trố mắt nhìn Kiều mà ko hiểu chuyện gì đang diễn ra
_ Mẹ…sao mẹ lại đánh Ngọc ! – Buông Kiều ra Vũ đỡ lấy Ngọc
_ Trời ơi ,bà sao vậy Kiều…sao lại đánh nó !
Quay sang phía Ngọc , nàng thấy cô bé vẫn còn đang loạng choạng vì cái tát như trời giáng kia …
_ có sao ko cháu ! – nàng hỏi
_ dạ…híc….híc…ko sao …ạ – ngọc nói như muốn khóc…nàng ấm ức vì chỉ muốn giúp kiều thôi mà..
_ thôi đừng khóc…chắc là tại mẹ thằng Vũ say quá thôi.. – Lệ cố biện minh cho bạn mình – Vũ , lại giúp cô đưa mẹ vào nhà đi …
_ Buông tui ra…tui ko say…ko cần mấy người phải bày đặt… – Kiều đẩy Lệ ra…loạng choạng bước đi…nhưng vừa bước chỉ được mấy bước, nàng đã gục xuống mặt sân đẫm nước …
_trời…bà điên rồi hả kiều…Vũ…nhanh đi con
_dạ… Ngọc cũng vào nhà đi…chờ Vũ chút… – buông ngọc ra , vũ lao đến đỡ mẹ dậy…nhưng chỉ vừa chạm vào người mẹ, vũ đã bị nàng đẩy ra
_ đã bảo là ko cần mấy người rồi mà…tránh xa tôi ra …cut đi ! – tiếng hét rè rè thoát ra từ cổ họng yếu ớt…lầm bầm thêm điều gì đó trong miệng…Kiều gục xuống trong tay Vũ….
******
Khi những bợm nhậu cuối cùng rời khỏi bữa tiệc…cũng là lúc căn nhà của phó giám đốc Chiến và phu nhân Hồng trở về không gian trống vắng quen thuộc…chỉ còn lại tiếng nhạc du dương êm dịu….dù cho đã còn có những người ra về trong tâm trạng tiếc nuồi vì chưa gặp thêm được Giám đốc lần cuối để “tri ân” nhưng phần nào họ cũng thấy nhẹ nhõm hơn vì sáng ngày mai , lúc chiến mở phong bì có để tên họ ra …chiến sẽ biết “tấm lòng ” thực sự của họ là như thế nào…
Sau một hồi lén lút mò mẫm trong bóng đêm…cuối cùng thì Quân và hồng cũng thoát xuống cầu thang an toan… kế hoạch lẫn vào giòng người rồi chia tay của quân và hồng đã thất bại …vì ko còn ai ở dưới nhà nữa…
_ ủa…đâu về hết rồi à.. – hồng ngơ ngác nhìn quanh…
_thì cũng trễ rồi mà…
_ko biết thằng Hùng với con ngọc đâu nhỉ ?
_ Chắc h…ngọc với thằng Vũ …lại đang…abc…. – Quân đưa tay lên trán giả vờ suy ngẫm…
_thôi im đi! đừng nói bậy nữa.. – Ko nhắc thì thôi..mà nhắc đến lại tức điên… ” được rồi..ngày mai mà thăng Vũ còn vác xác đến đây thì….chết với bà…” – hồng cay cú…
_hihi…thôi đừng giận…dù sao thì chuyện cũng đã rồi…trước sau gì chả vậy…hehe… – Quân cười khoái chí làm Hồng lại tức điên lên …
_thôi cậu cũng về đi…tôi cũng chán cái mặt cậu lắm rồi !
_ ơ ! quân ngớ người ra… vừa nãy còn..hôn hít ve vuốt mà h ko ngờ hồng lại trở mặt nhanh vậy …
_ơ gì mà ơ…thì khuya rồi…ko về ở đây ngủ à
_ Về thì về…làm gì đuổi ghê vậy!
Càm ràm vài câu…Quân bực bội bước ra sân …”vậy mà cứ tưởng đã đổi ý rồi…dù sao cũng nên biến ra đây trước khi thằng Hùng với con Ngọc về …ko thì lại lằng nhằng rách việc…”
Vừa đút chìa khóa vào xe…Quân đã nghe thấy Tiếng của hồng gọi
_từ đã… – từ trong nhà nàng rụt rè bước từng bước tiến về phía Quân…
_sao…chuyện gì nữa … – nhìn điệu bộ của hồng..quân biết nàng còn đang quyến luyến ko muốn rời…giả vờ nhăn nhó…quân hỏi
_sao…chuyện gì nữa…
_ lúc nãy…tôi đánh …cậu có đau ko…có làm sao ko…
_hay quá há! nghĩ sao đập một phát gục luôn mà còn nói ko sao…u hết cả đầu rồi nè… – tháo mũ bảo hiểm ra quân vén tóc trước trán lên…quả nhiên là một cục u to tướng…
_trời…xin lỗi…để tui lấy dầu sức cho…nghen… – đưa tay vén tóc quân lên….hồng nhìn quân đầy lo lắng…thật ra từ nãy đến h nàng con chưa hết ân hận vì lỡ nặng tay với quân như vậy.
_ thôi khỏi…lại đây…cho hun nữa đi…
_thôi…đừng…đứng ngoài đây…ai mà thấy thì ..ưhm….uhmmmm – chưa kịp nói hết câu…quân đã lại đặt lên môi của hồng môt nụ hôn nóng bỏng…đưa tay lên cố nắm hai tay quân gạc ra khỏi eo mình …nhựng hai tay rắn rỏi của quân làm nàng ko sao thoát ra …định cắn vào môi quân một cái thật đau nhưng hồng sực nhớ…là vừa đập gã u đầu …nên nàng ko nỡ làm gã đau thêm…ko phải nàng ko thích sự “tấn công” dồn dập này …điều nàng sợ là ko ko biết có ai bất ngờ bên ngoài đường nhìn vào hay ông chồng đang say như chết trên gác kia bất ngờ đi xuống…
vừa quấn lấy môi quân đáp trả..nàng vừa đẩy quân vào sâu bên trong khu vườn…sau những hàng chậu kiển cao lớn được cắt tỉa gọn gàng…màn đêm phủ lên cặp nhân tình đang mê mệt trong dục vọng đầy thú tính…
Đẩy Hồng dựa vào góc tường , bàn tay to lớn của quân lại được dịp phủ lấy những đường cong tuyệt mĩ trên cơ thể hồng , đưa tay tuột dây váy của mình xuống…hồng ngã người ra sau cố ưỡn bộ ngực nõn nà của mình lên cao để phô bày núm vú đã săn lại vì nhục cảm…chỉ chờ có vậy , Quân vội kê miệng vào bầu vú của hồng mút lấy mút để, vừa cắn nhè nhẹ vừa nhay nhay cái núm vú đỏ sẫm căng cứng của Hồng …
_ahhhh – hồng bất ngờ rên lên vì một ngón tay của quân đã lách vào âm đạo của nàng lúc nào ko biết, theo phản xạ, nàng vội cong người ra sau cố đẩy ngón tay của Quân ra
_ đừng..quân…hôn thôi… -đưa tay xuống che âm đạo lại …nàng nhìn quân bằng ánh mắt cầu khẩn…
_mình..làm thêm lần nữa đi… – gạc tay hồng ra…quân vạch quần lót hồng sang một lên rồi xoa lấy xoa để lên đám lông mu rậm rạp đã bê bết nước nhờn rỉ ra của hồng
_thôi mà…muộn rồi…thằng hùng…với con ngọc sap ve rồi đấy
_ kệ nó… -vừa nói quân vừa vạch quần định móc buồi ra thì …
“bíp…bíp….mẹ ơi…mở cửa cái nào..” – cái giọng oang oang của hùng vang lên
_đấy…nó về đấy… – vừa nói nàng vừa kéo áo lên rồi nhảy ngay ra sân…may mà khu vườn khá rộng…lại bị cây cảnh che khuất…chứ ko thì…
_chờ mẹ tí…ra đây… – vừa nói hồng vừa ra hiệu cho quân kéo quần lên…
….
_ ủa…anh quân…sao còn ở đây hả … – hùng ngạc nhiên khi thấy quân đang ngồi trong nhà …nhìn đồng hồ..đã 11 h ..” quái lạ…khuya rồi mà làm gì ở đây ta ” – hùng nhủ thầm
_à…anh tìm con vi…em có thấy nó đâu ko ? anh tìm nãy h
_ủa…vi hả…em đã đưa vi về nhà rồi mà…h đang ở nhà đấy
_vậy hả…chà…vậy anh..cũng về đây…cái con này…đi mà ko nói ai tiếng nào …
..đứng bên ngoài …hồng thở phào nhẹ nhõm vì sự ranh ma của quân … nàng cũng vội nhập vai
_đấy..cô đã nói nó về rồi mà…h yên tâm chưa…
_dạ…vâng…tại ko thấy nó lien lạc nên lo thôi…vậy thôi anh về nha hùng
_để cô mở cửa cho…
từ trong nhà …hùng thấy hai người vừa đi vừa to nhỏ với nhau điều gì đó …” ko hiểu mẹ và ông quân có chuyện gì mà cứ thậm thụt với nhau vậy nhỉ …nhớ lại lúc nãy trong bàn tiệc…cả hai cùng ngồi riêng một bàn…rồi lại cùng biến đâu mất…h lại cùng xuất hiện…quái lạ thật…”
nhưng cậu nào có ngờ …người mẹ vốn đoan trang của mình…h đã bị quân đầu độc để biến thành một người đàn bà lẳng lơ dâm dật…
_à…đúng rôi… hồng…lúc nãy….nuốt luôn tinh của quân vào phải ko!
_ Chứ..sao nữa…
_hehe…thích mà cứ bày đặt…thấy vị sao
_thích cái đầu cậu..tại lúc nãy nghe có người bên ngoài…tôi quýnh quá nên quên…tanh thấy mồ…
_hihi…rồi sẽ quen thôi…
_quen cái gì mà quen…ko có lần thứ hai nữa đâu..đừng có mơ…
_ hihi…ok…vậy chờ lần thứ 3…thứ 4…vậy… – với tay …quân bóp nhẹ vào mu của hồng một cái rồi lên ga chạy biến….
“cái thằng…dâm dê…..thiệt…” – một nụ cười bí ẩn… khẽ nở trên môi hồng…
Sáng…
Những gợn mây xám từ đêm qua vẫn chưa tan hẳn…bầu không khi âm u lạnh lẽo xung quanh làm buổi sớm nay có vẽ tĩnh lặng hơn mọi ngày…khẽ quay đầu…mặt kiều chạm phải cơ thể ai đó…thật cứng cáp…và cũng thật ấm áp…vừa nhích hàng mi mở mắt ra..nàng vừa ước thầm đó là vũ…
Khi đã nhìn rõ gương mặt con bên cạnh …nàng lại vội ôm chầm lấy như sợ ai đó sẽ cuop mất Vũ của nàng…nhưng…buông vũ ra …nàng úp mặt xuống nệm …lòng đầy thổn thức…ý nghĩ đầu tiên xuất hiện trong nàng sáng nay…là nàng vẫn còn đang giận vũ ….giận đứa con bội bạc…đưa con đã gây ra canh tượng khiến nàng thật thất vọng…
_uhhh… – tiếng vũ rên khe khẽ trong cổ họng…quay sang nhìn vũ…nàng nghĩ vũ vẫn còn đang mê mệt trong giấc ngủ…nhưng nàng đã lầm…vồ lên , vũ ôm xiết lấy nàng kéo vào lòng…