Những Người Mẹ - Chương 95
Khẽ đưa ngón tay vuốt lấy vệt nước rỉ rả từ đầu khất của Quân…trên môi nàng khẽ nở một nụ cười vì một ý nghĩ ngây ngô thoáng xuất hiện trong đầu…
_ nghĩ gì mà cười gì vậy …. – Quân nhìn nàng khó hiểu…
_à….ko có gì đâu…
_…vậy…ngậm vào đi….hôn nó đi..- quân ngập ngừng ” ra lệnh” , vì gã còn đang bất ngờ với sự chuyển biến của Hồng…chỉ vừa lúc nãy thôi Hồng còn đòi sống chết với Quân…vậy mà h lại đang ngoan ngoãn quỳ giữa hai chân Quân để vuốt ve bùi cho gã…câu hỏi trong đầu Quân cũng chính là điều mà hồng cũng đang tự hỏi mình… vừa đưa lưỡi khẽ liếm lên cái bùi đang chỉa ngược lên trời của Quân , hồng vừa tự hỏi …tại sao chỉ vừa mới lúc nãy nàng còn làm đủ mọi cách để né tránh chuyện xác thịt này nhưng h thì chính nàng lại là người đang chủ động kích thích cơn nhục dục trong Quân , mà ko cần có sự gượng ép bắt buộc nào. Nàng biết khi chứng kiến Ngọc và Vũ làm tình dữ dội bên ngoài , cả nàng và Quân đều bị kích thích đến nhưng vì hoàn cảnh nghiệt ngã gã ko thể làm được gì Hồng, lúc gã đóng cửa lại , nhìn vào mắt Quân , nàng biết gã đang lên cơn thế nào… dù biết mình sẽ ko chạy thoát được khỏi chuyện “oan nghiệt ” này nhưng nàng chỉ ko ngờ mọi chuyện lại đến dễ dàng quá ư dễ dàng …
_ ứm…. – cái mùi tanh tanh của tinh dịch và mùi cơ thể nồng nồng xông vào mũi làm hồng cảm thấy khó chịu…
_sao vậy… – quân vội hỏi
_cái mùi của ông…hôi quá đi… – hồng nhăn nhó…
_ cái gì ? hôi đâu mà hôi… – quân hơi xấu hổ…lần đầu tiên có người dám chê bùi gã là…hôi…
_thiệt… ko tin hả…ngửi coi… – hồng áp mũi vào giữa hai hai hòn ngọc đang lủng lẳng của quân rồi giả vờ bịt mũi làm điệu bộ khó chịu…
_mệt quá…. nãy h trong kia nóng bức…mồ hôi nó ra thôi mà ! – Quân vội giải thích
_ hihi…thì ai nói gì đâu…lại vòi tắm chút đi…người cô cũng mồ hôi nhiều qua – hồng đứng dậy chỉ về phía vòi sen…nơi mà lúc nãy con gái nàng và vũ vừa quần nhau tơi tả xong…
_hehe….tắm gì mà tắm…để vậy mới thích…mà đưa cháu ngửi thứ mùi cô coi..hehe… – vừa nói gã vừa áp mặt vào người hồng hít lấy hít để , đẩy cái đầu quân ra , hồng nhéo gã một cái rồi ngượng ngùng chạy lại vòi sen xả nước ra…những tia nước mát lạnh bắn từ trên cao làm nàng cảm thấy thật sảng khoái…đưa tay gạc chút sữa tắm nàng thoa đều lên hai tay thứ bọt trắng xóa vào hai bên nách…vào giữa hai bầu ngực núng nính và cuối cùng là đám lông bết nước che chắn cái khe âm đạo đang nhầy nhụa của nàng…khẽ giang chân ra , từng ngón tay nàng cứ kì cọ thật kĩ hai bên khe hán…rồi vuốt từ bên dưới hậu môn ngược lên trên…đây là lần đầu tiên nàng tắm trước mặt đàn ông…dù cho có hơi xấu hổ nhưng anh mắt theo dõi của quân ko hiểu sao làm nàng càng cảm thấy khoái chí…nghẽ quay mặt liếc ra sau…quả nhiên nàng đã ko nhầm…ánh mắt của quân nhìn thèm khát như thể kẻ đi trên sa mạc nhìn thấy ốc đảo tươi mát trước mặt…giả vờ cuối xuống lây thêm sữa tắm…hồng ưỡn cặp mông bóng nhẫy của mình ra sau làm cái hai mép âm đạo múp máp phô ra trước mặt quân…và trong phút choc… điều gì phải đến rồi cũng đến …tiến lại gần từ phía sau…quân đưa bàn tay áp vào giữa khe mông của nàng…một ngón tay bất chợt cắm vào giữa âm đạo làm hồng giật thót người lên….
*****
_ mấy h…rồi ngọc! ánh mắt vũ ngập ngừng nhìn ngọc…cậu biết hỏi như vậy thật bất lịch sự vì thường đó là câu hỏi mà người nữ hỏi mỗi khi hẹn hò nhằm thông báo một cách tế nhị về thời gian cho người nam biết…
_ hỏi chi ! – ngọc đáp lại , nghe giọng có vẻ bực bội…nãy h nhìn thái độ bồn chồn đứng ngồi ko yên của vũ …nàng biết thể nào chàng cũng lại đòi về …
_ à…sợ ..trễ thôi mà…
_sợ gì mà sợ…nãy ông nói là đi suốt đêm mà .. – ngọc nhac lại cho vũ nhớ những gì vũ lúc nãy mạnh miệng tuyên bố…
_ hay là…nay mình về sớm chút đi….để mai đi được ko?
_ ông hay quá há ! hồi nãy nói ngon lắm mà ! h sợ rồi hả ! – ngọc gắt lên
_ ko phải…tại…
_tại cái gì !
_ bình tĩnh đi…nghe vũ nói nè…tại mấy hôm nay chị Lan nằm viện….mà vũ có việc phải đi nên ko gặp được…định tối nay về vào thăm ai ngờ…
_ai ngờ gì…tại tui cản trở ông phải ko…vậy ông đi đi ! – hất chiếc áo khoác của vũ ra khỏi mông…ngọc đứng dậy phủi cát bám lên chân rồi giận dỗi bước ra phía bờ biển đen ngòm giữa màn đêm…vũ vội vã đuổi theo nắm tay nàng kéo lại…
_ nghe vũ nói đã…làm gì mà nóng vậy…
_nói gì mà nói…ông muôn đi thì đi đi…
_ vậy thôi mình cùng đi…được chưa…
_ ko thèm…
_ thôi đừng có bày đặt nữa….nhanh đi…
******
nghe thấy tiếng hát vu vơ của ngọc từ phía yên sau…Vũ biết nàng đang rất vui…còn cậu thì chỉ muốn tự tát vào mặt mình thật mạnh….đây có lẽ là sự lựa chọn ngu nhất…chắc hẳn h Lan phải đang rất bực bội vì sự mất tích của cậu những ngày qua…nhớ lại lần cuối gặp nhau trong bệnh viện…vũ hứa với lan chỉ đi học đến trưa rồi vào viện ngay…vậy mà đã 3 – 4 ngày kể từ lúc đó…ko những vậy cậu lại còn ko liên lạc gì cho lan…đã vậy h lại còn dắt ngọc vào theo…càng nghĩ lòng vũ càng nóng ran lên vì sợ…
_ mặt ông sao vậy…cau có thấy ớn…
_à..cau có gì đâu…tại đang nghĩ coi mua gì vào thăm bà lan thôi mà…
_tình cảm là chính…chị em trong nhà có cần khách sáo vậy ko chứ !
” chị em” thực ra đã ko còn vậy từ lâu….
….cánh cửa phòng bệnh nơi lan nằm đã ở trước mặt…
ra hiệu cho ngọc giữ im lặng…vũ khẽ tiến lại gần…lạ thay …trên giường ko có ai cả…gối mền được xếp gọn gàng phẳng phiu…nhìn quanh căn phòng…ko có vẽ gì của mot người nào đang dưỡng bệnh trong đây…
_ quái lạ…hay là xuất viện rồi…
_vũ…là em phải ko !
quay mặt lại , túi cam trên tay vũ rơi phịch xuống đất….