Những Người Mẹ - Chương 132: Bức màn hé mở (1)
(1)
Sau màn chào hỏi ra mắt nhanh chóng, Tuyết Trinh nhẹ nhàng thướt tha bước nhẹ nhàng xuống cuối lớp- nơi vốn dĩ là thế giới riêng chỉ của Vũ và Ngọc từ mấy năm nay. Cái láy mắt tinh ranh của Trinh sao qua khỏi ánh nhìn soi mói của Ngọc, không hài lòng vì Trinh chọn ngay cái nơi ấm cúng của nàng cùng Vũ mà tọa lạc nhưng cũng đành phải chấp nhận trong tức tối, xị mặt.
So về nhan sắc có lẽ Trinh có nét khôi ngô của một cô gái xứ đất bắc, còn Ngọc lại là sự hồn nhiên của thơ ngây khi sống dưới sự bao bọc của gia đình và Vũ. Mỗi người một vẻ song cái sự khác biệt ít thấy của Trinh hiện tại lại đang làm Vũ có phần mê mết mà quên mất Ngọc đang kề cận với cái nhìn sắc như dao cạo.
– mình ngồi chung với bạn nhé! Tuyết Trinh nhẹ nhàng, yêu kiều vô cùng đáng yêu.
– không vấn đề gì. Vũ tươi cười trả lời.
Vũ toan lui vào để Trinh ngồi cạnh thì rất nhanh Trinh đã luồn qua mà len vào khe giữa Vũ và Ngọc mà yên vị, thảnh thơi khiến cả hai cùng bất ngờ với diễn biến hiện tại. Không khó để Vũ nhận ra sự hậm hực của Ngọc khi gương mặt tía đỏ phừng phừng đầy sát khí. Tới giờ thì Vũ đã hoàn hồn trở lại khi nhận ra tình cảm của Ngọc đang bị lay động xao xác trong một chút gió rít của một kẻ thứ ba. Chàng nhoẻn miệng cười tươi cùng một chút hạnh phúc lâng lâng. Suốt cả tiết học, Vũ như quên mất sự hiện diện của Ngọc mà chăm chú với những câu chuyện do Trinh vẽ ra khiến Ngọc nộ hỏa đã xung thiên mà tuôn ra ào ạt ngay khi tiết học kết thúc.
– á, á…đau. Ngọc véo tai Vũ kéo thẳng ra ngoài cửa lớp rồi phi một mạch xuống căn tin.
– uida! Gì dữ vậy? Đau quá?
– đau hả? Ông làm cái trò gì suốt nãy giờ mà còn hỏi?
– ơ! Trò gì là trò gì? Vũ ngơ ngác
– á…lại nữa. Được rồi, được rồi, cho Vũ xin. Ngọc véo mạnh tay hơn so với trước.
– thế bây giờ ông muốn làm sao? Ngọc gằn lên khó chịu.
– từ từ, buông tay đã nào. Tai Vũ đỏ ửng tía lên vì bị Ngọc véo.
Ngọc thấy Vũ có vẻ đau thì buông tay ra:
– em xem có cô vợ nào đanh đá như em không? Hấp diêm chồng hả? Vũ có vẻ như vẫn chưa biết sợ.
– á à…Ngọc định lao tới nhưng Vũ đã chặn lại mà rỉ tai:
– thế là mắc mưu của chồng rồi. Hahahaha. Nói đoạn cười sang sảng và quay bước đi về lớp để lại phía sau Ngọc ngẩn tò te như vẫn không hiểu chuyện gì.
Chạy nhanh theo Vũ về lớp thì ở dưới cuối lớp đang xúm xít đông ùn ùn lũ con trai đang vây quanh lấy Tuyết Trinh.
– Tối nay Tuyết Trinh đi chơi với mình nha!…đám con trai xúm lại làm thân với người đẹp vừa mới xuất hiện.
Đổi lại chỉ là vẻ e lệ cười duyên cùng một mùi thơm thoang thoảng như mùi hương hoa sen khiến cả lũ con trai cứ ngây ngất như dính phải thuốc lú. Vũ về tới cũng là khi giờ ra chơi kết thúc, cả đám vẫn chưa chịu tản đi nên chàng chỉ đứng nhoẻn miệng cười khi bắt gặp ánh mắt tươi như hoa của Trinh.
– cả lớp về chỗ. Tiếng lớp trưởng vang lên khi cô giáo vào lớp.
Trật tự nhanh chóng được xác lập trở lại như thường lệ, nhưng ở phía cuối lớp đã có đôi chút thay đổi:
– ông ngồi vào trong, để tôi ngồi ở đây. Ngọc cố tình đẩy Vũ ngồi tránh ra xa Tuyết Trinh.
Biết Ngọc đã tức điên người rồi nên Vũ không dám quá đà thêm nữa, ngoan ngoãn nghe lời Ngọc chàng chuyển sách vở vào trong góc lớp đồng thời rút từ trong túi quần ra chiếc điện thoại:
– hình như vợ ghen phải hông? Vũ nhắn tin cho Ngọc.
– thèm hả? Mơ đi. Ngọc trả lời.
– vậy học xong để chồng rủ Trinh đi chơi nha.
– tui giết đó.
Buông điện thoại ra, tay Ngọc lần này luồn sâu xuống quần Vũ mà tìm ngay chỗ hiểm bóp nhéo một cái. Vũ bất ngờ đau đến tím mặt nhưng cắn tay ngậm miệng lại không dám la lên vì sợ cả lớp biết được. Ngọc buông tay ra rồi tươi tỉnh hả hê ngước lên bảng như chưa có gì khác lạ.
Ngược lại Vũ tê tái nhưng cơn đau cũng qua nhanh, chàng vẫn gục mặt xuống bàn tỏ vẻ đau đớn khiến Ngọc bắt đầu lấm lét lo sợ.
– này, này…sao thế? Ngọc bắt đầu tái mặt đi.
Đổi lại là sự im lặng của Vũ.
– người ta xin lỗi. Ngọc lí nhí hối lỗi.
Vũ vẫn im phắc nhưng cánh tay đã lắc lắc rung chuyển mà nhắn tin trong điện thoại:
– trưa nay học xong em chết chắc rồi. Hahahaha. Vũ hả hê sung sướng khi Ngọc liên tục bị chàng cho leo cây.
Ngọc thì tức tối vô cùng nhưng cảm giác sợ sệt vừa thoáng qua khiến nàng chưa hồi tỉnh, thêm vào nàng cũng hơi lo sợ Vũ sẽ bị cô nàng Tuyết Trinh kia hớp hồn nên dịu giọng:
– có người khác rồi còn đoái hoài gì tui.
Vũ tủm tỉm cười rồi nhắn lại:
– vợ hâm, tưởng hớp hồn chồng của vợ dễ thế à? Để trưa chồng kể cho.
Đọc tin nhắn của Vũ xong, Ngọc như tháo được kim châm ra khỏi người mà nhẹ nhõm thoải mái. Đồng thời Vũ cũng ngước đầu dậy ngoảnh sang nhìn Ngọc nhíu môi hôn gió nàng.
Lại một cái véo đau ở sườn bụng, Vũ luồn tay vuốt nhẹ bàn tay Ngọc khiến nàng rùng mình đê mê. Ngọc buông tay không nhéo Vũ thêm nữa, ngược lại còn xoa xoa cho Vũ bớt đau khiến chàng khoái chí.
Đang tập trung nhìn lên bảng để tránh sự soi mói của cô giáo thì bỗng nhiên Vũ cảm nhận được bàn tay mềm mại của Ngọc nhè nhẹ, từ từ đặt lên đùi của mình mà vuốt ve, sờ soạng. Một cảm giác xen lẫn giữa sợ sệt, hưng phấn trộn lẫn vào nhau khiến chàng cứ để mặc kệ xem Ngọc sẽ làm gì vì chàng cũng chẳng muốn ngăn cản. Cả hai vẫn quay mặt lên phía trước, nhưng bên dưới thì cánh tay Ngọc đã bắt đầu di chuyển. Xoa nhẹ bên ngoài lớp quần vải rồi từ từ kéo tuột chiếc khóa quần của Vũ xuống mà luồn vào bên trong ngọ nguậy. Vuốt ve bên ngoài chiếc quần nhỏ bé bên trong, con chym Vũ đã tưng bừng dựng lên mà hùng hổ như con thú đội sau lớp quần vải. Kéo chiếc quần xuống, mò tay nắm lấy con cu của Vũ và bắt đầu xóc nhẹ. Vũ không dám tin là Ngọc lại bạo dạn tới như vậy, có lẽ vì sự xuất hiện của Trinh đã tạo cho nàng một áp lực khiến nàng có những hành động không như thường ngày. Nhưng lúc này, khoái cảm lạ lẫm này Vũ đang được tận hưởng ngây ngất. Sự pha lẫn trộn vào của muôn dòng cảm xúc khiến cả hai cùng muốn hòa tan vào sự đam mê cháy bỏng này. Bàn tay mềm mại của Ngọc không dừng lại mà liên tục vuốt ve con cu nóng hổi bên trong quần Vũ. Mọi việc diễn ra như tất cả chỉ là thế giới của hai người, nhưng không vì ánh mắt Tuyết Trinh đã quan sát từ nãy giờ rồi. Không giấu nổi sự bối rối, Trinh vô tình đánh rơi cuốn vở xuống đất khiến cả Ngọc và Vũ cùng lúc như bị điện giật. Nhanh chóng rút tay ra khỏi quần Vũ, Ngọc như chẳng có gì xảy ra và Vũ cũng vậy.
Buổi học trôi qua lâu như bao giờ lâu tới vậy, ngay khi tiếng chuông kết thúc báo hiệu Vũ đã cùng Ngọc tay trong tay phi thẳng một mạch xuống cổng trường lấy xe mà thẳng tiến tới khách sạn quen thuộc.
Bước chân tới quầy lễ tân để nhận phòng, Vũ gặp Lệ:
– con chào cô Lệ.
– a Vũ. Con mới tới hả? Lấy phòng phải không con?
– vâng ạ. Con lấy một phòng nghỉ trưa cô ạ.
– con cứ nghỉ đến tối đi. Hihi, khách sạn của nhà mà con. Lệ tươi cười
– hi, vâng. Vậy con không khách sáo rồi.
Nhận chìa khóa từ tay Lệ, Vũ cùng Ngọc đi nhanh tới phòng nghỉ. Cánh cửa vừa đóng lại, Vũ ôm phích Ngọc lên đi thẳng tới giường.
– hôm nay vợ hư quá, có ai biết thì sao?
– hihi, thế chồng có thích không?
– có nhưng hơi sợ.
– đúng là chồng chết nhát. Hihi
– á à, chuẩn bị chết đi.
Vũ chồm lên tìm đôi môi Ngọc trao nụ hôn nồng ấm, say đắm mà suốt tuần qua chàng quên lãng. Ngọc như nắng hạn đợi mưa trút mà cong mình đón nhận khi nàng cả tuần rồi mong ngóng Vũ. Nụ hôn ướt át kéo dài đi cùng với quần áo của cả hai không hẹn mà cùng rớt xuống để lại hai thân hình trần truồng quấn lấy nhau mê đắm. Biết mình cả tuần qua đã lãng quên Ngọc nên Vũ thực lòng muốn bù đắp cho nàng. Nụ hôn kết thúc, chàng trườn mình xuống ngoạm lấy cặp Vú căng tròn mọng nước của Ngọc mà bú liếm. Bàn tay thì xoa khắp người Ngọc, cả tuần không gần Vũ nên hôm nay Ngọc say đắm hơn thường lệ. Phía dưới, cửa *** nàng đã khẽ mở mà tràn ra lênh láng từng dòng dâm thủy. Đôi bàn tay nhẹ nhàng vuốt ve bên ngoài cửa *** Ngọc khiến nàng rùng mình khi những cái vuốt ve chạm phải hột le đang rung rinh vì khoan khoái. Ngậm vú đã đủ, Vũ lùi mình xuống ngậm lấy cả hạt le mà liếm láp.
– ôi…ôi…em sướng quá. Ngọc hổn hển trong hơi thở gấp gáp đê mê.
Phía dưới Vũ đã bắt đầu chui chiếc lưỡi ma quái vào bên trong mép *** của Ngọc mà ngọ nguậy không ngừng. Đôi bàn tay thì không ngừng chà chà hột le khiến Ngọc không ngừng uốn éo vì cảm giác buồn buồn mà ngây ngất. Được chừng năm phút, toàn thân Ngọc run lên, âm hộ trào ra từng dòng dâm khí ướt đẫm cả khe đùi nàng cũng như chiếc ga giường phía dưới.