Những Người Mẹ - Chương 96
Vừa nâng ly “dzô” một tiếng thật lớn , chiến vừa đảo mắt nhìn quanh khắp phòng tiệc…nhưng bóng dáng của Ngọc , con gái rượu của Chiến đã mất hút từ lúc nào ko hay – “chắc lại tản đi ca 2 cùng lũ bạn rồi ” – chiến tự nhủ …
_ uống đi ông ơi…sao đứng đực ra vậy ! – một “chiến hữu ” hối thúc…
_à…ừ…chiều các anh em ly này nữa thôi nhé…chút nữa tôi còn chút việc…
_vứt mẹ đi….để vợ con nó lo ! dzô ! – một cái giọng lè nhè khác vang lên… tiếng bia chảy xuống những cái bụng phệ đánh ùng ục vang lên …những cái mặt đỏ gay chuyển dần sang tím tái….
Ko phải chỉ có Ngọc biến mất…cả cô vợ đảm đang chu toàn của chiến cũng vắng bóng từ nãy đến h …cả thằng Hùng nữa…” quái lạ…đi đâu hết rồi ta …”
bước vội lên lầu , Chiến cố lờ đi những tiếng mới mọc từ phía những bàn tiệc…gã đã gần đuối sức vì phải nốc ko biết bao nhiêu ngụm từ đầu hôm đến h…
có ánh sáng le lói hắt ra từ phía phòng tắm cuối hành lang…” chắc lại có thằng cha nào đang ói mửa đầy trong đấy…mẹ kiếp …bẩn hết cả nhà ông…” ôm cái bụng đầy ứ nước Loạng choạng bước lại gần , chiến đập mạnh vào cửa
_ ai trong đấy đấy ! có ai ko ? – vặn nắm khóa nhưng ko mở được , có lẽ đã bị khóa từ bên trong
_ có ai ko ! thằng hùng phải ko ! hay con Ngọc đấy…cho bố đi nhờ cái ! – chiến gào lên
_ là em đây…! – giọng Hồng chợt vang lên từ phía bên trong…
_Hồng hả em…thế mà cứ tưởng…mở cửa cho anh xem nào !
_ để làm gì…! – Tiếng của hồng lại ngập ngừng vang lên từ bên trong …
_ trời ! cho anh xả cái…đầy hết cả bình rồi…mở cửa nhanh đi !
_ anh lên lầu 2 đi…h em đang tắmmm … a…ứm…..hờ ờ ờ……
_trời…vợ chồng mà ngại cái gì ko biết…mở ra cho anh xem nào ! – chiến vừa ôm bụng vừa vặn nắm cửa thúc mạnh vào trong nhưng cửa vẫn ko mở…
_koo……được….uhmmm… – giọng nói đứt quãng cùng hơi thở nặng nhọc của hồng phát ra từ bên trong…nhưng vì đã quá xỉn…chiến ko còn đủ tỉnh táo để nhận ra điều gì khác lạ nữa…đá vào cửa một cái đầy bực tức…chiến đành lảo đảo bỏ đi….những gã đâu biết rằng khi mình vừa đi khuất cũng là lúc cánh cửa nhà tắm ấy hé mở rồi vội đóng sầm lại…tiếng ổ khóa bấm chốt lại vang lên…
_ sao….đi chưa… – ngửa mặt ra khỏi hai bắp đùi đang run lẩy bẩy của của hồng , quân ngươc nhìn nàng hỏi
_rồi…cái đồ quỷ…từ từ ko duoc hả…lỡ ổng nghe thấy thì sao… – vừa ngồi trở lại lên bệ sứ , hồng vừa nhăn nhó nhìn quân…
_hihi…biết làm sao được….mà lúc nãy nhìn mặt em tái mét…chắc sợ lắm hả…
_còn nói nữa chứ…thôi nhanh đi….để tui còn ra nữa…ở lâu ổng nghi… – ngả người tựa vào tấm gương , hồng giang hai chân ra mời gọi…
_vội gì…tiệc chưa tan mà sợ…. – tiến lại gần quân vừa ôm ấp vuốt ve cặp chân múp máp của hồng vừa hôn lấy hôn để lên ngực nàng…
với lấy cái bùi căng cứng của quân ,hồng vừa sục vừa dục :
_ thôi…phải ra sớm để lo dọn dẹp nữa….
_uhm…mà nghĩ chán thiệt…3 lần rồi mà lần nào mình cũng hối thúc hết….
_thì…để lần nào khác…cô bù cho….chứ ai muốn hối quân đâu… – áp mặt vào ngực quân , nàng e thẹn đáp , tay vẫn ko quên cạ đầu khất của của quân vào cái mép *** đang sưng mọng lên của mình
_ hehe…hứa rồi đấy…phải ghi âm lại mới được !
_ thôi …đưa vào đi mà…ghét quá…. – kẹp người quân vào giữa hai đùi mình, hồng nhích người lên đẩy nhẹ hông lên phía trước…hai mép âm đạo của nàng dần tách ra đón lấy cái cái bùi gân guốc của quân