Những Người Mẹ - Chương 87
***
Vừa trông thấy bóng hùng và Vy từ ngoài sân bước vào , gương mặt đầy nét bàng hoàng , Ngọc đã linh cảm thấy có điều gì đó chẳng lành
_ Sao rồi hùng, có vũ ở nhà ko ?
_ vũ cái gì mà vũ, từ này chị đừng có nhắc đến tên thằng cha đó nữa nha ! – hùng gắt lên với chị làm Ngọc ngơ ngác ko hiểu thằng em nói gì , từ phía sau , vy vội bước lên gượng cười nhìn Ngọc
_à..lúc nãy em tới nhà ảnh khóa cửa , gọi mãi ko ra…nhưng mà em thấy có xe ảnh trước nhà đó , chị thử gọi điện thoại bàn cho ảnh đi .
_ủa…vậy hả , thật ko em !
_ thật mà…chị gọi thử đi…
_Gọi gì mà gọi ! – Hùng quát Vy làm cô bé giật mình , Dù Ngọc ko hiểu tại sao hùng lại tức giận vô cớ như vậy nhưng nàng vẫn vui vẻ bấm số máy bàn nhà Vũ , và quả nhiên có Tiếng vũ vọng ra từ đầu dây bên kia thật….
Níu Hùng vào một góc, Vy nói
_ ông bình tĩnh đi , làm gì mà …cứ xồn xồn vậy
_ bĩnh tình gì được , bộ Vy ko thấy cảnh lúc nãy hả…
_sao ko thấy…nhưng mà …Hùng định làm gì
_ thì sao nữa…phải nói cho bà Ngọc biết ..chẳng lẽ để bả tiếp tục mê một thằng tội lỗi như vậy à ….ko thể tin được….loạn hết rồi
_ ông bình tĩnh đi xem nào…chuyện đã xảy ra rồi…h có làm ầm lên đi nữa cũng có ích gì, hôm nay là ngày vui của chị ngọc , ông đừng có làm bả buồn nha….
_ biết rồi…thì tui cũng đâu biết phải làm gì bây h đâu….
_ có thể mình người ngoài ko hiểu được chuyện trong gia đình họ đâu…tạm thời…ông đừng nói chuyện này với ai hết…được ko ?
_uhm….tui mà nói ra chắc cũng ko ai tin nổi…ko ngờ..mẹ con họ lại như vậy…loạn thiệt….
*****
Trước đó 1 tiếng….
_ vũ ơi…vũ… – tiếng kiều đánh thức vũ làm chàng tỉnh dậy
_đi tắm rửa rồi ra ăn cơm đi…mẹ nấu xong hết rồi nè… – nhìn gương mặt vương những nét mỏi mệt và từng lọn tóc thấm đẫm mồ hôi bết vào hai bên má của Kiều , Vũ biết sau một chuyến đường xa xôi mệt mỏi trở về , dù rất mệt nhưng kiều vẫn ko nghỉ ngơi mà lại đi lo cơm nước cho chàng…tuy vậy …điều đó vẫn chưa thể làm vũ thôi giận Kiều…vẫn là ánh mắt quan tâm chăm sóc hết lòng ấy của nàng dành cho vũ nhưng tai sao chỉ trong 1 khoảnh khắc ko có chàng bên cạnh , Kiều lại sa vào vòng tay người đàn ông khác …chính kiều đã phá vỡ đi lời thề đêm nào lúc hai mẹ con nằm bên nhau..điều đó chưng minh một sự thật rằng …Kiều vẫn chưa chịu thay đổi…
quay lưng về phía mẹ, Vũ lạnh lùng đáp
_con ko đói…
_sao ko…từ sáng đến h đã ăn gì đâu…
im lặng ko đáp, chàng ôm cái gối che mặt lại tỏ ý ko muốn nghe kiều nói thêm nữa…thở dài buồn bã…nàng chỉ biết lặng lẽ quay ra khỏi phòng…
….
Tiếng chuông điện thoại vang lên dồn dập làm vũ tỉnh giấc…nhìn vào màn hình…đó là ngọc…3 ngày qua số cuộc gọi mà ngọc dồn dập vào máy vũ đã lên đến gần 100 …nhưng ko có cuộc gọi nào vũ trả lời cả vì cậu ko muốn phải bày biện lý do hay giải thích gì với một cô gái ngang bướng như ngọc, chỉ cần Ngọc phát hiện ra điều gì đó đáng ngờ trong lời nói của Vũ, nàng nhất định sẽ tra hỏi tới cùng…mặt khác…biến đi đâu đó vài ngày cũng là cách để hâm nóng một tình yêu đang có giấu hiệu gì đó của sự nguội lạnh trong tim vũ ….vì sự thật là xa nhau đã gần 4 ngày nhưng …dường như trong khoảng thời gian đó..ngọc ko xuất hiện trong tâm trí vũ được lần nào…
Vừa định gượng dậy vào nhà tắm, Vũ thấy cơ thể mình mệt đến mức rã rời, đầu thì cứ ong ong như vừa nhào lộn xong …điều này ko có gì lạ…vì cả ngày nay ko có hạt cơm nào trong bụng mà phải vượt qua cả một quãng đường dài và hiểm trở trong tâm trạng hồi hộp lo lắng ko biết điều gì đang diễn ra ở nhà…
bước từng bước xuống cầu thang…trên chiếc ghế sa lon trong phòng khách…vũ thấy kiều nằm đó…chìm trong giấc ngủ với hơi thở nặng nề và gương mặt mệt mỏi…nhìn sang bàn ăn…tất cả món ăn vẫn y nguyên …có lẽ nàng cũng đã ko ăn chút gì . Điều đó làm vũ ko khỏi giật mình lo lắng…thanh niên trai tráng như Vũ mà cũng đã gần kiệt sức huống chi là kiều , chân yếu tay mềm lại còn phải đi chợ nấu cơm…tự dưng vũ cảm thấy ân hận biết bao khi quay lưng đi trước sự quan tâm của kiều lúc trưa…cứ nghĩ đến đôi mắt buồn bã của nàng nhìn cậu…vũ cảm thấy thật day dứt trong lòng…tiến lại gần chiếc ghế nơi kiều nằm…chàng khẽ ngồi xuống cạnh mẹ , đưa tay lên trán kiều, vũ vuốt những lọn tóc phủ lên mặt kiều sang một bên ..bờ mi cong cong xinh đep của nàng hiện ra làm vũ chợt cảm thấy thật xao động…dù ko rực rỡ như lúc điểm tô son phấn nhưng gương mặt thánh thiện lúc ngủ này của nàng cũng đã làm vũ cảm thấy tình yêu dành cho nàng dâng trào thật mãnh liệt…vòng tay ra sau lưng nàng…vũ định gỡ chiếc tạp dề đang vướng trên người kiều thì lúc đó nàng cũng tỉnh dậy
_ vũ…sao vậy con- mở mắt ra …nàng nhìn vũ ngạc nhiên …ko hiểu vũ đang định lam gì mà lại áp sát vào người nàng như vậy
vội bật dậy , Vũ lúng túng ko biết nói gì…
_ ko…ko có gì… – định quay trở lại lên trên phòng thì kiều đã đuổi theo nắm tay chàng lại…
_ăn cơm đã chứ…
_ thì mẹ ăn đi…chút ăn sau
_ con định giận mẹ đến bao h…thực sự là …
_đã nói là đừng nhắc lại mà !
_nhưng mà con phải nghe mẹ nói đã chứ …dù sao thì…
_dù sao thì sao…chuyên rành rành vậy mà mẹ định nói gì nữa …chẵng lẽ lúc đó con nhìn nhầm à – vũ gắt lên…tự dưng cậu lại bát đầu cảm thấy…bực bội trở lại…
_ko …phải ý mẹ vậy…chỉ là …con phải hiểu cho mẹ chứ…con cứ..làm vậy…híc…híc…con. – đôi mắt nàng rươm rướm nước mắt…đứng trước thái độ ngang ngạnh của con , nàng ko biết phải nói gì hơn nữa…vì nàng ko muốn để cho vũ biết những sự thật ẩn khuất đằng sau chuyện của nàng và tiến…chính vì vậy…kiều chỉ đành nghẹn ngào im lặng…
_ thôi được rồi…mẹ có gì muốn nói gì nói đi… – trước những giọt nước mắt đang lăn dài trên má kiều , Vũ bắt đầu cảm thấy mềm lòng …
_mẹ…mẹ…chuyện đó…là….mẹ cũng ko biết nói sao nữa …có nhiều chuyện …ko thể nói một lúc được…
_vậy là mẹ…ko tin con hả…thôi được rồi…mẹ cứ giữ những chuyện đó cho riêng mình đi…con cũng ko muốn nghe…
vừa định bỏ lên cầu thang, kiều đã lao đến ôm chầm lấy Vũ , đôi mắt nàng ngấn lệ nhìn con
_ ko phải…con…cho mẹ thơi gian đi…
_con ko muốn nghe những chuyện về mẹ và ông ta nữa…mẹ bỏ con ra đi
_vậy …con đừng có giận mẹ nữa…con cứ như vậy…sao mẹ sống nổi
_ h..có bỏ ra ko !
_ ko …con đừng giận mẹ nữa..thì mẹ mới bỏ… – ôm xiết vũ trong tay , nàng áp mặt vào ngực con , quyết “chiến ” tới cùng
_có bỏ ko…
_ko…
_ko hả…ko nè… – đưa hai tay nâng gương mặt xinh đep của Kiều lên …Vũ đặt ngay một nụ hôn lên môi nàng làm nàng ko kịp phản ứng gì….từ phía sau lưng..vũ cảm thấy từng đầu ngón tay kiều…cứ dần cắm chăt vào lưng chàng…nhón người lên , kiều bấu chặt lấy cổ vũ kéo đầu con xuống để hai đôi môi có thể dính chặc lấy nhau đươc nhiều hơn….