Những Người Mẹ - Chương 86
_ Ba….sao…ba lại ở đây
_ mẹ con đâu ! – nắm lấy cổ ảo Vũ , giọng quang run rẩy hỏi , đôi mắt thâm quần với tròng mắt đỏ ngầu của Quang làm Vũ run lên vì sợ
_có…chuyện gì vậy ba…?
_đừng hỏi nhiều nữa …bây h tất cả thu dọn đồ đạc hết đi…nhanh lên…trong vòng 10 phút nữa ba quay lại khi đó tất cả phải xong …nếu ko thì ko kịp nữa đâu , nghe rõ chưa !
_ Nhưng mà….
_ ko nhưng gì cả, nhanh lên , 10 phút nữa đấy ! – Thả cổ áo Vũ ra , Quang chạy vội ra ngoài sân , ở đó có một người xe ôm đã chờ sẵn, Quang vừa ngồi lên đã giục bác tài phóng đi thật nhanh …đứng trên sân vũ vẫn ngơ ngác nhìn theo dáng Quang khuất dần phía cuối con đường ….
Vừa lúc ấy …Kiều và bà Tám cũng đã đi chợ về
_ủa , Vũ…sao đứng ngẩn ngơ vậy con – Bà tám hỏi
_ bố con vừa đến !
_cái gì ? ai…con nói sao Vũ – Kiều và bà Tám há hốc ngạc nhiên
_ Bố con…bố con đến hả…đang ở trong nhà phải ko …
_ko , vừa mới đi nữa rồi…
_ủa…sao kì vậy ..sao con ko giữ bố ở lại – bà tám ngớ người ra
_ bố nói có chuyên gấp lắm , dục con và mẹ phải chuẩn bị đồ đạc rồi đi gấp…
_nhưng mà có chuyện gì mới được chứ … – Kiều vẫn ko hiểu tại sao ông Quang lại thoát ẩn thoắt hiện như vậy , đó vốn ko phải là phong cách của Quang…có lẽ Vũ nằm mơ chăng…
_bố ko nói , chỉ nói là 10 phút nữa quay lại , mẹ con mình phải chuẩn bị đồ xong , nếu ko thì ko kịp nữa !
_ko kịp làm gì mới được chứ !
_ con cũng ko biết , chắc là có chuyện gì quan trọng lắm , con thấy bố còn ko kịp thở nữa
_chuyện gì vậy ta…thôi con với Vũ vào chuẩn bị đồ đi , để chốc nó quay lại thấy chưa chuẩn bị xong rồi nó cáu nữa .. – bà tám dục con
…
ko kịp ăn bữa cơm , hai mẹ con vội vã gói gém hành lý rồi ra trước sân ngồi đợi Quang…nhưng nữa tiếng…rồi 1 tiếng…đến khi cả hai đói lã người đi vẫn ko thấy quang trở lại….đang định lấy dt gọi cho ba thì Vũ nghe thấy có tiếng xe dừng lại trước cổng, nhỏm người dậy nhìn nhưng đó ko phải là Quang mà là Tiến…dù biết Vũ đã cấm mình lại gần Kiều nhưng vì hôm nay là ngày kiều phải trở lại thành phố nên Tiến ko còn cách nào khác là phải đến để nói lời từ biệt dù cho có bị vũ có ko đồng ý , tiến vừa vào trong sân , Vũ cũng tức tối đứng dậy vào trong nhà … dù ko muốn làm Vũ buồn nhưng vì tình xưa nghĩa cũ , nàng ko thể ko chào từ biệt người tình xưa của mình , vì có bà tám ngồi đó nên cả chỉ dám dè dặt nói nhưng câu khách sáo giữ kẽ với nhau và cuộc nói chuyện kết thúc khi vũ bước ra với chiếc nón bảo hiểm trong tay
_ thôi mình đi đi mẹ ! – ôm hành lý móc lên xe , Vũ dục kiều , nét mặt đầy khó chịu , biết ý con , Kiều cũng vội chào từ biệt Vân và bà Tám , trước khi đi nàng vẫn ko quên dặn dò tiến phải hết lòng chăm lo cho mẹ và em mình , dù trên người chỉ còn duy nhất chiếc dây chuyền là giá trị , nàng cũng đã tháo ra bán lấy tiền và chia cho mẹ và em mỗi người một ít …giờ phút ly biệt , ko ai nói được lời nào , chỉ biết rơm rớm nước mắt nhìn nhau nghẹn ngào , ôm mẹ lần nữa , Kiều ngồi lên xe cùng Vũ …chiếc xe dần lan bánh qua những con đường đất mấp mô đầy cỏ dại …để lại đằng sau 3 bóng người thấp thỏm trông theo….
*****
Chiều ….
tiếng nhạc xập xình nổi lên từ trong nhà làm Ngọc càng cảm thấy thêm bức bối …đã gần đến h tiệc bắt đầu mà người ko muốn tới thì cứ đến ầm ầm còn người cần tới lại ko thấy đâu…(Đọc truyện 18+ hay tại Truyen VKL .com – http:// truyen vkl.com không vào thử sao biết?) bao nhiêu cuộc dt ngọc gọi đều kết thúc bằng tiếng “this number is not available …” ko thể đợi thêm , nàng vội lôi thằng hùng đang đứng huyên thuyên với lũ bạn ra sân
_ mày ra đây chị nhờ chút hùng!
_gì thế chị hai ? làm gì mà mặt mày nhăn nhó vậy ?
_ mày mượn xe đứa nào đó chở tao đi đây một chút đi !
_đi đâu trời ! còn mấy phút nữa là bắt đầu rồi .
_ đi đây nhanh lám, 1 chút thôi rồi quay lại , lấy xe nhanh đi
_ nhưng mà đi đâu mới được chứ !
_đi…qua nhà Vũ …
_Trời…thì ra…vậy là ổng mất tích từ bữa h vẫn chưa liên lạc được hả, chị gọi điên cho ổng chưa
_ rồi , chiều h gọi muốn điên luôn mà có được đâu , thôi nhanh đi ko trễ
_trời…mệt ghê..
nhìn đống xe chật kín ngoài sân , Hùng ko biết làm cách nào lôi được xe ra , đang định quay vào trong mượn tạm chìa khóa của đứa nào để xe bên ngoài thì bỗng có 1 cái giọng quen thuộc cất lên
_ em chào chị Ngọc…
Quay lại , cậu trố mắt ngạc nhiên , trước mắt cậu chính là Vy , người đẹp trong mộng mà cậu hằng khao khát
_à..chào em..mà. xin lỗi em là ai chị ko nhớ… – Ngọc ngơ ngác nhìn hùng ko hiểu cô bé này là ai
_dạ…em là con của bác Quỳnh bạn của ba chị đó…chị nhớ ko , em tới chơi mấy lần rồi mà chị quên à
_ TRời..là em của anh quân đó chị hai…
_a…a…chị nhớ rồi , vậy nay là…em tới..
_ba chị gọi em đến chơi cho vui …em vào được ko …
_à…tất nhiên là được …vào đi em…vào đi …
_ Vy đến rồi hả cháu – Từ trong nhà , Chiến niềm nở bước ra dắt tay cô bé vào ,nhưng vừa thấy ngọc quay ra định đi đâu đó , chiến đã vội ngăn lại
_ trời…h này mà hai đứa đi đâu nữa
_ con chở chị qua nhà anh Vũ , chị đòi đi kìa – hùng giải thích
_sao ko gọi điện cho nó sang !
_gọi..rồi mà ko được…
_thôi dẹp đi , kệ nó , nó ko thích thì ko qua , mình mời mọc làm gì cho mệt, h con vào trong thay quần áo đi , sắp bắt đầu rồi đấy …
_nhưng mà… – ngọc nhăn nhó tỏ ý ko chịu
_ko nhưng gì hết , nghe lời đi…à…để mình thằng hùng đi được rồi… – chiến vội kéo ngọc vào trong nhà , đúng lúc ấy vy vội lên tiếng
_để em với hùng đi cho , em biết anh vũ mà
_ ủa…sao em biết
_ thì má em với má ảnh chơi với nhau mà…
_ủa..vậy hả ….vậy..em giúp chị nha …
_ko sao đâu ạ. – đưa chìa khóa xe cho hùng, Vy làm hùng mừng rơn vì tự dưng có cơ hội được gần ngươi đẹp , dù vậy , câu vẫn cố tỏ ra bình thản , trên đường đi , sau một hồi nói vu vơ , hùng mới lân la hỏi về mối quan hệ của hai gia đình
_ ủa…sao Vy biết anh vũ mà lần trước còn hỏi mình về ảnh chi vậy , vy định lừa tui hả
_hihi…ko có đâu , thật ra Vy chỉ mới gặp ảnh vài lần thôi , mà chưa nói chuyện gì hết…
_có phải…là Vy…có cảm tình với ảnh ko vậy…
_cái gì…haha…tại sao Hùng lại hỏi vậy , ý của hùng là gì ?
_ ko …hỏi cho biết thôi mà ..tại thấy vy hay quan tâm đến ảnh…
_haha…bí mật …à…nhà ảnh là nhà có cánh cổng sắt màu xanh kìa…
_biết rồi…
Trước cổng nhà vũ…nhìn vào trong sân , cả hai đều chắc mẩm rằng Vũ có trong nhà vì chiếc xe motor của Vũ đậu trong sân…định bảo Vy đứng chờ bên ngoài để mình vào gọi nhưng trước vẻ mặt háo hức của cô bé , Hùng biết ko thể ngăn được Vy…
_ cái ông này…ở nhà mà làm gì gọi điện hoài ko được…
_chắc là ảnh đau …mà sao nhà ổng yên ắng vậy
_ thì có ai đâu , có 3 người mà ông quang với bà kiều đi suốt ngày , nhà có mình ổng chứ mấy ….Trời ! – Vừa bước lên bậc thềm , cả Hùng và Vy đều trợn tròn thốt lên vì cảnh tượng trước mắt họ …
_ H….h..ù….n….g….có…phải…tui…nhìn nhầm…ko…có phải ..đó là…cô Kiều…mẹ Vũ…ko
_đúng rồi……ph…ả….i…. – cả hùng cũng đang run lên vì cú shock…nắm chặc tay vy , cậu níu cô bạn lùi lại rồi chạy một mạch ra xe…..