Những Người Mẹ - Chương 93
_sao ko lên phòng bà đó Ngọc…- Không khó để hồng nhận ra cái giong còn lại là của Vũ . ” tụi nó định làm gì vậy trời ! ”
_ phòng tui hả , ko được đâu , ổ khóa bị hư rồi, ai ập vào bất ngờ thì sao …mà sao nãy ..ko ở nhà ông luôn cho rồi…
_điên hả , có mẹ tui ở đó mà
_ uhm…mà lúc nãy xuống đâu thấy mẹ ông đâu
_ chắc là ra ngoài ..
_mà hum bữa h ông với nhà ông biến đi đâu hết vậy hả , ông mà không nói được lý do là chết với tui ! – vừa đưa tay cởi nút áo của vũ , Ngọc vừa nhìn chàng đay nghiến
_ úi…rách áo…để khi nào nói cho..hihi.. – Vũ cũng đồng thời luồn tay vào váy ngọc để mơn trớn quanh đáy quần lót của nàng…
…đứng trong phòng toilet , vừa giữ cho người quân không đổ vật ra , hồng vừa nghe ngóng cuộc đối thoại giữa ngọc và vũ…chợt nàng nhận ra hai đứa ko nói thêm với nhau lời nào nữa mà thay vào đó là những tiếng thở gấp gáp và những tiếng rên khe khẽ từ cổ họng của Vũ phát ra…
_ hờ…từ từ thôi Ngọc…
_ cho ông chết luôn..hihi… – tiếng Ngọc cười khoái chí vang lên…”trời…ko phải là thằng Vũ “tấn công” con Ngọc sao…chẳng lẽ…” . đưa tay khẽ nhích cánh cửa toilet ra…hồng khẽ liếc qua khe cửa và chết lặng trước cảnh tượng đang diễn ra bên ngoài : Vũ thì đang trần truồng ngả người bên bồn rửa còn đứa con gái cưng của nàng đang quỳ giữa hai chân vũ , mặt ko ngừng vục lên vục xuống giữa háng Vũ…”trời ơi ! Ngọc ơi là ngọc…mày …sao mày có thể làm những trò đồi bại vậy hả con…” . Với bản năng của một người mẹ , cơn tức giận vì phải chứng kiến đứa con gái mà lâu nay nàng yêu thương tin tưởng đặt vào ko biết bao nhiêu là tình yêu và hy vọng h lại đang hành động như một đứa con gái bán hoa hư hỏng dần bùng lên trong hồng…ko thể nhẫn nhịn thêm nàng buông tay ra khỏi người quân định xông ra nhưng một bàn tay đã vội ngăn nàng lại.
Thì ra Quân đã tỉnh từ lúc nào ko hay , đưa tay bịt miệng Hồng kéo lại, Quân ra hiệu cho nàng đừng “manh động”
_ suỵt…tụi nó mà biết con ở trong này với cô thì phải nói làm sao…đứng im đi…!
_ứm…. – gạt tay quân ra khỏi miệng mình , sau phút đầu bở ngỡ , hồng nghiến giọng – thế chẳng lẽ để tụi nó tiếp tục như vây à !
_ chứ làm được gì ! cô nhìn vậy mà ko biết đây ko phải là lần đầu của tụi nó à, cứ cho cô cản tụi nó làm ở đây thì tụi nó cũng kiếm chỗ khác thôi…bình tĩnh đi…!
_trời…ơi…tức quá đi…tao mà biết thằng vũ khốn nạn như vầy thì tao đã cấm nó chơi với con ngọc từ lâu !
_cháu đã nói cô từ trước rồi mà ko nghe…cô thì chỉ thấy bề ngoài của nó mà ko biết được bên trong nó như thế nào…h cô đã biết chưa – còn thời điểm nào thích hợp hơn cho quân để “đâm lén” như lúc này …nhìn gương mặt càng lúc càng tức tối của hồng khi đang theo dõi cuộc mây mưa của Vũ và ngọc đang diễn ra, Quân lại càng đắc ý ” quả là trời giúp! ”
dù đang shock nhưng nghĩ lại những lời quân vừa nói rất có lý hồng đành nhẫn nhịn ngồi im theo dõi…nhìn cái cách Ngọc mân mê mơn trớn dương vật của vũ một cách thành thục điêu luyện đầy dâm dục như vậy , Hồng biết hai đứa đó đã ko ít lần làm những chuyện “đồi bại ” như vậy…nhưng điều nàng ko hiểu là tụi nó học từ đâu những trò mà đến nàng cũng chỉ vừa mới biết thôi …càng tập trung theo dõi nàng nhận ra ko phải chỉ là một mình ngọc đang ” chiếm ưu thế ” vũ cũng ko vừa ….ôm đầu ngọc vũ kê cái dương vật bự tổ chảng như cái dùi cui của mình vào miệng con gái cưng của nàng rồi nhấp lấy nhấp để làm ngọc nhiều lúc phải sặc lên …nó lại còn dám đập bồm bộp cái bùi đang cương cứng vào mặt con mình nữa chứ…sao mà ngu thế hả con..thế này thì học hành gì nữa cơ chứ…mà công nhận dương vật thằng Vũ …to thật…hơn cả ông chồng minh…ko biết nó với thằng quân ai to hơn nhỉ…
_ ko hiểu …tụi nó học đâu ra cái trò quỷ quái này nhỉ… – hồng thốt lên
_ hehe …còn đâu nữa…trên mạng chứ đâu…sở trường của thằng vũ là mấy trò này mà ! chắc là ngọc bị nó dụ dỗ rồi…
_trời…nó…định làm gì con ngọc thế kia…
_ ah ha…. – nhìn cái cách vũ bế thốc ngọc ngồi lên trên bệ sứ và tách hai chân của nàng ra , quân biết tỏng là Vũ đang muốn làm gì …gã vội vã lấy tay che mắt hồng lại tỏ vẻ ngại ngùng
_thôi…đừng nhìn nữa cô ơi…nó lại sắp…dày vò ngọc đấy mà..
_buông ra…để tôi coi xem.. – gạc tay Quân ra , hồng lại căng mắt nhìn về phía ngọc và vũ…lần này thì nàng ko còn quá “kinh hãi” nữa vì nàng còn lạ gì với cái trò “bệnh hoạn ” mà vũ đang làm với con gái nàng…chắc cái lưỡi của nó phải điêu luyện lắm…nhìn con gái rên rỉ sau mỗi tiếng “chụt chụt ” do vũ tạo ra , nàng hiểu con gái mình đang trải qua cảm giác sướng khoái như thế nào…đến nàng còn khôn g chịu nổi huống chi là ngọc…
_ ahh…sướng….đút vào em đi vũ…em chịu hết nổi rồi…uida…ahhhh
vừa nói ngọc vừa trường xuống khỏi bệ sứ và cong người ưỡn mông ra sau…
_ah – ha… – một tiếng cười khoái chí phát ra …ngước lên hồng thấy quân cũng đang chăm chú tập trung ko kém gì nàng , thấy gương măt đầy phấn khích của quân , hồng đoán đây có lẽ là lần đầu Quân thấy cơ thể của con gái nàng, “một mình thằng vũ là quá đủ rồi…” nghĩ vậy , nàng vội khép cửa lại rồi đẩy quân ngồi xuống
_ cái gì…vậy…đang hay mà… – quân ngớ người ra
_ hay cái đầu cậu chứ hay ! ko coi nữa !
_ ơ…sao vậy…cô ko muốn biết thằng vũ sắp làm gì ngọc à..!
_ ko cần biết! – hồng gắt lên .
_ suỵt ! ngọc…em có nghe thấy tiếng gì ko ? – Giọng vũ vang lên . bên trong toi lét , hồng và quân hốt hoảng nhìn nhau …đưa tay lên bịt chặt miệng quân…người hồng nóng bừng lên vì sợ…